Chương 61: Kết thúc
Ầm!
Một nắm đấm cực mạnh đánh thẳng vào lưng Lục Thanh Nhi, nàng còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì đã thấy bản thân bay mạnh về phía trước, sau lưng lúc này mới dần truyền ra cơn đau đến thống khổ.
+ 600 exp!
Con số này là lượng exp nhiều nhất mà từ trước đến giờ Lục Thanh Nhi có thể nhận được trong một đòn, theo cấp độ càng cao, exp nhận về càng ít, cần phải chịu đòn tấn công càng mạnh hơn mới được.
Trong quan sát của mọi người, Quách Lợi Trưởng Lão đang đứng trước mặt chúng nữ giống như thuấn di, đột ngột không báo trước xuất hiện sau lưng Lục Thanh Nhi đánh ra một quyền. Ngay sau đó, Lục Thanh Nhi như một viên đạn bay vọt ra phía xa, tông đổ hơn ba gốc cây lớn vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Liên tục cắm đầu vào thêm hai gốc cây nữa mới hết lực, Lục Thanh Nhi cắm sâu thân thể vào mặt đất, vô cùng thê thảm.
- Khủng khiếp quá, đây là sức mạnh của Vũ Phách sao?
Lúc này đây, nàng cảm thấy xương cốt của mình giống như bị gãy toàn bộ, cơ bắp dường như đã đứt gần hết, không cảm thấy tí lực nào đối với tứ chi. Bên trong thân thể tràn ngập vết thương cả mới lẫn cũ, Lục Thanh Nhi rốt cuộc không chịu đựng nổi, phun ra một búng máu cực lớn, cảnh vật mờ mịt và tối dần.
Trước khi ngất đi, Lục Thanh Nhi vẫn cố giữ bản thân thanh tỉnh, nàng liền quan sát thanh kinh nghiệm, ánh mắt nhảy loạn rốt cuộc không giữ được bình tĩnh nữa mà ngất xỉu.
- Con mẹ mày…
Bất Tử Thể level 19: 499.950/500.000 exp!
…
Quan sát Lục Thanh Nhi từ phía xa, cô nàng sau khi tiếp đất vẫn nằm bất động, đã năm phút trôi qua rồi nhưng vẫn không thấy nàng nhúc nhích dù chỉ là một cử động rất nhỏ.
- Thanh Nhi!
Chúng nữ thét to, Thái Dương không quan tâm đến thương thế nữa, cũng chẳng quan tâm đến Quách Lợi đang đứng đó, nàng tập tễnh ôm cánh tay phải vô lực từ từ tiến về phía Lục Thanh Nhi.
Theo sau đó, Minh Nguyệt cũng lết từng bước yếu ớt, Thúy Hằng, An Yên, Như Ý và Quỳnh Mai cũng theo sau, khó khăn di chuyển kéo thân thể mang theo thương thế chằng chịt khắp nơi.
Cẩm Tuyền và Mộng Liên vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, cả hai được Kiều Anh và Kim Châu cõng trên lưng, từ từ đi về nơi Lục Thanh Nhi đang nằm.
Quách Lợi nhìn thấy toàn cung đã mất hết khả năng chiến đấu, hắn thu lại khí tức, chắp tay nhìn qua một vòng chiến trường, đã có không ít thành viên Quách Gia bị giết chết, những người còn lại cũng có không ít vết thương.
- Một đám phế vật, đối phó với mấy đứa Vũ Đồ thôi mà phải chật vật thế này, lại còn bị đánh lén chết hơn mười người, xem lần này trở về ta thu thập các ngươi như nào?
Đám người nghe Quách Lợi mắng cũng chỉ có thể cúi đầu im lặng không dám hé răng nửa câu.
- Còn đứng đó làm gì nữa? Xử lý hết đi!
Lúc này, đám người các tổ mới lấy lại chút tinh thần chiến đấu, liền kéo nhau đi đến chỗ Lục Thanh Nhi đang nằm.
Chúng nữ dìu nhau đến trước mặt Lục Thanh Nhi, những người bị thương cũng đã tỉnh dậy do tác dụng của đan dược, chỉ còn lại Mộng Liên và Cẩm Tuyền vẫn còn mê man.
- Thanh Nhi!
Chúng nữ nhìn tình huống của Lục Thanh Nhi lúc này, con tim thắt lại cực mạnh, nước mắt không tự chủ được mà tuôn ra như mưa.
Y phục đã sớm rách toạc nhàu nát, những lớp áo bên trong thì nhuộm một màu đỏ đậm. Lục Thanh Nhi nằm đó, hơi thở yếu ớt, mắt nhắm nghiền không chút động tĩnh.
Làn da trắng nõn, gương mặt xuất trần đáng yêu giờ đây chi chít bùn đất và các vết thương, so với tình trạng thê thảm như thương binh của các nàng thì Lục Thanh Nhi hiện tại giống như người chết vậy.
An Yên lấy viên Liệu Thương Đan cuối cùng trong người nhét vào miệng Lục Thanh Nhi, nàng vẫn không có chút động tĩnh nào. Mọi người bất lực ngồi xung quanh vị Cung Chủ đáng thương, đều trầm mặc không nói gì, bất chợt An Yên như nhớ ra điều gì, nói:
- Như Ý, không phải muội đã hoàn thành nghiên cứu của mình rồi hay sao? Rốt cuộc là thứ gì? Có thể giúp chúng ta thoát khỏi hoàn cảnh này không?
Như Ý nghe thế lắc đầu thở dài:
- Xong thì cũng đã xong rồi, thế nhưng điều kiện kích hoạt lại vô cùng khó khăn, cũng chỉ có lúc Thanh Nhi tỉnh táo thì mới kích hoạt được a.
- Chẳng lẽ, chúng ta phải đặt dấu chấm hết ở đây sao? Khó khăn lắm Thanh Nhi mới gây dựng lên Thiên Nữ Tối Cường Cung, chẳng lẽ lại vì sự vô dụng của chúng ta mà bị hủy hoại sao?
Tinh thần mọi người xuống dốc không phanh, cả đám vô lực ngồi dưới đất, nhìn Lục Thanh Nhi sống dở chết dở đang khó khăn hít từng hơi yếu ớt.
- Thôi nào các mỹ nhân, đau khổ làm gì cho mệt, ngoan ngoãn lột sạch quần áo phục vụ các huynh cho tốt, biết đâu Tam Trưởng Lão động lòng trắc ẩn tha cho các ngươi một mạng.
- Đúng thế, có thể tu luyện được, các ngươi ắt hẳn sở hữu một loại công pháp có thể dùng cho nữ nhân, chắc chắn gia chủ cũng sẽ hứng thú, sẽ không để các ngươi chết đâu!
Mọi người còn đang suy sụp, Quách gia nguyên một đám Vũ Sư đã tiếp cận lúc nào không hay, nhìn thảm trạng của Lục Thanh Nhi, bọn chúng không khỏi cảm thấy hả hê.
- Dù không biết các ngươi làm cách nào có thể tu luyện, nhưng trận chiến này đã hạ màn rồi! Các huynh đệ! Hiếp!
- Đù! Thằng này gu mặn, ta thích nhẹ nhàng cơ!
- Kệ đi, hiếm lắm mới gặp thể loại hoang dã mạnh mẽ, trải nghiệm cảm giác hiếp đi!
- Chơi luôn!
Một đám Vũ Sĩ lao tới, đưa những cánh tay dâm đãng tiến đến chỗ chúng nữ, bọn chúng muốn cưỡng bức các nàng ngay bây giờ.
- Đủ lắm rồi! Ta thà chết chứ không để các ngươi đụng vào đâu!
Kim Châu rốt cuộc không chịu đựng được sự tức giận của mình nữa, cánh tay bừng lên ngọn lửa, Nộ Diễm Quyền đánh ra nhắm thẳng đến một tên đi đầu đội ngũ.
Rắc!
- Thật ngây thơ, ngươi vẫn nghĩ rằng với thực lực Vũ Đồ Thất Trọng đó có thể làm Vũ Sĩ chân chính như chúng ta bị thương sao? Từ đầu đến giờ bọn ta chưa hề nghiêm túc đâu!
Tên đi đầu có tu vi Vũ Sĩ Ngũ Trọng, nhìn thấy Kim Châu đấm tới, hắn chẳng để ý mà tung một quyền đối đầu trực diện, chỉ một quyền hời hợt đã làm Kim Châu gãy hầu như toàn bộ ngón tay, kình lực chấn nàng bay thẳng về phía chúng nữ.
- Kết thúc rồi sao?
Thái Dương ôm cánh tay không chút cảm giác của mình nhìn trân trối, đội hình Thiên Nữ Tối Cường Cung đã hoàn toàn mất khả năng chiến đấu, trong khi đó bốn mươi tên Vũ Sĩ vẫn còn tỉnh bơ như chưa hề có chuyện gì.
Phía sau, Quách Lợi cùng hai vị Vũ Sư tổ trưởng còn chưa cần ra tay, chỉ với bốn mươi tên Vũ Sĩ này đã dư sức chà đạp các nàng không thương tiếc.
Thái Dương vuốt ve khuôn mặt Lục Thanh Nhi, hôn nhẹ lên trán nàng, sau đó nhìn qua mọi người:
- Các muội! Ta đi trước một bước!
Thái Dương bỗng chốc trở nên đầy sức lực, nhanh như gió chộp lấy thanh kiếm đâm thẳng vào cổ mình
- Thái Dương tỷ! Không được!
Chúng nữ một lúc sau mới lấy lại tinh thần, vội vàng lao tới, nhưng tốc độ của họ quá chậm. Đám Vũ Sĩ cũng không ngờ đến Thái Dương lại chơi chiêu này, bọn họ cũng không kịp ngăn cản.
Phập!
…
Hết chương 61…
…
Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:
MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan
MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan