Chương 6: Nhiệm vụ hoàn thành

Nhìn ba tên nam nhân xa lạ ngày một tới gần, gương mặt hiện ra nụ cười bất thiện, thiếu niên ôm chặt tỷ tỷ, sắc mặt của hắn lộ ra tuyệt vọng.

Hắn có thể bỏ tỷ tỷ xuống chạy thoát, nhưng là bản thân không cho phép làm vậy, hắn là người gây nên toàn bộ tội lỗi, tỷ tỷ bị liên lụy thành dạng này hắn sao có thể một mình bỏ mặc nàng, nhất là nữ tử trong ngực ngày càng suy yếu đến tình trạng hơi thở đứt đoạn, nhiệt độ cả cơ thể nàng liên tục giảm mạnh.

Ngay tại hắn cho là địa ngục mở cửa, từ phía sau lưng vang lên giọng nữ thanh thúy, bản thân giật mình quay lại đằng sau, đồng dạng kinh ngạc còn có năm người kia.

Chỉ thấy thiếu nữ tóc màu bạch ngân chạy tới, trong tay nàng cầm chắc cái xô đầy nước, nàng càng tới gần, thiếu niên đột ngột ngây ngốc, thật xinh đẹp, cái gì Vũ Đồng đều bị nhan sắc của nàng vẩy xa tít tắp.

"Tê đại ca nữ nhân kia cũng đẹp quá rồi, nàng từ đâu tới."

Đàn em không nhịn được thất kinh, bọn họ nhất thời quên đi nhiệm vụ, tại chỗ ngẩn người, đến nỗi nam nhân từ đầu ôm chặt Vũ Đồng, động tác nới lỏng không ít, hai mắt chăm chú như dán lên người thiếu nữ đi tới.

"Lâm ca, ngươi mau xử lí tên kia đi à, để lâu hắn có thể chạy thoát."

Vũ Đồng cảm nhận chưa từng có uy hiếp, nàng vội vàng lay lay nam nhân muốn thúc dục đối phương tỉnh táo lại, chỉ là lay động bất thành, nam nhân từ đầu đến cuối một mực si ngốc nhìn tuyệt sắc giai nhân.

"Lâm ca Lâm ca ngươi có thể nghe ta nói không."

Vũ Đồng giật mình, nàng vội vàng nhìn về thiếu nữ, đối phương tựa hồ bằng tuổi nàng, chỉ là dáng người tốt hơn, làn da tốt hơn, ngực lớn hơn, eo tế hơn, mông vểnh hơn, gương mặt nhan sắc cũng tốt hơn nhiều lắm, đây tuyệt đối là không cùng một cấp độ.

Nàng ta rốt cuộc là ai, minh tinh sao, chết tiệt tại sao lại có thể đẹp như thế.

Thiếu nữ đi tới chính là Dương Vân, trông thấy đám người một mực dừng ánh mắt trên thân thể nàng, tuy rằng có chút khó chịu thế nhưng nhiệm vụ cấp bách, cố nén cảm giác bài xích mà xách xô nước tới gần.

Nàng không nói lời nào hất cả xô nước vào nhóm năm người, bản thân vội vàng ngồi xổm xuống đặt tay lên phần bụng của vị đại tỷ xa lạ.

"Ngươi ngươi muốn làm gì..."

Thiếu niên từ trong ngây ngẩn tỉnh táo lại, mắt thấy thiếu nữ muốn động tới vết thương của tỷ tỷ, hắn quản cái gì xinh đẹp như thần tiên muốn hất tay của nàng ra, liền nghe được Dương Vân quát:

"Đừng động, ta đang chữa trị cho nàng."

Thiếu niên nhất thời á khẩu, hắn có chút không dám tin vào mắt mình, chỉ thấy lòng bàn tay thiếu nữ toát ra một tầng ánh quang màu xanh bao bọc lấy vết thương, không rõ tác dụng như nào nhưng hắn có thể cảm nhận sức sống tỷ tỷ đang quay về, hô hấp ngày càng ổn định, đến nỗi cơ thể đã gần như lạnh toát triệt để ấm lên, phảng phất ban nãy hết thảy chỉ là ảo giác.

"Ngươi ngươi làm thế nào mà..."

Thiếu niên chưa nói hết câu lập tức bị Dương Vân ngắt lời:

"Đừng làm loạn, có thể ôm nàng di chuyển chứ."

"Có thể, nhưng mà mấy tên kia..."

Thiếu niên rất muốn nói mấy tên kia sẽ không bỏ qua, nhưng mà hắn vừa nhìn ra đằng trước lập tức há hốc mồm, trong đầu đã triệt để hiểu ra, thiếu nữ xách theo xô, bên trong cũng không phải nước mà là một dạng keo lỏng, trên thị trường rất là phổ biến.

Chỉ thấy năm người bị hất keo vào nhất thời cử động khó khăn, ngoại trừ miệng liên tục chửi bới, chính là vô pháp làm nên nguy hiểm gì.

"Còn ngây ra đấy làm gì mau chạy thôi, đợi chút nữa keo khô bọn hắn có thể thoát khỏi dễ dàng."

Dương Vân đánh vào đầu thiếu niên cái nhẹ, nàng vội vàng thúc dục.

"A xin lỗi, là ta ngu ngốc."

Thiếu niên sực nhớ ra, dưới thiếu nữ trợ giúp liền cõng tỷ tỷ chạy theo nàng lên lầu, rất nhanh rời đi tầng một.

Đợi cho ba người biến mất khỏi tầm mắt không lâu, nam nhân kia rốt cuộc xé được keo dính khắp người, cử động trở nên dễ dàng, hắn phẫn nộ quát lớn:

"Tiện nữ chết tiệt, nàng dám chơi trò bẩn thỉu như vậy."

"Đại ca mau giúp chúng ta nữa, keo này quá dẻo dai xé không rách."

"Lâm ca mau giúp ta, ta ta không thoát ra được."

Mắt thấy người của mình vô cùng chật vật, nam nhân nghiến răng nghiến lợi, nội tâm bất đắc dĩ đành phải quay sang trợ giúp đàn em.

Mà.

Năm người thành công thoát khỏi keo dính vây khốn, thời gian cũng đã trôi qua mười mấy phút, ba người kia triệt để biến mất tăm hơi.

"Lâm ca, chúng ta muốn làm gì tiếp theo."

Vũ Đồng thấp thỏm hỏi, nàng rón rén liếc nhìn nam nhân, trông thấy gương mặt âm trầm đáng sợ vội vàng cúi thấp đầu không hỏi nữa, xem ra đối phương bị ăn một quả rất đau, chưa thể nguôi ngoai giận dữ.

"A Lâm Lâm ca, ngực ta đau quá ngươi đừng bóp mạnh..."

Ngực bất giác truyền tới xúc cảm, sau đó nhanh chóng biến thành đau đớn, Vũ Đồng la lên thất thanh, nàng run rẩy dùng hai tay ôm chặt ngực, chỉ là bàn tay thô ráp kia ngược lại không có dừng lại, càng thêm dùng sức như thể muốn bóp nát, thân thể đau đớn đến run rẩy, khóe mắt đều trào lệ, nhưng mà nàng không dám hét lên, chỉ đành cam tâm chịu đựng.

Phát tiết thật lâu, cảm giác không sai biệt lắm nam nhân thu lại tay, theo đó thiếu nữ kiệt sức ngồi bệt xuống đất nức nở, hắn không quan tâm thương hoa tiếc ngọc, ánh mắt âm trầm liếc nhìn phương hướng.

"Dám can đảm đắc đội Lâm Trần ta đây không có nhiều, nhưng mà kết cục đều như nhau rất thảm, nguyên bản ta còn muốn thu nàng ta làm nữ nhân của mình, thế nhưng hành động bẩn thỉu đã làm ta thay đổi quyết định, con mẹ nó ta muốn hung hăng chà đạp nô dịch tiện nữ kia, khiến nàng chỉ được đi bằng bốn chân, chịu đựng nhục nhã nhất có thể, sau này sống không bằng chết."

"Tầng trên sao!"

Lâm Trần nhếch miệng cười điên cuồng, sắc mặt vặn vẹo đến đáng sợ.

"Đại ca động tĩnh ban nãy đánh động rất nhiều tang thi bên ngoài, chỉ sợ tiếp tục lưu lại sẽ hấp dẫn không dưới trăm đầu tang thi, chúng ta muốn nhanh chóng tìm chỗ ở trước."

Đàn em phát hiện dị thường, nhanh chóng thông báo.

"Tạm thời cứ để tiểu tiện nữ kia đắc ý một hồi, sau đó sẽ là địa ngục chờ đợi nàng ta."

Lâm Trần quyết định, trước mắt như lời đàn em nói, phải tìm chỗ ở trước.

Mặc dù hắn không sợ tang thi, nhưng đấy là đơn độc đấu, số lượng càng nhiều hơn nữa cũng không ứng phó nổi.

"Các ngươi các ngươi đợi ta với."

Vũ Đồng nhìn thấy đám người muốn rời đi, nàng vội vàng hô lớn, chỉ là không có ai quản nàng, hàm răng trắng cắn chặt, bất đắc dĩ lau nước mắt cố nén đau đớn chạy theo sau.

Thời điểm này, tại tầng hai.

Dương Vân cùng thiếu niên cõng theo tiểu tỷ tỷ thuận lợi chạy vào phòng của nàng, vội vàng đóng chặt cửa, gia công vào các khe hở bằng khăn ướt, cảm thấy không sai biệt lắm vô cùng an toàn, nàng thở ra một hơi ngồi dựa vào tường, có chút mệt mỏi mà thở hắt ra từng ngụm.

Mệt chết bảo bảo, không ngờ tới vận dụng ma lực lại tiêu hao thể lực của nàng, ban nãy vì chữa trị tiểu tỷ tỷ kia thế nhưng tiêu hao bốn thành ma lực của nàng.

Mặc dù vất vả một đường hữu kinh vô hiểm, thu hoạch vô cùng phong phú, chưa nói đến nhiệm vụ hoàn thành ban phát phần thường, nàng còn nhận ra vài điều đặc biệt.

Tỷ như...

Thiếu niên nhận ra Dương Vân một mực nhìn về phía mình, hắn ngẩng đầu trông thấy gương mặt tuyệt mỹ liền ngại ngùng cúi đầu không nói.

【Tên: Y Phàm】

【Đẳng cấp: 3】

【Máu: 100/100】

【Tên: Y Thần】

【Đẳng cấp: 4】

【Máu: 100/100】

Có thể nhìn được thông tin của người khác, mặc dù không nhiều nhưng đủ khiến Dương Vân trầm trồ, nàng cảm giác đây chính là thế giới trò chơi, nhiều thứ thú vị ngoại trừ tang thi chết tiệt cùng với chó má trò chơi này chỉ có một mạng duy nhất.