Chương 920: Vỡ đàm phán?

Pekkarinen vẫn luôn tính trước, hấn đã nghiên cứu kỹ về quan hệ ngoại giao của Trung Quốc trong một năm qua, hắn biết rất rõ sự quan trọng của chuyến thăm Bắc Âu lần này.

Hôm nay kinh tế toàn cầu đang chuyển biến xấu, Trung Quốc vẫn phát triển khá đều, điều này làm cho nhiều quốc gia đỏ mắt. Nước Mỹ cầm đầu nhóm các nước phát triển, bây giờ tất cả tạo áp lực cho Trung Quốc, yêu cầu Trung Quốc gánh chịu nhiều trách nhiệm quốc tế.

Dưới tình huống như vậy, Trung Quốc không muốn nhìn thấy và Mỹ đi sóng đôi với nhau, vì vậy mới có chuyện thường ủy trung ương, phó thủ tướng Dương đến thăm Bắc Âu. Pekkarinen thấy rõ, dưới tình huống như vậy Phần Lan hoàn toàn có thể chiếm được nhiều lợi ích trong đàm phán mậu dịch.

Điều càng làm cho Pekkarinen phấn chấn tinh thần chính là cán bộ đi theo lãnh đạo Trung Quốc chính là người mới trong bộ thương mại, tuy hắn không dám khinh thường Trương Thanh Vân, nhưng hắn biết rõ cán bộ như Trương Thanh Vân phải gánh chịu bao nhiêu áp lực ở Trung Quốc.

Pekkarinen thấy lần này Trung Quốc đến Bắc Âu chỉ có thể thành công mà không được thất bại, mà Trương Thanh Vân càng cần thành công, nếu không người này sẽ hứng chịu hàng loạt nghi vấn, đưa lên càng cao thì té càng đau. Thời gian trước Trương Thanh Vân được đưa lên quá cao, lần này hắn lại là người đứng đầu bộ thương mại Trung Quốc đến đàm phán, tuyệt đối không để xảy ra vấn đề.

Trung Quốc là một con quái vật khổng lồ, Phần Lan chỉ là một nước vài chục triệu dân, trong quan hệ Trung Âu, Phần Lan có chút không nhượng bộ sẽ chẳng ảnh hưởng đến toàn cục. Nhưng nếu Trung Quốc nhượng bộ vào lúc này sẽ rơi vào nguy cơ không giống như Phần Lan, thực tế Phần Lan cũng cực kỳ quan trọng với quan hệ Trung Âu.

Vì vậy Pekkarinen mới chuẩn bị sách lược rất kỹ cho lần hòa đàm này, đó chính là lợi dụng ưu thế để lấn át các điểm mấu chốt của Trung Quốc, tìm ra lợi ích lớn cho Phần Lan.

Nhưng Pekkarinen không ngờ Trương Thanh Vân đứng dưới áp lực như vậy nhưng khăng khăng không nhượng bộ, cuối cùng hai bên không thể nào thống nhất. Trương Thanh Vân lại càng đưa ra hành động kinh người, hắn nói:

- Bộ trưởng Pekkarinen và bộ trưởng Lehto đáng kính, tôi thấy đàm phán giữa chúng ta khó thể tiếp tục được nữa. Tôi rất lấy làm tiếc, ha bên giống như không thể định vị mối quan hệ Trung Phần, hơn nữa yêu cầu đã rời khỏi nhận thức chung của hai vị lãnh đạo, đồng thời cũng rời khỏi những nghị định khung trong hợp tác Hoàng Hải.

- Quan hệ Trung Phần vẫn luôn là hai bên cùng có lợi, tôi rất tiếc nuối khi vi phạm vào quan điểm này, chúng ta tạm thời đình chỉ tất cả đàm phán... ....

Trái tim Pekkarinen chợt nhảy dựng lên nhưng vẻ mặt không chút biến đổi, Lehto ở bên cạnh thì cực kỳ kinh ngạc, nàng giống như không ngờ Trương Thanh Vân sẽ cứng rắn như vậy, vì thế mà gương mặt cực kỳ ngạc nhiên.

Trương Thanh Vân nói vừa dứt lời thì tỏ ý chấm dứt đàn phám với Mã Tấn và Vương Châu. Lúc này Mã Tấn và Vương Châu có chút kinh ngạc, nhưng Trương Thanh Vân là người chủ đạo, lãnh đạo đã ra lệnh thì chỉ có thể chấp hành vô điều kiện.

Lúc này Pekkarinen mới đứng lên nói:

- Bộ trưởng Trương Thanh Vân, anh quá nóng nảy rồi, bây giờ chúng ta mới bắt đầu đàm phán, sao anh lại làm ra hành động như vậy? Thật sự làm người ta giật mình.

Trương Thanh Vân cau mày, vẻ mặt rất chăm chú:

- Không phải vội vàng xao động, các anh không có thành ý đàm phán, tôi có lý do để tin, nếu tiếp tục đàm phán sẽ không có kết quả. Tôi cảm thấy quan hệ Trung Phần nên định vị lại.

Trương Thanh Vân khựng lại một chút rồi tiếp tục nói:

- Hai vị bộ trưởng, chi tiết đàm phán hôm nay sẽ được tôi phản ánh chi tiết với chính phủ, tôi cũng hy vọng các vị có thể phản ánh đúng tình huống. Tôi không hy vọng đàm phán mậu dịch tan vỡ sẽ ảnh hưởng đến quan hệ Trung Phần... ....

- Không, không, bộ trưởng Trương, hành động của anh đã ảnh hưởng đến quan hệ Trung Phần, anh sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trong vấn đề đổ vỡ đàm phán lần này... ....

Pekkarinen nói, cuối cùng hắn cũng mất đi sự tỉnh táo, khí thế cũng rất mạnh, giọng điệu phần lớn là chất vấn.

Trương Thanh Vân nghe vậy mà trong lòng càng cảm thấy khó chịu nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, hắn nho nhã nói:

- Tôi là người phụ trách bộ thương mại của Trung Quốc, đảm bảo lợi ích của quốc gia để không bị tổn hại là trách nhiệm của tôi, vấn đề này không có dư âm thỏa hiệp. Còn vấn đề trách nhiệm đàm phán thất bại, tôi thấy phải chờ lãnh đạo hai bên gặp gỡ và quyết định.

Trương Thanh Vân nói xong thì nhìn khắp xung quanh, những nhân viên phía Trung Quốc đã đi ra lối đi, hắn cũng tỏ ý cho nhân viên phiên dịch rời khỏi phòng họp.

Sau khi Trương Thanh Vân xoay người thì Pekkarinen dùng tiếng Anh nói:

- Bộ trưởng Trương, Trung Quốc cần sự thành công của thủ tướng Dương trong hành trình lần này, bây giờ anh đã phá hỏng trận chiến của lãnh đạo.

Trương Thanh Vân cười lạnh một tiếng, hắn dùng tiếng Anh trả lời:

- Anh cũng giống như vậy, vì Phần Lan và đều rất quan tâm đến sự thành công của thủ tướng Dương lần này, nhưng chỉ có anh không quan tâm đến chuyến thăm của thủ tướng Dương với Phần Lan và cả Châu Âu.

Trương Thanh Vân nói xong thì bước nhanh ra cửa, lúc nà trong phòng chỉ còn lại đại biểu của Phần Lan. Không biết qua bao lâu, chủ tịch Stephen tập đoàn Nokia nhún vai với Pekkarinen nói:

- Bộ trưởng Pekkarinen, xem ra những gì anh đã dự đoán đã mất đi hiệu lực, chúng ta phải xem xét lại sách lược đàm phán. Dù thế nào thì công ty Nokia chúng tôi phải ký kết hợp đồng với Trung Quốc vào lần này, anh biết đấy, Trung Quốc bây giờ là thị trường lớn nhất của chúng tôi.

Pekkarinen liếc mắt nhìn Stephen với vẻ mặt tái nhợt, hắn có thể nghe thấy những ý nghĩ phê bình trong lời nói của Stephen, điều này là bình thường, hắn cảm thấy không có gì. Nhưng lúc này tâm tình của hắn rất không xong, hắn biết mình đã đánh giá thấp Trương Thanh Vân. Người này nói câu cuối cùng rất rõ ràng, phó thủ tướng Dương đến thăm rất quan trọng với Phần Lan, đồng thời cũng quan trọng với Châu Âu.

Phần Lan hy vọng chuyến thăm lần này thành công tốt đẹp, cũng hy vọng có thể thành công, Trương Thanh Vân thấy rõ điều này, có thể nói chụp đúng điểm nóng của Phần Lan.

Dưới tình thế trước mắt thì lợi ích hợp tác thương mại Trung Phần đối với Phần Lan sẽ lớn hơn lợi ích của Trung Quốc, dù là hợp tác ở vấn đề kim loại hay kỹ thuật điện tử, vệ sinh năng lượng...Những sản nghiệp này đều có ý nghĩa rất lớn với sự sống động kinh tế của Phần Lan.

Mặt khác cũng hy vọng Trung Quốc có thể thành công trong chuyến đi đến Phần Lan, dù sao trong khối cũng có nhiều quốc gia coi trọng quan hệ với Trung Quốc, nếu bây giờ bọn họ muốn hàn gắn quan hệ để cùng nhau phát triển thì Phần Lan là đầu mối.

Quan trong là lúc này cần Trung Mỹ tìm được điểm thăng bằng với nhau, đồng thời muốn kiếm lợi ở vấn đề hợp tác hai phương diện thì bọn họ phải làm cho nước Mỹ thấy được áp lực lúc cần thiết. Lúc này lãnh đạo Trung Quốc đến thăm Bắc Âu chính là áp lực cần thiết cho Mỹ.

Chỉ khi Mỹ thấy được áp lực, như vậy quan hệ Mỹ Âu mới có thể buông, vài quốc gia Châu Âu sẽ có được mọi thứ thuận lợi trong quan hệ với Mỹ, cuối cùng chính là lợi ích hóa. Trương Thanh Vân và Trung Quốc cũng thấy rõ điều này.

Pekkarinen nghĩ đến đây mà vỗ bàn thật mạnh, hắn cầm lấy cặp công văn của mình mà cực kỳ uể oải, sách lược đàm phán của hắn thất bại chính là không ngờ trước sự quyết đoán của Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân đưa ra quyết định này chắc chắn đã có tính toán, điều này đối với một phó bộ trưởng bộ thương mại mới nhận chức thì rõ ràng là nhiệm vụ quan trọng đầu tiên, người này đưa ra quyết đoán vào giai đoạn khó khăn, điều này làm Pekkarinen rất bất ngờ.

Trương Thanh Vân chỉ cần có chút do dự thì Pekkarinen sẽ khống chế thế cục, nhưng hắn cho tạm dừng hội nghị rất đúng lúc, hội đàm ngừng lại vào lúc này sẽ đổ tất cả trách nhiệm lên đầu Phần Lan.

Dù sao vấn đề hợp tác kim loại cũng là món hời mà Trung Quốc đưa ra để Phần Lan giúp đỡ trong quá trình chống bán phá hàng may mặc ở, đây chính là nhận thức chung của các lãnh đạo tối cao của hai bên trong hội nghị Hoàng Hải.

Nhưng hôm nay Pekkarinen xử lý vấn đề lại không dựa trên nhận thức chung của các lãnh đạo cấp cao, chỉ là há rộng miệng sư tử. Lúc này Trương Thanh Vân đưa ra quyết đoán ngừng đàm phán, không chừa ra đường sống cho Pekkarinen đi về, vì vậy mà cáo già Pekkarinen không còn không gian thi triển sự xảo quyệt.

- Bộ trưởng Pekkarinen, tôi thấy bộ trưởng Trương của Trung Quốc là không đơn giản, chúng ta không thể xem anh ấy là cán bộ ngoại giao, sách lược phải điều chỉnh.

Lehto nhún vai nói, nàng có thể thấy sự uể oải của Pekkarinen, nàng nói:

- Anh Pekkarinen, không có gì là không được, bên kia bộ trưởng Trương cũng có sách lược, dưới điều kiện quan hệ Trung Phần vào lúc này thì Trung Quốc cũng cảm nhận được tầm quan trọng, có cơ sở này chúng ta cũng không nên quá lo lắng.

- Nhưng, Lehto, lãnh đạo Trung Phần sẽ lập tức tổ chức họp báo công bố, chúng ta không có thu hoạch trong đàm phán, như vậy sao có thể ứng phó với phóng viên?

Pekkarinen nói.

Lehto buông tay, nàng nói:

- Việc đã đến nước này thì chúng ta nhanh chóng tìm thủ tướng Ha Mannings, nhanh chóng khôi phục đàm phán. Nhưng điều làm chúng ta tiếc nuối chính là sách lược của anh đã thất bại, chúng ta mất hết ưu thế trong đàm phán, cuối cùng sẽ không có chuyện làm người ta vui sướng... ....

Pekkarinen cười khổ, vẻ mặt không còn uể oải như vừa rồi, trong miệng liên tục nói thầm, hắn rất quen thuộc Trung Quốc, cũng có nhiều kết giao với các lãnh đạo tương quan trong bộ ngoại giao và bộ thương mại Trung Quốc.

Pekkarinen tự cho rằng mình là người quen thuộc chính đàn và quan viên Trung Quốc, cũng tự cho rằng mình nắm được thóp của Trương Thanh Vân. Nhưng những hành vi của Trương Thanh Vân hôm nay đã chứng minh suy nghĩ của Pekkarinen là nông cạn, chỉ thấy cái bề ngoài, không thấy cốt lõi.

Dù thế nào thì Pekkarinen cũng nhớ kỹ cái tên Trương Thanh Vân, người này rõ ràng rất xứng đáng với danh tiếng cán bộ trẻ tuổi nhất của Trung Quốc. Hắn có thể chịu được áp lực khi lần đầu tiên nhận chức và ra nước ngoài theo chân lãnh đạo, hơn nữa còn có quyết đoán kinh người, đây là điều mà người bình thường khó thể làm được. Pekkarinen có lý do để tin, sau này Trương Thanh Vân sẽ là người nổi tiếng ở chính đàn Trung Quốc.