Chương 45: Rắc rối

Về đến biệt thự, Lâm Thiên gọi cho anh em thằng Hùng. Khi đã tập hợp đầy đủ, Lâm Thiên lên tiếng:

- Lần này chúng ta sẽ đi bắt cóc một nhóm người. Mục tiêu sẽ đến cảng phía tây để giao hàng trắng. Nhớ rằng chỉ bắt người, không được đụng đến mớ hàng trong vali biết chưa?

Băng thằng Hùng hô to:

- Rõ.

Lâm Thiên tiếp tục:

- 9 giờ tối nay bọn chúng sẽ bắt đầu giao dịch, nhớ để một vài đứa canh chừng bọn cớm. Ta nghe nói chính quyền đã biết hoạt động của tụi nó, chúng ta không nên bứt dây động rừng tránh liên lụy. Anh em giải tán hết đi.

Đám Hùng đứng dậy chào Lâm Thiên xong rời khỏi biệt thự. Đến tối, Lâm Thiên đến trước lúc tập hợp 1 tiếng để thăm dò. Hắn thấy mấy tên cớm đã trực ở đó trước rồi. Đúng là trinh sát luôn chớp thời cơ nhanh hơn, nhưng lần này Lâm Thiên quyết lấy cho bằng được con mồi này.

Nói cho đám Hùng mai phục lúc chưa vào cảng, Lâm Thiên ở lại dẫn dụ mấy anh cảnh sát. Giả bộ khoát lên người một bộ đồ đen như kẻ trộm, Lâm Thiên lao đến giựt lấy bộ đàm của một anh cảnh sát sau đó chạy vọt đi. Thấy vậy mấy người trong nhóm liền đuổi theo Lâm Thiên. Cuộc rượt đuổi kéo dài khoảng 15 phút, sau đó Lâm Thiên bỏ cái bộ đàm xuống đất rồi trốn đi. Nhờ có thần thức giúp hắn trốn khỏi cảng một cách dễ dàng.

Chỉ huy của nhóm cảnh sát đó tức giận sau khi nhặt cái bộ đàm lên:

- Chúng ta bị lừa rồi, các đồng chí trở về căn cứ.

Khi họ định trở về thì thấy vài chiếc xe máy và 2 cái vali. Nhóm cảnh sát liền đến lục soát, tên chỉ huy cầm bộ đàm nói:

- Tổ 2 đang ở đầu cảng, các tổ còn lại nhanh chóng đến tổ 2.

Sau đó tên chỉ huy cạy khóa vali thì thấy bên trong chi chít những bịch bột trắng, chỉ huy suy nghĩ một lúc rồi đoán:

- Có một cuộc ẩu đả diễn ra ở đây, những vết máu còn mới chứng minh nó xảy ra không lâu. Các vali đựng chất cấm vẫn còn ở đây chứng tỏ bọn chúng chỉ bắt người. Đây có lẽ là cuộc bắt cóc thanh toán của giới xã hội đen. Chúng ta nên đưa thông tin này lên cấp trên chờ mệnh lệnh từ họ.

Nhóm cảnh sát sau đó rút khỏi hiện trường, không quên mang theo tang vật để điều tra làm rõ. Còn Lâm Thiên lúc này đã về đến biệt thự, thấy băng Hùng đã chờ sẵn trong nhà. Có 3 tên bị trói lại đang ngất xỉu, hắn nói với hùng:

- Đem bọn chúng xuống tầng hầm đi, còn lại để anh mày lo.

Hùng cùng đám đàn em đem mấy tên đó xuống tầng hầm. Trói tay chân chúng lại rồi bỏ xuống đất, Lâm Thiên tạc một gáo nước lạnh vào mặt từng thằng. Thấy chúng đã tỉnh Lâm Thiên lấy ra miếng vải trong miệng bọn chúng, tên đầu đàn vừa rút miếng vải khỏi miệng liền la lên:

- Tụi mày biết tao là ai không hả?

Lâm Thiên nghe xong liền đá thẳng vào miệng tên này làm hắn rụng mất vài cây răng. Kẹp lấy má của hắn, Lâm Thiên hỏi:

- Tên Lâm Thanh Hầu hiện giờ đang làm gì trong băng Sáu Hổ nói mau?

Tên đó phun nước bọn vào người Lâm Thiên:

- Mày ngon mày giết tao đi.

Lâm Thiên gật gù, lấy từ trong bộ đồ nghề ra một cây kềm, hắn lấy nhẹ đi cái móng chân cái của tên cầm đầu. Tiếng la thất thanh vang vọng căn hầm, 2 tên còn lại hoảng sợ nhưng không dám mở miệng ra. Lâm Thiên hỏi tên đó:

- Mày có nói ra chưa?

Tên ấy vẫn nhất quyết im lặng, Lâm Thiên thấy cho dù hắn có làm gì đi nữa tên này vẫn không nói gì nên liền đổi sang tên khác. Lâm Thiên nãy giờ để ý trong 2 tên còn lại có một tên cực kì nhát gan, vừa lúc nãy hắn rút móng chân tên cầm đầu thì tên này liền rơi xuống vài giọt nước tiểu trong quần. Hắn bước đến tên nhát gan, miệng mỉm cười ác độc:

- Tiếp theo đến mày đấy.

Tên đó vùng vẫy sợ hãi:

- Đừng mà ta nói, ta nói là được chứ gì?

Lâm Thiên cười gằn, hỏi:

- Thế mày biết tên đó không?

Lâm Thiên đưa bức ảnh của cha hắn, tên đó sợ sệt nói:

- Ta biết, ta biết. Người đó ta thấy từng có giao dịch gì đó với đại ca Sáu, nhưng hắn sau đó bỏ đi. Ta nói cho ngươi rồi,....ngươi đừng giết ta mà.

Lâm Thiên gật đầu, nói với Hùng:

- Cắt lưỡi nó để nó đừng bép xép.

Tên nhát gan mặt tái xanh, miệng lạy lục van xin:

- THA CHO TA ĐI... TA NÓI RA HẾT THỨ MÌNH BIẾT RỒI MÀ. CẦU XIN CÁC NGƯỜI ĐỪNG LÀM VẬY.

Các đàn em Hùng đè tên đó xuống, lấy thanh dao găm cắt lưỡi hắn. Tên nhát gan vùng vẫy bất lực, miệng ú ú ớ ớ không thể nói chuyện được nữa. Lâm Thiên mặc xác mấy tên này, hắn rời khỏi tầng hầm khi đi ra không quên bảo cắt lưỡi 2 thằng còn lại. Đến kho vũ khí Lâm Thiên lấy 3 bom hẹn giờ bản mini chỉ bằng đầu ngón tay, nhưng vừa đủ nổ chết người bị gắn.

Đem bỏ túi xuống lại tầng hầm, thấy mọi việc xong xuôi. 3 tên đó cũng bất tỉnh, Lâm Thiên nói với Hùng:

- Chở 3 đứa này đến chỗ tụi Sáu Hổ, bỏ thứ này vào túi quần tụi nó. Nhớ phải ngụy trang xe một chút, tránh họa tứ phía nghe rõ chưa? Làm xong việc thì ai về nhà đấy đi.

Hùng gật đầu, hắn cùng đám đàn em kéo 3 tên đang ngất vào xe máy tự chế. Lau hết máu trên mặt của chúng, quết một ít màu gạch nung lên mặt cho giống với người say rượu. Để đám đàn em Hùng chở bọn hắn như bạn nhậu, rồi đặt bọn hắn xuống đường sau đó chạy đi( Thế giới này dell có camera nha ).

Lâm Thiên lúc này đang đi bộ trên đường, trong đầu suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Thế giới này cấm đi tu vi của hắn làm mọi chuyện trở nên rắc rối. Hắn chắc chắn mình có thể chịu được vài phát súng vào người do nhục thân cường đại nhưng nếu kẻ địch sử dụng Rocket hay tên lửa thì hắn sẽ phải chật vật. Còn sử dụng bom nguyên tử thì Lâm Thiên coi như xong.

Đến một khúc đường vắng vẻ, 2 thanh niên đang chặn đường một cô gái. Cô gái bị 2 tên đó chặn lại liền la lớn:

- Các ngươi muốn gì? Đừng lại gần ta, nếu không ta báo cảnh sát.

Tên đang cầm dao cười đê tiện:

- Khà khà, cô em không kêu cảnh sát được đâu. Ngoan ngoãn hầu hạ bọn anh. Hiện tại chắc em đã trúng tình dược trong li rượu rồi đúng không?

Cô gái trong người nóng ran lên, tức giận chỉ vào mặt 2 tên dâm tặc:

- Ngươi. Các ngươi....

Tình dược phát tán làm cô ấy khụy xuống. Lúc này Lâm Thiên vô tình đi ngang qua đó, cô gái thấy Lâm Thiên như thấy cứu tinh, la lớn:

- Làm ơn cứu tôi, xin cậu hãy giúp tôi.

Lâm Thiên như không thấy gì, hắn đến thế giới này chỉ để diệt tâm ma. Dính líu đến gái ở thế giới này rất mệt mỏi, đó là lí do hắn từ lúc về trái đất đến giờ chưa đụng đến bất cứ cô nào. Vả lại hắn là một người đã chết, đến nơi này chỉ để diệt tâm ma xong sẽ rời khỏi. Hắn không thể mang các nàng theo thế giới khác được do sự ngăn cản của giới nguyên. May ra chỉ có thể cầu hệ thống hoàn thành cập nhật giới nguyên mới.

2 tên thanh niên thấy Lâm Thiên không nói lời nào liền lấy dao đâm tới. Với phản xạ nhạy cảm, Lâm Thiên né hết 2 nhát đâm trí mạng và lấy cây dao găm mang trong người chém vào yết hầu của bọn chúng. 2 tên thanh niên ngã xuống đất, cặp mắt long sòng sọc miệng cứ ọc máu ra, chết không nhắm mắt. Lâm Thiên định bỏ mặt cô gái ấy rời đi, hắn mặc dù yêu thích những người phụ nữ nhưng phải là những người có lợi cho hắn.

Hệ thống đang bảo trì bỗng nhưng xuất hiện:

- Kí chủ chớ đi vội, cô gái này mang thể chất nghịch thiên. Nếu bỏ đi sẽ uổng lắm a.

Hắn bị hệ thống dọa giật mình, hỏi:

- Chẳng phải ngươi nói đã bảo trì rồi sao? Tại sao lại xuất hiện được?

Con cú bay bay trả lời:

- Ta đúng là đang bảo trì, nhưng vì cảm ứng được huyết mạch cao cấp hàng đầu giới nguyên nên mới xuất hiện nhắc nhở kí chủ.

Lâm Thiên tò mò:

- Dù nàng ta sở hữu huyết mạch cao cấp thì làm cách nào ta có thể đem cô ta đến tu chân giới được?

Con cú đáp lại:

- Kí chủ không cần lo lắng, hệ thống sau này sẽ tìm mọi cách giúp ngài đem cô ta đến giới nguyên khác. Sẵn hệ thống cũng có nhiệm vụ mới khi đang cập nhật: Chiếm được trái tim của Nhược Vi. Phần thưởng không xác định, thất bại không có trừng phạt.

Lâm Thiên nhìn sang cô gái đang nằm dưới đất. Đỡ cô ta dậy, Lâm Thiên định đem nàng về nhà nhưng lại xa quá, đành phải ghé vào khách sạn. Đặt nàng trên giường, Lâm Thiên cũng không đụng chạm gì đến, chỉ cởi đi bộ đồ rồi lau cơ thể cô ta cho đỡ dơ thôi. Vì nhiệm vụ đưa ra là phải để Nhược Vi yêu hắn say đắm rồi quan hệ mới hoàn thành nhiệm vụ.

Suy ngẫm một hồi thì Nhược Vi cũng đã tỉnh, thấy quần áo mình bị lột sạch. Trước mặt là một thanh niên đang ngồi gần, nàng hét toáng lên:

- Khốn nạn, ngươi...

Lâm Thiên bực bội quát:

- Ngươi cái gì mà ngươi, ta giúp cô đánh tụi côn đồ còn đem cô đến đây chăm sóc. Vậy mà vừa tỉnh cô lại mắng ta là sao?

Nhược Vi tức giận:

- Vậy quần áo ta đâu?

Lâm Thiên bước đến một góc, ném quần áo tả tơi về hướng nàng:

- Cô thử mặc vào đi xem có khác gì cô lúc này không?

Nhược Vi bị đuối lí, nàng ta chưa bị ai khi dễ đến như vậy. Nàng bỗng chợt nghĩ ra một ý trả thù lại Lâm Thiên:

- Ngươi lúc nãy nhìn thấy hết cơ thể ta đúng không?

Lâm Thiên im lặng, nắm thóp được điểm yếu Nhược Vi liền ra bộ dạng nức nở:

- Ngươi nhìn thấy cơ thể ta rồi thì ngươi phải chịu trách nhiệm với ta. Nếu không ta sẽ đưa ngươi ra tòa vì tội quấy rối tình dục.

Lâm Thiên đỏ mặc nhưng lại không thể chối cãi được. Mọi chuyện rành rành trước mặt thì chối kiểu gì.

Lặn hơi lâu, tới bữa nay mới ngoi lên lại :D