Chương 82: Khống Thú Thuật
- Toàn bộ Thiên Nữ Tối Cường Cung tập hợp!
Nghe tiếng hô của Lục Thanh Nhi, mười vị Trưởng Lão, đại đệ tử Vũ Hạnh và hai khách khanh Cao Chiêu Cao Kiến đều dừng mọi hoạt động, cả đám kéo nhau đến diễn võ trường.
An Yên nhanh chóng thu gom toàn bộ Hồi Khí Đan đang có vào túi trữ vật, sau đó cùng đám người tập hợp.
Nhìn thấy Lục Thanh Nhi trước mắt, đám người không khỏi kinh ngạc phát hiện, dường như Lục Thanh Nhi lại trở nên xinh đẹp hơn không ít, dáng người nở nang hơn khi trước rất nhiều, mái tóc bồng bềnh tung bay trong gió giống hệt giai nhân từ tiên giới.
Lục Thanh Nhi thấy mọi người đều đã tập hợp đầy đủ, còn đang định đưa ra mệnh lệnh thì gương mặt chợt cứng lại, ánh mắt khẽ đảo một vòng.
- Suýt thì không nghĩ ra, tại sao một bài toán kinh tế đơn giản như thế lại có thể để lỡ cơ chứ!
Khẽ vỗ đầu mình một cái, Lục Thanh Nhi nhìn qua mọi người, nói:
- Hôm nay là một ngày đẹp trời, chúng ta đi thu một ít đệ tử thôi!
Mọi người nghe thế liền phấn khích
- Thật sao? Quá tốt rồi!
- Đúng thế, Cung Chủ đã nói sẽ đi tìm các tỷ muội ngoài kia để cưu mang, dẫn họ thoát khỏi số phận, rốt cuộc đã đến lúc!
- Muội đã chờ ngày này quá lâu rồi!
Lục Thanh Nhi cười cười, dẫn đầu toàn bộ thành viên ra khỏi đại môn, Vũ Hạnh cũng đi theo, tất nhiên không thể thiếu ông bố cuồng con gái: Vũ Lâm. Càng không thể thiếu hai thằng cha ham vui họ Cao.
…
Yên Nguyệt Lâm, nằm giữa hai thị trấn lớn là Yên Hưng trấn và Nguyệt Long trấn, giữa hai trấn đều tồn tại giao thương nên hình thành một lối đi nối liền giữa hai nơi. Ở xung quanh lối đi này tồn tại khá nhiều nhà cửa của người dân sinh sống bằng nghề buôn bán và kiếm củi, còn có các thế lực lớn nhỏ tọa trấn. Chính vì thế các Yêu Thú và Linh Thú tập hợp ở những chỗ thế này rất thưa thớt.
Ngược lại, sâu trong Yên Nguyệt Lâm rất thiếu bóng người, các Yêu Thú và Linh Thú hoạt động rất nhiều ở đây, bản tính hung hãn tấn công bất kỳ ai của chúng khiến không ai dám lui tới các khu vực này. Chỉ có các tu luyện giả vào trong đây tìm kiếm dược liệu và săn giết Yêu Thú mới có thể sinh tồn ở nơi như thế này.
Đám người Thiên Nữ Tối Cường Cung dưới sự cầm đầu của Lục Thanh Nhi lại chẳng ngán tí nào, băng ngang Yên Nguyệt Lâm mà đi, thẳng tiến về Nguyệt Long Trấn.
- Cẩn thận một chút, phía trước có Yêu Thú, thực lực hẳn là Nhị Giai!
Vũ Lâm chợt nhắc nhở, mọi người thấy thế liền thủ thế vào trạng thái chiến đấu.
Quả nhiên, chỉ mười hơi thở sau, một con báo màu vàng đốm đen phóng thẳng từ bụi rậm trước mặt Lục Thanh Nhi tới, móng vuốt giương ra muốn vồ lấy nàng.
Tách Tách!
Nhưng quá xui cho con báo nhỏ, nếu nó vồ những người khác như chúng nữ thì có thể sẽ làm bọn họ đau đớn một chút, nhưng không ngờ nó lại chọn Lục Thanh Nhi làm mục tiêu, móng vuốt vừa chạm vào người nàng thì giống như cào vào đá tảng, một tiếng lách tách truyền ra, móng vuốt lập tức mẻ thành từng miếng.
Con báo sợ hãi nhìn móng vuốt của mình, sau đó nhìn Lục Thanh Nhi, khuôn mặt hung tợn chợt chuyển thành hoảng hốt, bởi vì nó thấy những người phía sau người này đều nhìn nó bằng ánh mắt thèm khát.
- Nhị Giai Sơ Kỳ Đỉnh Phong! Tương đương với Nhân Loại Vũ Sĩ Tam Trọng, là đối tượng vô cùng thích hợp để luyện tay a!
Thái Dương nhìn con báo, khẽ bẻ bẻ khớp tay, nói với chúng nữ:
- Các muội! Lên!
Chín người còn lại gật đầu, Thúy Hằng vội vàng nhắc nhở thêm:
- Nhớ đánh nhẹ tay thôi, đừng làm nó bị thương quá nặng nhé! Muội còn phải thực hành khống thú!
- Được!
Mười người phóng tới, đang định bao vây con báo lại để làm thịt, thì bỗng nhiên từ trong bụi lại đi ra thêm ba con báo nữa.
- Gọi cả đồng minh luôn? Càng tốt!
Kim Châu liền phân phó:
- Ta và Kiều Anh một đội, Thái Dương và Mộng Liên một đội, An Yên cùng Cẩm Tuyền đi chung, Như Ý và Quỳnh Mai một nhóm. Mỗi nhóm đối phó một con! Minh Nguyệt dùng Vũ Kỹ Mộc hệ khống chế, Thúy Hằng dùng giọng hát khống chế, sẵn sàng khống thú!
- Rõ!
Mọi người nhanh chóng có được chiến thuật hợp lý, bắt đầu lao vào bốn con báo. Vũ Hạnh nhìn chằm chằm trận chiến không chớp mắt, chỉ sợ bỏ qua một chút khoảnh khắc nào.
Cao Chiêu và Cao Kiến vô cùng ngứa tay muốn phụ giúp nhưng không tiện cho lắm, Vũ Lâm thì chỉ đứng kè kè bên cạnh Vũ Hạnh để bảo vệ nàng, hắn cũng không mấy lo lắng cho chúng nữ, với thực lực của các nàng thì bốn con báo này không làm nên sóng gió gì.
Lục Thanh Nhi cũng không tham gia trận chiến, nàng sở dĩ chọn con đường này để chúng nữ tôi luyện khả năng chiến đấu cũng như giúp Thúy Hằng luyện tập khống thú thuật, bản thân chỉ cần ở một bên cổ vũ các nàng là được rồi.
Trong vòng chiến, lợi thế nghiêng hẳn về chúng nữ, do áp đảo về quân số cũng như thủ đoạn, mấy con báo khó chịu không thôi, bản thân chúng không ngừng bị từng đám dây leo mọc từ dưới đất lên quấy rối, nếu không cẩn thận sẽ bị chúng trói chặt, phải mất rất nhiều sức mới cắn đứt được.
Mặt khác, tiếng hát từ nữ nhân kia khiến bọn chúng vô cùng khó chịu, sự tập trung giảm sút rất nhiều, khó lòng tung chiêu hay né tránh một cách chuẩn xác.
Đã thế, bọn nó còn phải đối đầu từng loạt công kích như mưa của đám nữ nhân kia, bốn con báo ủy khuất không thôi, bọn chúng chỉ có thể điên cùng chống trả.
Rốt cuộc, đã có con bỏ cuộc, nó cụp đuôi chạy trốn vô cùng dứt khoát
- Muốn chạy? Đâu có dễ thế!
Kiều Anh đã sớm chuẩn bị, thân pháp quỷ mị như một cơn gió lập tức chặn đường con báo kia, cước pháp sắc bén đá bay con báo về lại vòng chiến.
- Hỏa Viêm Bạo!
Kim Châu dường như đã biết trước Kiều Anh sẽ đá con báo về chỗ nàng, ngọn lửa trong tay bùng lên mãnh liệt, toàn thân nàng giống như bốc cháy, quyền ấn nóng rực nện thẳng vào mặt chú báo.
Ầm!
Thanh âm va đập chấn động một vùng khiến chim chóc bay tán loạn, con báo xấu số bị đấm nổ đom đóm mắt xỉu tại chỗ, để lại vô vàn sự kinh hãi cho ba đồng bạn.
- Thủy Triều Kình!
Nhân lúc ba con báo sơ hở, một luồng nước giống như thác đổ ập xuống đầu chúng, mang theo uy lực trấn áp cực kỳ nặng nề.
- Mê Hồn Chỉ!
- Toái Thạch Cước!
Ầm Ầm!
Liên tục là những Vũ Kỹ được các nàng thi triển ra, từng cái Vũ Kỹ Hoàng cấp Sơ Giai sau một tháng khổ luyện đều được chúng nữ lĩnh ngộ đến viên mãn, uy lực tuyệt đối. Bốn con báo chỉ có thể cam chịu bị đánh đập.
Cảm thấy thời cơ đã chín muồi, Thúy Hằng tiến về phía một con báo thực lực mạnh nhất, nàng đưa vào miệng nó một nắm linh mễ được trộn với một ít dược liệu và thịt qua chế biến, con báo ăn xong liền sáng rực ánh mắt nhìn nàng. Mỉm cười, Thúy Hằng tiếp tục đưa ba nắm cơm cho ba con báo còn lại, sau khi thưởng thức mỹ vị, bốn con báo đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn Thúy Hằng, miệng chảy ra từng dòng nước dãi thèm thuồng.
Thúy Hằng búng tay, một đống lớn cơm nắm xuất hiện khiến mấy con báo hoa cả mắt, đang định tiến tới thì nàng chợt thu lại vào túi trữ vật, nói:
- Đi theo ta, sau này các ngươi có thể ăn thỏa thích.
Mấy con báo nhìn nhau, dường như không muốn từ bỏ cuộc sống hoang dã an nhàn để đi theo Nhân Loại trước mắt.
Thúy Hằng nhìn bốn con báo, cười cười, khớp tay vang lên từng tiếng rắc rắc nhè nhẹ.
- Còn nếu không, vậy ngoan ngoãn trở thành nguyên liệu để ta làm ra nhiều cục cơm thơm ngon hơn nữa đi!
Chúng nữ phía sau cũng cười trìu mến nhìn bốn con báo, bất quá trong mắt chúng, mười nụ cười kia quả thật vô cùng khủng bố. Sau một lúc suy nghĩ, chúng chỉ còn cách chấp nhận số phận, bốn con báo đồng loạt ngồi xuống, ngoan ngoãn nhìn Thúy Hằng, biểu hiện muốn nhận nàng làm chủ.
- Tốt lắm! Khống thú thuật! Áp chế!
Thủ ấn trong tay Thúy Hằng đánh ra, một đạo ấn ký đỏ máu vang lên vô số tiếng kêu của hung thú bay ra, tạo thành một chưởng ấn yêu dị trong tay nàng. Chưởng ấn đánh vào đầu bốn con báo, bọn chúng không chút phản kháng nào, trong giây lát, bốn con báo đều lâm vào tình trạng ngẩn ngơ, giống như linh hồn đang bị áp chế.
Thúy Hằng ngồi giữa bốn con báo, Linh Lực lan tràn, sau mười phút rốt cuộc mới ngừng lại, bốn con báo và nàng đồng loạt mở mắt, lúc này bọn chúng nhìn Thúy Hằng đã khác trước rất nhiều, nếu khi trước là kính phục và sợ hãi thì bây giờ là vô cùng ngoan ngoãn, giống như nhìn bậc cha mẹ.
Nhìn sự thay đổi cực lớn này, Vũ Lâm không khỏi kinh ngạc, khống thú thuật mạnh đến mức này hắn là lần đầu thấy được.
Những Linh Giả khác khi áp đặt linh hồn ấn ký vào Yêu Thú, có thể khống chế linh hồn chúng, nắm trong tay sinh mạng của chúng, vì thế mới có thể khiến bọn nó thuần phục và làm việc cho mình. Còn về phần tình cảm thì cần thời gian ở cùng nhau rất lâu để khiến Yêu Thú trở nên ngoan ngoãn và nhu thuận như thế.
Còn Thúy Hằng, một chưởng ấn đã khiến chúng ngoan ngoãn như thế, Khống Thú Thuật quả thật vô cùng biến thái.
- Tiếp tục thôi!
Lục Thanh Nhi lại dẫn đường, đội quân Thiên Nữ Tối Cường Cung có thêm bốn chú báo lẽo đẽo theo sau bầu bạn, đám người tiếp tục tiến về Nguyệt Long Trấn.
…
Hết chương 82…
…
Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan