Chương 18: Luyện hóa

Lâm Thiên cùng Đổng Khinh Yên đi tìm thảo dược. 2 người đi khắp Vân Ẩn Phong nhưng vẫn không thấy mấy vị thuốc cuối. Lâm Thiên cũng không giống Dương Khai phải nhất thiết đi lên Đan Thánh Phong tìm cái nước gì đó tăng tu vi. Hắn nói với nàng:

- Hay là hỏi các vị sư huynh ở đây đi, biết đâu họ sẽ chỉ cho mình.

Lâm Thiên cùng Đổng Khinh Yên đi tìm mấy vị sư huynh ở hái thuốc gần đó. Nàng với tính kêu căng của mình, nói ra mình là đồ đệ của Tiêu Phù Sinh. Mấy tên đó bắt đầu ghen ghét, một tên vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Ta có không ít thiết cốt thảo mà sư thúc đang cần ( do Đổng Khinh Yên là đồ đệ của Tiêu Phù Sinh nên vai vế nàng hơn mấy đệ tử Dược Vương cốc 1 bậc ).

Nghe xong mắt Đổng Khinh Yên sáng lên, Lâm Thiên đứng 1 bên xem. Hắn biết sẽ xảy ra chuyện gì nhưng Lâm Thiên không xen vào. Nếu Khinh Yên không qua được thử thách này thì nàng không có tư cách trở thành đệ tử Thiên tông. Tên nam tử kia nói tiếp:

- Nhưng trước giờ chưa ai cho không ai thứ gì. Chúng ta muốn xem kĩ thuật luyện đan của sư thúc ngài điêu luyện như thế nào?

Lâm Thiên lúc trước đã chỉ dạy cho nàng một ít thuật luyện đan rồi. Đổng Khinh Yên chỉ thiếu một cái là ít thực hành thôi. Lâm Thiên đứng 1 bên xem kịch, tay từ đâu không biết xuất hiện 1 bịch hạt dưa. Đổng Khinh Yên lấy ra lò luyện đan của mình, hỏi:

- Chúng ta luyện đan gì?

- Bổ nguyên đan đi.

Tên nam tử đó nói, mấy tên còn lại thì làm khán giả cùng với Lâm Thiên. Đổng Khinh Yên nói với tên nam tử:

- Ngươi có thừa nguyên liệu không? Trong người ta bây giờ không có nguyên liệu làm ra nó.

Tên nam tử lấy trong giỏ ra 2 phần dược liệu, hắn đưa nàng 1 phần. 2 người bắt đầu luyện đan, một luyện đan sư có 4 bước cơ bản khi luyện đan là nung chảy đan dược, sau đó ngưng kết dược lực, rồi hóa hình thành đan, cuối cùng lấy ra khỏi lò. 4 giai đoạn tưởng dễ nhưng lại rất khó, chỉ cần sơ sẩy nhẹ cũng khiến đan dược tổn hại dược lực.

2 người nung chảy đều rất tốt, sang bước ngưng kết tên nam tử giật mình khi thấy nàng không tổn hao một tí dược lực nào. Một phút lơ là đó, hắn để trôi mất đi một tí dược lực trong lò. Lâm Thiên thấy vậy liền lắc đầu, nếu Khinh Yên không sai phạm gì trong lúc luyện đan thì ván này nàng chắc chắn thắng.

Mấy tên còn lại cũng biết điều đó, đều lắc đầu ngao ngán cái tên đồng đội heo này. Tên nam tử kia cũng biết vậy nên mồ hôi chảy ròng. Hắn tập trung cực độ đợi nàng phạm sai lầm, phần thắng của hắn lúc này chỉ xuống một nửa. Nhưng may mắn không mỉm cười với hắn, sau một hồi luyện đan 2 người đã hoàn thành viên đan dược của mình.

Đổng Khinh Yên đưa tay ra, trên tay là viên đan dược mới lấy ra từ lò. Lâm Thiên và mọi người xung quanh nhìn sơ cũng biết là đan dược siêu cấp. Chân nguyên trong đan dược gấp nhiều lần viên bổ nguyên đan bình thường. Tên kia cũng đưa ra viên đan dược của mình, tuy đã thành công nhưng nó chỉ bằng 3 phần của viên bổ nguyên đam Đổng Khinh Yên. Trận này hắn thua tâm phục khẩu phục, dược liệu cần tìm đã có nên 2 người trở về Vân Ẩn Phong.

Đem dược liệu cần tìm đưa cho Hương di và Lan di. Lâm Thiên và Đổng Khinh Yên thấy trời đã tối nên ai nấy về phòng mình ngủ. Sáng hôm sau, Lâm Thiên và nàng đều bị mùi dược làm cho tịn giấc. Thấy giống như ai đan luyện đan, Đổng Khinh Yên hỏi:

- Tiêu sư phụ đang luyện đan à?

- Chưa biết nhưng chắc không phải.

2 người liền đến nơi phát ra mùi dược thảo. Tới nơi hắn thấy Hương di đang nấu thuốc, Lâm Thiên nhìn sơ cũng biết thuốc gì. Hương di thấy hắn đến liền quay đầu lại:

- Đến rồi à, ngươi mau cởi đồ đi.

Lâm Thiên biết nàng nói gì, hắn liền cởi đồ ra và nói cho nàng đừng hiểu nhầm:

- Thuốc này dùng để luyện căng cơ à Hương di

Tuy có hơi bất ngờ nhưng nàng vẫn gật đầu. Nàng nói thêm:

- Cái này dùng để luyện căn cơ của công pháp đại sư đã dạy.

Quay mặt lại nhìn Lâm Thiên cơ thể hắn làm nàng đỏ mặt. Lâm Thiên có 1 cơ thể săn chắc, các cơ bắp nhô ra khắp cơ thể, sáu múi bụng hiện rõ và cái thằng nhỏ to quá cỡ khiến cái quần đùi của hắn nhô ra. Lúc Lâm Thiên không lên thì cái này cũng cỡ 18cm rồi, còn nó lên thì ối dồi ôi luôn.

Ráng trấn tĩnh lại sự ngượng ngùng, nàng kêu hắn vô trong thùng dược đang sôi ngồi. Nàng bắt đầu chỉnh lửa, Lâm Thiên hắn không phải ăn chay. Thời cơ tốt vậy không ăn nàng thì uổng quá, nhưng Lâm Thiên hắn cũng không đến mức phải đè nàng ra hiếp. Hắn chỉ đơn giản là trêu chọc nàng tí thôi, nhân lúc Hương đi không để ý Lâm Thiên kéo nàng vào trong bể thuốc.

Phong tỏa không gian triển khai, Hương di nàng hét lên nhừn bên ngoài không ai có thể nghe được. Nàng cố gắng vùng vẫy, dùng thần du cảnh của mình đánh vào Lâm Thiên nhưng chẳng khác nào muỗi đốt inox. Nàng la lên:

- Lâm Thiên ngươi định làm gì, nếu ngươi làm gì bậy thì Trung Đô này không ai cứu được ngươi đâu. Thả ta ra.

Lâm Thiên lột hết quần áo nàng vứt ra, chỉ còn chừa lại cái yếm cùng cái quần lót hồng hồng. Hắn khóa chặt nàng lại, nói:

- Mau dùng công pháp luyện hóa dược lực, ta là luyện đan sư linh cấp nên mấy thứ này không cần. Nhanh lên nếu không dược lực sẽ bay mất.

Lâm Thiên nhìn là biết căn cơ của nàng chưa khai phá, nghĩa là nàng chưa có hấp thụ cái này bao giờ. Lâm Thiên thả nàng ra, còn hắn dùng chân nguyên chỉnh độ lửa. Mặc dù tức giận Lâm Thiên nhưng luyện hóa dược lực quan trọng nên nàng ngồi im lại, bắt đầu luyện hóa thuốc trong đó.

Lâm Thiên bắt đầu thực hiện hành vi đồi bại của mình. Hắn lấy tay bóp lên cánh tay nàng, Hương di định quay ra sau tán hắn một cái thì thấy tốc độ hấp thụ dược lực của mình nhanh lên. Nàng tiếp tục luyện hóa, tay hắn chuyển xuống vùng chân nàng. Bóp lấy bắp đùi săn chắc mềm mại của Hương di. Nàng bị Lâm Thiên trêu chọc khiến mặt đỏ như trái gấc, nhưng vì nghĩ hắn không có ý gì ngoài việc giúp nàng luyện hóa nên thôi. Lâm Thiên bóp chán chê rồi hắn chuyển lên vùng ngực nàng mà sờ soạn, nàng hốt hoảng nói:

- Ngươi.

Lâm Thiên vẻ mặt tức giận, nói:

- Ngươi cái gì mà ngươi, ta đang xoa bóp giúp nàng đẩy nhanh tốc độ luyện hóa dược lực. Lo tập trung luyện hóa đi, đừng nghĩ lung tung

Nàng thở hồng hộc nói:

- Nhưng..

- Không nhưng nhị gì hết.

Bị Lâm Thiên quát, nàng im lặng lại luyện hóa. Lâm Thiên bóp lấy bầu ngực làm nàng bị kích thích, vừa luyện hóa vừa rên hừ hừ. Dâm thủy bên dưới chảy ra. Lâm Thiên hắn bắt đầu mò đến khu cấm địa, Hương di ưm 1 cái vì sướng. Hắn sờ lấy viên ngọc trai nhỏ của nàng, kích thích làm nàng quên đi việc luyện hóa. Tiếng rên ư hử vì sướng vang khắp phòng, nếu không phải Lâm Thiên phong tỏa không gian lại thì chắc kế bên Lan di và Đổng Khinh Yên sẽ nghe thấy mất.

Lâm Thiên là một tên cáo già trên giường, hắn xem nàng như 1 con nai tơ chưa trải sự đời. Kích thích của Lâm Thiên làm nàng tiết thân lần đầu trong đời. Sự sung sướng khó tả làm nàng ngất đi, Lâm Thiên làm nốt việc còn lại là giúp nàng luyện hóa hết. Thế là một con nai sắp rơi vào ma trảo của hắn.