Chương 2: Tình Cờ

Trong phòng họp, cô cùng Kiều Anh chọn hai chiếc ghế gần cửa để ngồi xuống

“Đã đến đầy đủ hết chưa?”-Quản lý nghiêm giọng hỏi

“Thiếu một vài người ở sảnh nữa quản lý”-một người lên tiếng

Một phút sau, mấy người kéo nhau đi vào

“Mọi người đến hết rồi. Quản lý bắt đầu cuộc họp đi”-cô nàng Phi Phi nói với tông giọng cao chót vót

“Kìa chị bồ lên tiếng kìa“-Kiều Anh nói thầm

“Người ta là chị của bồ mà”-cô cũng hù theo nói

“Ấy ấy đừng nói người ta vậy chứ. Không tốt đâu nha”-Kiều Anh lên tiếng phản bác nói

“Vậy phải nói sao nhỉ?”-cô ra điệu chả vờ suy nghĩ

“Hay gọi là bà cô của những phụ bếp xinh gái được không nhỉ”-Kiều Anh cười nói

“...”-cô lắc đầu cười

Từ lúc vào họp, cô và nàng không nghe được quản lý nói về vấn đề gì. Chỉ thấy cả phòng vỗ tay chúc mừng sự kiện gì đó cô mới chú ý. Hoặc thấy người ta “Ồ” lên cô mới nhìn lên “bếp trưởng mới đây sao!”, “ôi. Đẹp trai vậy! Ăn gì mà đẹp trai thế“ cô nàng Kiều Anh trầm trồ. Cô nhìn theo hướng mắt của nàng. Đây chẳng phải là cái tên kia sao . Sao hắn lại ở đây. Hắn đi theo mình để lợi dụng gì sao. Hay hắn muốn báo cáo với quản lý. Mà báo gì được chứ. Hay do cô tưởng tượng linh tinh. Nhưng cô thấy rõ hắn ta nhìn cô và đi theo cô mà...

“Hân Hân. Quản lý gọi cậu kìa “-Kiều Anh nhắc nhẹ

“Hả..Dạ”-cô hoảng loạn nhìn về phía Kiều Anh rồi nhìn về phía quản lý

Trong căn phòng ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt chờ đợi.

“À dạ”-cô bối rối nói

“Hôm nay, cô sao thế như người trên mây vậy. Nếu đang trên mây mời cô xuống nhanh cho“

Cả căn phòng ai nấy đều cười theo câu nói của quản lý. Còn cô, cô không biết mình để mặt đi đâu cho đỡ tủi đây. Xấu hổ chết mất . Vậy làm sao cô còn mặt mũi để kiếm chồng đây. huhuh...

“Cô và Minh Thư giờ làm việc với cậu ấy, giúp đỡ nhau để hoàn thành tốt công việc ”-quản lý nhìn hắn ta và phân phó việc

Cô cố nén nước mắt trong lòng đáp ”dạ”

Quản lý gập cuốn sổ nói “Vậy coi như ổn rồi. Giờ bếp trưởng phân công việc cho mọi người, để buổi chiều hôm nay lên món. Mà bếp trưởng mới cứ làm như tôi nói. Chúng ta tan họp.” nói xong rồi bước ra ngoài

Mọi người dần dần rời đi mà quay lại cười với cô, có người còn không tiếc đập nhẹ lên vai cô tỏ vẻ thông cảm. Cô muốn rời đi thật nhanh, nếu không ở đây một phút nào nữa chắc cô hộc máu đến tức mà chết mất. Chưa kịp đi Kiều Anh kéo tay cô lại và đưa mắt ý bảo cô nhìn hướng đó. Cô đưa mắt qua hướng Kiều Anh, nhìn thấy, một người con gái- Phi Phi đang tiến lại e thẹn bắt chuyện với người mới tưởng như trong phim tình cảm lãng mạn Hàn Quốc

“Chào nha. Tôi tên là Đàm Phi Phi. Tôi là bếp trưởng 2 chuyên phụ trách bánh ngọt và đồ ăn nhẹ. Có gì cùng giúp đỡ nhau nha”-cô nàng cất tiếng trong veo, đồng thời giơ tay vén mái tóc dài để lộ vẻ nữ tính

“Tên là bà cô thì có. Hừ”-Kiều Anh bên cạnh nói nhỏ

Hắn ta “Ừ“ một tiếng rồi chuẩn bị rời đi. Chợt cô nhìn thấy hắn đang nhìn về phía mình. Cô sợ hãi kéo Kiều Anh đi ra. Đi chưa được bao lâu Kiều Anh cất giọng than vãn “Ôi. Đẹp trai vậy. Bồ sướng nha. Được phụ bếp cho anh đẹp trai cơ mà”

“Thôi. Mình chả muốn chút nào” cô thở dài

“Sao vậy. Thấy bồ mê zai lắm cơ mà. Sao hôm nay, đòi đi tu à”-Kiều Anh trọc ghẹo nói

“Tôi muốn đi luôn cho xong. Số nhọ quá chứ “ cô nói

“Sao vậy“-Kiều Anh lo lắng hỏi

“Tui nói còn gì. Sáng gặp tên biến thái đấy thôii. Là hắn ta đó”-cô nhỏ giọng nói

“Hả...anh ta có nét nào giống biến thái mà bồ nói thế”-Kiều Anh to mắt nhìn cô nói

“Thì tui có biết đâu. Hắn ta nhìn mình rồi đi theo mình mà”-cô thở dài giải thích

“Bồ có chắc là anh ta nhìn bồ và đi theo bồ không đó? Bồ có nhầm lẫn không hả. Có thể anh ta không muốn đi theo bồ mà là bắt buộc phải đi vì anh ta cũng đến đây mà”-Kiều Anh giải thích

“Ừ...thì cũng đúng”-cô cúi đầu nói

“Đó. Vậy may mà bồ chưa có làm gì người ta đó, chứ bồ mà nói người ta biến thái đã đủ là cuộc đời về sau của bồ sẽ dài dài đó”

“Nhưng...mình lỡ rồi”-cô vừa nãy to tiếng bao nhiêu thì bây giờ hạ giọng bấy nhiêu

“Lỡ gì mới được chứ”-Kiều Anh như hét lên

Cô vội lôi cái đứa to mồm vào phòng thay đồ nữ rồi đem tất cả những gì cô làm mấy tiếng trước.

“Bồ điên rồi”-Kiều Anh hét lớn

“Mình không biết. Tại mình tưởng...mà với lại lúc đó nhìn mặt hắn ta dị lắm luôn”-cô cố tìm một chút gì đó bảo vệ lí lẽ của mình

“Hazz...anh ta nhìn vậy mà bồ cũng nghĩ là biến thái được”-Kiều Anh não lòng nói “giờ bồ chuẩn bị đối mặt với người bồ cho là biến thái kìa” nàng nói thêm rồi nhìn cô như kẻ đáng thương nhất lúc này

“Không sao mình cứ tỏ ra là không nhớ gì hết là được mà. Với lại còn có Minh Thư nữa, chắc hắn ta cũng chìm vào vẻ đẹp của cô ấy mà quên đi mình thôi”

“Chịu bồ luôn. Chuẩn bị vào ca thôi không bị nhắc nữa là phạt đó. Chúc bồ thuận đường xuôi gió”- Kiều Anh nháy mắt rồi về khu của mình

Chỗ cô làm việc được chia làm hai khu riêng biệt. Khu A là bộ phận nấu những món ăn chính nằm bên tay trái từ cửa vào, còn khu B bên phải là bộ phận làm những món nhẹ nhàng, hai khu cách nhau một nối đi nhỏ, nhưng song song nhau. Cô đến thì Minh Thư đã vào vị trí thường ngày của mình. Cô đi nhanh vào vị trí của mình

“Cô đi đâu lâu vậy, để bếp trưởng đợi mãi”-Minh Thư nhắc nhẹ

“E...m vào nhà vệ sinh chút”-cô vội giải thích, đúng là nói dối không chớp mắt mà, từ lúc cô đi làm cảm giác mình nói dối càng giỏi hơn, cô thầm nghĩ

“Đầy đủ người rồi tôi muốn giới thiệu một chút. Tôi tên Tống Gia Phong. Giờ đảm nhiệm bếp trưởng 1, mong mọi người giúp đỡ”-hắn ta lạnh lùng nói

Minh Thư nhẹ giọng đại diện lên tiếng” Em là Minh Thư là phụ bếp, gọi em là Minh Minh cũng được ạ” rồi chỉ qua cô nói “bên đây là Hân Hân cũng là phụ bếp”

Hắn gật đầu tỏ ý đã hiểu “Giờ chúng ta vào làm nguyên liệu chính cho thực đơn ngày hôm nay giờ mong mọi người tập trung làm việc để kịp cho buổi chiều đón khách” rồi liếc qua cô “cô đi theo tôi lấy nguyên liệu mới” rồi nhìn sang Minh Minh “cô giúp tôi làm sạch chỗ nguyên liệu hôm qua còn dư đi” nói xong hắn ta bước đi mà không chờ cô, mà hắn không phải trả thù cô như Kiều Anh nói đó chứ, tuy chân hắn cũng gọi là dài đó, nhưng sao hắn đi nhanh vậy một bước của hắn là cô phải chạy thì mới theo để đuổi kịp.

R...ầm