Chương 2: Cửu Thiên Đại Thế Giới, tầng 9,tẩy tủy

Hai người không rời nhau suốt 3 ngày trời, cuối cùng cũng nghỉ ngơi rồi.

Cũng đào từ đám kí ức như mớ bòng bong kia lên, kết hợp thêm kinh nghiệp đọc truyện lướt web, hắn kha khá chắc chắn rằng cô nàng này của mình có gia thế khủng phía sau chống lưng. Như vậy cũng bớt lo hơn . Không phải bớt lo hắn, ngược lại là bớt lo cho nàng. Hắn rõ ràng, nhà bé thì cậy nhà to, gia thế nàng đủ lớn, nàng có quyền lựa chọn, nó nằm trong tay nàng chứ chẳng phải kẻ khác.

Hắn hiện tại chưa bằng, nhưng không có nghĩa sau này cũng vẫn vậy.

Đôi bạn trẻ đang ôm ấp nồng đậm thì một luồng hào quang lớn mạnh phát ra trong phòng, một luồng ánh sáng bùng lên, xé rách không gian, mở ra một cánh cổng.

Dương Minh Nguyệt cắn răng, đứng lên trước che chắn cho hắn.

- Nguyệt nhi, con quyết định rồi sao ?

Một thanh âm của nữ nhân nghiêm túc vang vọng trong phòng.

- Ân, con quyết định rồi, sẽ không thay đổi !

Một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện, trên người tỏa ra khí chất vương giả, khiến người ta phải quỳ gối thuần phục, lại có cảm giác vô cùng cao quý,tôn kính.

- Haizzz...

Nàng thở dài một hơi, lại trừng mắt nhìn Bách Việt phía sau nàng bị ép sắp quỳ mọp tới nơi.

- Mẹ !!!

Dương Minh Nguyệt , hét lên, thế nhưng người kia mặt không đổi sắc, vẫn luôn chằm chằm nhìn Bách Việt.

Bách Việt cả người như núi đè , không thể đứng dậy, cả người dần dần bị ép xuống.

- Mẹ kiếp !

Hắn theo bản năng thân thể mà chửi thề.

- Hửm !

Người phụ nữ kia nhíu mày.

Áp lực tăng lên gấp bội.

Bách Việt trừng mắt nhìn lại nàng ta.

- Ai cho ngươi lá gan đó !

Người phụ nữ kia khẽ quát, giống như mũi kiếm đâm xuyên người hắn vậy.

Bách Việt cười thê lương .

- Ah...Khà khà...tốt nhất là bà nên giết ta, nếu không, vào một ngày nào đó, bà sẽ được cảm nhận cảm giác tương tự đấy !

Bách Việt dùng hết sức bình sinh nói ra.

- Ngông cuồng !

Bách Việt khẽ cười, lần này hắn chẳng có cảm giác gì cả.

Người phụ nữ kia nhìn hắn, lần này gương mặt nàng ta có phần dãn ra. Bách Việt thực như một con kiến bị nàng đè bẹp, thế nhưng ánh mắt hắn thực giống như một con dã thú bị kìm kẹp, chỉ cần sơ hở liền chết không toàn thây.

Áp lực cũng giảm đi, thế nhưng vẫn như núi đè bẹp Bách Việt nằm dưới đất, một bên kết giới khóa kín Dương Minh Nguyệt khiến nàng bất động bất thanh.

- Dựa vào ngươi ? Có thể làm gì ta ?

- Khà khà...còn phải xem...bất kể thủ đoạn, nhất định cũng sẽ khiến bà ,một ngày nào đó, bị đè ép như vậy dưới chân ta !

- Vậy sao ?Vậy ta chờ xem , ngươi có thể làm gì ?

Nói rồi, người phụ nữ liền mang Dương Minh Nguyệt tiến vào cánh cổng, cũng ném lại một chiếc nhẫn.

Dương Minh Nguyệt liên tục nhìn hắn, lại nhìn về phía giường ngọc.

Cánh cổng đóng lại, áp lực trên người hắn mới được giải tỏa.

Bách Việt thở hổn hển.

- Sống rồi...bà mẹ vợ này cũng ác quá đi...

Bách Việt thở hồng hộc như chó, lăn qua lăn lại trên mặt đất, cả người mềm nhũn đứng dậy đi về phía chiếc giường ngọc nằm xuống.

- Ầy...Tiểu Nguyệt ah Tiểu Nguyệt, mẹ nàng không giống như trong truyện ah...mệt chết ta rồi...

Bách Việt than vãn một hồi, hắn khẽ cười một cái liền ngồi dậy. Chiếc giường chính là một kiện bảo bối, sức hồi phục mạnh, chẳng mấy chốc giúp hắn ổn định lại thân thể.

Hắn lật chiếc gối lên , quả nhiên là có chiếc nhẫn mà nàng vừa mới cất giấu vào đó, chỉ là không nghĩ đã nhanh như thế để hắn cần tới.

- Ách...cô nàng này tính bao nuôi ta cả đời thật à...

Bách Việt giật mình, vàng bạc châu báu không đếm xuể, đan dược ,dược liệu như núi, vũ khí các loại cũng nhiều, thiếu nhất có lẽ là công pháp.

Chỉ có vài quyển : Phu Thê Công, Tu Luyện Căn Bản, Bách Việt Đạo.

Phu Thê Công, chính là một quyển công pháp song tu thân mật dành cho vợ chồng, công pháp song tu có hiệu quả nhất, nhưng mà phải là phu thê, hoặc một mối quan hệ tương tự ,nếu không sẽ rất khó đạt được hiệu quả tối đa. Những công pháp song tu khác ngược lại, không cần quá thân mật, đương nhiên hiệu quả cũng không cao.

Tu Luyện Căn Bản, những điểm lưu ý khi tu luyện sơ nhập.

Bách Việt Đạo, Bách Việt không hiểu sao nó lại nằm trong tay Dương Minh Nguyệt, chẳng lẽ cha mẹ mình lại nhận con dâu sớm như vậy, dù sao thì nàng cũng từng ở Bách Việt gia tộc một khoảng thời gian , cũng vì lúc đó mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn kia.

Hắn liền muốn lật xem Bách Việt Đạo, thế nhưng mở mãi mà không ra.

- Mẹ nó, chẳng lẽ là vụ nhỏ máu nữa à ?

Nghĩ liền làm, Bách Việt liền nhỏ giọt máu đầu ngón tay xuống bìa sách.

- Mẹ nó...thật kìa !

Bách Việt Đạo lóe lên ánh sáng vàng kim, bìa sách được lật mở ra, luồng ánh sáng vàng lóe lên, đâm thẳng tới mi tâm hắn, trực tiếp tiến vào trong não hắn.

Ánh sáng trên quyển sách cũng dần dần mờ nhạt rồi từ từ khép lại.

Bách Việt cầm lấy chiếc nhẫn của Dương Minh Nguyệt, cùng chiếc nhẫn nữ nhân kia ném lại, liền nhảy vào bồn tắm, theo những gì có trong đầu liền bắt đầu thực hiện làm theo.

Hắn căn cơ bình thường, tất nhiên cần phải thay đổi, một chút cũng là thay đổi, căn cơ chỉ cần thay đổi một chút cũng là yếu tố quan trọng bước đi sau này, cũng vì thế mà hắn muốn tẩy kinh phạt tủy, thay đổi căn cơ của mình.

Tẩy Tủy Đan, trong nhẫn của Dương Minh Nguyệt có rất nhiều.

Bách Việt không quan tâm nhiều nữa, cũng chẳng ôm hi vọng đột nhiên một cái thiên sinh, dị tượng nào xảy ra trên người mình.

Bách Việt nuốt xuống Tẩy Tủy Đan, cảm thấy vẫn bình ổn thì nghi hoặc.

- Trong sách có ghi là sẽ có đau đớn mà nhỉ , mà sao....

Bộp !!!

Bàn tay hắn đập cái bốp vào thành bồn nước mà nắm chặt, gân guốc trên người nổi lên đáng sợ, trên mặt hắn sưng đỏ lên như vừa bị tẩn cho một trận, hai hàm nghiến chặt ken két.

Từng hồi, từng hồi đau đớn kéo tới dồn dập, hắn như bị phanh thây , xẻo thịt lột da, moi gan móc mật, từng khúc ruột như đứt đoạn.

Bờ môi bị cắn chặt, rỉ máu.

Trong cơ thể hắn như lột qua một lớp da vậy.

- Chưa đủ !

Bách Việt bàn tay run run, lấy ra một viên Tẩy Tủy Đan khác liền nuốt xuống !

Ah !!!

Bách Việt hét lên , giống như dồn toàn bộ đau đớn vào tiếng hét ấy đi ra, huyết mạch sôi trào, đến hai chân cũng run run lẩy bẩy đứng không vững.

Hắn lại lấy ra một viên Tẩy Tủy Đan ,tiếp tục nuốt xuống !

Cứ như vậy, lặp đi lặp lại, cho đến khi hắn không còn cảm thấy đau đớn nữa, Tẩy Tủy Đan hết tác dụng với hắn, Bách Việt mới ngừng lại, cả người lăn ra đất mà thở dốc.

Thể chất bình thường, nhưng trong hắn sẽ chỉ là những gì tinh túy nhất, cặn bã đều sẽ được đào thải !

Hắn bò lại giường ngọc để nó tăng tốc độ hồi phục giúp mình.

Bách Việt Đạo , Đạo Thứ Nhất : Tinh Căn

Căn cơ tinh thuần , vạn đạo thông.

Bách Việt ngồi khoanh chân xếp bằng ,theo Đạo Thứ Nhất vận hành bắt đầu tu luyện, điều khiển linh khí tiến vào cơ thể luyện hóa , bồi đắp cơ thể .

Nhờ tẩy tủy đan, linh khí tiến nhập, dễ dàng bị luyện hóa ,hắn lại càng không vội, chậm rãi bồi đắp thật vững chắc căn cơ của chính mình.

Suy cho cùng , thân thể tố chất nghịch thiên cỡ nào cũng đều cần một căn cơ vững chắc mới có thể tiến xa trên con đường tu luyện.