Chương 64: Cẩm Tuyền Cắn Lưỡi
- Làm sao bây giờ, làm sao để hắn đánh mình bây giờ?
- Chết tiệt, nói còn không nói nổi nữa, làm sao dùng ánh mắt để làm hắn đánh mình đây?
Lục Thanh Nhi điên cuồng vận dụng đầu óc, nhưng lại không cách nào nghĩ ra cách đối phó với tình huống này. Nói không nổi, tay chân thì vô lực không nhúc nhích được, chỉ dùng ánh mắt thì làm sao mà truyền đạt thông tin.
- Thôi rồi, hỏng rồi, mẹ ơi cứu con!
Lục Thanh Nhi thấy hai tên này chuẩn bị tốt cách để mang mình đi, lại càng sốt ruột.
- Hệ thống tỷ! Cứu với!
- Xin lỗi, ta chỉ có thể cung cấp dịch vụ cho ký chủ, không can thiệp vào chuyện bên ngoài được!
Nghe hệ thống trả lời, Lục Thanh Nhi càng điên đầu. Nàng đã không còn cách nào khác, mọi biện pháp đều vô dụng.
Nhưng đúng lúc này, dị biến đột ngột phát sinh.
Cẩm Tuyền vốn dĩ đang hôn mê bất tỉnh từ đầu đến giờ, nàng đang bị tên Vũ Sư kia không ngừng di chuyển đầu lưỡi toàn thân. Nàng đã tỉnh lại nhưng vẫn giả vờ như mình vẫn còn hôn mê.
Trong lòng vô cùng ghê tởm, thế nhưng với tính cách ổn định cân bằng của mình, Cẩm Tuyền lại không phát ra chút tiếng động nào, bản thân cũng điều chỉnh nhịp thở của mình trầm ổn nhất có thể, vậy nên tuy nàng đã tỉnh lại rất lâu nhưng không có một ai phát hiện ra.
Nàng và Mộng Liên từ đầu đã bị đánh ngất do hứng chịu quá nhiều công kích, tình hình rất nguy kịch, nhưng đan dược chữa thương lúc trước Lục Thanh Nhi nhét vào miệng đã phát huy tác dụng, Cẩm Tuyền đã dần khôi phục được một chút khí lực, lấy lại ý thức.
Ngay khi tỉnh lại, cũng là lúc đám người Cao Chiêu tới, nàng vẫn bình tĩnh phân tích tình huống, chờ cơ hội phản công. Và lúc này chính là thời cơ chín muồi!
Tên Vũ Sư tay không ngừng nắn bóp, tay còn lại vô cùng to gan luồn vào trong quần của nàng mà vuốt ve, nhưng Cẩm Tuyền không quan tâm, kiên định chờ đợi khoảnh khắc hắn không đề phòng.
Do ngất xỉu từ đầu, Cẩm Tuyền và Mộng Liên không hề bị bịt miệng phòng chống tự sát giống tám người còn lại, tên Vũ Sư này đã tấn công đến gương mặt của nàng, cái lưỡi kia đảo qua vành tai khiến trong lòng Cẩm Tuyền không ngừng rét lạnh. Cố kìm chế cảm xúc đến mức tối đa, rốt cuộc cái lưỡi của hắn cũng đi đến bờ môi nàng.
- Chính là lúc này!
Ánh mắt sắc bén đột ngột mở to, đôi môi nhỏ nhắn đang bị tên Vũ Sư chiếm giữ bất chợt há lớn, Cẩm Tuyền dùng hết sức bình sinh cắn mạnh một cái.
- AAAAA!
Máu bắn tung tóe, tên Vũ Sư lập tức gào lên thảm thiết, tay ôm miệng ngăn không cho máu chảy, phòng thủ trở nên buông lỏng vì cơn đau bất ngờ. Đúng lúc này, mũi chân Cẩm Tuyền được bao phủ trong quang mang vàng đất, mạnh mẽ móc ngược từ dưới lên, nhắm thẳng vào giữa hai chân tên này.
Bụp!
Một cước như thiên lôi oanh kích, tên Vũ Sư lập tức được nếm trải cơn đau khủng khiếp nhất trần gian, mắt trợn ngược lên không ngừng ngã lăn ra đất giật giật.
Cùng lúc này, chúng nữ đang cam chịu bị đám Vũ Sĩ xoa nắn sờ soạng toàn thân cũng đồng thời phát sinh biến hóa, giống như một sự ăn ý nào đó cần người phát động chính là Cẩm Tuyền, từng luồng Chân Khí và Linh Lực bạo phát, dây trói trên thân thể dùng tốc độ cực nhanh đứt thành từng đoạn, chiếc khăn bịt miệng cũng lần lượt bị các nàng cắn nát.
- Định Hồn Âm! Mê Hồn Chỉ!
Thúy Hằng và Quỳnh Mai lập tức ăn ý hành động, Thúy Hằng đầu tiên là cắn nát bịt miệng sau đó phát ra tiếng hát, toàn bộ đám Vũ Sĩ liền bị khống chế trong thoáng chốc.
Quỳnh Mai liền đánh ra chỉ ấn, Linh Lực lao thẳng vào mi tâm tên Vũ Sư còn lại đang bất ngờ, tên này liền rơi vào trạng thái mê man.
Minh Nguyệt vừa cắn nát bịt miệng lập tức gào lên:
- Cao Chiêu huynh! Mau toàn lực đánh Thanh Nhi, nếu không toàn bộ chúng ta sẽ chết dưới tay tên Vũ Phách kia!
Cao Chiêu và Cao Kiến cũng vô cùng bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thế nhưng sau khi nghe hai từ Vũ Phách, hắn liền giật nảy mình.
Dời ánh mắt một chút, hai người thấy từ phía đại môn Thiên Nữ Tối Cường Cung xa xa có một cỗ khí tức đang bùng phát, một thân ảnh già nua đang đứng trên đỉnh đại môn, khí thế mạnh mẽ thế này vượt xa một Vũ Sư, chắc chắn là cấp độ Vũ Phách.
- Đứng đơ ra làm gì, không muốn chết thì mau đánh muội ấy!
Thái Dương cũng đã thoát khốn, nàng lần nữa quát lớn nhắc nhở, tay trái liền ngưng tụ công kích vỗ thẳng về phía trước.
Cao Kiến là người đầu tiên lấy lại tinh thần, hắn liền nhìn sang Lục Thanh Nhi, thấy được ánh mắt khẩn cầu của nàng, rốt cuộc hắn biết mình cần làm gì.
- Song Quyền Phá Vân!
Lập tức có hành động, hai tay Cao Kiến được Chân Khí bao phủ, gió lốc rít gào trong nắm đấm tung ra đấm liên hồi vào ngực phải Lục Thanh Nhi.
Cao Chiêu giờ mới tỉnh lại từ bất ngờ, cũng lập tức kết xuất thủ ấn.
- Đại Địa Kim Cương Chưởng!
Thủ ấn vàng đất bay mạnh tới, uy lực so với song quyền của Cao Kiến mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Ầm Ầm Ầm!
Ba tiếng va đập cực mạnh truyền ra, Lục Thanh Nhi vốn đang lún sâu dưới mặt đất lúc này triệt để bị chôn vùi, xung quanh miệng hố truyền ra từng khe nứt nhỏ lan rộng.
Cùng lúc này, phía bên chúng nữ cũng đã toàn bộ thoát khỏi khống chế, cả đám dùng chút sức lực cuối cùng lao thẳng đến chỗ Lục Thanh Nhi và hai người họ Cao.
Cẩm Tuyền cõng Mộng Liên trên lưng, chúng nữ chỉ còn mỗi nàng là chưa tỉnh, toàn bộ đều tiến tới đứng sau lưng hai huynh đệ họ Cao, nhìn về phía đám người Quách Gia đang bất động thanh sắc.
Vài giây sau, bọn chúng mới lần lượt lấy lại ý thức, liền thấy toàn bộ chúng nữ đang bị mình chơi đùa đã trốn thoát từ khi nào.
Hai tên Vũ Sư, một tên vẫn nằm ôm bi co giật, miệng sùi bọt mép, một tên lúc này mới thoát khỏi khống chế cực mạnh của Mê Hồn Chỉ, hắn nhìn sang chúng nữ, khó tin hỏi một câu:
- Làm sao có thể? Chính tay ta đã dùng Chân Khí phong bế kinh mạch của các ngươi, làm sao các ngươi còn có thể sử dụng lực lượng?
Kiều Anh kiêu ngạo nói:
- Ha! Cái chiêu cấm chế kinh mạch đó ngươi áp dụng với ai thì ta không biết, nhưng kinh mạch của ta thì…ngươi hoàn toàn đánh hụt!
Cẩm Tuyền nhổ một bãi nước bọt còn hòa lẫn chút máu của tên Vũ Sư còn lại, nàng nói:
- Nữ nhân chúng ta vận chuyển Chân Khí và Linh Lực khác hẳn các ngươi, dăm ba cái trò cấm chế, tuổi gì sánh vai?
- Chúng ta cố tình cho các ngươi chiếm chút tiện nghi, chính là để tranh thủ thời gian khôi phục chút lực lượng, thấy sao hả? Cay không?
Tên Vũ Sư nghiến răng ken két, quát:
- Được! Được lắm! Đã vậy thì không có chơi bời gì nữa, các huynh đệ, giết chết toàn bộ đám nữ nhân này, giết luôn hai thằng nhiều chuyện này luôn cho ta!
Đám Vũ Sĩ cũng đã sớm cay đỏ bi, cả đám rút vũ khí ra, khí tức bùng phát áp bách tạo thành một luồng gió mạnh thổi tới. Cao Chiêu đứng ra che chắn cho các nàng, thực lực của hắn đã là Vũ Sĩ Cửu Trọng, nhưng đối đầu với khí thế của cả một đám Vũ Sĩ bốn mươi người cũng phải bị chấn lui một bước.
- Đệ đệ, các vị! Ta sẽ chống đỡ, đệ mau chóng đẩy nhanh tiến độ, cùng các nàng tấn công Thanh Nhi, nhớ phải đấm vào ngực phải, nếu không sợ là sẽ bị nội thương!
Mọi người gật đầu, lập tức nhìn xuống miệng hố, công kích lần nữa ngưng tụ trong tay.
- A! Cái này! Cái này!
Nhưng đột nhiên, Cao Kiến thất thanh hô lớn, khiếp sợ vô cùng mà lùi lại, không dám tin vào mắt mình.
Chúng nữ cũng như thế, tay che miệng không cách nào tưởng tượng nổi.
Chỉ có Thái Dương và Minh Nguyệt nhìn về phía Lục Thanh Nhi dưới miệng hố, nở một nụ cười, đáp lại các nàng, thân ảnh dưới miệng hố cũng nở một nụ cười như trăm hoa đua nở.
- Cao Chiêu huynh! Lần sau nếu có lâm vào tình huống này, nhớ đánh vào mặt hoặc mông, cứ nhắm ngực của muội mà đấm nữa, lỡ khi muội lớn, di chứng kéo đến, bên to bên nhỏ, ta sẽ tìm huynh tính sổ!
…
Hết chương 64…
…
Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan