Chương 921: Ngoài mạnh trong yếu

Bên ngoài khách sạn Snow tụ tập rất nhiều phóng viên, tất cả đều đang chờ đợi được nhận tin từ phó thủ tướng Dương. Dựa theo chương trình đã được sắp xếp thì năm giờ chiều có một cuộc họp báo liên hợp giữa hai lãnh đạo Phần Lan và Trung Quốc, trả lời các câu hỏi của phóng viên.

Vi vậy bây giờ mới ba giờ chiều nhưng phóng viên đã lục tục kéo đến khách sạn, tất cả đều không muốn bỏ lỡ cuộc họp báo quan trọng. Dù sao mọi người cũng rất quan tâm đến chuyến đi lần này của phó thủ tướng Dương, trước đó hai vị lãnh đạo Trung Mỹ đã tổ chức họp báo, những thành tích thu hoạch được khi thủ tướng Đỗ đến Mỹ đã nổi lên mặt nước, điều này càng làm cho nhóm phóng viên đến đây hôm nay có không gian phát huy.

Sau khi tổng hợp quan hệ Trung Âu và Trung Mỹ thì thấy Trung Quốc đến thăm Phần Lan lần này có ý nghĩa khá quan trọng, như vậy cần phải nắm chặt những kết quả hội đàm giữa hai bên để phân tích, tin tức như vậy truyền thông rất hoan nghênh.

Nhưng vượt qua dự kiến của mọi người, khi đến ba giờ rưỡi gì người phụ trách bộ ngoại giao phía Trung Quốc đưa ra thông báo, buổi họp báo vào lúc năm giờ chiều sẽ phải trì hoãn, thời gian cụ thể đợi xác định.

Tin tức này giống như quả bom vùi sâu trong nước, hầu như chr sau khoảnh khắc thì người phụ trách bộ ngoại giao phía Triệu gia đã bị vây chặt như nêm, các loại vấn đề liên tiếp phóng đến. Rất nhiều phóng viên mẫn cảm đã truyền tin tức về, những phóng viên chờ đợi trong khách sạn không giảm mà còn tăng mạnh, hầu như đại sảnh khách sạn đều là phóng viên. Tất cả mọi người đều muốn biết vì sao thay đổi chương trình đã được sắp xếp sẵn.

Cùng lúc đó ở phía khu nhà chính phủ Phần Lan, phủ tổng thống cũng có rất nhiều phóng viên tụ tập, tất cả mọi người đều ngửi được hương vị khác thường từ vấn đề thay đổi chương trình, vì vậy mà song phương Trung Phần đều nhận phải áp lực rất lớn.

Trong phòng làm việc hình elip ở khu nhà chính phủ Phần Lan, thủ tướng Ha Mannings đang ngồi ở vị trí trung tâm, lúc này trên gương mặt đẹp trai đã khong còn nụ cười, thay vào đó là sự nghiêm túc. Đối diện với hắn chính là bộ trưởng Pekkarinen bộ thương mại và bộ trưởng Lehto bộ trưởng ngoại dịch và phát triển.

- Này bộ trưởng Pekkarinen, sách lược anh đưa ra là tự chủ trương, vừa rồi anh nói rất đúng, đối thủ đàm phán của anh rất khôn khéo và quyết đoán, anh ta công tác thỏa đáng nhất chính là cứng nhắc và đánh trả hữu hiệu nhất, cho anh hoàn toàn rơi vào thế bị động.

- Nhưng tôi cũng phải nhấn mạnh, lần này chúng ta cần đàm phán thành công. Vì vậy dù tình huống nào, đàm phán vẫn phải tiếp tục.

Ha Mannings cất cao giọng nói, vẻ mặt vẫn nghiêm túc như trước.

Pekkarinen buông tay nói:

- Thủ tướng, tôi thấy chúng ta bây giờ không nên nôn nóng, tôi tin đại biểu của đối phương nhất định sẽ chủ động tìm chúng ta nói chuyện, đến lúc đó chúng ta đàm phán sẽ có lợi hơn.

Ha Mannings lắc đầu nói:

- Không, không được, tôi không thể mạo hiểm, anh cần biết lần này phó thủ tướng Dương viếng thăm cũng không phải chỉ có ý nghĩa với Phần Lan, đó là nhằm vào cả. Nếu chuyến thăm thất bại, như vậy không những sẽ ảnh hưởng đến quan hệ Trung Phần, đây cũng là vấn đề mà Châu Âu không tình nguyện được thấy, dưới điều kiện như vậy, tôi không cho phép xuất hiện kết quả khác.

- Mặt khác, Pekkarinen, tôi thừa nhận anh là người khôn khéo, nhưng tôi cho rằng khôn khéo không nên quá độ. Anh cần biết lần này Trung Quốc đến tìm hiểu Bắc Âu chính là hành trình hữu nghị, bọn họ mang đến cho chúng ta vài phần lợi ích, là hy vọng kinh tế chúng ta phục hồi.

- Làm thủ tướng Phần Lan, đầu tiên tôi suy xét đến nhân dân và quốc gia, không quan tâm đến vấn đề áp lực của Trung Quốc.

Pekkarinen hừ một tiếng, bộ dạng như gà trống bại trận, nhưng sau vài giây hắn lại nói:

- Thủ tướng, chúng ta cần nửa giờ, nếu nửa giờ mà đối phương không chủ động yêu cầu, như vậy chúng ta sẽ có hành động, được không?

Pekkarinen nhìn về phía Lehto:

- Chị Lehto, bây giờ chúng ta là châu chấu trên một sợi dây thừng, chị phải giúp tôi chứ, có phải không?

Lehto nhún vai, nàng chỉ vào Ha Mannings rồi nói:

- Tôi phải giúp đỡ thủ tướng, không phải sao? Anh ấy mới là cấp trên của tôi.

- Hừ!

Pekkarinen giống như quên mình là một bộ trưởng, hắn lắc đầu mà gương mặt đỏ bừng. Ha Mannings nói:

- Được rồi, bộ trưởng Pekkarinen, chúng ta cùng ngồi đây nửa giờ.

Ánh mắt Pekkarinen chợt trở nên sáng rực, hắn gật đầu, giống như thở dài một hơi, nhưng khoảnh khắc sau tâm tình lại căng thẳng, bắt đầu đứng lên đi qua đi lại.

Mười phút trôi qua, Pekkarinen cảm thấy thời gian chưa bao giờ dài dằng dẵng như vậy, hắn liên tục đưa tay nhìn đồng hồ, vài lần muốn nói chuyện, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Ha Mannings thì đành phải ngậm miệng lại.

- Cốc, cốc!

Cuối cùng có người gõ cửa, tinh thần Pekkarinen chấn động, hắn đột nhiên ngẩng đầu. Ha Mannings lên tiếng, người tiến vào là chủ nhiệm Haji văn phòng chính phủ. Pekkarinen cười nói:

- Anh Haji, tôi biết anh lần thần may mắn của tôi, mau nói cho tôi biết, có phải có tin tức tốt rồi không? Có phải tin tức từ khách sạn Snow truyền đến không?

Haji dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Pekkarinen, Ha Mannings nói:

- Đừng, bộ trưởng Pekkarinen, không cần quấy nhiễu Haji.

Pekkarinen nhún nhún vai, hắn ngậm miệng lại. Haji đến bên cạnh nói vài câu với Ha Mannings, vẻ mặt Ha Mannings biết đổi lớn, hắn nói:

- Khốn kiếp, hai vị bộ trưởng, bây giờ tôi rất tiếc khi nói cho hai vị biết, khu nhà đã bị phóng viên bao quanh, bọn họ muốn biết vì sao buổi họp báo bị hủy, đáng chết. Các anh giải thích ra sao về chuyện này?

Ha Mannings hơi khựng lại, sau đó hắn tiếp tục:

- Còn nữa, bết bát hơn, tổng thống Lena đã điện thoại đến hỏi tình huống. Thật xin lỗi, hai vị, tôi phải đến phủ tổng thống. À, đúng, anh Pekkarinen phải thay tôi nghe điện thoại, không phải sao? Anh mới là người gây họa.

Vẻ mặt Pekkarinen chợt trắng bệch, hắn và Lehto đều đứng len. Gương mặt Ha Mannings trở nên cực kỳ nghiêm túc, hắn nói:

- Các người, nhanh, nhanh chóng liên lạc với đối phương để khôi phục đàm phán, không cần phải nói bất kỳ lý do gì với tôi, tôi không cần lý do.

Ha Mannings nói xong thì vung tay, sau đó bước nhanh ra cửa. Pekkarinen mấp máy môi vài lượt, cuối cùng cũng không lên tiếng, hắn đặt mông uể oải lên ghế rồi liên tục lắc đầu, trong miệng thầm lẩm bẩm, vẻ mặt uể oải đến cực điểm.

Nửa giờ sau, người phụ trách tin tức của đoàn Trung Quốc và Phần Lan đều đứng ra nói rõ lý do với truyền thông, thông báo hôm nay sở dĩ tạm thời hủy bỏ chương trình họp báo vì tổng thống Lena của Phần Lan muốn mở tiệc chiêu đãi phó thủ tướng Dương vào buổi tối.

Tin tức này truyền ra làm đám phóng viên xao động được áp chế, vì vậy mà truyền thông khắp nơi bắt đầu phân tihcs kết quả đàm phán cảu hai nước. Có phóng viên phát hiện vào lúc bốn giờ chiều, bộ trưởng bộ thương mại Phần Lan là Pekkarinen xuất hiện ở lối đi đặc biệt tiến vào trong khách sạn.

Điều này càng làm cho cuộc hội đàm cấp bộ trưởng giữa hai nước càng được chú ý cao độ, có truyền thông co rằng hai nước đàm phán có ý kiến khác biệt, cũng có truyền thông cho rằng hai bên đang tăng thêm nội dung, có lẽ còn có tin vui lớn.

Mà lúc này ở phòng họp xa hoa của khách sạn, đại biểu đàm phán song phương bắt đầu lại quá trình trao đổi ý kiến.

Trong lần hội đàm lần này Pekkarinen không nói nhiều, Trương Thanh Vân cũng rất ít mở miệng, hai người bọn họ không lên tiếng nhiều giống như làm đàm phán càng thêm thuận lợi. Vòng đàm phán thứ nhất hoàn thành chưa đến hai giờ, vòng thứ hai chỉ cần năm phút đã có chung nhận thức.

Vì đàm phán lần này, dù là Phần Lan hay Trung Quốc cũng đã có chuẩn bị rất hoàn thiện, hai bên đều định ra bản thảo đàm phán, tổng cộng liên quan đến tám ngành sản xuất, hơn chín mươi hạng mục cần hợp tác.

Dựa theo dự thảo hợp tác thì hợp tác giữa hai bên có hơn sau mươi hạng mục, dựa theo đúng kế hoạch, trong lúc phó thủ tướng Dương viếng thăm, song phương sẽ đạt thành hiệp nghị ở vài vấn đề, sau đó ký bản ghi nhớ, ký kết vài hợp tác đầu tư lớn, cuối cùng xem như hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng trong lúc đàm phán, song phương giống như còn chưa thỏa mãn, cuối cùng sau khi kết thúc đàm phán thì số hạng mục hợp tác vượt qua số lượng mong muốn.

Đàm phán thuận lợi như vậy đã chứng tỏ sự thành công trong chuyến thăm của phó thủ tướng Dương, lúc này Trương Thanh Vân mới thở phào một hơi.

Thật ra khi đưa ra quyết định dừng đàm phán thì trong lòng Trương Thanh Vân cũng có ý nghĩ, hắn thừa nhận đã ra quyết nghị khi gặp phải áp lực quá lớn, nếu xảy ra vấn đề thì hắn khó thể tự cứu mình.

Khi đó Trương Thanh Vân đưa ra quyết đoán, đó chính là dựa vào kinh nghiệm nhiều năm làm quan, lúc đó trong đầu hắn không có suy nghĩ gì khác, chỉ có một ý nghĩ, đó chính là Phần Lan chưa định vị đúng quan hệ Trung Phần, như vậy đàm phán khó thể tiếp tục. Nếu lúc đó tiếp tục đàm phán thì Trung Quốc sẽ rơi vào thế bị động, càng ác liệt chính là Phần Lan chỉ là nước mở đầu, ba quốc gia Bắc Âu còn lại sẽ học theo, chắc chắn sẽ có nhiều vấn đề muốn thỏa hiệp với Trung Quốc.

Hơn nữa hành vi đến thăm Bắc Âu của Trung Quốc đã được Châu Âu coi là hành trình hữu nghị, nếu hành trình quá mức hữu nghị, như vậy vấn đề ngoại giao sau này của Trung Quốc sẽ gặp phải lực ảnh hưởng tiêu cực rất lớn. Có tiền lệ này, sau này tình hình càng khó khống chế.

Sự thật chứng minh xử lý của Trương Thanh Vân là chính xác, hắn quyết đoán xử lý, ngược lại còn làm cho cáo già Pekkarinen rơi vào thế bị động, cuối cùng không thể không chủ động khôi phục đàm phán.

Hội nghị ngừng lại rồi được khôi phục, tình thế lập tức nghịch chuyển, lúc ban đầu Phần Lan chiếm vị trí chủ đạo, sau khi hội nghị khôi phục thì Trung Quốc là bên nắm thế chủ đạo.

Dưới tình huống nắm thế chủ đạo, Trương Thanh Vân khắc ghi mục đích lần này, cũng không cho Pekkarinen gây sự, hoàn toàn căn cứ vào nguyên tắc hai bên cùng có lợi để đưa ra ý kiến. Dưới trạng thái như vậy, tất nhiên hội đàm Trung Phần sẽ đạt được những thành công xuất sắc ngoài dự kiến