Không có chuyện gì làm La Không lại quay qua phía Liễu Thi Tuyết. Dù sao nếu thật sự có nguy hiểm thì hắn với haki quan sát sẽ trước tiên cảm ứng được ngay.
“Ngươi là còn gái thành chủ mà ngài ấy nỡ để ngươi đi xa vậy sao” La Không tò mò.
“Ah” Liễu Thi Tuyết có chút bất ngờ, không nghĩ hắn lại quay ra hỏi bản thân mình. Nàng nghĩ nghĩ một chút rồi đáp lại:
“Cha ta ông ấy xác thực ban đầu không muốn ta đi tiếp nhận ủy thác này. Nhưng lúc sau vì một lí do nào đó ông ấy lại đồng ý cho ta đi, còn đưa cho ta một lá thứ và bảo ta khi đến chủ thành thì hãy đi hiệp hội pháp sư tìm một người tên là Bạch Ninh Thẩm ”.
Liễu Thi Tuyết có chút mơ hồ. Ban đầu rõ ràng lão cha rất quyết liệt phản đối việc nàng đi xa như vậy đến chủ thành. Nhưng là lúc không chỉ đồng ý để nàng đi hơn nửa còn khiến nàng đưa thư cho một người.
Ngay khi bên này La Không nhóm người câu được, câu không trò chuyện với nhau trên đường đi, thì một bên khác.
...........
Một đám gồm khoảng 12 người mặc ma pháp bào màu đen che đậy từ đầu đến chân, không thấy rõ khuôn mặt đang đứng thành vòng tròn xung quanh một vòng tròn ma pháp lớn trên mặt đất.
Trên miệng thì liên tục tụng niệm tối nghĩa ma pháp chú ngữ. Mà theo đó có thể cảm nhận mana ở khắp xung quanh đang tràn về một điểm hội tụ ở giữa vòng tròn ma pháp.
“Đại nhân, ngài nghĩ lần này có thành công hay không” một người áo đen đứng ngoài, hơi khom mình nói với người trước mặt.
Trước mặt là một người cũng mặc áo bào đen che kín người. Nhưng điều quỷ dị là khi người ta cố gắng nhìn vào khuôn mặt của hắn sẽ chỉ thấy một màu đen mực và hai đốm lửa sáng xanh tượng trưng cho đôi mắt.
Hắn đứng từ trên cao, ánh mắt nhìn chắm chú vào trận pháp trước mắt như có điều suy nghĩ.
“ Trận pháp truyền tống viễn trình đã hoàn thành được hơn sáu phần. Có lẽ chỉ cần thêm vài tháng thì sẽ hoàn thành.” Giọng trầm thấp vang lên.
Hắn nhìn về phía điểm hạch tâm đang điên cuồng góp nhặt mana kia.
“Và khi đó chính là lúc chúng ta tặng cho nhân tộc một món quà lớn” càng nói hai đốm lửa xanh càng sáng mãnh liệt, thể hiện cho cảm xúc của hắn lúc này.
Hắn thu tay đưa mắt nhìn về phía xa xa một toà thành trì. Mà nếu La Không đứng đây nhìn thì sẽ biết đó chính là Thái An thành.
“ Ra lệnh cho mấy tên Huyễn Ma phải đề cao tập trung, tránh cho bị nhân tộc cường giả phát hiện. Không phải vậy kế hoạch sẽ đổ bể".
"Đại nhân nói rất đúng" tên kia thuộc hạ hơi khom người,sau đó biến mất từ từ trong đêm tối.
Tên thủ lĩnh lúc này lẩm bẩm " Thần lực mà Quang Minh chi thần dựng lên để bảo vệ nhân tộc giờ đã rất suy yếu".
" Đã có một thời gian không được tắm máu nhân tộc.Đã đến lúc cho chúng thấy ta ma tộc mới chính là khối đại lục này chủ nhân" thanh âm của hắn có phần toát lên vẻ cuồng nhiệt.
Sau đó thân hình tên này cũng biến thành từng làn khói đen tiêu thất dung nhập vào trong bóng tối. Mà vòng trọn trận pháp cùng mười hai người áo đen cũng không thấy đâu nửa, chỉ để lại một mảnh rừng yên tĩnh, thường thường không có gì lạ.
.........
"Xoạt,xoạt,xoạt"
Từng cái bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, lao vun vút đi về cùng một hướng.
"Đã phát hiện được tung tích của Ngữ Khinh Yên chưa" Một nam tử choàng trên thân từ đầu đến chân áo bào đỏ như huyết sau lưng áo còn thêu một kí hiệu kì quái. Đó là một hình bán nguyệt, nhưng trên đó lại lác đác vài chấm đỏ.
"Dạ bẩm đã xác định được đại khái phương hướng của nàng ta. Cách đây gần một ngày đường về hướng Đông Bắc." Một tên thuộc hạ mở miệng.
Tên áo đỏ nghe thấy thì nói, giọng còn có chút nôn nóng "nhanh lên đi hết tốc lực. Chỉ cần bắt được nàng, mang về cho đại nhân sẽ được trọng thưởng".
"Tại sao giáo chủ đại nhân lại phí sức nhắm vào Ngữ Khinh Yên. Còn giao cho chúng ta đi làm, không phải đó chỉ là một người bình thường ngay cả nhất giai cũng không đến.
Thật là có chút giết gà dùng giao mổ trâu. Chưa kể nghe nói đây cũng chỉ là con gái của một tên thương nhân có chút danh tiếng mà thôi." một tên trong số đó lên tiếng nghi hoặc.
Tên áo đó trừng mắt nhìn người kia "ngươi cũng dám chất vấn đại nhân. Ngài tự nhiên có ý nghĩ của mình. Chúng ta chỉ cần yên tâm làm việc của mình là được." Tuy nói vậy nhưng trong lòng hắn xác thực cũng có chút nghi hoặc. Đúng như tên kia nói đại nhân để cho bọn hắn nguyên một đám đi bắt một cái người bình thường, thật sự là đại tài tiểu dụng. Nhưng giáo chủ đại nhân đã giao việc như thế bọn hắn những này thuộc hạ cũng chỉ có thể nghe theo.
"Nghe tình báo lần này hộ tống Ngữ Khinh Yên đi chủ thành chỉ là một đám tam giai tổ hợp, không làm khó được chúng ta." Một tên khác miệng cười đầy tự tin nói.
"Nghe danh Ngữ Khinh Yên cũng là một mỹ nhân có tiếng. Thủ lĩnh chúng ta có thể hay không" một tên nam tử đầu trọc lóc vừa nói, vừa liếm miệng một cái. Khuôn mặt thể hiện rõ vẻ dâm tà. Trên người hắn cũng khoác lên một cái áo choàng đỏ in hình huyết bán nguyệt.
"Ngươi nghĩ cùng đừng nghĩ. Ngữ Khinh Yên là đồ vật của đại nhân, đụng vào không sợ đại nhân giết ngươi sao".
"Ha ha, có thể đại nhân nếu là chơi chán có thể để lại cho chúng ta nha." tên kia cười xảo quyệt nói.
"Hừ trong đầu suốt ngày chỉ nghĩ đến những thứ này không có ý nghĩa đồ vật" Tên áo đỏ hừ lạnh một tiếng rồi cũng lười cùng hắn đáp lại. Chuyên tâm tiếp tục đi đường.
............
Một ngày lữ trình không có chuyện gì lại đi qua. Không biết nguy cơ đang đến gần La Không bọn người lại đang ngồi quây quần bên đống lửa trại. Trên lửa trại này đang nướng lấy một con ma thú giống như heo rừng chỉ là kích thước lớn hơn nhiều và có nhiều gai nhọn trên lưng, mùi thơm bốc lên rất kích thích thính giác.
Sở Phi Dương tỉ mỉ cắt từng miếng thịt heo, xâu nó lại thành từng xiên. Sau đó lại dùng gia vị ươm ướp. Không thể không thừa nhận kỹ nghệ nấu ăn của hắn vẫn là rất tốt.
La Không nhìn trước mắt bốc lên hương thơm thịt xiên, không nhịn được há miệng cắn một ngậm. Hắn kinh ngạc phát hiện miếng thịt mềm đến mức như đang hoà tan trong miệng, hương vị lan toả khắp nơi.
Kiếp trước hắn chưa bao giờ được thử qua thịt bò kobe, nhưng có nghe những người ăn đánh giá. nhưng hắn nghĩ cho dù là bò kobe bất quá cũng chỉ là như vậy thôi.
"Ah thật ngon miệng" Từ Thiên Nhiên hô lên, cái miếng nhỏ nhắn có hơi phồng lên đang không ngừng nghỉ nhai lấy thức ăn.
" Cho ta cây nửa nhanh lên" Trương Tam Phong há to miệng gặm hết xiên thịt, giơ lên còn trống không que xiên. Một mặt không kịp chờ đợi kêu lên.
Cả Ngữ Khinh Yên và Liễu Thi Tuyết cũng gật gù, từ từ thưởng thức trên tay xiên thịt.
"Đây rốt cụt là loài vật gì, thịt thật dễ ăn." La Không quay sang Sở Phi Dương hỏi thăm. Con vật này ngoại trừ kích thước lớn hơn heo rừng hiện đại thì cũng chính là giống heo.
" Đây là một loài ma thú có tên Hào Trư. Thịt con ma thú này sở dĩ có mùi vị đặc biệt như vậy là bởi vì thực đơn mà những tên này thích ăn chính là các loại thực vật được hình thành từ những bãi tụ tập mana.
Cho nên khi phụ cận xuất hiện loài này người ta cũng thể dựa vào đó để xác định chỗ nào đang có nhiều mana tập trung, từ đó cũng có thể đại khái dự đoán được sự xuất hiện của dungeon hoặc là dược tài quý hiếm." Sở Phi Dương giải thích.
Sở Phi Dương tiếp tục nói"Có vẻ quanh đây có một vài khu vực mà mana tập trung nhiều hơn bình thường. Ta tin rằng chính các ngươi cũng cảm nhận được"
"Đúng là như vậy, ta có thể cảm nhận được mana quanh khu vực này có phần hơi đậm đặc. Thật ra cũng không chênh quá nhiều" Liễu Thi Tuyết bỗng lên tiếng.
"Có phải hay không là có thể có xuất hiện dungeon" Trương Tam Phong nghi hoặc.
"Ha ha các ngươi nghĩ nhiều. Thật ra thì do chúng ta sắp đi vào địa phận của một hồ nước tên là Bích Thủy" vừa nói hắn vừa chỉ tay về hướng Bắc.
"Chỉ cần đi thêm vài dặm đường nửa thì sẽ đến. Hồ nước này là một địa danh khá là nổi tiếng đấy. Bởi lẽ dưới đáy hồ là mọc lên rất nhiều loại san hô kì lạ liên tục thu hút lấy mana ,nên trên mặt và xung quanh hồ lúc nào cũng tụ tập rất nhiều mana vờn quanh thành từng đoàn. Nghe một vài người đi trước nói rằng cảnh sắc vẫn là rất đẹp".
"Nhưng mà cũng chính vì thế xung quanh hồ cũng có rất nhiều mạnh mẽ ma thú tập hợp sinh sống. Chúng ta nên đi đường vòng qua để tránh đụng độ với bọn chúng". Sở Phi Dương lí giải.
Sở Phi Dương thật sự là một người có kiến thức rất uyên bác, dường như việc gì cũng biết. Tin tức rất linh thông, cũng không biết gia thế của hắn như thế nào.
Đám người ngồi nghe đến say sưa.
Chỉ là lúc này La Không bỗng cảnh giác lên, ánh mắt dần ngưng lại. Bởi lẽ haki quan sát nói cho hắn biết rằng có rất nhiều sự tồn tại đang vọt tới chỗ này.