Chương 62: Bất lực

Chương 62: Bất lực

Phập!

Tiếng kiếm đâm vào da thịt vang lên, một tia máu bắn ra, mọi người vô cùng thống khổ nhìn nơi mũi kiếm đâm vào, sau khi nhìn rõ, gương mặt từ từ thay đổi. Từ trắng bệch dần thay thế bằng đỏ đậm vì vui mừng. Đám Vũ Sĩ của Quách Gia cũng dừng lại thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Bởi vì mũi kiếm không hề đâm vào cổ Thái Dương, mà bị một bàn tay nhỏ nhắn cản trở. Lục Thanh Nhi đã tỉnh lại.

- Các…tỷ…đánh…muội…

- Sắp…rồi!

Câu đầu tiên Lục Thanh Nhi nói chính là muốn mọi người đánh mình, nàng chỉ cần 50 điểm kinh nghiệm nữa thôi là đủ để thăng cấp. Lần trước thăng từ cấp 9 lên 10, Bất Tử Thể sinh ra biến đổi cực lớn, lần này từ 19 lên 20 chắc chắn sẽ có thu hoạch cực kỳ khủng. Biết đâu có thể giúp mọi người vượt qua nghịch cảnh lần này.

Thái Dương và Minh Nguyệt dường như đã quen với tình tiết này, hai nàng hỏi:

- Thanh Nhi, muội gần đạt điều kiện giống lần trước à?

Lục Thanh Nhi cố hết sức gật đầu nhẹ một cái, sau đó lại vô lực nhắm mắt.

Thái Dương và Minh Nguyệt nhìn nhau gật đầu đầy quyết tâm, lúc này đã là thời khắc sinh tử, bất kỳ cơ hội dù nhỏ bé đến mức nào đều cần phải tóm lấy.

- Nghịch Hà Ấn! Thủy Triều Kích!

Chúng nữ còn đang chưa hiểu ra sao thì đã thấy hai nàng ngưng tụ công kích đánh mạnh vào ngực phải Lục Thanh Nhi, chỉ còn vị trí này là không dễ gây tổn thương nhất cho nàng, chỗ thứ hai là mặt.

- Các muội, mau công kích Thanh Nhi, đánh mạnh vào! Chúng ta không đủ lực để muội ấy thấy đau đâu lên cứ dùng toàn bộ sức lực còn lại đi!

Thái Dương đấm thẳng Thủy Triều Kích vào mặt Lục Thanh Nhi, gấp rút nhắc nhở mọi người.

Sau khi nhớ lại việc Lục Thanh Nhi có thể thông qua ăn đòn mà mạnh lên, cùng với câu nói đầy thành khẩn của nàng, chúng nữ cũng không còn lo lắng cho an nguy của Lục Thanh Nhi nữa, điên cuồng lao tới công kích nàng.

- Tật Phong Cước! Nộ Diễm Quyền! Linh Hỏa Trảo!

Từng quyền cước yếu ớt đánh vào người Lục Thanh Nhi, các nàng đã không còn hơi sức để chiến đấu, công kích đánh ra cũng yếu đến đáng thương.

Lục Thanh Nhi nằm mê man, mơ hồ cảm thấy thanh kinh nghiệm của mình tăng lên từng con số lẻ tẻ, cho đến khi không thể tăng nữa.

Bất Tử Thể level 19: 499.999/500.000 exp!

- Ký chủ! Ngươi đã chạm đến bình cảnh, cần đòn tấn công đủ mạnh mới có thể phá cảnh.

Hệ thống lên tiếng nhắc nhở Lục Thanh Nhi

- Ta biết chứ, nhưng nói không nổi nữa rồi, ngươi giúp ta nói các tỷ ấy ngừng tay lại đi!

- Ký chủ bị đánh đến ngu rồi!

Hệ thống cạn lời, nó nếu như có thể giao tiếp với bên ngoài, cò có thể gọi là hệ thống nữa sao?

- Ngươi giúp ta mở cửa hàng, có cái gì giúp ta khôi phục một chút thì ta mua ngay, không có thì làm mới, nếu đến khi hết tiền cũng không mua được, xem như mạng ta đã tận!

Lục Thanh Nhi lên tiếng, hệ thống nghe thế liền trầm mặc, nó nói:

- Một khi ký chủ cấp quyền mua sắm cho ta, không thể không nói trước, sẽ không còn đồng nào đâu đấy!

- Chết tới nơi rồi tiền tiền cái mẹ mày à? Tao tức mà tao muốn ngồi dậy chửi luôn á! Random bull shit Go! Mua lẹ lẹ cái tay lên!

Hệ thống nghe Lục Thanh Nhi chửi xong thì khoái trá tự động mở cửa hàng, liên tục làm mới. Bên ngoài, chúng nữ vẫn không ngừng tấn công như mưa vào người Lục Thanh Nhi.

- Á đù! Đám này phát điên rồi? Hết tự sát xong quay ra giết lẫn nhau!

- Tiến lên! Ngăn cản chúng!

Đám người Quách Gia thấy tình hình cổ quái liền ra tay, bọn chúng bao vây chúng nữ vào giữa, mạnh mẽ tách các nàng ra. Với sức lực của Vũ Sĩ, bọn họ dễ dàng tóm gọn chúng nữ.

Tám người bị trói chặt tựa lưng vào nhau, Kim Châu và Mộng Liên đang ngất xỉu cũng bị cột vào gốc cây để tránh tình trạng náo loạn, chỉ còn một mình Lục Thanh Nhi nằm bất động, hơi thở yếu dần theo thời gian.

- Tam Trưởng Lão, đã xử lý xong, tiếp theo chúng ta làm gì?

Tên tổ trưởng thấy chiến cuộc đã định, hắn quay sang hỏi Quách Lợi, người này chỉ khẽ thở dài một cái, phất tay:

- Các ngươi trông chừng bọn chúng đi, ta đi vào xem bên trong cái Thiên Nữ Tối Cường Cung này có gì không?

- Cẩn thận một chút, có thể bồi dưỡng đám nữ nhân đến tình trạng này, kẻ cứu chúng ra không phải đơn giản như chúng ta từng nghĩ nữa rồi!

Nói xong, hắn quay lưng lại đi về hướng Thiên Nữ Tối Cường Cung, thanh âm lại nhẹ nhàng truyền ra:

- Các ngươi đánh bọn chúng tàn tạ thế này, ta cũng chẳng còn hứng thú nữa, tùy các ngươi thỏa thích làm gì thì làm, chừa lại con bé Lục Thanh Nhi cho ta là được!

Quách Lợi tiến vào bên trong Thiên Nữ Tối Cường Cung, cho đến khi thân ảnh hắn biến mất, đám người Quách Gia mới nhìn nhau thầm nhủ:

- Hóa ra Tam Trưởng Lão có gu là gái non!

- Ngươi chú ý lời nói, kẻo không còn đầu mà sống đâu!

Đám này trào phúng một chút, sau đó nhìn sang chúng nữ đang điên cuồng giãy giụa, ánh mắt đảo qua từng gương mặt kiều diễm, từng tiếng nuốt nước bọt vang lên không ngừng, một vài vị trí trong cơ thể không tự chủ được chuyển động.

Đội hình Quách gia lúc đầu có năm Vũ Sư, đã bị Lục Thanh Nhi chém chết ba tên, giờ đây chỉ còn hai người, hai tên này được kính lão đắc thọ, được chọn trước hai em xinh nhất.

Tên đầu tiên không ngờ lại có khẩu vị lạ lùng, hắn chọn Cẩm Tuyền đang bất tỉnh, tên còn lại cũng có gu là người nhỏ tuổi nhưng Lục Thanh Nhi đã bị Tam Trưởng Lão chọn nên hắn chỉ đành nhắm tới Minh Nguyệt nhỏ tuổi nhất.

Tám người còn lại, bốn mươi tên Vũ Sĩ chia nhau mà chọn, năm người sẽ cùng thưởng thức một người trong chúng nữ.

Quan sát quá trình phân chia của chúng từ đầu đến cuối, chúng nữ hận không thể lập tức cắn lưỡi tự sát, nhưng đám Quách Gia này dường như đã có rất nhiều kinh nghiệm cưỡng bức nên trói các nàng rất chặt, miệng bị nhồi vào một lớp vải chặn cứng hàm răng.

Để chắc hơn, bọn chúng thậm chí còn đánh vài đạo cấm chế Chân Khí và Linh Lực của các nàng, đề phòng thời khắc nguy cấp lại có biến cố xảy ra.

Toàn cung đã bất lực…

Trong đầu Lục Thanh Nhi, hệ thống bất đắc dĩ nói:

- Ký chủ, hôm nay ngươi đen như tuất, toàn ngẫu nhiên ra hàng ngon như Vũ Kỹ, Linh Kỹ, Vũ Linh Khí,… chẳng ra được mấy đan dược chưa thương cùi bắp như mọi khi! Giờ đây cống hiến đã không còn đủ để làm mới nữa a.

Quá trình làm mới cửa hàng cũng được Lục Thanh Nhi quan sát, đúng thật toàn ra đồ ngon, nhưng không phải những thứ nàng cần lúc này.

- Sớm biết hệ thống nhà ngươi không đáng tin, nhưng sao lại không đáng tin đến thế chứ? Thôi để bổn cô nương tự xử!

Lục Thanh Nhi mặc kệ không quan tâm đến hệ thống nữa, nàng quay trở về thực tại, không ngừng hít sâu từng hơi, thở ra nhè nhẹ.

Trong tầm mắt của nàng, chúng nữ đang không ngừng bị sờ soạng thô bạo qua lớp y phục, từng gương mặt đau khổ tuyệt vọng nhìn về phía mình, nước mắt uất hận và ủy khuất không ngừng rơi. Lục Thanh Nhi vô cùng chua xót, điên cuồng hít thở.

- Các tỷ cố chịu khổ một chút, muội đến đây!

- Tập trung! Điều khiển hơi thở, bộc phát sức mạnh toàn thân!

Lúc trước, trong cơn tức giận, Lục Thanh Nhi đã vô tình tìm được con đường dẫn khí vào chân, vậy nên trong phút chốc bộc phát ra tốc độ nhanh đến mức Vũ Sư cũng bị nàng miểu sát, hiện tại nàng cần tìm ra đường để dẫn khí đến toàn thân, bộc phát sức mạnh để có thể lần nữa đứng lên chiến đấu.

- Ơ… ủa? Hai thằng cha kia nhìn quen quen?

Đang điên cuồng dẫn khí tìm kiếm, Lục Thanh Nhi bỗng thấy thấp thoáng từ phía xa đang có hai thân ảnh chạy nhanh tới

Hết chương 62…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan