Đến khi tỉnh dậy, Lâm Thiên thấy mọi người đã về hết trừ Phi Vũ. Thấy Lâm Thiên đã tỉnh, nàng nói:
- Ta đã bảo với đám Thương Viêm rằng ngươi sẽ ở lại khởi tú phong. Ngươi cứ an tâm ở đây, ta đi ngủ một lát.
Nàng lên giường mình ngủ bỏ mặt Lâm Thiên ở lại, hắn cũng không rảnh gì phải ngồi luyện hóa mớ chân nguyên ngưng tụ trong người. Một lúc sau Phi Vũ rời giường, ngáp một cái rồi nói với Lâm Thiên:
- Ta đưa ngươi đi tìm nơi tu luyện thích hợp.
Nàng dẫn hắn đến một căn phòng, nơi đây lượng linh khí dày đặc do có tinh thạch khảm 4 phía bức tường. Rất tốt cho việc tu luyện và luyện đan của hắn, tường này Lâm Thiên thấy làm từ cách âm thạch có tác dụng cách âm cực tốt. Phi Vũ hỏi hắn:
- Nơi này được chứ? Trong thạch thất này không chỉ có 1 lớp tinh thạch mà ít nhất có mười mấy lớp, dày tới hơn một hai trượng.
Lâm Thiên gật đầu, nơi đây chắc là nơi luyện công của nàng. Nhưng nếu đã cho hắn sử dụng thạch thất này thì hắn không khách khí làm gì. Phi Vũ dặn dò:
- Ở đây tu luyện nếu có chán nhớ ra ngoài tìm ta. Ngày thường thì ta đều ở đây, thỉnh thoảng lại đến chơi với bọn Thương Viêm. Chúng có nhiều thứ để dạy cho ngươi lắm.
Lâm Thiên gật đầu, hắn suy nghĩ có nên nhờ Phi Vũ đem dược liệu cho mình không. Lâm Thiên nói với nàng:
- Sư thúc có thể đem cho ta một ít nguyên liệu luyện đan mỗi ngày không?
Phi Vũ bất ngờ, hỏi hắn:
- Ngươi là luyện đan sư?
Lâm Thiên gật đầu, hắn tạo ra cái vẻ mặt chó nhỏ đáng thương. Nàng che miệng cười, nói với Lâm Thiên:
- Sư điệt đẹp trai thế này thì làm sao ta dám từ chối, để ta nói với sư tổ cho ngươi nguyên liệu.
Nói xong nàng rời khỏi thạch động. Lâm Thiên mấy ngày tiếp theo vừa thăng cấp tu vi của mình, vừa trau dồi việc luyện đan. Sau vài tháng tu luyện ở nơi tốt như vậy, Lâm Thiên đã lên siêu phàm cảnh tầng 2 và là luyện đan sư thánh cấp trung phẩm.
Hắn định rời khỏi thạch thất để đi tìm mấy vị sư thúc hắn luyện tập. Vừa mở cửa thạch thất Lâm Thiên thấy Phi Vũ đang trong trạng thái say sưa đem dược liệu đưa cho hắn. Nàng định đẩy cửa vào thì bị Lâm Thiên bên trong kéo cửa làm cho mất thăng bằng cắm đầu về phía trước, ngã đè lên Lâm Thiên.
Lâm Thiên bị té đập đầu xuống đất, bờ môi Phi Vũ áp vào miệng hắn, còn tay Lâm Thiên bị bộ ngực nàng đè lên. Phen này Lâm Thiên thấy có mùi toang, hắn nơi thằng nhỏ lâu ngày chưa có được thỏa mãn liền nhút nhít. Ráng hít một hơi thật sâu, Lâm Thiên rời môi Phi Vũ, nói:
- Sư thúc người đứng dậy đi, còn đè lên ta nữa chắc ta không chịu được đâu.
Nàng lúc nãy bất cẩn ngã đè lên Lâm Thiên, nguyệt đạo dưới chân nàng bị cục đá gần đó đập vào khiến Phi Vũ không còn sức lực chỗ chân nữa. Cố gắng đứng lên nhưng không được, nàng dùng tay đè lên ngực Lâm Thiên để ngồi dậy, áy náy nói với Lâm Thiên:
- Ta xin lỗi, nhưng.... á biến thái.
Chát
Một tiếng tán vang vọng khắp phòng, Lâm Thiên bị Phi Vũ tát một cái. Lí do tại sao ư? Thì thằng nhỏ hắn thấy cảnh nàng đè lên quá sức mê người nên như một cây gậy sừng sững trong quần. Nàng cảm thấy chỗ bắp đùi mình có cái gì đó nhô nhô ra là hiểu công chuyện liền. Lâm Thiên trên mặt bị in 5 bàn tay đỏ chót, hắn cũng nhịu luôn. Động tác áy náy của nàng lúc nãy quá mê người, Lâm Thiên méo thể nhịn được nên mất kiểm soát. Phi Vũ liền rời khỏi người hắn tránh tên này làm gì đó quá mức cho phép. Lâm Thiên gãi đầu:
- Ta xin lỗi, do sư thúc đẹp quá nên mới như vậy. Xin người bỏ qua cho.
Con gái mà ai chẳng thích mình được khen. Sau một hồi vừa giải nguyệt đạo vừa tâng bốc nịnh nọt thì nàng bỏ qua cho hắn. Lâm Thiên cũng tránh một kiếp nạn, nhưng hắn lại khó chinh phục nàng thêm một bậc. Mấy ngày sau Phi Vũ liền không có tới chỗ hắn, nhưng sang hôm thứ 5 nàng cùng với 3 vị sư thúc còn lại tới. Thương Viêm nói với hắn:
- Sư điệt ngươi có thể giúp bọn ta một chuyện không?
Lâm Thiên gật đầu:
- Chuyện gì các vị sư thúc cứ nói.
Thương Viêm nói tiếp:
- Ngươi là luyện đan sư thánh cấp chắc sẽ biết Ma Hoa nghìn năm đúng không?
Lâm Thiên gật đầu, hắn hầu như tất cả dược liệu đều biết. Ma Hoa nghìn năm sinh ra ở Vọng Thiên Nhai, nơi trung lập của tam tộc nhân yêu ma. Nó mỗi ngàn năm sẽ nở hoa một lần, một lần nở hoa kéo dài 2 canh giờ rồi tàn. Nó có tác dụng giúp cảm ngộ ý cảnh để bắt đầu nhập thánh nên chỉ có tác dụng ngưng luyện thánh nguyên nhanh hơn, để độ kiếp thành thánh. Nhưng nó không thể hái không về được, phải cần một luyện đan sư ít nhất linh cấp thượng phẩm để luyện hóa thành dược dịch. Nếu không nó sẽ biến mất khỏi thiên địa sau 2 canh giờ nở.
Lâm Thiên hỏi Thương Viêm:
- Vậy chừng nào chúng ta đi?
- Ngày mai sẽ khởi hành.
Thương Viêm trả lời, Phi Vũ một mặt lo âu nhắc nhở:
- Nơi đó rất nguy hiểm, sư điệt không đi chúng ta sẽ không ép.
Lâm Thiên lắc đầu:
- Chuyện này làm sao mà đệ tử không đi được. Cứ tin vào sư điệt ta, ta sẽ không làm các sư thúc thất vọng.
Lực Hoàn cười to:
- Đúng là không uổng công các sư thúc chúng ta thương ngươi. Ngày mai chúng ta sẽ đến đây dẫn ngươi đi.
Nói xong 3 người rời khỏi, bây giờ chỉ còn Lâm Thiên và Phi Vũ. Nàng nói với hắn:
- Dù chuyện này có thành công hay không thì ta cũng phải cảm ơn ngươi.
Lâm Thiên cười cười, hắn nhìn mặt nàng đang đỏ hồng thì cũng thừa biết nàng đang ngượng ngùng. Với trình cua gái thông thạo 7 của mình Lâm Thiên biết tiếp theo nên làm gì. Bước đến gần Phi Vũ, Lâm Thiên cười nói:
- Sư thúc muốn cảm ơn ta thì làm người yêu ta đi, có chịu không?
Phi Vũ đứng chết trân, khuôn mặt đỏ như trái gất. Nàng vừa mới được sư điệt đẹp trai tỏ tình, Phi Vũ liền kiếm cơ để chạy:
- Trời nóng quá ta không nghe thấy gì cả, thôi ta đi tắm đây. Sau hôm nay trời nóng quá đi.
Nói xong nàng liền chạy đi, Lâm Thiên hướng mĩ nhân đang cố trốn hỏi:
- Sư thúc còn chưa trả lời cho con mà. Sư thúc, sư thúc.
Lâm Thiên thấy thân ảnh đã đi mất tăm liền cười cười lắc đầu. Hắn trở về thạch thất mà tiếp tục tu luyện, sáng hôm sau Lâm Thiên rời khỏi thạch thất đã thấy 4 vị sư thúc đã chờ sẵn. 5 người đến nơi của Đỗ Vạn đại sư, thấy hắn Đỗ Vạn liền chắp tay:
- Lâm đại sư.
- Đỗ lão.
Một bên con bé Mễ Na tức giận, phồng má hướng Lâm Thiên:
- Lâm Thiên huynh không giữ lời, nói người ta rằng sẽ đến thăm mà không đến một lần.
Lâm Thiên gãi đầu trả lời:
- Dạo này thực ra ta không có thời gian rảnh a, bị mấy sư thúc bắt tu luyện không ra khỏi phòng được luôn.
Đỗ Lão nói với Thương Viêm:
- Các vị không phiền để một già một trẻ chúng ta đi cùng được không? Ma hoa ngàn năm này chắc chắn sẽ có nhiều vị luyện đan sư đến, chúng ta muốn thỉnh giáo các vị ấy một phen.
Thương Viêm liền cho 2 người theo, nhóm 7 người liền lên đường đến Vọng Thiên Nhai. Lâm Thiên một trái một phải bị Mễ Na và Phi Vũ kẹp lại, hắn cũng lực bất tòng tâm a. Lúc đầu hắn chỉ cùng Mễ Na nói chuyện một tí thôi, Phi Vũ liền bay lại sát hắn, ánh mắt hình viên đạn nhìn Mễ Na, nàng bắt đầu lên cơn ghen. Từ lúc được Lâm Thiên tỏ tình thì nàng mạnh dạn lên hẳn. Mễ Na cũng không phải dạng vừa gì, bay sát bên Lâm Thiên mà ôm lấy tay hắn. Còn Phi Vũ ôm lấy tay còn lại, Mễ Na bắt đầu động khẩu:
- Vị sư thúc này tự nhiên ôm Lâm Thiên huynh làm gì?
Phi Vũ đỏ mặt trả lời:
- Thì ta là sư thúc của hắn, ôm hắn có bị gì đâu? Còn ngươi ôm hắn làm gì?
Mễ Na vẻ mặt lúng túng:
- Thì ta...ta...ta là đồ đệ huynh ấy, đồ đệ ôm sư phụ thì có gì sai.
Đỗ lão cùng mấy vị sư thúc còn lại giơ ngón cái hướng về hắn. Đúng là đẳng cấp sát gái có khác, Lâm Thiên thì mệt mỏi khi bị kẹp giữa 2 người đang ghen. Cảm giác giống như hắn đang ở giữa hai quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào vậy.
Đi một hồi thì cả đám thấy trước mặt có một vụ nổ lớn, trước mặt là 2 nhóm cường giả siêu phàm cảnh đang đánh nhau. Thương Viêm nói với cả đám:
- Đừng để ý chúng, cứ đi tiếp.