Chương 46: Chương 46: Yêu tinh Hồ Mị Na

Lúc này Hồ Mị Na mặc trên thân một bộ y phục hết sức đơn bạc, mặc dù hai nơi vị trí quan trọng được che lại nhưng toàn bộ bộ phận còn lại trên người nàng đều bại lộ trong không khí.

Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã sau khi đi vào sắc mặt đều đỏ lên, bọn họ không ngờ sư phụ của mình lại hào phóng đến như thế, Tần Thanh Nhã vội vàng che mắt Tà Lam không cho hắn nhìn.

Hồ Mị Na mở ra cặp mắt yêu tinh của mình, nàng một đêm không gặp Tà Lam thôi, trong lòng vậy mà không hiểu có một cảm giác nhớ nhung tràn đầy trong lòng.

Một phần là nhan trị của Tà Lam quá cao, nữ nhân nhìn hắn rồi mà rất lâu không gặp sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.

Phần còn lại độ hảo cảm của nàng đối với Tà Lam quá cao, cho nên sự nhớ nhung được phóng đại rất nhiều lần.

Nàng trong lòng vậy mà đối với một nam nhân mới gặp không có dân lên một tia tâm tình đề phòng, khi Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã vừa đến trước cửa đại điện, trong lòng nàng vậy mà không hiểu một cảm giác hưng phấn.

"Đinh: Hồ Mị Na

Tuổi 805

Nhan trị 94

Chiều cao 1m87

Tu vi Hợp thể Cảnh tầng 8

Hảo cảm 70

Chỉ trôi qua một buổi tối, độ hảo cảm của nàng đối với hắn vậy mà tăng lên thêm 5 điểm, Tà Lam trong lòng thầm vui mừng.

"Đệ tử bái kiến sư tôn."

Tần Thanh Nhã biết mình che cũng che không được Tà Lam nhìn, nàng cũng chỉ có thể bỏ tay xuống hướng Hồ Mị Na hành lễ, trong lòng lại dân lên 12 phần tinh thần đề phòng.

Nhìn xem Tần Thanh Nhã hai mắt xuất hiện đề phòng, Hồ Mị Na trong lòng vui vẻ, nàng trong lòng vậy mà dân lên muốn trêu chọc vị nữ đệ tử mới thu này.

Cả người nàng nằm xuống trên ghế ngồi, hai cập đùi đẹp dũi ra, lớp vải mặc trên người của nàng cũng bị động tác này của nàng tuộc ra phía sau.

Cho dù lấy Tà Lam lịch duyệt nhìn qua vô số mỹ nữ, hai mắt cũng không khỏi sáng lên, cặp chân này của Hồ Mị Na phải nói là cực phẩm.

"Tà Lam, vi sư cảm thấy chân có chút mỏi, ngươi giúp vi sư xoa xoa bóp."

Hồ Mị Na âm thanh cau người từ trong miệng truyền ra, hai ngón tay làm ra động tác ngoắt.

"Cái này.."

Tà Lam bị lời nói của Hồ Mị Na cho chấn trụ, ở một bên Tần Thanh Nhã có chút luống cuống, nàng vội tiến lên mở miệng nói," Sư phụ, Tà Lam không hiểu biết về việc xoa bóp, sẽ làm đau sư phụ, đệ tử giúp cho ngươi."

Hồ Mị Na khóe miệng nở nụ cười giơ ra bàn chân của mình," Vậy cũng được, hai người các ngươi mỗi người một chân."

Tần Thanh Nhã còn muốn nói chút gì thì Hồ Mị Na nhìn nàng một mắt nở nụ cười, Tần Thanh Nhã trong lòng vô cùng bất đắc dĩ, chẳng lẽ phải chia sẽ Tà Lam cho sư phụ."

Tà Lam cũng kéo kéo Tần Thanh Nhã đi lên bên trên, hai người ngồi xuống, hai chân của Hồ Mị Na lúc này đã đưa tới trước mặt của hai người.

Tần Thanh Nhã không tình nguyện cầm chân của Hồ Mị Na lên bắt đầu ấn, không thể không nói, bàn chân của sư phụ quả nhiên rất tuyệt.

Mà ở một bên, Tà Lam trong lòng cũng không xuất hiện ý nghĩ xấu, chỉ toàn lục chú tâm sử dụng một tay xoa bóp của mình bắt đầu vì sư phụ ấn.

"Hừ hừ..."

Theo Tà Lam bàn tay cầm bàn chân của mình, Hồ Mị Na hai mắt bắt đầu híp lại, theo Tà Lam bắt đầu ấn, nàng trên khuôn mặt nhỏ nhắn xuất hiện một tia hưởng thụ, hai bên tai đỏ bừng nhìn rất là mê người.

Hồ Mị Na rên lên thanh âm làm Tà Lam trong lòng vô cùng khó chịu, hắn cố ném cảm giác bổ nhào sư phụ tiếp tục làm việc của mình.

Qua một đoạn thời gian, Hồ Mị Na lúc này đã ngồi nghiêm chỉnh trên ghế ngồi, mà phía dưới là đứng ngay ngắn hai người Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã.

Xúc cảm khi tiếp xúc bàn chân của Hồ Mị Na, Tà Lam ký ức vẫn còn khắc sâu mới mẻ, ánh mắt của hắn nhìn về phía Hồ Mị Na khuôn mặt nghiêm túc trở nên lửa nóng.

Tiếp xúc với hắn ánh mắt, Hồ Mị Na hai con mắt vũ mị không nhịn được trừng hắn một mắt, nàng quả nhiên đoán không sai, tên đồ đệ này quả nhiên sắc đảm thông thiên, vậy mà dám đối với chân của mình giở trò.

Tần Thanh Nhã thì khuôn mặt phiếm hồng, nàng trong đoạn thời gian vừa rồi trôi qua vô cùng giầy vò, nghe sư phụ hô hấp đi theo nặng nè cùng các ngón chân co lại, nàng biết lấy tính cách của Tà Lam, cũng đủ biết giờ phút này hắn đối với Hồ Mị Na giở trò.

Bầu không khí lúng túng qua đi, Hồ Mị Na trong lòng dần dần lấy lại bình tĩnh, nàng âm thanh nghiêm túc mở miệng nói," Các ngươi bây giờ đã trở thành đồ đệ của ta, đây là vi sư lễ bái sư đưa cho các ngươi."

Phía sau nàng lúc này hai cái nhẫn trữ vật bay lên, bay tới lơ lững trước người của Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã.

Nhẫn trữ vật cũng cùng túi trữ vật cùng loại, nhưng lại cao cấp hơn rất nhiều.

Tà Lam cùng Tần Thanh Nhã hai tay tiếp nhận nhẫn trữ vật mở miệng nói," Tạ ơn sư phụ."

Sau đó hai người thần niệm liền tiến vào nhẫn trữ vật nhìn, không nhìn không sao, vừa nhìn Tà Lam trong lòng vô cùng chấn kinh.

Hắn bây giờ thiếu khuyết thủ đoạn chiến đấu, vũ kỹ, bên trong nhẫn trữ vật vậy mà có vô số vũ kỹ nằm ở trong đó, nhìn cũng có hơn mười loại vũ kỹ.

"Sau một tháng nữa các ngươi phải biểu hiện cho tốt, nếu trong hai ngươi các ngươi ai trở thành đệ nhất, vi sư hứa sẽ đáp ứng một yêu cầu của người đó."

Hồ Mị Na ngay lập tức vẽ một cái bánh nướng, nàng muốn cho hai cái đồi đệ trong một tháng toàn tâm toàn ý tu luyện, cho nên không tiếc đưa ra hứa hẹn.

"Vâng, đệ tử sẽ cố gắng."

Tần Thanh Nhã chấp tay mở miệng cam đoan, sau đó cầm nhẫn trữ vật vừa được Hồ Mị Na tặng đeo lên ngón tay.

Ba người cùng nhau một khen trò chuyện, sau khi ra về chỉ có một mình Tà Lam ngự kiếm trở về, vì Tần Thanh Nhã vậy mà cùng Hồ Mị Na nói chuyện rất là hợp nhau, cho nên hắn chỉ có thể trở về trước.

Ở đại điện bị Hồ Mị Na cau dẫn ra một thân tà hỏa, Tà Lam lúc này cần gấp ráp tìm đối tượng để mình phát tiếc ra ngoài.

Nhìn bốn nữ cùng Tố Nhu Nhu ở trong Khống Thần Châu vui đùa, Tà Lam cũng không có tiến vào làm loạn, trong đầu lúc này xuất hiện một khuôn mặt, phi kiếm ngay lập tức được hắn chuyển hướng, hướng về một phương hướng khác bay đi.

Mỹ Tuyên lúc này đang đứng trước quày bàn, nơi đây chỉ có nàng một người, cho nên cảm thấy rất nhàm chán, trong đầu lúc này lại không tự chủ được xuất hiện một khuôn mặt.

Nghĩ cái gì thì cái đó tới, Mỹ Tuyên hai mắt phát sáng nhìn xem Tà Lam từ trên không đáp xuống, nàng lúc này cố giữ cho mình nội tâm bình tĩnh lại.

Tà Lam vừa bước vào trong đại điện, ngay lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra một kiện y phục mở miệng nói," Mỹ trưởng lão, bộ y phục này của ta có một chút vấn đề, ngài xem lại giúp ta."

Mỹ Tuyền từ trong quay đi ra, ngay sau đó nhìn Tà Lam mở miệng nói," Có gì trước hết vào bên trong lại nói."

Nói xong nàng liền lắc mông đi vào bên trong, Tà Lam cũng theo sát phía sau.

Đi tới một cái bàn đứng đó, Mỹ Tuyên từ trong tay Tà Lam tiếp nhận kiện y phục bắt đầu xem xét.

Nhưng nhìn một lược vẫn không có phát hiện chỗ gì dị thường, nàng lúc này trong lòng nghi hoặc quay đầu nhìn xem Tà Lam ngồi phía sau mở miệng hỏi," Tà Lam, y phục chỗ nào có vấn đề, ngươi tới đây chỉ cho ta."

PS/ cầu truy đọc, đề cử, ủng hộ