Chương 65: Phá kén!

Chương 65: Phá kén!

- Cao Chiêu huynh! Lần sau nếu có lâm vào tình huống này, nhớ đánh vào mặt hoặc mông, cứ nhắm ngực của muội mà đấm nữa, lỡ khi muội lớn, di chứng kéo đến, bên to bên nhỏ, ta sẽ tìm huynh tính sổ!

Nghe âm thanh trong trẻo từ dưới miệng hố phát ra, Cao Chiêu, Cao Kiến, chúng nữ ngoại trừ Thái Dương và Minh Nguyệt đều vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ.

Vốn dĩ Lục Thanh Nhi dưới hố một thân tàn tạ, sống dở chết dở giờ đây lại đang hoàn hảo vô khuyết nằm đó nhìn mọi người. Các vết thương đã không còn, máu cũng không còn thấy đâu nữa, chỉ còn lại thân thể cùng làn da sáng bóng như ngọc trai.

Còn không đợi mọi người kịp định thần lại, từ vị trí trái tim Lục Thanh Nhi, lục quang dần lan tràn, ánh sáng xanh nhạt dần dần bao phủ cơ thể nàng.

Bất Tử Thể thành công thăng lên cấp 20. Kinh nghiệm: 0/20.000 exp!

Thành công phá cảnh, nhận được một lần chữa trị hoàn mỹ!

Chúc mừng ký chủ thăng lên cảnh giới Thể Sĩ, nhận được hiệu quả sau: Tăng tốc độ thân thể theo cấp số nhân, cách tính bội số bằng với level hiện tại x10

Buff hiện tại:

Giảm sát thương nhận vào: 20%

Tăng sức tấn công: 200 lần.

Tăng tốc độ: 200 lần.

- Vãi cả nhái! Tăng tốc độ 200 lần? Lời to rồi!

Lục Thanh Nhi nhìn qua năng lực mới khi lên cấp 20, nàng không khỏi khiếp sợ. Lần tăng lên cấp 10 đã khiến lực lượng thân thể nàng tăng 100 lần, qua đó tốc độ cũng tăng lên không ít, nhưng lần này là trực tiếp tăng tốc độ bản thân lên 200 lần, quá khủng khiếp.

Lục Thanh Nhi không thể tưởng tượng nổi bản thân sau khi tăng tốc 200 lần sẽ có hiệu quả nghịch thiên thế nào, nhưng chắc chắn một điều chiến lực của nàng sẽ tăng mạnh.

Kết hợp với biện pháp hít thở của nội công, dồn toàn bộ khí lực vào chân, tốc độ chắc chắn sẽ còn nhanh nữa.

Lục quang chiếu rọi khắp người Lục Thanh Nhi dần thu liễm, đôi mắt đẹp mở ra, Lục Thanh Nhi không suy nghĩ nhiều, nàng biết cả đám Vũ Sĩ cùng một tên Vũ Sư đang tiến tới, lúc này không có thời gian chần chừ.

Nhanh chóng cầm lấy Đoạn Tuyệt Đao, Lục Thanh Nhi lập tức đứng dậy lao thẳng tới đám người, đao vung lên từng đường sắc bén.

Vụt! Vụt! Vụt!

Trong ánh mắt thất thần của toàn bộ chúng nữ cùng Cao Chiêu Cao Kiến, Lục Thanh Nhi vừa ngồi dậy đã không còn thấy bóng dáng, trong đội hình Quách Gia thình lình xuất hiện một vệt xanh lục không ngừng bay qua bay lại giữa đám người.

Đến khi vệt xanh dừng lại, thân ảnh Lục Thanh Nhi mới hiện ra rõ ràng, đao trong tay vung mạnh một đường cong, vẩy toàn bộ máu huyết dính trên thanh đao bắn ra xa, Đoạn Tuyệt đao trở lại là một lưỡi đao sáng bóng ánh lục đẹp đẽ.

Toàn bộ quá trình từ khi Lục Thanh Nhi biến mất cho đến khi nàng xuất hiện lại chỉ diễn ra trong khoảng hai giây. Thân ảnh màu lục trong bộ y phục nhàu nát thấm đẫm máu tươi đứng thẳng giữa đám người, toàn bộ đều bất động không nhúc nhích.

Đám người chúng nữ và hai huynh đệ nhìn bóng lưng ấy, tim đập mạnh từng nhịp, cho đến khi bóng lưng quay lại nhìn họ khẽ nở nụ cười, đám người Quách Gia mới có phản ứng.

Nhưng phản ứng đã quá muộn, bọn chúng muốn nói gì đó, nhưng lại phát hiện ra lưỡi mình không thể cử động, hay nói đúng hơn là không có cảm giác.

Muốn động tay chân, nhưng lại không cách nào nhúc nhích.

Lục Thanh Nhi thở ra một hơi, gió nhẹ thổi làm tóc nàng tung bay, y phục tuy đã rách nát nhưng càng vì thế mà khiến hình bóng cô độc ấy trở nên đặc sắc biết bao.

Mà khiến cho máu mũi của Cao Chiêu và Cao Kiến lần nữa phun ra, Lục Thanh Nhi bây giờ đã cao hơn một chút, chiều cao ngang với những thiếu nữ 18, làn da mịn màng, đôi chân dài miên man trắng nõn thon dài cùng với bộ ngực và cặp mông đẫy đà ẩn hiện sau lớp y phục rách. Xuân sắc cực mạnh, sức tấn công thị giác siêu cấp chí mạng.

Thậm chí, ngực Lục Thanh Nhi bây giờ so vơi Minh Nguyệt còn lớn hơn, cặp mông chỉ thua mỗi Mộng Liên. Bây giờ nàng đã không còn là một tiểu cô nương nữa rồi, đã trổ mã thành hoa khôi trong Thiên Nữ Tối Cường Cung.

Gương mặt vốn đã rất đẹp, sau khi lên cấp 10, Lục Thanh Nhi đã sở hữu nhan sắc bậc nhất trong chúng nữ, chỉ có điều vẫn còn quá nhiều nét trẻ thơ nên chưa rõ ràng mà thôi. Giờ đây toàn bộ cơ thể biến hóa, gương mặt kia so với tiên tử đã không còn gì khác biệt.

Toàn trường tĩnh lặng, chỉ có Lục Thanh Nhi đứng đó trở thành tâm điểm trong làn gió.

Mà sau khi cơn gió đó nhẹ thổi, cũng là lúc bốn mươi hai người Quách Gia, bốn mươi Vũ Sĩ, hai Vũ Sư thân thể sụp đổ, từng đường cắt màu đỏ dần hiện lên trên da thịt, theo lực đẩy của gió là dần rời ra.

Bốn mươi hai thân ảnh lập tức hóa thành huyết vụ, thân thể bị chia nhỏ ra vô số đoạn rơi xuống như mưa, máu bắn tung tóe, cảnh tượng huyết tinh đến cực điểm.

Lục Thanh Nhi đứng giữa biển máu, sát khí lan tràn, cơn gió cũng trở nên lạnh giá theo khí tức của nàng phóng thích. Đao trong tay ánh lên hào quang sáng ngời. Lục Thanh Nhi nhìn về phía đại môn, nơi đó, một thân ảnh già nua không ngừng run rẩy. Đao chỉ về phía trước, Lục Thanh Nhi cất giọng lạnh lùng:

- Quách Lợi, đã đến lúc bổn Cung Chủ lấy cái mạng chó của ngươi!

Quách Lợi vô cùng khiếp sợ, hắn từ khi chúng nữ tỉnh lại đã vô cùng tập trung quan sát trận chiến, nếu một khi có dị biến sẽ lập tức ra tay. Thế nhưng không nghĩ tới, nữ nhân bị hắn đánh cho hấp hối kia lại có tốc độ khủng khiếp đến vậy.

Chỉ trong hai giây ngắn ngủi, nàng đã tung ra tổng cộng hơn một nghìn nhát đao phân bố đều cho bốn mươi hai người, mỗi đao vung ra là một vết cắt cực ngọt lấy đi mạng sống của bọn họ. Tốc độ ra đòn nhanh và sắc bén đến mức thân thể họ không thể bị sụp đổ ngay lập tức, cảm giác đau còn chưa kịp truyền ra thì công kích đã kết thúc.

Quách Lợi hắn thân là Vũ Phách, cũng không cách nào có được loại tốc độ quỷ dị đó, thế nhưng nữ nhân này lại có thể, hơn nữa là đồ sát toàn bộ người dưới trướng một cách thảm thiết ngay trước mắt hắn.

- Lục Thanh Nhi! Ngươi hôm nay phải chết! Lão phu muốn nghiền xương ngươi thành tro bụi!

Bất ngờ, sợ hãi, kinh ngạc dần chuyển thành cơn giận dữ thâu thiên, Quách Lợi toàn thân run rẩy, khí tức dần dần thẩm thấu ra xung quanh, cuồn cuộn như sóng dữ.

- Ngươi mới là kẻ chết dưới đao của bổn Cung Chủ!

Lục Thanh Nhi hít sâu một hơi, khí trong thân thể lưu chuyển thông suốt hơn bao giờ hết, toàn bộ sức lực truyền đến hai chân, nếu như lúc này Lục Thanh Nhi xắn ống quần lên, chắc chắn mọi người sẽ khiếp sợ vì chân nàng lúc này cơ bắp cuồn cuộn nổi đầy gân xanh.

- Hơi thở tập trung tuyệt đối! Tốc độ tối đa!

Lục Thanh Nhi lại hít sâu một hơi, thân ảnh như mũi tên rời cung, đạp mạnh mặt đất, hóa thành lục quang bắn mạnh về phía Quách Lợi.

- Cái gì?

Quách Lợi thần sắc đại biến, hắn không ngờ Lục Thanh Nhi đang còn cách mình trên trăm mét đã thình lình xuất hiện ngay trước mặt, đao bổ ra nhắm thẳng vào cổ mình!

- Ranh con! Đừng có mà kiêu ngạo!

Keng!

Quách Lợi cũng rút ra trường kiếm, chính xác đỡ lấy một đao của Lục Thanh Nhi.

Choang!

Kiếm trong tay Quách Lợi gãy làm đôi ngay sau đòn đầu tiên.

- Vũ Linh Khí Hoàng cấp Sơ Giai? Cứng chắc như thế này chắc là chất lượng Siêu cấp!

Cảm nhận chấn động của một đao này, Quách Lợi không khỏi kinh ngạc, hắn không ngờ tại đây lại có thể thấy được Vũ Linh Khí chất lượng cao như vậy.

- Vũ Linh Khí không tệ, nhưng ta cũng có!

Quách Lợi cười lạnh, trong tay lần nữa xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng kim, nhanh như chớp chém tới cánh tay của Lục Thanh Nhi.

- Xí hụt!

Lục Thanh Nhi tốc độ cực nhanh, nàng liền lách mình né lấy một kiếm nguy hiểm, đao trong tay biến ảo theo Đao Pháp trong cẩm nang võ học, hiểm ác chém tới điểm mù của Quách Lợi.

Nhưng tên này không uổng là Vũ Phách, Lục Thanh Nhi đắc thủ thành công chém vào hông của hắn, nhưng lại có cảm giác đánh vào một khối đá cứng chắc vô cùng.

- Hóa ra là vậy! Ha Ha!

Quách Lợi cảm giác một chiêu vừa rồi, hắn cười lớn:

- Tiện tì nhà ngươi chỉ được cái tốc độ nhanh mà thôi, lực lượng cũng chẳng khác gì một Vũ Sư, sao có thể đả thương Vũ Phách như ta?

Keng Keng Keng!

Lục Thanh Nhi điên cuồng vung đao, bất quá đúng như Quách Lợi nói, nàng chỉ tăng thêm một chút tấn công khi lên cấp, chủ yếu là tốc độ được tăng vọt mà thôi, muốn công kích và tránh né đòn tấn công của Quách Lợi thì được, còn muốn đả thương hắn là chuyện vô cùng khó.

Quách Lợi cũng đã nhìn ra chân tướng, hắn hời hợt đỡ lấy vài đòn vào vị trí hiểm hóc, những đòn khác hắn còn chẳng thèm đỡ lấy, những nhát đao sắc bén của Lục Thanh Nhi chém vào hắn giống như chém vào sắt thép, chỉ thấy hơi nhói một chút chứ chẳng có gì nguy hiểm.

- Thoải mái a, ngươi cứ việc chém đến khi nào kiệt sức, đến lúc đó lão phu xay ngươi thành cám!

Lục Thanh Nhi cũng biết mình không cách nào đột phá được khoảng cách thực lực quá lớn này, nàng liền tăng hết tốc lực chạy về phía chúng nữ.

- Như Ý! Thành quả của tỷ làm sao để kích hoạt? Có khả năng chống lại Quách Lợi không?

Lục Thanh Nhi lúc nửa tỉnh nửa mê đã nghe Như Ý nói cần nàng tỉnh táo mới có thể kích hoạt thành quả của Như Ý, lúc này chỉ còn nó là mấu chốt để kết thúc tình thế này.

Mọi người cũng nhớ đến điểm này, đưa mắt nhìn sang Như Ý, nàng nhanh chóng lấy ra túi trữ vật được bảo quản vô cùng kỹ càng, ném tới Lục Thanh Nhi.

- Thanh Nhi, trong túi của tỷ có một viên đá hình trái tim, chỉ cần có lôi điện đánh vào nó, sau đó muội đặt nó vào đỉnh đại điện là được, tỷ đã để sẵn một cái bệ có lỗ hình trái tim, muội nhét nó vào lỗ là sẽ kích hoạt được đại trận!

Lục Thanh Nhi tiếp nhận lấy túi trữ vật, tinh thần nhanh chóng tiến vào quan sát, thấy được trong đống đồ đầy thứ kỳ lạ của Như Ý có một cái hộp được bọc cẩn thận, bên trong là một viên đá hình trái tim.

Nhưng lập tức, Lục Thanh Nhi khóc không ra nước mắt.

- Trời xanh không một gợn mây, lấy đâu ra sấm sét mà để nó đánh vào chứ?

Hết chương 65…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan