Đó chính là Ngữ Khinh Yên tiểu thử. Nàng lúc này chính đang đứng đằng sau, cuối đầu xuống nhìn hắn.
Gió thôi khiến những cọng tóc dài của nàng hơi tung bay. Nhưng điều đó vô tình lại khiến nàng trở nên xinh đẹp.
“Ah, ta chỉ đơn giản là đang nhìn ngắm thiên nhiên thôi” La Không từ tốn đáp lại.
Nàng ngồi nhẹ nhàng ngồi xuống cách hắn một gang tay. Nàng cũng ngước nhìn lên trời, trong đầu hơi nghi hoặc.
“Có cái gì hay để xem sao” Nàng nghĩ thầm. Những cảnh này có lẽ đối với người dân bản địa của thế giới này đã quá quen thuộc.
Nhưng đối với La Không một người từ thời hiện đại xuyên tới thì đây chính là cảnh đẹp khó nhìn thấy. Bởi lẽ khi trước hắn sống trong thành phố vốn luôn luôn bận rộn, tấp nập cả ngày nhìn thấy cũng chỉ là những con đường dài với những dòng người vội vã.
Thành phố mặc dù cũng có vẻ đẹp của riêng nó nhưng đối với La Không hắn trong tâm hắn vẫn luôn hướng về phía thiên nhiên hùng vĩ. Chỉ là lúc trước lúc nào cũng bận rộn với công việc và học tập khiến hắn ít khi có cơ hội như hiện tại.
La Không cũng không nói thêm về chuyện này mà quay đầu về phía Ngữ Khinh Yên hỏi thăm
“Không biết là tại sao tiểu thư lại đến tổng thành trì”
Ngữ Khinh Yên cũng không nghĩ gì nhiều nhẹ giọng trả lời hắn
“Cha ta nói rằng ông ấy đã sắp xếp cho ta vào học tập tại học viện Thiên Quang”.
“ Đó là nơi nào thế” La Không tùy tiện hỏi lại một câu.
Ngữ Khinh Yên kinh ngạc nhìn qua hắn như nhìn người từ trong hang đi ra, trên mặt hiện lên đầy dấu chấm hỏi
“Ngươi vậy mà không biết đến Thiên Quang học viện sao”.
La Không có chút gãi đầu “ta xác thực không biết, xin chỉ giáo cho”.
Ngữ Khing Yên nhẹ giọng giải thích “Thiên Quang học viện chính là học viện lớn nhất của nhân loại chúng ta. Học viện được đặt dưới trướng và có liên hệ mật thiết đến Quang minh thánh điện.”
Nàng dừng một chút lại nói tiếp giọng nói càng toát ra vẻ sùng bái và mong chờ:
“ Từ Thiên Quang học viện đã đi ra rất nhiều cường giả, thậm chí hiện tại nhiều vị cửu giai thánh giả chính là tự học viện đi ra. Có thể nói Thiên Quang học viện chính là nơi sản sinh ra các trụ cột của nhân tộc, từ đó tầm quan trọng của nó không cần phải nói”
La Không hơi sững sờ “ kinh khủng như vậy, tiểu thư cũng thật lợi hại thế mà có vào đến bậc này thế lực”
Hắn thầm nghĩ "nghe nói cha của nàng chỉ là một thương nhân có tiếng. Nhưng nhìn đến dường như cũng không đơn giản như vậy. Nếu không sao có thể để con gái thêm vào thế lực lớn như thế".
Ngữ Khinh Yên mỉm cười nhưng trong mắt cũng không che giấu được vẻ tự hào.
La Không quay đầu qua nhìn thần sắc hưng phấn thiếu nữ, hơi nhoẻn miệng cười nói
“ Chỉ là tại sao tiểu thư lại chịu chia sẻ cho ta những điều này”
Nghe La Không những lời này Ngữ Khinh Yên sắc mặt hơi đỏ lên
“Không...không có gì chỉ là thuân miệng thôi, không phải chính ngươi hỏi ta trước sao”
Nhìn khuôn mặt của nàng, La Không cảm thấy có chút thú vị “ha ha, là vậy sao”.
Tiếp sau đó hai người lại không nói gì chỉ là nhìn trước mắt bầu trời đầy sao. Bầu không khí có phần hơi lúng túng.
“Khụ, chúng ta về bên kia đi, bọn hắn chắc cũng chuẩn bị xong rồi” La Không tìm cách trốn tránh dù sao thì ngồi một thân một mình với một thiếu nữ xinh đẹp cũng khiến hắn khá là bối rối.
Kiếp trước La Không cũng không phải là không từng có bạn gái nhưng mà việc nói chuyện với phụ nữ vốn dĩ không phải là thế mạnh của hắn.
Khi La Không và Ngữ Khinh Yên hai người đi qua tới thì Sở Phi Dương bọn người đang ngồi xung quanh lửa trại và nướng vài con cá.
La Không tìm một chỗ ngồi xuống kế bên Sở Phi Dương và Trương Tam Phong, còn Ngữ Khinh Yên nàng sang phía đối diện ngồi cùng Liễu Thi Tuyết và Từ Thiên Nhiên.
“Đây này nếm thử xem có vừa ăn không” Sở Phi Dương cầm lên một cái xiên cá đưa cho La Không.
“ Cảm ơn” La Không tiếp lấy đưa lên miệng gặm một miếng.
“Hửm” La Không khá ngạt nhiên, con cá này ăn rất ngon rõ ràng là không có bỏ thêm gia vị gì, chỉ đơn giản là bỏ lên đống lửa nướng chín nhưng vị lại rất tuyệt vời.
“May mắn hồi nãy khi ra bên suối bắt được vài con linh ngư, mùi vị thật sự rất không tệ” Sở Phi Dương tươi cười ăn trên tay xiên cá.
Mọi người ai cũng vui vẻ cầm lấy trên tay xiên cá thưởng thức, bầu không khí trở nên ấm áp hài hoà.
“ Đinh, phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên:
Nội dung: yêu cầu kí chủ hoàn thành nhiệm vụ hộ tống Ngữ Khinh Yên tiểu thư tiến về chủ thành Liên Bang. Sau khi hoàn thành có thể nhận được phần thưởng tương ứng.
Điều kiện: Không được sử dụng dịch chuyển tức thời để hoàn thành nhiệm vụ, nếu không sẽ không được tính và nhiệm vụ ngay lập tức bị hủy bỏ.
Phải chăng xác nhận tiếp nhận”.
Đang ngon lanh thưởng thức xiên cá thì La Không có chút ngẩn người vì âm thanh của hệ thống.
Lại tới một cái nhiệm vụ, đồng nghĩa với việc hắn sẽ có cơ hội siêu tầm thêm thẻ nhân vật và kĩ năng. Hơn nửa đây cũng vốn là ủy thác phải hoàn thành, còn gì tuyệt vời hơn đâu.
“ Tiếp nhận” La Không mặc niệm, sau đó nhìn qua một chút nội dung của nhiệm vụ. Điểm giống nhau của lần này với lần trước là điều kiện đều không cho sử dụng đến dịch chuyển tức thời.
Cũng không có gì lạ dù sao dịch chuyển tức thời kĩ năng này thực sự là một cái “bug”. Hệ thống ngăn cản không cho hắn lợi dụng là chuyện bình thường.
Sau bữa ăn tối đám người riêng phần mình đi nghỉ ngơi. Tuy nhiên vẫn phân công hai người canh chừng và sẽ thay ca theo lượt trong mỗi ba giờ, đề phòng có chuyện bất trắc xảy ra.
Thật ra có được tam giai chiến lực La Không bọn người có thể lực rất dồi dào, vài đêm không ngủ cũng là không có vấn đề.
Một đêm an ổn không có chuyện gì cứ thế trôi qua.
Sáng hôm sau, thu xếp xong lều trại La Không đám người lại tiếp tục lên đường.
“Aizz, ta thật có chút hy vọng có thứ gì đó lao đến để vận động cơ thể một chút. Êm đềm thế này thì thật nhàm chán” Trương Tam Phong lười biếng làm tư thế vươn hai vai nói.
“ Bình yên thế này có gì mà không tốt, hành trình còn dài nếu ngày nào cũng chiến đấu không phải là sẽ mệt chết sao. Với lại ngươi cứ xem đây là một chuyến tận hưởng đi hóng mát cũng được” Sở Phi Dương nêu ý kiến.
“ Thế thì chán chết” Trương Tam Phong một mặt buồn chán.
“ Từ Thiên Nhiên ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi” La Không lúc này không có gì làm, quay đầu qua hỏi một câu.
“La Không ca ca thật là, sao lại đi hỏi người phụ nữ tuổi tác của họ chứ” Từ Thiên Nhiên có chút đỏ mặt,trước câu hỏi bất ngờ như vậy, nhưng là vẫn mỉm cười trả lời:
“ Người ta năm nay đã 16 tuổi rồi đó nha”
Mục đích La Không hỏi vậy chỉ đơn giản là có chút hiếu kì cái này nhỏ nhắn tiểu loli tuổi tác như thế nào. Hắn khá bất ngờ Từ Thiên Nhiên thân hình vốn là của một đứa trẻ tầm 8,9 tuổi nhưng tuổi chân thật lại là vị thành niên.
“Cũng do di truyền từ mẫu thân nên thân hình của ta mới như vậy” Từ Thiên Nhiên bồi tiếp thêm một câu.
“ Di truyền từ mẫu thân sao” La Không thầm nghĩ. Hoá ra phụ thán của Từ Thiên Nhiên lại là một tên loli con.
“Nhưng mà sao La Không ca ca lại đột nhiên hỏi ta như vậy” Từ Thiên Nhiên nghi hoặc.
La Không cười đáp “ Không, không có gì chỉ là một chút hiếu kì như vậy thôi”.
“ cha mẹ của La Không ca ca giờ đang ở đâu thế” Từ Thiên Nhiên đột nhiên hỏi lại một câu.
Mấy người khác nghe thế cũng vẻn tai lên lực chú ý hướng về phía này.
“Ta từ nhỏ đã không có cha mẹ” La Không bình thản đáp lại, giống như là một chuyện không quan trọng sự tình.
Nhưng người khác nghe vậy thì cũng giật mình.
“ La Không ca ca thật là tội nghiệp, một thân một mình sinh hoạt chắc phải rất khó khăn lắm nhỉ” Từ Thiên Nhiên rưng rưng thương cảm cho La Không.
“ Không có gì, ta đã sớm quen rồi” La Không bình thường nói.
“Không sao, chẳng phải La Không ca ca bây giờ đã có chúng ta sao” Từ Thiên Nhiên cười hiền hoà.
Nhìn Từ Thiên Nhiên như vậy La Không thật có chút cảm động. Thật có chút muốn ôm ấp vút ve một cái.
Chỉ là suy nghĩ này vừa ra liền bị bản thân hắn gạt đi. Đang nghĩ gì vậy chứ người ta còn chưa đủ 18 đây.