Chương 45: Chương 45: Chủ nhân ăn từ từ, bào ngư ta còn có rất nhiều

Chớp mắt một ngày trôi qua, bên ngoài ánh nắng từ khẽ hở cửa sổ chiếu rọi lên giường.

Một ngày mới đã trôi qua, Tà Lam từ trong giấc mơ mở mắt ra.

Đêm qua sau khi làm cho Tần Thanh Nhã kiệt lực ngất đi, Tà Lam lại vào bên trong Khống Thần Châu cùng bốn nữ vui đùa.

Tố Lãnh Sương ở trước mặt chúng nữ vẫn còn rất thẹn thùng, nhưng Tà Lam bàn tay ở trên người nàng tìm kiếm nàng cũng không phản đối, có vẻ như nàng đang từ từ thích ứng loại trạng thái này.

Dù sao, sau này nàng cũng không thể trốn tránh cùng Tà Lam một người ở chung a, điều này là không thể, cho nên ba nữ cùng hợp tác, quán thâu trí thức cho Tố Lãnh Sương.

Trước mắt Tố Lãnh Sương như thế đã rất tốt, chỉ cần thêm một khoảng thời gian, có lẽ nàng sẽ quen thuộc.

Tà Lam sau khi cho bốn nữ ăn no bụng cũng không ở lại, mà là rời đi Khống Thần Châu, sau đó ôm Tần Thanh Ngã nhắm mắt lại.

"Hệ thống, đi ra làm việc, cho ta đánh dấu."

Tà Lam bàn tay mân mê hai đại bạch thỏ của Tần Thanh Nhã, một bên ở trong lòng kêu gọi hệ thống.

"Đinh: Ký chủ hôm nay đánh dấu, đánh dấu thành công, chúc mừng ký chủ nhận được Vạn Độc Bách Giải."

Hệ thống âm thanh ngay lập tức ở trong đầu hắn vang lên, ngày sau đó ở trong không gian hệ thống xuất hiện một cuốn kim thư, Tà Lam nhìn xuống kim thư giới thiệu.

"Vạn Độc Bách Giải: Bên trong ghi chép toàn bộ tri thức có liên quan về độc."

Ngắn ngủi giải thích, Tà Lam nhìn xong cũng biết cuốn kim thư này mức độ quý giá.

Nếu cuốn kim thư này xuất hiện ở tư tiên giới, cho dù là thần tiên biết cũng sẽ tìm mọi cách hạ giới cướp đoạt kim thư.

Đây là một khối khoai lang bỏng tay.

Nhưng Tà Lam lại khịt mũi coi thường, hắn cũng không có dùng độc làm gì, thứ này bây giờ cho hắn cũng chỉ để qua một bên.

Tà Lam nhìn thôi lại không quá hứng thú.

Lúc này Tần Thanh Nhã cũng bị lực đạo trong tay Tà Lam làm cho tỉnh giấc, nàng âm thanh rên khẽ vang lên.

Tà Lam bị bộ dáng của nàng làm cho toàn thân hoả nhiệt, Tần Thanh Nhã mở ra hai mắt, vừa mới sáng sớm mở mắt đã nhìn thấy nam nhân của mình nhìn mình với ánh mắt như thế, Tần Thanh Nhã trong lòng cũng đi theo dục vọng tràn đầy.

"Chủ nhân, Nhã nhi sáng sớm vẫn chưa làm đồ ăn, mời chủ nhân ăn bào ngư đỡ đối."

Tần Thanh Nhã hai mắt mị nhãn như tơ nói ra lời nói làm cho Tà Lam không thể nhịn được nữa.

"Chủ nhân ăn từ từ, bào ngư ta còn có rất nhiều."

Nhìn Tà Lam ăn ngấu nghiến như thế, Tần Thanh Nhã cười khẽ âm thanh vang lên, nàng thoả mãn vuốt vuốt đầu của hắn, giống như chủ nhân rất hài lòng sủng vật.

Từng cái, từng cái bào ngư được bưng lên, nước bên trong bào ngư cũng dần dần tụ tập lần tràn xuống nệm làm nó ướt một mảnh.

Tần Thanh Ngã cả người đã ngã ra phía sau, nàng bây giờ chỉ có âm thanh thở dốc, muốn ngồi dậy lại cảm thấy hai chân bị Tà Lam kéo ra.

"Thanh Nhã, chủ nhân sáng sớm sẽ cho ngươi ăn no bụng."

Nơi đây tĩnh lược 2000 chữ.

Ngày đầu tiên nhập tông, Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã lúc này đã đi tới một ngôi đại điện, bên trong là nơi phân phát y phục cho các đệ tử, ngày hôm qua hai người vừa vào trong phòng đã làm chuyện không biết xấu hổ, cho nên bây giờ mới đến nhận y phục.

Đứng trước quày là một mỹ phụ phong vận vẫn còn, nàng mặc dù không đạt được gọi là chất lượng khác phái nhưng lại nàng sở hữu cho mình đôi môi hết sức quyến rũ.

"Trưởng lão ngài tốt, chúng ta là đệ tử vừa mới nhập tông ngày hôm qua, chúng ta đến đây là để nhận y phục."

Tần Thanh Nhã chấp tay lễ phép mở miệng nói, sự xuất hiện của hai người cũng làm cho mỹ phụ trưởng lão này chú ý tới, nàng ngày hôm qua cũng có mặt ở hiện trường khảo hạch, cho nên vừa nhìn đã nhìn ra thân phận của hai người.

"Ngươi gọi là Tần Thanh Nhã có phải không, thật là một thiếu nữ đáng yêu, gọi ta Mỹ trưởng lão là được."

Mỹ phụ che miệng nở nụ cười, ánh mắt lơ đãng nhìn đứng ở một bên Tà Lam.

Tần Thanh Nhã cũng lại một lần nữa chấp tay, Mỹ phụ trên tay lúc này cầm hai cái túi trữ vật cầm trên tay.

"Bên trong túi trữ vật có chứa 20 bộ y phục ngoại môn, nếu có vấn đề gì có thể tới đây nói với ta."

Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã đều đưa tay đón nhận túi trữ vật, Tà Lam bất động thanh sắc nhìn xem mỹ phụ cố tình lộ ra xuân quang.

Lại là một nữ nhân thèm ta thân thể, thật là quá khó khăn.

Tà Lam trong lòng thở dài, hắn đưa mắt nhìn xem hệ thống đưa ra thông tin.

"Đinh: Mỹ Tuyên

Tuổi 985

Nhan trị 80

Chiều cao 1m79

Tu vi Nguyên anh Cảnh tầng 1

Hảo cảm 62

Nhìn hai người rời đi bóng lưng, Mỹ Tuyên lúc này có chút thất vọng, nàng không ngờ mình vậy mà không đủ sức hấp dẫn đối với Tà Lam, nàng số tuổi đã không còn trẻ, nàng cũng muốn tìm một soái ca thoả thích giải toả bản thân.

Những năm nay bế quan từ luyện làm nàng từ bỏ hi vọng, từ luyện 200 năm, tu vi vẫn không có đấu hiện nào có thể đột phá, cho nên nàng mới ở đây nhận công việc nhàn nhã này.

Mà Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã cũng chưa trở về phong của mình, hai người lúc này đang được một vị sư tỷ ở phía trước dẫn đường, bọn họ đang trên đường bay tới Luyện đan phòng, một trong bốn phong của Bạch Nhật tông.

"Tự giới thiệu mình một chút, ta gọi là Đào Anh Hoa, là đại sư tỷ của các ngươi."

Đứng trên phi kiếm, Đào Anh Hoa xoay người nhìn hai người mỉm cười nói, ánh mắt dừng ở trên người Tà Lam một lúc.

"Gặp qua đại sư tỷ."

Hai người chấp tay mở miệng chào, Đào Anh Hoa mỉm cười nói," Sư phụ rất lâu rồi vẫn chưa thu đệ tử, vậy mà hôm qua thu sư đệ sư muội làm đệ tử, điều này cho thấy các ngươi rất được sư phụ thích."

Tần Thanh Nhã thì lúng túng nở nụ cười, nàng cũng chỉ cho là mình tiện thể mới được Hồ Mị Na thu làm đệ tử, cho nên có chút xấu hổ.

"Sư tỷ nói quá lời."

Tà Lam chỉ là cười nhạt nói một câu, ba người vừa phi hành vừa trò chuyện phiếm.

Không bao lâu, trước mắt xuất hiện một tòa kiến trúc vô cùng to lớn, phía dưới là những đệ tử đang luyện tập đấu pháp, luận bàn, ngồi ở một bên nhắm mắt tu luyện.

Phong cảnh ở nơi đây vào buổi sáng vô cùng ấm áp, một tia lương khí làm cho người ra rất là dễ chịu.

Luyện đan phong, chỉ có người có tư chất luyện đan mới có thể gia nhập, đương nhiên cũng sẽ có người không biết luyện đan, nhưng những người này phải hiểu biết về các loại tri thức thảo dược, linh thảo.

Thảo dược là là tài liệu để luyện chế ra đan dược, linh thảo là thảo dược trải qua một thời gian nhất định có được linh trí của mình, bọn chúng sau khi trưởng thành thậm trí có thể hóa hình, là tài liệu vô cùng quý hiếm, có tiền cũng không mua được.

Phi kiếm lúc này dưới chân của bọn họ biến mất, ba người nhẹ nhàn rơi xuống mặt đất.

"Sư đệ sư muội, sư phụ ở bên trong chờ các ngươi, ta còn có nhiệm vụ ở trong người."

Đào Anh Hoa mỉm cười nhìn hai người mở miệng nói, nói xong liền quay người hướng một tòa lâu các tiến vào.

Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã chấp tay nói một tiếng cảm ơn.

Hai người nhìn nhau, sau đó cùng nhau bước vào bên trong đại điện.