Chương 83: Cung Chủ trang bức có hơi… Quá tay

Chương 83: Cung Chủ trang bức có hơi… Quá tay

- Nhanh cái tay lên! Có mấy bao gạo mà vác không xong nữa! Có tin hôm nay các ngươi bị trừ lương không hả?

Trong một khu phố nhỏ, một gã đàn ông bặm trợn không ngừng quát tháo, trước mặt hắn là một xe ngựa chất đầy những bao gạo lớn, mỗi bao cân nặng không dưới ba mươi cân.

Mà xung quanh chiếc xe ấy là năm cô gái đang chật vật vác từng bao lên vai, sau đó chuyển chúng vào nhà kho cách đó vài mét. Năm nữ tử này tuổi chừng mười sáu, khuôn lấm lem mệt mỏi.

Với độ tuổi và vóc người gầy yếu thế này, vác một bao gạo ba mươi cân đã là rất khỏe rồi, nhưng tốc độ di chuyển của các nàng khá chậm nên gã kia không ngừng quát mắng.

- Mẹ nó chứ! Khách yêu cầu phải chuyển vào hết trước một giờ chiều, hiện tại một rưỡi rồi mà chưa được nửa xe, tiền lương các ngươi hôm nay giảm một kim tiền!

Năm nữ nghe thế khuôn mặt tái mét, vội vã nghiến răng dùng hết sức bình sinh mà chuyển gạo, nếu không tên này sẽ tiếp tục trừ lương.

Theo thỏa thuận, các nàng mỗi người sẽ được trả mười kim tiền cho một chuyến gạo, nhưng tên chủ này luôn tìm cớ giảm lương của họ, thành ra thực lãnh một chuyến chỉ được năm kim tiền mỗi người, lần nào cũng vậy. Các nàng tuy rất uất ức nhưng cũng chẳng ai làm chủ cho bọn họ.

Nữ nhân ở thế giới này chính là khổ sở như thế, chỉ có thể không ngừng cam chịu để có thể sinh tồn.

Bịch!

Bất chợt, một cô gái ngã xuống, bao gạo đè lên người, bốn người còn lại vội vàng đặt bao của mình xuống giúp đỡ nâng bao gạo ra khỏi người nàng.

- Trời ạ! Dập gạo của khách thì sao mà tao bán? Trừ ngươi một kim tiền nữa!

- Mấy đứa kia, đừng có mà lo chuyện bao đồng, lo mà bê cho xong nếu không bổn đại gia trừ luôn của các ngươi!

Một nữ tử khác vội vàng lên tiếng:

- Đại nhân! Mong ngài thông cảm một chút, muội ấy từ sáng đến giờ liên tục khuân vác chưa ăn uống gì nên có chút đuối sức, ngài đừng trừ lương của nàng mà tội nghiệp.

- Á à? Mày thích trả treo hả? Trừ ngươi hai kim tiền hôm nay, tổng cộng là ba kim tiền!

Nữ tử này nghẹn đến đỏ mắt, bất quá vẫn không để bản thân yếu đuối mà khóc lóc, cũng chỉ có thể tiếp tục bê gạo.

Năm người lại vác gạo, một nữ tử nghiến răng không ngừng lầu bầu:

- Tại sao ông trời lại bất công với nữ nhân chúng ta như thế chứ? Vì cái gì mà nam nhân lại có thể đè đầu cưỡi cổ chúng ta?

- Thôi nào, muội nói nhỏ thôi, hắn mà nghe được thì tiền lương của chúng ta bốc hơi không còn luôn đấy, ráng nhẫn nhịn đi!

Nữ tử kia dường như nuốt không trôi cục tức này, tiếp tục nói khẽ:

- Muội mà có thể tu luyện, chắc chắn muội sẽ trở nên mạnh nhất! Sau đó cứu hết các tỷ muội, rồi bắt đám nam nhân từng ức hiếp chúng ta phải làm công cho muội, sơ hở là trừ lương của hắn cho biết mặt!

Những người khác nghe thế cũng chỉ cười cười, tiếp tục nghiến răng vác gạo.

- Ước mơ thú vị lắm! Gia nhập Thiên Nữ Tối Cường Cung chúng ta, muội sẽ có thể tu luyện để thực hiện ước mơ!

Đột nhiên, từ trên nóc nhà kho vang lên một thanh âm trong trẻo, năm người khó khăn ngước nhìn lên, chợt cảm thấy hoa mắt, giống như gặp ảo giác.

Trong tầm mắt của họ, trên nóc nhà lặng lẽ xuất hiện mười hai mỹ nữ giống như thần tiên hạ phàm, ai nấy đều mặc trên mình tiên phục lộng lẫy, dung nhan xuất trần.

Gã nam nhân chủ thuê của năm nữ cũng há hốc miệng đứng chết trân nhìn khung cảnh trước mắt, toàn thân run rẩy. Mười hai nữ tử trước mắt quá đẹp, vượt xa những siêu cấp vưu vật mà trước giờ hắn nhìn thấy. Đặc biệt là mỹ nhân trẻ tuổi nhất đứng chính giữa đội hình với cung trang màu lục nhạt, thần thái, khí chất, vóc dáng, nhan sắc đều là cực phẩm trong cực cực phẩm.

Năm nữ tử ngước nhìn chúng nữ, bao gạo trên tay không tự chủ được mà buông lỏng rớt xuống đất, nữ tử đi đầu hít một hơi thật sâu, hỏi:

- Các vị là…?

Lục Thanh Nhi khẽ điểm mũi chân, thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống đất, chúng nữ cũng đồng loạt thả người xuống đứng sau nàng, về phần Vũ Lâm và Cao huynh đệ, bọn họ đi theo chỉ xấu đội hình nên đứng xa xa quan sát. Bốn con báo thủ thì được Thúy Hằng dặn dò chúng đợi ngoài trấn, nếu dắt bốn con Yêu Thú hung hãn vào trấn chắc chắn sẽ gặp phiền phức.

Đánh giá sơ qua năm người, Lục Thanh Nhi vô cùng hài lòng, tính cách quật cường kiên định, không đầu hàng số phận mà chọn chiến đấu và sinh tồn với nó, đây chính là điều kiện tuyển thành viên của nàng.

- Bổn tọa là Lục Thanh Nhi, Cung Chủ Thiên Nữ Tối Cường Cung tại Yên Nguyệt Lâm, phía sau là mười vị Trưởng Lão và Đại đệ tử của bổn cung.

- Thiên Nữ Tối Cường Cung?

Năm người lặp lại một lần, ánh mắt có chút mờ mịt

- Bổn tọa đi ngang qua, nghe được ước mơ của các ngươi, muốn giúp đỡ các ngươi hoàn thành nó, vì cái gì mà nam nhân được quyền ức hiếp nữ nhân chúng ta? Thiên Nữ Tối Cường Cung thành lập chính là để đi ngược lại số phận này!

Nữ tử ban nãy nói ra ước mơ có chút đỏ mặt, nàng nhìn qua chúng nữ xấu hổ nói:

- Ta chỉ là uất ức quá nên mới tùy tiện tưởng tượng ra viễn cảnh đó thôi, từ muôn vạn năm nay nữ nhân chúng ta không cách nào tu luyện, sao có thể hoàn thành tâm nguyện đó chứ?

Lục Thanh Nhi cười lớn, đưa bàn tay về phía trước hướng về năm nữ tử, tự tin nói:

- Vậy nếu như bổn tọa nói, Thiên Nữ Tối Cường Cung chúng ta có thể giúp nữ nhân tu luyện, ngươi sẽ làm gì?

Nữ tử dường như rất phối hợp diễn trò với Lục Thanh Nhi, nàng cũng đáp chắc nịch:

- Vậy thì ta sẽ cam tâm tình nguyện đi theo cung chủ, thực hiện ước mơ đứng đầu thế gian, ta cũng sẽ thuyết phục bốn tỷ muội của ta cùng đi theo người!

- Tốt! Từ hôm nay các ngươi là đệ tử của Thiên Nữ Tối Cường Cung, bắt đầu từ bây giờ, chúng ta là tỷ muội một nhà!

Khí tức thượng vị giả tỏa ra, Lục Thanh Nhi đứng tại trung tâm, chúng nữ phía sau đồng loạt thả ra khí tức. Trên tay các nàng, ngọn lửa, thủy quang, gió xoáy, quang mang vàng đất, mộc khí và linh hỏa bùng phát, tạo thành một tràng cảnh vô cùng hoành tráng.

Tên đàn ông chủ thuê của các nữ nhân lúc này mới há hốc miệng nhớ ra một tin đồn gần đây hắn nghe được, trong Yên Nguyệt Lâm bỗng xuất hiện một thế lực toàn nữ nhân có thể tu luyện, sở hữu một nữ nhân lực chiến ngang với Vũ Phách và có đại trận đánh chết Vũ Phách chỉ trong một đòn.

Năm nữ tử nhìn thấy một màn này, toàn thân run rẩy, đôi chân như nhũn ra, có cảm giác muốn phủ phục.

- Đi theo ta! Từ nay không ai có thể ức hiếp các vị nữa, bổn Cung Chủ sẽ giúp các vị tu luyện, cùng nhau theo đuổi ước mơ đưa toàn bộ nữ nhân trên thế gian vượt qua số phận!

Năm người nhìn cánh tay chìa ra của vị Cung Chủ kia, không hiểu sao trong lòng có cảm giác mãnh liệt muốn tóm lấy, muốn được vì nàng ta mà cống hiến. Năm người nhìn nhau một lúc rồi đồng thanh đáp lời.

- Chúng ta sẵn lòng! Bái kiến Cung Chủ!

Lục Thanh Nhi hài lòng gật đầu, tự mình nâng chúng nữ dậy, trong lòng vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng thu được thêm năm đệ tử mới.

Năm người cùng làm quen với các vị Trưởng Lão và đại sư tỷ phía sau, không khí vui tươi khiến các nàng cảm thấy rất an lòng.

Lục Thanh Nhi khẽ đảo ánh mắt nhìn về tên chủ thuê kia, hắn lập tức sợ hãi lùi về sau, bất quá tên này xem như thông minh, không dám làm gì nàng.

- L…Lục Cung Chủ, ta rất vui khi thấy Cung Chủ thu được thêm năm vị đệ tử, thế nhưng những người này đều do ta vất vả tìm về để làm thuê, ta phải trả cái giá rất cao để có được các nàng.

- Giờ đây Lục Cung Chủ không nói không rằng liền muốn đem bọn họ đi, vậy có chút bất công cho ta a.

Lục Thanh Nhi híp mắt lại, lạnh lùng hỏi:

- Tốt, ra giá đi! Ngươi mua các nàng bao nhiêu, ta sẽ đền bù gấp đôi!

Tên chủ thuê cũng không dám nói thêm, hắn vội vàng nói:

- Mỗi…Mỗi người một nghìn kim tiền, còn một xe gạo hôm nay chưa chuyển xong nữa ạ, nếu hôm nay không chuyển xong thì tại hạ sẽ nguy to!

Lục Thanh Nhi cũng không nhiều lời, trong tay xuất hiện một dải các đồng tiền được xâu lại với nhau, vừa đúng mười nghìn kim tiền. Đây vừa hay lại là phần thưởng cố định của một nhiệm vụ ngày nên được gói rất cẩn thận và chính xác.

Ném xâu tiền về phía tên kia, Lục Thanh Nhi lại tiện tay đi đến xe gạo, nhìn qua hắn hỏi:

- Chỉ cần chuyển hết xe gạo này vào nhà kho bên kia thôi chứ gì?

Gã chủ thuê vội vàng bắt lấy xâu tiền, gật đầu lia lịa mừng rỡ. Chỉ cần liếc sơ qua là hắn đã biết đây vừa vặn là mười nghìn.

- Đúng vậy! Ta chỉ cần chuyển hết gạo vào trong kho là được!

- Tốt! Vậy để bổn Cung Chủ giúp các nàng một chút, xem như không còn chút khúc mắc nào với ngươi!

Lục Thanh Nhi nhún vai, từ từ đi lại xe gạo, bàn tay đặt vào đuôi xe.

- Hây!

Khẽ gồng lực, Lục Thanh Nhi nhấc bổng cả xe gạo hơn trăm bao trước ánh mắt muốn rớt ra của mọi người, sau đó nàng ném thẳng chiếc xe vào trong kho.

Ầm Ầm!

Tiếng vỡ nát vang lên, cửa nhà kho bị đụng tan tành, xe gạo lao thẳng vào trong cũng lập tức bị nghiền nát, chỉ còn mấy bao gạo rơi tung tóe bên trong.

- Ối lỡ tay! Nhưng dù sao cũng đúng yêu cầu, vận chuyển hết gạo vào kho của ngươi là được rồi chứ nhỉ?

Còn không đợi tên kia nói thêm được gì, Lục Thanh Nhi tiếp tục ném tới bốn xâu tiền.

- Đây là bốn mươi nghìn kim tiền, xen như đền bù thiệt hại của ngươi! Cáo từ!

Mọi người nghênh ngang rời đi, năm thành viên mới vô cùng mộng bức nhìn cung chủ của mình, trong mắt xuất hiện vẻ tôn sùng như tổ tông.

Mãi cho đến khi chúng nữ đi xa, tên chủ thuê vẫn chưa hoàn hồn, cầm tổng cộng năm mươi nghìn kim tiền trong tay, một lát sau hắn mới mừng rỡ

- Lời to! Lời to! Ha ha ha! Một cái xe ngựa chẳng đáng bao nhiêu! So với lợi tức hôm nay thì…

Rắc! Ầm Ầm!

Còn chưa nói xong, căn nhà kho bỗng xuất hiện vô số vết nứt, các vết nứt ngày một lan rộng rồi trải dài khắp căn nhà.

Uỳnh!

Rồi cái gì tới cũng sẽ tới, cả căn nhà kho sụp độ trước mặt hắn, thành một đống tro tàn.

Chúng nữ đã đi xa nghe tiếng đổ sập thì quay đầu lại hóng, thấy một đám khói thì vô cùng bất đắc dĩ, Cung Chủ của họ trang bức quá mạnh tay rồi a.

- Các đệ tử mới! Việc giới thiệu để sau cũng không muộn, hiện tại mau nói cho bổn Cung Chủ, tên kia mua các ngươi từ đâu? Dẫn ta đến đó! Hôm nay bổn tọa muốn tuyển thành viên số lượng lớn a!

Hết chương 83…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan