Đinh, phát động nhiệm vụ: Diệt sát hai nhà Nam Cung, Mộ dung. Sau khi hoàn thành kí chủ nhận được thẻ thăng cấp công pháp x2.
Đang sát hại người hai nhà bất chợt tiếng nói đã lâu của hệ thống vang lên.
‘Xác nhận nhiệm vụ’ tùy theo hắn nhận nhiệm vụ bảng thông báo cũng biến mất.
“Long Ngạo Thiên! Ngươi dám giết thiếu chủ hai nhà Nam Cung và Mộ Dung bọn ta, nạp mạng đi.”
Đang lao nhanh về phía trước bất chợt từ phía bên cạnh có tiếng nói, theo sau là từng khí thế hóa thực thành những bức tường chặn đường đi của hắn.
Nhìn lại, là hai cao thủ cấp bậc hộ pháp của hai nhà Nam Cung, Mộ Dung đang thi triển chân khí hóa thực.
“Hừ! Hai người các ngươi cũng dám cản đường của ta, cho ta chết!”
“Tuyệt Hậu Đao Pháp! Tuyệt Tôn trảm”
Theo Thần cấp vũ kỹ được thi triển, cả thiên địa như biến sắc, chỉ còn mỗi một ánh đao lóe lên như muốn xé tung hết thảy.
Những bức tường trước mặt nổ tan tành thành nhiều mảnh, thế đi không giảm lao về phía hai người.
“Vân Thủy Kiếm Pháp, Triều Tịch!”
“Kim Cang Phục Ma, Kim Cương Quyền!”
Hai Đại Tông Sư của hai nhà Nam Cung, Mộ Dung vội vận dụng tuyệt học của hai nhà đón đỡ.
“Ầm!”
Sau khi đón đỡ hai người như diều bị đứt dây hất bay ra ngoài.
Cả hai rơi xuống đất, mặt đất đá bị nổ bể ra đến, đất đá bụi mù bay đầy trời.
Không để hai người lấy lại sức, Long Ngạo Thiên lấn người mà đến.
“Long Khiếu Sơn Hà! Long Trảo Thủ”
“Gào!”
Kèm theo tiếng của cường long trong thân thể như muốn lao ra ngoài, hai tay Long Ngạo Thiên sử dụng vũ kỹ tung người vào trong bụi mù.
Chỉ thấy trong làn khói lóe lên những ánh sáng vàng chói lọi, theo đó là hai tiếng hét thảm.
Khi bụi mù tan hết trên tay Long Ngạo Thiên đang cầm hai cái thủ cấp của hai hộ pháp hai nhà Nam Cung, Mộ Dung.
Biểu cảm trên khuôn mặt hai người tràn đầy thống khổ, hai mắt hiện đầy tơ máu, huyết từ thất khiếu chảy ra nhìn cả khuôn mặt rất là đáng sợ.
Vị trí phần cổ có dấu vết bị xoắn lại, hai người này sống sờ sờ bị vặn cổ mà chết.
“Bành!”
Long Ngạo Thiên dùng sức, hai cái thủ cấp theo đó bị bóp nát, huyết tương vẩy đầy mặt đất.
Trên cao, Nam Cung Quyết và Mộ Dung Cang thấy hắn vậy mà lại sát hại hai cao thủ nhà mình, mặc kệ Long Thiên Hoành, vòng qua hai bên lao đến vị trí Long Ngạo Thiên.
Hai người biết nếu đi chung sẽ bị Long Thiên Hoành níu lại nên cả hai tách nhau ra, từ đó hắn chỉ có thể ngăn cản một người, người còn lại sẽ tiêu diệt Long Ngạo Thiên.
Long Thiên Hoành gào thét: ”Hai người các ngươi dám!”
Thấy hắn đuổi theo, Mộ Dung Cang bất ngờ quay người tung quyền về hướng Long Thiên Hoành.
Long Thiên Hoành ái tử sốt ruột không kịp đón đỡ, ăn chọn một quyền này, máu phun trời cao.
Long Ngạo Thiên thấy phụ thân bị trọng thương cũng mặc kệ người xung quanh lao nhanh mà đến.
“Ngươi đay là lao đến chịu chết sao?”
Chợt từ phía bên phải một giọng nói vang lên bên tai.
“Hàn Băng Chưởng! Chết đi tiểu súc sinh”
Long Ngạo Thiên vừa nghe tiếng đã giơ đao lên đỡ.
“Bành!”
Thế công của đối thủ nặng tựa vạn cân, kèm theo là một luồng chân khí băng hàn lan tỏa khắp thân đao làm cả thân đao lẫn bàn tay đều bị đóng băng.
Long Ngạo Thiên dù kịp đón đỡ nhưng vẫn bị văng ra xa, hắn vội cắm Hắc Nhạn Đao xuống đất để giảm lực xuống mặt đất dù vậy vẫn bị đánh bay vài chục mét.
Hơi điều chỉnh chân khí rối loạn trong cơ thể, hắn ngẩng đầu nhìn kẻ đến.
“Nam Cung Quyết, là lão cẩu nhà ngươi, nay Long Ngạo Thiên ta sẽ vặt đầu chó của ngươi xuống!”
“Tiểu nhi khẩu xuất cuồng ngôn, ta không ngờ bằng từng ấy tuổi mà ngươi đã đến cảnh giới Đại Tông Sư, nếu chết thì thật đáng tiếc. Chỉ trách ngươi khí số tới đây là hết, nạp mạng đi”
“Phiên Vân Tâm Pháp! Hàn Băng Chưởng!”
“Lão cẩu, ngươi nghĩ chỉ mình ngươi biết công pháp thuộc tính băng sao?”
“Hàn Băng Chân Kinh! Tuyệt Hậu Đao Pháp, Tuyệt tôn”
Phía sau Long Ngạo Thiên hiện lên hình một thanh đao với khí thế trảm phách thiên hạ lao đến.
“Oanh!”
Khi sát chiêu của cả hai chạm vào nhau bộc phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, vang tận mây xanh.
Long Ngạo Thiên bị đẩy lùi chục bước trong khi Nam Cung Quyết bị đẩy xa mười tám bước, ai mạnh ai yếu nhìn là biết ngay.
“Ân! Ngươi lại biết công pháp thuộc tính hàn, Long gia không phải công pháp nổi tiếng dương cương sao?”
“Đao pháp của ngươi lại là chuyện gì? Thiên cấp vũ kỹ không thể mạnh như thế được?”
Trong mắt của hắn ánh sáng tham lam hiện lên.
“Giao ra công pháp và vũ kỹ, ta sẽ tha ngươi một mạng”
“Lão cẩu, ngươi nói thật nhiều giống với cách ta gọi ngươi vậy, sủa inh ỏi điếc cả tai”
“Muốn chết!”
Nam Cung Quyết nghiến răng ken két, thề phải ép cho ra bằng được bí mật công pháp sau đó hành hạ hắn đến chết.
Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện tay phải cầm đao của Long Ngạo Thiên hơi run rẩy do đã sử dụng hai lần vũ kỹ thần cấp.
Thầm quan sát chân khí trong cơ thể, hắn thở phào một hơi. Tuyệt Hậu Đao Pháp còn có thể thi triển vài lần, ổn.
Long Ngạo Thiên nhìn xung quanh, sau đòn tấn công vừa rồi mặc kệ là hai nhà Long gia hay Phượng gia, thậm chí kể cả Nam Cung lẫn Mộ Dung đều người ngã ngựa đổ, kẻ thương thì thương kẻ chết thì chết không phân địch ta.
Nếu tiếp tục đánh nhau ở đây chỉ sợ chưa kịp tiêu diệt Nam Cung Quyết thì bên mình đã tử thương thảm trọng.
Hắn quyết định rời xa chiến trường.
“Lão cẩu, muốn công pháp thì theo tiểu gia ta!”
“Vô Ảnh Bộ!” xung quanh Long Ngạo Thiên xuất hiện bốn bóng hình không phân thật giả thêm bản thể là năm. Hắn phóng về năm phương hướng khác nhau.
Nam Cung Quyết hơi híp mắt quan sát năm vị trí, trong mắt tinh quang lấp lóe như đã có manh mối, hắn tung người đuổi theo.
Long Ngạo Thiên cảm nhận được bị khí cơ khóa chặt thầm than. Thiên Nhân chính là không tầm thường, có thể sơ bộ câu thông sức mạnh thiên địa nên việc bị phát hiện không có gì bất ngờ.
Như có cảm giác hắn vận chuyển công pháp đến mức tối đa, xê dịch ra hơn chục mét.
“Ầm!”
Từ trên một chưởng ấn màu xanh đánh vào vị trí hắn vừa đứng.
Dù đã né kịp nhưng xung kích do nó tỏa ra vẫn ảnh hưởng đến hắn.
“Hự!”
Từ khóe miệng của hắn một dòng máu đỏ chảy ra, hắn dùng tay áo lau đi vết máu khóe miệng, liều mạng vận chuyển thân pháp bỏ chạy.
Đang di chuyển thân hình của hắn bị khựng lại, sức ép trên bả vai hắn nặng tựa ngàn cân.
Nam Cung Quyết từ không trung từ từ mà hạ xuống, khắp cơ thể hắn tỏa ra một luồng khí thế vô hình áp đảo lên người Long Ngạo Thiên.
“Hahaha! Tiểu súc sinh, sao ngươi không chạy tiếp”
Nói rồi cách không một chưởng vào người Long Ngạo Thiên, dính đòn cả cơ thể hắn bay sát mặt đất rồi đính trụ trên tảng đá, theo đó là luồng khí thế quen thuộc lại xuất hiện. Ép đến cả cơ thể hắn dần dần chìm sâu hơn vào vách đá, xung quanh cơ thể núi đá như không chịu được luồng áp lực này mà nổ bể ra đến.
Cả cơ thể hắn như bị từng cú búa tạ giáng vào người, máu từ mũi, miệng hắn chảy không ngừng.
Cứ ngỡ tình hình sẽ còn kéo dài thì hai thân ảnh xuất hiện ứng cứu.
“Song Long Cầm Nã Thủ!”
“Song Long Chưởng!”
“Gào, gào!”
Hai luồng khí thế hình rồng lao đến cắt đứt sức ép của Nam Cung Quyết lên người Long Ngạo Thiên.
Người xuất hiện là....
~Còn tiếp~