Chương 6: Khống chế dục vọng

Nghe tiếng khóc nho nhỏ, lâu lâu nấc lên nghẹn ngào của Úy Lam, Tằng Trạm cảm thấy mình sắp không trụ nổi, thú tính trong anh không ngừng bùng phát, nó muốn xông ra ngoài, rõ ràng anh chỉ khát nước, mà bây giờ...

Tay anh chậm rãi tiến vào áo cô, vuốt ve làn da bóng loáng. Uý Lam cảm thấy sau lưng hơi lạnh, rồi một bàn tay ấm áp mò vào, sờ qua sờ lại, thật nhột. Cơ thể Uý Lam vặn vẹo né tránh, nhìn anh nói " Chú...nhột "

Tẳng Trạm lè lưỡi liếm lên mặt Uý Lam, chiếc lưỡi nóng rực nhẹ nhàng ma sát làm cô sợ hãi, cô lập tức đẩy đẩy anh ra hét lên

- Không cần

Uý Lam muốn dùng chân đá anh, nhưng chân cô đã bị anh kẹp chặt, căn bản không cách nào nhúc nhích. Uý Lam cực kỳ hoảng sợ, liên tục vùng vẫy, khóc rống lên.

Tằng Trạm không để ý đến tiếng khóc của Uý Lam, tay anh vói vào quần cô, lần xuống cặp mông căng tròn, xoa nắn, cảm xúc mềm mại đàn hồi, rất tốt...anh không biết có phải bất kỳ cô bé nào cũng non mềm giống như vậy hay không.

" Chú ..." Uý Lam rất muốn ngồi dậy, nhưng người đàn ông trước mặt đã giữ chặt người cô.

Trong bóng tối, một đôi mắt đen loé sáng nhìn cô chằm chằm, âm thanh dịu dàng dụ dỗ

- Chỉ cần em ngoan ngoãn, sẽ rất thoải mái

Uý Lam có chút khó hiểu, tại sao lại thoải mái?

Cô lập tức lắc đầu " Uý Lam không cần thoải mái "

Tằng Trạm nhéo mông Uý Lam, mông vừa trơn vừa mềm, chỉ cần một bàn tay đã bao gần hết cặp mông nhỏ của cô. Anh không những muốn nhéo mông cô, còn muốn sờ lên khe nhỏ phía dưới, anh cũng chỉ đơn thuần thắc mắc, muốn biết khe nhỏ đó có hình dạng thế nào, rốt cục có bao nhiêu nhỏ, đúng vậy, lý do hết sức đứng đắn. Nghĩ như vậy Tằng Trạm liền cúi đầu liếm lên mặt cô.

Chú thật đáng ghét, vì sao cứ liếm, rồi sờ, còn nhéo cả mông cô. Uý Lam bị lưỡi anh liếm láp đầy mặt, rất khó chịu, Tằng Trạm bỗng dừng động tác hôn liếm, nắm lấy vòng eo của Uý Lam có chút kinh hoàng, tinh tế gầy yếu đến vậy, chậm rãi đem cơ thể nhỏ bé ép chặt lên cơ thể mình.

Trên bụng bị vật cứng rắn chọc vào, Uý Lam cảm thấy khó chịu, dùng tay đẩy đẩy lồng ngực cứng rắn của Tằng Trạm nói

– Chú, tôi không lạnh, chú đừng ôm sát như vậy "

Tằng Trạm ngẩn người, cô bé còn chưa biết anh muốn làm gì sao.

" Mấy tuổi?" Tằng Trạm hỏi cô .

Uý Lam nhỏ giọng nói " Uý Lam mười lăm "

Mười lăm...Tằng Trạm nhắm mắt lại, đăm chiêu suy nghĩ, cô bé mới mười lăm, còn anh đã hai mươi sáu, có muốn tiếp tục hay không đây...

- Chú, tôi buồn ngủ... Uý Lam xoay xoay người, cố thoát khỏi lồng ngực rộng lớn của anh.

Tằng Trạm gật gật đầu, cũng không làm tiếp cái gì, có điều bản thân anh hiện giờ rất khó chịu. Cuối cùng anh đã tìm được hướng đi, cô bé này anh chắc chắn muốn, nhưng bây giờ...còn chưa tới lúc, tốt nhất đem cô vào trong thành phố, nuôi lớn thêm chút nữa rồi hẵng ăn.

Tằng Trạm càng nghĩ càng hưng phấn, cự vật cũng phấn chấn thêm mấy phần, chọc vào bụng Uý Lam hơi đau, cô trưng ra khuôn mặt uất ức, nhỏ giọng thì thầm

- Chú, chú đừng chọc tôi nữa

Tằng Trạm bật cười, cúi đầu dùng vầng trán cọ cọ khuôn mặt cô, thấp giọng trả lời:

- Chú rất khó chịu

" Nơi nào khó chịu? " Uý Lam lo lắng hỏi, dù gì chú cũng cõng cô, còn nấu nước tắm cho cô, đem con chuột trong phòng đập chết, còn cho Uý Lam đồ ăn ngon. Uý Lam nắm chặt cánh tay Tằng Trạm nói

– Vậy chú ngồi dậy được hay không?

Tằng Trạm lắc đầu " Tôi cũng muốn cử động, nhưng mà rất đau "

" Nghiêm trọng như vậy?" Đôi mắt Uý Lam ngập nước, lo lắng nhìn Tằng Trạm .

Tằng Trạm nắm lấy tay cô hỏi " Uý Lam biết thổi nhẹ không?" Anh dùng phương pháp đơn giản nhất lừa gạt cô bé ngây thơ thuần khiết.

Uý Lam gật gật đầu, ý bảo mình biết, rồi chu môi thổi phù phù lên gò má anh.

Anh bị cô thổi đến vui vẻ sảng khoái, hài lòng xoa xoa đầu cô nói tiếp

- Tôi vẫn rất đau, em có thể thổi phù phù xuống dưới một chút

Úy Lam gật đầu, hỏi: " Nơi nào?"

Tằng Trạm lôi kéo tay của Úy Lam, đặt lên giữa hai chân mình. Trời mùa đông rất lạnh, Tằng Trạm mặc một chiếc quần quân nhân khá dầy, nhưng vật nam tính phía trong vẫn hùng dũng oai vệ ngẩng cao đầu, bị bàn tay Úy Lam chạm vào, nó còn nhúc nhích như ' chào hỏi '

" Quái vật…" Uý Lam kinh ngạc la lên.

Tằng Trạm híp mắt nhìn cô chằm chằm.

" Nếu thật sự khổ sở như vậy, tôi đi lấy dao." Cắt nó đi sẽ không còn khó chịu! Nó còn có thể động đậy…Chú ấy cất giấu nó làm gì? Tằng Trạm khó thở tới công tâm, anh đè tay Uý Lam ấn xuống phần đang nhô lên ở đũng quần .

" Cắt, về sau Úy Lam sẽ khó chịu cả đời." Tằng Trạm cúi sát bên tai Úy Lam thì thầm.

Úy Lam có chút khó hiểu, không phải chú chỉ muốn thổi thổi sao? Trong lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng bỏng, cô muốn rút tay về, nhưng bị bàn tay to lớn bao lấy nhẹ nhàng ma sát cự vật đang phồng lớn .

" Tại sao phải khổ sở?" Úy Lam hỏi.

" Nó làm cho chú khó chịu, nhưng sẽ làm Úy Lam thật thoải mái…” Người đàn ông cười xấu xa, cách lớp áo sơmi của cô gái, nhắm ngay đỉnh ngực nho nhỏ kia liếm một ngụm. Tằng Trạm không phải muốn khi dễ Uý Lam, nhưng ở trên người cô bé anh không cách nào kiềm chế...Loại dục niệm đáng khinh này, quả thực càng ngày bành trướng!

" Ừ!" Úy Lam ngu ngơ gật gật, vẫn không nghĩ ra đành hỏi tiếp " Nhưng mà, vì sao lại có thể cho Úy Lam thoải mái?"

Úy Lam cúi đầu, ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vật đang nhô lên giữa hai chân Tằng Trạm, nhỏ giọng hỏi " Chú, chỗ đó dùng để đi tiểu sao? "

Tằng Trạm rất muốn nói đúng, nhưng vẫn chỉ mím môi cố gắng nhịn cười, dù sao cũng là dùng đến để làm em.

" Không phải." Tằng Trạm thản nhiên đáp lời, vuốt vuốt đầu Uý Lam nói tiếp " Thổi vù vù cho tôi đi "

Úy Lam ừ một tiếng, trượt xuống dưới háng người đàn ông, cách lớp quần quân nhân thổi vù vù. Quần quân nhân quá dầy, khiến cho người đàn ông không có cảm giác gì, trong bóng tối cảm thấy cô gái nhỏ này đặc biệt đáng yêu, người đàn ông ổn định lại tâm tình, dục vọng dũng mãnh như vậy cũng phải nhịn xuống. Úy Lam ra sức thổi, bị một cỗ mùi hương kì dị xộc lên mũi, Úy Lam kề mặt lại gần, cẩn thận ngửi ngửi, tiếp theo lập tức đứng dậy, nằm qua một bên, vật đó còn có mùi! Uý Lam có chút ghét bỏ quay lưng về phía anh.

Tằng Trạm cũng không so đo, cứ như vậy ngủ qua một đêm. Người Tằng Trạm thật sự rất ấm áp, Úy Lam cả một buổi tối đều đem chân hướng giữa hai chân Tằng Trạm cọ cọ. Nguyên bản anh không có thói quen ngủ cùng người khác, nhưng không thể trốn tránh cũng đành mặc kệ cô bé.

Hai thân thể ngày càng dính chặt, Tằng Trạm đưa tay mò vào trong áo Uý Lam, xoa xoa da thịt mềm mại phía sau lưng của cô. Úy Lam nguyên bản không có thói quen, nhưng thật ấm áp, cô cũng không phản đối.

Lúc Uý Lam tỉnh lại Tằng Trạm vẫn còn đang ngủ, chân nhỏ của cô bị hai chân anh kẹp lại, Úy Lam giật giật chân ra, Tằng Trạm bỗng nhiên mở mắt, tỉnh lại, không có ý tốt nhéo nhéo eo nhỏ của cô. Úy Lam uất ức, hai mắt lại đỏ...

Tằng Trạm buông cô ra, còn rất nhiều thời gian.

Biết Tằng Trạm muốn ăn thịt, Úy Lam đem gà vịt trông coi thật kỹ, quyết không để anh đụng vào. Theo thường lệ, trưởng thôn mỗi ngày đều bắt Tằng Trạm cùng Úy Lam đi nhà ông ăn cơm, ban ngày đi, buổi tối trở về. Buổi tối Uý Lam không chịu đi đường, mỗi lần như vậy Tằng Trạm luôn cõng cô về. Cô bé ngây thơ không chút đề phòng, luôn bị bàn tay ma quỷ sờ nắn mông nhỏ, bởi vì cõng cô trên lưng, nên anh chưa tìm được cơ hội tập kích bộ ngực nhỏ, cảm nhận được hai khối căng mềm dán trên lưng, anh bèn xốc xốc cơ thể nhỏ nhắn phía sau, để ngực cô ma sát lên vùng lưng rộng lớn của mình, cô hừ nhẹ một cái, cũng không phát hiện ra ý đồ bất chính của anh.

Tằng Trạm muốn đi tiểu, Uý Lam đứng đợi gần đó, bỗng dưng có chuột từ bụi cỏ chui ra, Úy Lam hoảng sợ, quay người lại, đèn pin chiếu lên người Tằng Trạm đang đứng tiểu, Uý Lam kinh ngạc " Á " một tiếng, thì ra là nó!

Úy Lam tức giận nói " Chú còn nói nó không phải dùng để đi tiểu "

Tằng Trạm cảm thấy xấu hổ vì bị lật tẩy, im lặng không trả lời cô. Nhưng Úy Lam cứ níu lấy vấn đề này nói luôn mồm, Tằng Trạm không nhịn nổi, đành đổi đề tài, hỏi " Em đã bao lâu không tắm rửa hả? "

" Gì?" Úy Lam ngẩn người, hai tay vẫn ôm chặt cổ anh.

" Hôi " Tằng Trạm vừa nhìn con đường tối đen phía trước, vừa cố để không bật cười nói.

Úy Lam mặt đỏ, giọng nhỏ như muỗi kêu trả lời “ Không có nha, hôm kia, mới tắm.” Nói xong cô còn cúi đầu hít hít trên người mình, nơi nào hôi chứ ...

Tằng Trạm vẫn dùng giọng điệu chắc chắn nói với Uý Lam " Đúng là rất hôi "

Úy Lam uất ức, ngập ngừng hỏi " Tôi trở về tắm liền... chú nấu nước nóng cho tôi được không ?"

" Ừ." Tằng Trạm gật đầu, tiếp tục dùng tay xoa bóp mông cô.

" Phía sau lưng em đổ mồ hôi nhiều như vậy, tắm sạch được không?" Thốt ra lời nói trái lương tâm, anh vẫn có chút mong chờ câu trả lời của cô.

Uý Lam hết sức thành thật nói " Đúng là tắm không sạch phần lưng."

Tằng Trạm nhếch miệng cười " Tôi chà lưng cho em."

" Kì lưng..." Uý Lam vội vàng gật đầu đồng ý, trong thôn đứa nhỏ đều có người thân kì lưng, nhưng cô không có, nay đã có chú, thật tốt.

Úy Lam cười hớn hở khen " Chú, chú thật tốt!"