Chương 29: Chương 29: Bạch Nguyệt Hoa

Người xuất hiện mặc một thân quần áo bó màu đen viền vàng, dáng người thon dài, phần ngực cổ áo xẻ mở ra hai bên để lộ một vùng ngực khổng lồ hiện ra bên ngoài, vòng eo tinh tế nhỏ nhắn được bao bọc bởi một chiếc đai lưng màu vàng, phía dưới là một đôi chân dài miên man.

Nàng có một làn da khác với làn da của những cô gái khác, nàng có một làn da màu lúa mạch khỏe khoắn cộng với thân hình ma quỷ và đôi chân sát thủ đáng lẽ người đi đến đâu cũng sẽ được nam nhân yêu mến.

Nhưng bởi vì chiếc mặt nạ nàng đang đeo mà khiến ai cũng phải khiếp sợ khi nhận ra nó.

Trên mặt nàng là một chiếc mặt nạ màu trắng vô cảm, hai bên mắt được trang trí hai màu xanh và hồng, phía dưới môi được vẽ lên một màu vàng.

Người đưa ngoại hiệu Bạch Diện La Sát.

Nàng chính là thuyền trưởng của băng hải tặc đoàn Bạch Diện Quỷ, Bạch Nguyệt Hoa.

Nghe đồn, từ khi còn bé khuôn mặt của nàng sau một vụ tai nạn đã bị biến dạng trở nên xấu xí, từ nhỏ đã bị hắt hủi xa lánh vì sự xấu xí của mình.

Sau khi lớn không biết từ bao giờ trên mặt nàng đã luôn mang một chiếc mặt nạ. Khi nàng ngày một trổ mã trở nên yêu kiều, rất nhiều đàn ông cũng vì thấy cơ thể nàng mà say mê. Nhưng khi nàng tháo bỏ chiếc mặt nạ trên mặt xuống trong mắt bọn họ đều giống nhau, chỉ toàn là sự sợ hãi, trốn tránh không dám nhìn thẳng vào mặt nàng.

Từ đó nàng bắt đầu chán ghét việc bỏ mặt nạ ra trước mặt nam nhân.

Nàng một lần còn bé trong lúc vô tình tiến nhập hang động của tiền bối cao nhân, bên trong nàng đạt được nguyên bộ công pháp Thủy Lãng Quyết, một môn song đao pháp Thập Nhị Tuyệt Song Đao và một môn thân pháp Thủy Thượng Phiêu.

Sau khi tu luyện có thành tựu nàng quyết định ra biển, vì môn công pháp của nàng mạnh nhất khi có thủy ở gần.

Quan trọng nhất là nàng cần tạo thế lực của riêng mình để phục thù.

Mỗi lần nàng nhắm mắt lại, hình ảnh đó lại hiện lên trong đầu nàng, nó không khác gì cơn ác mộng đối với nàng, hằng đêm mỗi khi chìm vào giấc ngủ cơn ác mộng đó sẽ luôn xuất hiện không đêm nào nàng dám chìm sâu vào giấc ngủ mà chỉ lim dim nhắm mắt lại.

Giờ đây, thế lực của nàng ngày càng lớn mạnh, ngày phục thù đó đã không xa.

Nàng đang trong phòng thì nghe tiếng ồn ồn của đám thủy thủ tặc bên ngoài làm chú ý, khi ra đến nơi chỉ thấy một người nam nhân đang bị nằm trong tấm lưới, không hiểu chuyện gì xảy ra.

Từ nhỏ đến lớn nàng đã ghét nam nhân, khi thấy người này lần đầu nàng lại không chán ghét như vậy.

Hắn mang đến cho nàng một cảm giác hoàn toàn khác với những người nam nhân bình thường khác.

Làm trong lòng nàng sinh ra một cảm giác mới lạ như muốn khám phá ra bí mật này.

Nghe tiếng chỉ huy của phó thuyền trưởng nàng vội mở miệng ngăn cản.

“Khoan đã!”

Theo đó là tiếng giày bước đến gần.

Đám thủy thủ còn đang ồn ào cười đùa khi nghe tiếng cả đám đều dừng lại mà nhìn nàng.

“Thuyền trưởng đến rồi! Thuyền trưởng ngài xem, chúng ta nay đã bắt được một tên tiểu tử. Nhìn cách hắn ăn mặc rất giống người có thân phận không tầm thường.”

Trong đám thủy thủ có một người vui mừng mà nói.

“Mang hắn đến phòng của ta!”

Nói rồi nàng xoay người đi thẳng vào phòng.

“Vâng! Thưa ngài.”

“Anh em, lại đây phụ một tay, mang hắn vào phòng thuyền trưởng.”

Hắn nói với người bên cạnh.

“Thật đáng buồn cho tên tiểu tử này, bất kỳ ai nhất là nam nhân đều bị thuyền trưởng hành hạ không ra hình người sau đó một đao giết chết!”

“Đừng lằng nhằng! Mau làm việc.”

Hai người vừa khiêng vừa xì xào to nhỏ.

Hai người bước vào một căn phòng, tại đó thuyền trưởng đang đứng khoanh tay dưới ngực, bộ ngực của nàng do được tay nâng đỡ nên được nâng lên to hơn, phần áo trước ngực căng chặt như thể lúc nào cũng có thể bị bung ra.

Từ khi bước chân vô phòng hai tên này không dám nhìn loạn, chỉ dám nhìn về phía bàn chân của mình.

Đã từng có vài tên thủy thủ vừa lên thuyền không quản được ánh mắt của mình mà ngắm nhìn vài nơi không nên nhìn nên đều đã bị xử tử.

“Để hắn đặt lên giường, các ngươi có thể cút!”

“Tuân lệnh thuyền trưởng!”

Lúc xoay người ra khỏi phòng có một tên không cẩn thận mà vấp phải chân cửa mà té ngã.

“Bịch!”

“Ui da!”

Do hắn vấp té, khi đứng lên chẳng may mà lỡ nhìn vào vòng một của nàng, trong mắt hắn hiện vẻ xi mê nhưng khi nhìn đến đôi ánh mắt đầy sát khí sau lớp mặt nạ hắn lại hoảng sợ mà quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ.

“Cầu xin thuyền trưởng tha cho thuộc hạ, thuộc hạ biết sai, cầu xin ngài!”

Hắn vừa quỳ vừa dập đầu liên tục xuống sàn gỗ.

“Lôi xuống móc mắt, chặt chân chó rồi vứt xuống biển!”

Tên đi theo bên cạnh hoảng sợ mà lên tiếng: “Vâng thưa ngài!” sau đó kéo tên xui xẻo này đi.

Từ xa có tiếng kêu thảm thiết vọng lại: “Không! Cầu xin ngài, tiểu nhân biết sai rồi cầu x...”

“A...!”

“Tõm!”

Tiếng nói đến đây im bặt, nàng mới xoay người lại mà quan sát kỹ thiếu niên trên giường.

Thiếu niên này khắp cả người đều là vết thương lớn nhỏ, khuôn mặt bị tóc ướt dính che đi hơn nửa khuôn mặt, dù vậy vẫn có thể nhìn ra được là một thiếu niên anh tuấn.

Xuống dưới là vùng cổ trắng nõn và hầu kết hơi nhô ra, áo rách tung tóe nhìn chả khác gì khất cái, để lộ vòng ngực rắn chắc và phần bụng tám múi đầy quyến rũ, phía hai bên là cơ liên xườn giúp cho phần bụng nhìn càng cân đối đẹp đẽ.

Những vùng da thịt bị lộ ra ngoài đều có vết tích sau trận chiến mang lại, nơi thì bầm tím có chỗ thì sưng đỏ.

Nhìn cơ thể thiếu niên một lúc nàng không khỏi hơi sững sờ, vội lắc đầu nàng thầm nghĩ: “Hôm nay mình sao thế này? Từ lúc thấy thiếu này lần đầu tiên mọi thứ đều kỳ lạ.”

“Chả nhẽ đây là lần đầu gặp mặt đã thương trong miệng của mẫu thân lúc ta còn nhỏ sao?”

Nghĩ đến đây khuôn mặt nàng dưới lớp mặt nạ không khỏi đỏ lên.

Nàng lại gần bên cạnh giường mà chăm chú nhìn hắn, bàn tay vươn ra đặt lên trên phần ngực rắn chắc, ngón tay nàng xẹt qua chạm vào yết hầu rồi từ từ di chuyển xuống phần bụng, ngón tay từ từ đi qua từng khối cơ bụng cảm giác truyền lại lúc lên lúc xuống và tuyệt vời khiến nàng vội rụt ngón tay lại.

Như làm sai chuyện gì nàng hơi bối rối mà nhìn xung quanh, thấy không có ai nàng mới nhẹ nhõm tiếp tục quan sát thiếu niên.

Lần này nàng đặt cả bàn tay lên vị trí phần bụng của hắn, bàn tay trườn lên dừng tại vị trí tim đập, vào tay là một bên ngực săn chắc, phía dưới vùng ngực là từng nhịp đập mạnh mẽ hữu lực.

“Ư..!”

Bất chợt từ miệng thiếu niên có tiếng rên rỉ làm nàng giật mình thu tay lại.

Thấy hắn chỉ kêu đau trong vô thức nàng mới thả lỏng người.

~Còn tiếp~