Chương 919: Xử nữ bị làm nhục*

Khách sạn Snow là nơi đoàn đại biểu Trung Quốc ở lại, sau khi cuộc hòa đàm giữa phó thủ tướng Dương và Ha Mannings kết thúc, Trương Thanh Vân và Pekkarinen cùng nhau tiến vào trong phòng hội nghị sang trọng của khách sạn và bắt đầu cuộc hòa đàm giữa hai bộ trưởng bộ thương mại.

Lần này phía Trung Quốc ngoài Trương Thanh Vân còn có phó đại biểu cục đầm phán quốc tế Mã Tấn, tham tán thương mại Lý Nhược Minh của đại sứ quán Trung Quốc ở Phần Lan, cục trưởng Vương Châu cục thương mại Châu Âu bộ thương mại, đồng thời còn có vài vị chủ tịch tập đoàn nổi tiếng Trung Quốc.

Phía Phần Lan ngoài hai vị bộ trưởng, còn có chủ tịch tập đoàn Nokia, tổng giám đốc tập đoàn Stora Enso và hai thành viên ban ngành phụ trách hợp tác châu Á.

Pekkarinen hơn năm mươi, là một thân sĩ Châu Âu điển hình, hắn đeo một cặp kính gọng vàng, một cặp mắt xanh lam sâu sắc, dù mặt mũi tràn đầy hòa khí cũng làm người ta sinh ra cảm giác cáo già xảo quyệt.

Thực tế Pekkarinen cũng không phải người đơn giản, trên vấn đề phát triển kinh tế Phần Lan, hắn có công lao rất lớn. Quan trọng là người này hiểu rõ Trung Quốc còn hơn cả bộ trưởng bộ ngoại giao, có thể nói là người Phần Lan hiểu rõ Trung Quốc nhất.

Trước khi bắt đầu hòa đàm thì Pekkarinen dùng ánh mắt hòa ái và cực kỳ sâu sắc nhìn Trương Thanh Vân. Hai người bắt tay, hắn dùng tay kia vỗ vỗ vai Trương Thanh Vân rồi dùng giọng hão hữu nói:

- Bộ trưởng Trương, Hoa Đông là một vùng rất đẹp, tỉ trọng đầu tư của Phần Lan chúng tôi vào Hoa Đông rất lớn. Tôi biết anh là quan viên có lực ảnh hưởng rất lớn ở Hoa Đông, vì vậy cá nhân tôi hy vọng anh có thể phát huy lực ảnh hưởng tạo ra vài chính sách giúp đỡ cho công ty Phần Lan của chúng tôi ở Hoa Đông.

Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Pekkarinen, hắn lập tức hiểu rõ người này khó đối phó, vì đối phương hiểu rất rõ về Trung Quốc. Vấn đề giúp đỡ công ty Phần Lan ở Hoa Đông thật ra phải xem sự coi trọng của khối chính quyền Hoa Đông, thậm chí phải xem xét sự coi trọng của các cấp chính quyền tuyến dưới.

Trung Quốc phát triển kinh tế, trung ương có chính sách, các khối chính quyền tuyến dưới cũng có chính sách tầng tầng lớp lớp. Pekkarinen nói một câu có thể nói toạc ra huyền cơ, điều này chứng minh hắn biết rất rõ về Trung Quốc, đồng thời cũng hiểu về Trương Thanh Vân.

- Bộ trưởng Pekkarinen, dù xí nghiệp Phần Lan đầu tư vào bất kỳ nơi nào, tôi cũng tình nguyên phát huy chút lực ảnh hưởng của bản thân để tạo ra môi trường thuận lợi.

Trương Thanh Vân cười nói, Pekkarinen thì có chút sững sốt, hắn cũng cười ha hả.

Pekkarinen là một người hiểu rõ về Trung Quốc, hắn cũng không vì Trương Thanh Vân còn trẻ mà khinh thường. Phải biết rằng với thể chế của Trung Quốc mà Trương Thanh Vân có thể lên đến địa vị cao vào lúc hiện tại, như vậy năng lực, bối cảnh và các phương diện khác tổng hợp lại phải cực kỳ vĩ đại.

Trung Quốc là một quốc gia đất rộng người đông, một nước như vậy có thể nói là quái vật, một bộ trưởng trong một quốc gia như vậy không biết phải mất bao nhiêu kinh nghiệm và bao nhiêu lần bày tỏ tài năng mới phát triển được.

Tuổi thọ của Trương Thanh Vân trong nước Trung Quốc chẳng qua chỉ là hàng tiểu bối, nhưng có một vài quốc gia bên ngoài, tổng thống thậm chí còn chưa đến hoặc hơn bốn mươi, nếu so sánh thì cũng chẳng là gì.

- Bộ trưởng Trương, tôi giới thiệu cho anh, đây là bộ trưởng ngoại dịch và phát triển Lehto nữ sĩ.

Pekkarinen chỉ vào một người phụ nữ hơi mập ở bên cạnh, mà Lehto cũng đang mỉm cười nhìn Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân mỉm cười gật đầu với Lehto, lúc này Lehto vươn tay, Trương Thanh Vân bắt tay đối phương nhưng không lên tiếng. Pekkarinen nói:

- Bộ trưởng Trương, Lehto nữ sĩ đã kính ngưỡng đại danh của anh từ lâu, mấy ngày trước còn đặc biệt tìm tôi hỏi rõ về anh, cô ấy rất luôn quan tâm để tìm hiểu anh.

Trương Thanh Vân cau mày rồi giãn ra ngay, hắn cười nói:

- Tôi cảm thấy rất vinh hạnh, nữ sĩ Lehto nổi danh thế giới, nhiều năm qua tôi đã nghe qua danh tiếng của chị.

Trương Thanh Vân nói như vậy thì cả ba đều cười, Lăng Tổ Hồng dùng ánh mắt hăng hái nhìn vị cán bộ trẻ nhất Trung Quốc, nàng không ngờ đối phương rất lão luyện. Nhưng khoảnh khắc khi Pekkarinen nói đùa thì nàng cũng thấy gương mặt đối phương hơi hồng, giống như một đứa trẻ nhỏ.

Những tương phản lớn xuất hiện trên một người, Lehto cảm thấy rất thích thú. Nàng và Pekkarinen rất khác biệt, nàng không hiểu nhiều về Trung Quốc, chẳng qua chỉ xem một vài tư liệu giới thiệu văn hóa Trung Quốc mà thôi.

Trong ấn tượng của Lehto thì Trung Quốc là một nước rất bảo thủ, ngoài ra nàng cũng không hiểu gì nhiều dù đã đến Trung Quốc vài lần. Nhưng trước nay nàng vẫn luôn cảm thấy văn hóa nước này thần bí và khó tưởng.

Bây giờ Lehto nhìn thấy trên người Trương Thanh Vân một chút bảo thủ, nhưng sự trưởng thành của đối phương cũng làm nàng có chút bất ngờ, cảm thấy khó thể nhìn thấu vị quan trẻ tuổi này.

Trương Thanh Vân chào hỏi hai vị bộ trưởng, ngay sau đó tiến lên bắt tay các nhân viên khác. Cuối cùng hai bên cũng ngồi vào bàn hội đàm, đây là một bàn hài hình elip, Trương Thanh Vân ngồi ở chính giữa, các nhân viên khác chia ra ngồi hai bên.

Đối diện Trương Thanh Vân là Pekkarinen, giữa hai người là quốc kỳ Trung Quốc và Phần Lan. Trước tiên có năm phút bắt đầu hội nghị mọi người phải làm dáng, tất nhiên vì phối hợp với truyền thông để chụp ảnh. Năm phút sau, truyền thông bị đưa ra khỏi phòng, hội đàm chính thức bắt đầu.

Nội dung đàm phán của Trương Thanh Vân lân này, chính là yêu cầu Phần Lan giúp đỡ những đơn kiện phá giá của vào các sản phẩm dệt may Trung Quốc. Đồng thời cũng muốn tranh thủ khai phá các ngành công nghiệp vệ sinh và năng lượng, điện tử, thông tin, tạo môi trường thuận lợi cho đầu tư hợp tác và trao đổi công nghệ.

Những năm gần đây sản nghiệp diện tử của Trung Quốc và Phần Lan được đẩy mạnh hàng đầu, tổng kim ngạch là hai mươi tỷ đô la, đây là một sản nghiệp vượt lên hàng đầu trong thương mai với các nước Châu Âu.

Tất nhiên, Trương Thanh Vân trước khi muốn đạt được mục đich thì phải chuẩn bị vài lợi ích cho Phần Lan. Lúc này kinh tế toàn cầu đang suy yếu, áp lực của chính phủ Phần Lan là rất lớn, Trung Quốc hứa cho các xí nghiệp Phần Lan vay mười tỷ đô la ưu đãi, cũng hứa hẹn đưa ra nhiều chính sách ưu đãi cho xí nghiệp Phần Lan đầu tư ở Trung Quốc.

Nhưng lúc này có một vấn đề, đó chính là hợp tác về tài nguyên khoáng sản giữa hai nước, Trương Thanh Vân khó thể nào bước lên. Dựa theo yêu cầu của chính phủ, sau này Trung Quốc và Châu Âu hợp tác với nhau phải tuyệt đối giảm bớt tài nguyên. Những năm này Trung Quốc phát triển quá nhanh, bản thân đã không đủ tài nguyên, dù có vài tài nguyên như kim loại màu, đất hiếm...Trung Quốc khá phong phú, nhưng vì muốn duy trì chiến lược phát triển liên tục, Trung Quốc bắt buộc phải tiết kiệm và lợi dụng tài nguyên.

Đặc biệt là vấn đề hợp tác quốc tế, trước nay luôn thiếu tài nguyên, ví dụ như dầu mỏ, quặng sắt là những thứ mà Trung Quốc luôn nhập từ nước ngoài, nhưng nếu muốn được nhập thì Trung Quốc cũng phải tranh thủ ngoại giao.

Trương Thanh Vân không thể không thừa nhận Pekkarinen là cáo già, ngay từ đầu đàm phán hắn đã tiến vào trong vấn đề kim loại màu, trực tiếp yêu cầu Trung Quốc mở rộng điều kiện xuất khẩu, phía Phần Lan cần tìm được khoáng sản phẩm chất cao, giá rẻ.

Trương Thanh Vân không lên tiếng, người phía bộ thương mại đối thoại với Pekkarinen là Mã Tấn, lúc này Mã Tấn mất hết sức lực vẫn không thể nào để hai bên đạt thành nhận thức. Vì vậy hắn không khỏi nhìn sang Trương Thanh Vân rồi khẽ nói:

- Bộ trưởng Trương, xem ra người ta quá cứng, tình hình có chút phiền phức.

Trương Thanh Vân luôn mỉm cười, Pekkarinen lại híp cặp mắt hồ ly nhìn Trương Thanh Vân và Mã Tấn trao đổi với nhau, trên mặt cũng treo nụ cười hòa đàm. Vương Châu lúc này cũng quay sang Trương Thanh Vân:

- Bộ trưởng Trương, ý kiến của tôi là lấy đại cục làm trọng, dù sao lần này chúng ta sang Bắc Âu cũng có ý đồ.

Trương Thanh Vân gật gật đầu nói:

- Trước tiên gác tranh luận lại, cứ đưa ra yêu cầu của chúng ta xem bọn họ có phản ứng thế nào.

Trương Thanh Vân ho khan một tiếng, cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện, hắn đi thẳng vào vấn đề lần này, hy vọng Phần Lan giúp đỡ vài phương diện.

Lần này người đối thoại của Trương Thanh Vân là Lehto, người phụ nữ rất khó đối phó, nàng tỏ vẻ rất khó khăn với những vấn đề của Trương Thanh Vân, vấn đề đàm phán phát triển gian nan ngoài dự đoán của mọi người. Trương Thanh Vân đã thử vài lần, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ ý đồ của đối phương, hai người này một người mặt đỏ một người mặt đen, ý đồ đã rất rõ ràng, muốn Trương Thanh Vân đáp ứng yêu cầu của bọn họ trước, sau đó mới suy xét yêu cầu của Trung Quốc.

Tâm tình của Trương Thanh Vân chợt trở nên không xong, hắn ngậm miệng không nói thêm lời nào. Mã Tấn và Lehto bát đầu đàm luận nhưng tiến triển không lý tưởng, một vụ án chống bán phá giá hàng may mặc hai bên đàm phán nửa ngày mà không có kết quả.

- Đại biểu Mã Tấn, bộ trưởng Trương, các anh đều biết rõ Phần Lan chúng tôi là một thành viên của, chúng tôi phản đối chống bán phá giá đều nhận phải áp lực rất lớn, vì vạy chúng tôi rất khó đáp ứng yêu cầu như vậy.

Lehto nói, vẻ mặt rất chân thành.

Trương Thanh Vân nhìn ra bên ngoài, ánh mắt chuyển ra ngoài cửa sổ, lúc này hắn đã hiểu, bọn họ coi mình là người mới, mà đối phương cũng có vấn đề về quan hệ Trung Âu. Bọn họ cho rằng Trung Quốc bắt buộc phải thành công trong chuyến thăm bốn nước Bắc Âu lần này, không được phép thất bại, vì vậy há rộng miệng sư tử, nếu như vậy thì đàm phán rất khó tiếp tục.

Trương Thanh Vân không ngờ lần đầu tiên mình theo lãnh đạo xuất ngoại lại gặp phải tình huống như thế này. Dựa theo cách làm thông thường, nếu quan điểm giữa hai bên khác biệt quá lớn, như vậy phải định vị lại, đàm phán khó tiếp tục.

Điều quan trọng mà Trương Thanh Vân cần quan tâm, đó chính là mặc kệ như thế nào thì song phương đàm phán phải tôn trọng lẫn nhau, hoàn toàn ngang hàng. Nhưng tình huống bây giờ đã khác, Pekkarinen cáo già và người phụ nữ mạnh mẽ Lehto đều cảm thấy Trương Thanh Vân nhất định phải thỏa hiệp, vì vậy còn gì để hòa đàm?

Tang Chương chậm rãi nhắm hờ hai mắt, hắn thu hồi ánh mắt ra ngoài cửa sổ, hắn đưa ra một quyết định khó khăn.

*: Xử nữ bị làm nhục là cách nói bóng gió, chẳng qua ý nghĩa là “Người mới bị ép!”