Chương 30: Chương 30: Tự Sướng

Nàng cởi bỏ y phục trên người hắn ra, xuất hiện trước mắt là những vết thương còn đang rỉ máu cùng những vết bầm tím sưng đỏ.

Thò tay vào giữa hai vùng ngực mà lôi một bình thuốc ra, nàng mở nắp bình đổ ít thuốc bột lên trên những vết thương, nàng trèo lên giường điều chỉnh cho thiếu niên ngồi dậy, nàng từ phía sau lưng vận chân khí hai tay đặt sau lưng, truyền chân khí vào cơ thể hắn.

Không biết qua bao lâu nàng thu chân khí lại, do không có đôi bàn tay nàng làm điểm tựa cả cơ thể hắn ngã ra sau, đầu hắn gối lên bầu ngực sung mãn của nàng.

Thấy hắn tập kích ngực của mình nàng vận chân khí dơ bàn tay lên tính một chưởng diệt sát hắn, nhưng nàng dừng lại, thấy hắn có vẻ vẫn chưa tỉnh lại nàng mới đưa tay dời đầu hắn ra khỏi phần ngực của mình và đặt hắn nằm xuống giường.

Không biết có phải ảo giác hay không? Càng ở gần thiếu niên này lâu nàng lại không muốn bỏ mặc hắn đau đớn, từ cơ thể hắn có một mùi thơm tỏa ra như có như không, mùi này nàng không ghét, nó có mùi như những cánh hoa mà nàng hay dùng để tắm vậy.

Nếu bây giờ có ai tu luyện môn công pháp có liên quan đến linh đồng sẽ có thể phát hiện từ người Long Ngạo Thiên đang lan tỏa ra từng làn khói màu hồng bay xung quanh khắp căn phòng. Theo Bạch Nguyệt Hoa hít thở mà đi vào trong cơ thể của nàng.

Ánh mắt nàng đôi lúc hiện màu hồng lúc thì màu đen.

Nàng chỉ thấy xung quanh căn phòng như đang quay cuồng, hai núm vú sau lớp áo yếm dần cương cứng. Nơi thần thánh nhất giữa hai chân chỉ thấy ngứa ngáy khó chịu làm hai bàn chân nàng hơi ma sát lại với nhau.

Nàng cảm thấy nơi nào đó đang có thứ nước gì đó chảy ra.

Hô hấp của nàng ngày một nặng, thở khí như lan. Làn da của nàng ngày một ửng đỏ, mồ hôi theo trên đầu mà chảy xuống phần gáy ngọc.

Vành tai nàng đỏ như phát sốt, ánh mắt ngày càng mê ly như có hơi nước bên trong.

Theo thời gian trôi qua, quần áo trên người nàng đã bị mồ hôi thấm ướt nhẹp, dính sát vào người để lộ ra những đường cong uyển chuyển, vùng da dưới lớp áo như ẩn như hiện.

Nàng không nhịn được một tay đưa lên mà bóp một bên bầu ngực, tay còn lại đưa xuống phía dưới vùng đất thánh địa.

“Ân---”

Khi tay nàng chạm vào vùng đất thánh địa mà sờ lên cả cơ thể nàng run nhẹ, từ trong đôi môi phun ra tiếng rên khe khẽ động lòng người.

Ngón tay nàng xoa đều vị trí hột ngọc, nước dịch từ bên trong khe hở mà ngày một tràn ra nhiều làm phía bên ngoài khố quần dần dần thấm ướt.

Do đang ngồi trên giường nên vị trí còn dư rất ít, nàng không nỡ mà bỏ tay ra khỏi bầu ngực và vị trí giữa hai chân, đứng dậy lấy cái ghế gỗ xê dịch phía đối diện chiếc giường mà ngồi xuống.

Từ bên trong ngực nàng lôi ra một chiếc chìa khóa, cắm vào hộc bàn, nàng lấy từ bên trong ra một cây gậy màu nâu bằng gỗ thô to với kích thước mười bảy xen ti mét, chiều ngang bốn xen ti. Khi đã lấy ra trong ánh mắt nàng lóe lên tia sáng vui vẻ chả khác gì trẻ con khi được kẹo.

Hai mắt nàng ngắm nhìn cơ thể cởi trần của thiếu niên mà nuốt nước bọt.

“Ực--”

Nàng nâng hai chân lên vị trí ghế ngồi mà giang ra hai bên, theo động tác của nàng có thể thấy rõ theo hai bắp đùi đi vào trong đến khu vực thần bí đang được một chiếc khố quần che chắn nay đã ướt nhẹp.

Nàng cầm đồ chơi bằng gỗ mà nhẹ nhàng ma sát hột ngọc phía ngoài chiếc quần, theo động tác lên xuống của nàng chất dịch không chỉ làm chiếc quần ngày càng ướt mà còn chảy lan ra hai mép quần, nếu quan sát kỹ sẽ thấy phía hai bên mép quần có vài sợi tơ màu đen lấp ló như đang chơi trốn tìm.

Quần nàng ngày một ướt, vị trí thần bí mà nó bảo vệ phía trong như ẩn như hiện, nàng đã không thỏa mãn với việc chỉ ma sát. Bạch Nguyệt Hoa thò tay từ phần ngực mà trườn dần xuống, tay nàng vén quần lót sang một bên rồi từ từ thọc hai ngón tay vào trong mà moi móc phía bên trong.

“Nhóp nhép, nhóp nhép--”

Theo động tác tay nàng mà hai mắt nàng đê mê sung sướng chớp động liên hồi.

Một tay nàng cho vào bên trong áo mà kẹp lấy hạt đậu đã sung mãn, một tay bóp ngực một tay càng ra sức mà ra vào lỗ huyệt.

Từ vị trí lỗ huyệt có một chất trắng đục đang dần từ phía trong mà chảy xuống cái lỗ nhỏ hồng hào bên dưới rồi chảy xuống chiếc ghế nàng đang ngồi.

Trong miệng nàng tiếng rên ngày một to hơn.

“Ân, ân, ưm---”

Nàng móc một hồi rút tay ra mà cầm vào chùy gỗ đã bị ướt do ma sát lúc nãy.

Nàng đưa nó lại gần lỗ huyệt rồi từ từ mà ấn nó sâu vào bên trong. Khi nó đã vào hết nàng thở ra với một giọng điệu đầy thỏa mãn, khoảng không trống vắng bên trong đã được lấp đầy.

Do từ xưa đến nay nàng luôn ghét đàn ông nên nàng toàn phải dùng nó để tự thỏa mãn nhu cầu của mình.

Chính nàng cũng là người tự phá mất sự trinh trắng của mình, nàng thấy phụ nữ phải luôn gìn giữ thứ đó để đến khi về nhà chồng thể hiện mình là một cô gái có gia giáo giữ phép tắc phải đạo. Nàng thấy điều đó thật vô lý, người phụ nữ không thể chỉ phán xét qua điều đó được.

Khi mà nó đã vào trong hết, nàng bắt đầu nhấp nó theo ý muốn của bản thân, từ nhẹ nhàng đến nhanh dần. Khoảng một lúc động tác tay nàng dừng lại, cả cơ thể đang co giật, quằn quại, từ vị trí cây gậy đang có một dòng nước phun ra từ bên trong. Nàng rút nó ra, theo đó một vòi nước từ vị trí thần bí phun trào ra theo đường cong.

Long Ngạo Thiên đang nằm trên giường cũng bị phun đầy mặt là nước.

Sau khi cao trào nàng cắm nó vô lại mà nhấp từ từ để cảm nhận sự sung sướng sau khi lên cao, ấn một hồi nàng mới rút nó ra và hơi chỉnh lý lại quần áo của mình.

Nhìn lại Long Ngạo Thiên bị bản thân mình phun đầy người đều là thủy nàng không khỏi e ngại mà cầm khăn tay lau người cho hắn.

~Còn tiếp~