Chương 1: Vô Địch Thế Giới , xuyên qua

Trong suốt thế kỉ qua, Liên Minh Huyền Thoại, một tựa game moba đình đám, giải đấu rộng mở đón chào những đội mạnh nhất của mỗi khu vực từ trên khắp thế giới với 64 đội tuyển ,đại diện cho quốc gia vô địch trong khu vực tiến tới giải đấu lớn nhất hành tinh. Người chiến thắng sẽ được vinh danh trong ngôi đền danh vọng , được khắc tượng, lá cờ đội cũng sẽ trường tồn trong ngôi đền huyền thoại này.

Và có một đội, có một nhân tố đặc biệt, một con người đã ngoài 60 vẫn luôn kiên trì với con đường tuyển thủ chuyên nghiệp này.

Với những người khác, có thể họ đã có những lựa chọn, có những tính toán riêng, từ bỏ nó từ lâu rồi. Thế nhưng với Bách Việt,người được nhắc tới này, gã vẫn chưa hề từ bỏ.

Nếu nói về sự đột biến, có thể gã không làm tốt, nhưng xét về sự ổn định, gã là tuyển thủ ổn định nhất ! Trong suốt 10 giải đấu toàn hành tinh 5 năm tổ chức một lần này, gã luôn giữ được phong độ ổn định của mình. Thế nhưng ổn định thôi là chưa đủ, gã có kinh nghiệm, nhưng đồng đội của gã lại là một chuyện khác, gã làm tốt, xong chưa chắc đồng đội gã đã được như thế. Gã cũng chẳng trách bọn họ, tài năng và sự cố gắng của mỗi người là khác nhau, có những con người có tài, nhưng không cố gắng, họ sẽ bị thui chột, có những người có tài, lại cố gắng, bọn họ tỏa sáng, những người có tài, điên cuồng, vô cùng cố gắng, bọn họ đứng trên đỉnh cao.

Lần thứ 11, Bách Việt đặt chân tới nơi diễn ra giải đấu thế giới lần này. Không khí quen thuộc, ồn ào, náo nhiệt. Những cổ động viên cuồng nhiệt.

Nhớ lúc trước, hắn cũng có một người bạn gái cổ vũ mình, thế nhưng bây giờ...

Nghĩ tới lại đau lòng, cô nàng luôn cổ vũ hắn lại ở trên trời cao rồi.

Hắn cũng tự hứa với cô, nhất định sẽ mang chiếc cup vô địch về .

Bách Việt ngước lên nhìn bầu trời đêm lộng gió, những vì sao cao vời vợi.

- Nhất định...

Gã hít vào một hơi thật sâu, đè nén tâm tình bản thân mình, theo sau đồng đội tiến vào.

Vòng 64, vòng 32, vòng 16, vòng 8, trận hồi sinh của những đội thua trước đó ,vòng 4,...

Trận chung kết...

- Anh Bách Việt, anh ổn chứ ?

Những người đồng đội hỏi Bách Việt, gã khẽ gật gù, đáp lại : " Hà...vẫn ổn. Các chú, đến giờ bung lụa hết sức rồi..."

Bách Việt cười khà khà,mùi vị chiến thắng tuột khỏi tầm tay, gã nếm đủ rồi, còn bọn họ cũng chỉ là lần đầu tiên, áp lực lớn, vẫn là động viên , trêu chọc nhau vài câu, tan đi không khí căng thẳng.

Bách Việt bàn tay rã rời, cả người vô lực nằm đè xuống bàn phím, loáng thoáng bên tai nghe tiếng gào hét của đồng đội trẻ :" Chúng ta thắng rồi !!!"

- Cuối cùng...cũng thắng rồi !

Bách Việt mỉm cười, nước mắt ứa ra, nhạt nhòa.

Gã cuối cùng cũng làm được rồi.

Thế nhưng giờ đây bên tai hắn chỉ còn tiếng ù òa.

Thân thể này đã rất mệt mỏi rồi.

Đến bây giờ, nó đã gục ngã thực sự rồi.

Gã chưa trực tiếp chạm tay vào chiếc cup, nhưng những người đồng đội đã giúp gã, ban tổ chức cũng vì thế mà tạo một chiếc cup tưởng niệm dành riêng cho gã.

Đã quá đủ rồi.

Nhắm mắt buông xuôi, gã an tâm đi tìm cô gái năm nào được rồi.

...

Bách Việt giật mình, bừng tỉnh.

Hắn vậy mà chưa chết ? Ngược lại bên người còn có mĩ nhân ! Chưa kể, hai người chính là ăn nằm quan hệ với nhau, thân thể trần trụi hiện rõ trước mắt !

Bộ y phục mỏng manh trên người nàng ta có như không, rõ ràng có thể nhìn thấy hết thảy.

" Mơ sao "

Bách Việt suy tư, trên người cũng không có cảm giác lắm, bởi vì dương vật to cứng bên dưới lấn át hết cả rồi.

Phải rồi, hắn là đàn ông, cũng chẳng nhận là người quân tử tốt đẹp gì.Chưa kể, mơ mà không làm thì cũng quá phí phạm rồi.

Bách Việt đè xuống nữ nhân bên dưới, nàng nhẹ rên một tiếng " ưm " kiều mị mê người, hai mắt mở ra nhìn Bách Việt.

Nàng ta cũng không hề đẩy hắn ra, ngược lại là vòng tay ôm lên cổ hắn.

Chắc chắn là mơ rồi ! Đằng nào cũng chết, hắn lựa chọn cái chết sung sướng ah.

Bách Việt liền đẩy dương vật như bị chơi thuốc kia vào âm hộ ẩm ướt mới trải qua mây mưa chưa được bao lâu.

Bách Việt tham lam mút lấy bờ môi căng mọng, thơm dịu nhẹ kia, giống như hổ đói vớ phải thịt tươi, ngấu nghiến.

- Ưm...nhẹ chút, ta đau...

Thanh âm nhẹ nhàng kiều mị vang bên tai hắn, Bách Việt nửa nghe nửa không, tay hắn nắm không hết đôi nhũ hoa như quả chín mọng, sảng khoái xoa nắn.

Điên cuồng.

Hai người thực sự điên cuồng.

Từ trên giường ngọc tới khắp cả phòng, không chỗ nào không lưu dấu hai người.

Từ đêm muộn tới khi bình minh vẫn còn tiếp tục.

Ánh bình minh chiếu lên gương mặt mĩ lệ mê người , mắt ngọc ủy khuất nhìn hắn như muốn trách cứ, sáng rồi mà cũng không tha.

Thân thể nàng đỏ ửng, dấu vết của hắn lưu lại khắp nơi trên cơ thể quyến rũ mê người ấy.

Bách Việt thỏa mãn ,cuối cùng ôm nàng trở lại giường, vùi đầu vào gò bông đào đỏ ửng dấu tay của nàng mà thiếp đi.

Mĩ nhân khẽ cúi xuống nhìn hắn, nhẹ phất tay một cái, căn phòng nồng nặc tình yêu trở lên sạch sẽ.

Nàng vuốt nhẹ tấm lưng trần ,nơi phía sau còn lưu lại một vết sẹo dài từ gần bả vai xuống tới eo. Chỉ nhẹ nhàng lướt qua, vết sẹo mờ mờ dần biến mất.

Nhưng nàng sẽ không bao giờ quên thiếu niên ngày trước đã bảo vệ nàng này, dù hắn ra sao đi nữa.

- Thật là...như lang như hổ vậy, người ta đâu có trốn ?

Nàng khẽ mỉm cười nhìn gương mặt ưa nhìn bên dưới gò bông đào.

Mà trong đầu hắn, những kí ức của linh hồn cũ cũng ùa về, chậm rãi hòa hợp.

Bách Việt Trần Nam là tên thân thể này ,là thiếu gia Bách Việt gia tộc,một gia tộc đã sụp đổ từ lâu.

Cửu Thiên Đại Thế Giới , một thế giới có thể tu luyện, hấp thụ linh khí tăng tiến tu vi.

Một hệ thống tu vi hình thành từ thời cổ xưa truyền lại : " Nhập Cảnh - Luyện Khí Cảnh - Luyện Thể Cảnh - Luyện Thần Cảnh - Ngưng Đan Cảnh - Ngưng Thần Cảnh - Hợp Thể Cảnh "

Mỗi cảnh giới chia làm 10 tầng. Những thứ khác đều chia theo cấp độ từ thấp đến cao, từ 1 đến 10. Thân thế gia tộc tàn lụi, cha mẹ thân nhân cũng đều đã chết hết. Còn có bản thân hắn chính là một tên dâm tặc ! "

Đó chính là những kí ức của hắn ở kiếp này.

Bách Việt giật mình tỉnh dậy. Lần này đầu óc hắn tỉnh táo hơn nhiều rồi, trời cũng sáng tỏ. Thực sự chẳng phải mơ.

- Tỉnh rồi ?

Thanh âm nhè nhẹ vang lên phía sau lưng làm hắn giật mình.

Bách Việt còn chưa kịp phản ứng, đôi bàn tay mềm mại đã ôm lấy ngực hắn, hắn có thể cảm nhận rõ gò bông đào áp vào lưng mình, mềm mại.

Hắn nuốt nước bọt ừng ực. Còn nghĩ là mơ nên mới dám làm liều, bây giờ nghĩ lại thấy rùng mình. Đám kí ức kia cho biết, chỉ cần láo ngáo chạy không kịp, hắn có thể chết bất cứ lúc nào. Chuốc thuốc con gái nhà người ta rồi hãm hiếp...

Đùa thật chứ, Bách Việt cũng thật nể phục chính bản thân mình.

Hắn cười khổ, liếc mắt nhìn trộm nàng ta, gương mặt nàng lại rất hưởng thụ, không có phần nào tức giận ?

Hắn nghi hoặc, chỉ thấy nàng có phần giống với tiểu nha đầu đã cứu trước đây trong đám kí ức hỗn độn, trêu hoa ghẹo nguyệt .

Nàng ta tên Dương Minh Nguyệt.

- Tiểu Nguyệt ?

Hắn bất giác thốt lên .

Nàng hơi bất ngờ, trên gương mặt càng thêm vui, khẽ gật :" Nhận ra rồi ?"

Hắn chỉ đành gật gật. Đôi mắt ranh mãnh không khỏi ngắm nhìn thân thể mê người của nàng.

Dương Minh Nguyệt đỏ mặt không thôi.

Hắn dám chắc rằng cô nàng yêu thích mình, nếu không bản thân bây giờ cũng nát xác mất rồi. Nếu như vậy...

Hắn cười tà, gương mặt dâm dê thấy rõ , liền đẩy nàng nằm xuống.

- Tiểu Nguyệt, gọi một tiếng phu quân a ?

Dương vật liên tục cạ vào âm hộ nàng , khiêu khích.

- Phu...quân...

Dương Minh Nguyệt thẹn thùng khẽ gọi, hắn liền nắm chắc phần thắng, liền tiếp tục hưởng thụ mà thôi.