Akaza rất nhanh đã đánh thức Kozuki và Makomo.
Vì hoá quỷ vào ba năm trước, thế nên vẻ ngoài của Makomo thay đổi rất nhiều. Nàng cao hơn một mét năm, vòng ngực nở nang, vóc dáng liễu yếu đào tơ, đặc biệt có một chiếc sừng mọc ở một bên đầu.
Thân hình nhỏ nhắn khoác lên bộ kimono màu hồng có hình cánh hoa đào, kích thước hơi rộng nên trông có chút dễ thương.
Makomo dụi dụi cặp mắt, đôi mi cong vút khẽ chớp chớp, đánh giá cặp đôi nam nữ đang ôm nhau cách đó không xa.
"Etou... hai người..."
Thấy Makomo đang ngây ngô quan sát, Kozuki đỏ mặt, khẽ đẩy Akaza rời khỏi người.
Biết thời điểm này không thích hợp để nói chuyện anh anh em em, Akaza nhịn xuống xúc động, lập tức giải thích tình hình hiện tại cho hai người.
Nghe xong, đôi mắt của Makomo chợt sáng rực, nàng chạy nhanh ra khỏi căn phòng, quan sát phía bên ngoài.
Lúc này, ở phía xa có hai bóng người đang đứng đối mặt. Một tên trong đó nàng chưa từng gặp qua bao giờ, nên không có ấn tượng nào.
Trên thân gã đang tràn ra một luồng sát khí nặng nề khiến cho Makomo hít thở khó thông.
Chờ đến khi nàng nhìn về phía bóng lưng cao lớn mang đầy vết sẹo của người còn lại. Dù không thấy được dung mạo của hắn, nhưng từ những vết sẹo khắc trên tấm lưng rắn chắc có phần quen thuộc kia, cũng không ngăn được Makomo nhớ về Seigi.
"Cuối cùng anh đã đến..."
Makomo rốt cuộc cũng bỏ xuống được muộn phiền, vài giọt lệ bên khoé mắt không tự chủ được mà rơi xuống. Trước đó Makomo đã nghĩ Seigi đã vứt nàng vào quên lãng, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến.
Thân là người trải qua một khoảng thời gian ở đây như sống trong địa ngục, bất cứ khi nào tinh thần cũng có thể bị bào mòn rồi lâm vào con đường lạc lối.
Nàng suýt nữa đã đánh mất chính mình, vĩnh viễn trầm luân trong thân phận của một nữ quỷ.
Nhưng hiện tại, ngay trước sự chứng kiến của Makomo.
Seigi vậy mà xuất hiện ở nơi này.
Nàng biết Vô Hạn Thành là nơi khó tìm như thế nào chứ, dù cho toàn bộ Sát Quỷ Đoàn có điều động một lượng lớn nhân lực, cũng vô pháp tìm ra nó.
Nhưng thời điểm này Seigi đã có mặt tại đây.
Điều này nói rõ, hắn đã đi khắp nơi để truy tìm dấu vết của nàng. Cho tới tận lúc này mới có kết quả...
Makomo đang định chạy đến ôm lấy hắn, nhưng nàng lại bỏ đi suy nghĩ này ngay lập tức.
Bởi vì tình huống hiện tại rất căng thẳng, dường như đã dâng đến đỉnh điểm.
Nếu như nàng vô tình làm ra hành động nào đó, kia chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến Seigi.
Muốn giúp hắn, chỉ còn cách rời đi để không làm vật cản trở mà thôi.
Tuy sự thật mất lòng, nhưng Makomo là thiếu nữ có suy nghĩ rất xa.
Như nhận ra ánh mắt của nàng, Seigi khẽ liếc về phía sau, khoé miệng khó có lúc nở ra một nụ cười ôn hoà.
Thấy Akaza cùng với một thiếu nữ lạ mặt nữa chạy tới bên cạnh Makomo, Seigi không nhiều lời, lập tức dùng tới hai tia huyết lực còn giữ lại trước lúc sử dụng đến Tam Mạch Chuyển Tử, đem chúng đánh về phía hai thiếu nữ.
Hắn muốn dùng nô ấn để giải trừ toàn bộ các tế bào còn sót lại của Muzan trong người Kozuki và Makomo. Tuy Muzan đã bị Genku hấp thu, nhưng đề phòng trường hợp năng lực kiểm soát những con quỷ có tế bào của gã còn hoạt động, hắn đành phải làm vậy.
"Đây là!?"
Sau khi bị tia máu đánh vào trong người, Makomo và Kozuki không hề cảm thấy một tí đau đớn nào, ngược lại còn cảm giác được vài phần thoải mái và mát mẻ chạy khắp toàn thân.
“Mau rời khỏi đây.”
Seigi không quay đầu, nhưng tiếng nói của hắn vang lên trong đầu của Akaza.
Đây chính là năng lực đặc thù của nô ấn.
Akaza không chần chừ, lập tức theo lời chỉ dẫn của Seigi, dẫn Makomo cùng với Kozuki rời đi.
Kozuki chính thức nghe theo lời của Akaza vô điều kiện.
Còn Makomo thì tin tưởng Seigi sẽ không xảy ra bất trắc gì. Vì trong mắt nàng, hắn chính là người vô địch. Thế nên nàng không muốn làm vật cản trở, trực tiếp rời đi.
Mà thân thể Genku lúc này đột nhiên vặn vẹo một cách quỷ dị, dưới lớp áo của gã như có thứ gì đó ngọ nguậy, muốn xé bỏ lớp vải để thoát ra ngoài.
Một tiếng xoẹt vang lên, hàng chục chiếc xúc tu xé nát chiếc áo trên thân Genku để thoát ra, mỗi chiếc đều mọc ra một cái nanh nhọn và sắc bén hình móc câu.
Vô số con mắt màu máu như quỷ nhãn như được thức tỉnh, còn có những hàm răng sắc nhọn lởm chởm như quái thú, chúng mọc lên tại trên thân Genku cùng một lúc.
Trên gương mặt gã đã không còn nhân dạng giống con người, so với bộ dạng của Thượng huyền thất Gyokko kinh khủng hơn nhiều lắm.
Cặp mắt bị thay thế bởi năm cái quỷ nhãn mọc dọc theo chiều khuôn mặt, cái miệng thì biến dạng giống như một trong những hàm răng lởm chởm mọc trên thân thể, mỗi lần thở ra một tia nhiệt khí là mang theo không ít mùi vị tanh tưởi của máu tươi.
Theo sự biến đổi của Genku, khí tức của gã cũng đang tăng lên không dứt, so với Seigi hiện tại nhỉnh hơn khá nhiều.
Mà quan sát toàn bộ quá trình biến dạng của Genku, Seigi không khỏi cau mày.
Bởi vì hắn cảm thấy hình dạng của gã vô cùng xúc phạm người nhìn, không nói đến gương mặt người không người, quỷ không ra quỷ, chỉ nhìn vô số con mắt quái dị trên thân gã đang động đậy thôi đã khiến hắn cảm thấy ghét bỏ.
Tuy những chiếc hàm với xúc tu có phần ăn theo hình thái cuối của Muzan, nhưng số lượng của chúng ở trên người Genku nhiều hơn so với gã, kích thước thậm chí là lớn hơn.
Bắt gặp Seigi không còn mang theo vẻ bình tĩnh như trước, tưởng rằng hắn đã cảm thấy sự uy hiếp đến từ bản thân, Genku mới hài lòng, năm con mắt dọc theo khuôn mặt như chứa ý cười mà híp lại, toàn bộ mắt quỷ cùng hướng về phía hắn nhìn chòng chọc.
Một giọng nói the thé như tiếng gọi của quỷ phát ra từ những chiếc hàm, nhưng lại mang theo ý tứ khiêu khích.
“Bây giờ mới biết sự cách biệt giữa ta và ngươi sao? Muốn quay đầu nhưng đã muộn, trước đó ngươi thức thời bỏ chạy thì may ra còn sống, hiện tại thì…”
“Hình như ngươi đang nhầm lẫn cái gì đó.”
Seigi đưa tay lên, ngăn Genku nói ra lời tiếp theo.
“Hửm?”
Dưới năm cái quỷ nhãn đang nghi hoặc quan sát, chỉ thấy thần sắc của Seigi lộ ra ý tứ xem thường.
“Lời này của ngươi, nên để ta nói mới phải.”
“Cũng tương tự như vậy, hiện tại ngươi muốn quay đầu thì đã muộn, trước đó ngươi thức thời bỏ chạy thì may ra mới vớt vát được cái mạng chó đó, biết đâu ta có thể xem xét mà cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng.”
Seigi đáp trả lại một lời vừa rồi bằng một vẻ lạnh nhạt, bên trong lời nói còn kèm theo vài ý vị mỉa mai. Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ quay lưng với kẻ địch, ngược lại có khi còn cảm thấy hợp lý. Không hiểu đối phương dựa vào cái gì mà cho rằng hắn sợ đâu?
Nhưng Seigi vừa dứt lời, Genku tưởng hắn sợ đến mức nói ra những lời mất trí như vậy, nhin không được mà cười lớn một tiếng.
“Ngươi là kẻ lớn mật vô tri nhất mà ta từng gặp, đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp.”
“Hiện tại ta sẽ để cho ngươi trải qua tư vị của đau khổ tột cùng trước khi chết là như thế nào.”
Biết lời nói không còn tác dụng đối với kẻ lớn mật không sợ chết như vậy, Genku liền xuất thủ.
Đồng tử của gã lóe qua một tia sáng kỳ dị, năng lực hoán đổi vị trí của Vô Hạn Thành đã được gã đánh cắp qua tế bào của Muzan, không chỉ có vậy, toàn bộ huyết quỷ tuyệt kỹ của những con quỷ Thượng huyền khi còn sống đều quy về tay gã.
Nhưng những năng lực đó so với huyết quỷ thuật của Genku lại không thể bằng, thế nên gã cũng lười động đến, ngoại trừ một tuyệt kỹ còn có chút tác dụng của Nakime được chúa quỷ ban cho.
“Vô Hạn Thành! Phá!”
Theo tiếng quát của Genku, không gian rộng lớn trong Vô Hạn Thành rung lên dữ dội, những căn phòng hỗn loạn bỗng xuất hiện từng vết nứt…
Lúc này, vô số đạo kiếm khí hình bán nguyệt bốc lên ngọn lửa đỏ tươi hừng hực thi nhau xuất hiện, toàn bộ đều phóng thẳng về hướng gã.
“Ngươi sử dụng được hơi thở khởi nguyên… thậm chí là dung hợp hai loại hơi thở?!”
Genku thấy trước mắt một màn, nhanh chóng thu lại vẻ khinh thường, gã mới biết Seigi lấy đâu ra tự tin dám đối mặt với mình mà vẫn giữ được bình tĩnh như vậy.
Thì ra là khả năng sao chép hơi thở qua một trận giao chiến với Yoriichi vừa rồi, ban đầu nhìn thấy hắn sử dụng hơi thở mặt trăng là gã hơi nghi ngờ. Nhưng sau khi thấy tận mắt, Genku mới chắc chắn rằng Seigi có loại năng lực bá đạo này.
Nhưng gã sẽ sợ sao?
Tất nhiên là không, làm một con quỷ ẩn núp gần hai nghìn năm qua, làm sao có đồ vật có thể khiến cho gã cảm nhận được chân chính uy hiếp.
Đối phó với Seigi, gã chỉ cảm thấy hứng thú nên mới không giết sớm, đơn giản là cho đối phương sống lâu một chút.
Ngay khi vô số lưỡi kiếm bán nguyệt ám theo ngọn lửa đỏ như máu tiếp cận, hàng chục xúc tu tựa như tự cảm nhận được địch ý, lập tức chống trả bằng những cú quất mạnh.
Tương tự như vô số lưỡi kiếm phía trước, dưới từng cú quất của xúc tu, chỉ thấy toàn bộ chiếc nanh sắc bén đột nhiên dấy lên ngọn lửa màu đỏ, chúng lập tức hóa thành những con rồng to lớn, toàn thân tràn ngập liệt diễm, khí thế hung hăng lao về phía vô số đạo kiếm khí đang bay đến.
Seigi nhận ra khí tức quen thuộc trong đó, không hề cảm thấy ngoài ý muốn, vì hắn đã đoán được kẻ địch sẽ có được hơi thở của mặt trời sau khi hấp thụ Yoriichi.
Nhưng không nghĩ tới so với chính chủ còn khủng bố hơn nhiều lắm…
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, chiêu thức của cả hai bên va chạm gây ra chấn động rất lớn, toàn bộ các kiến trúc nhỏ phụ cận đều bị sóng xung lực phá nát qua một cú quét.
Dư âm của một chiêu này càng thúc đẩy Vô Hạn Thành bị phá hủy nhanh hơn, chỉ sau một khắc, toàn bộ gian kiến trúc nối tiếp nhau mà vỡ vụn, không theo một quy tắc nào mà va đạp hỗn loạn ở khắp nơi.
Nhưng tại thời điểm này, Seigi đột nhiên nghe thấy tiếng hét thảm thiết ở phía dưới truyền đến, rất nhanh đã tắt lịm, cùng với đó là cảnh vật ở bên ngoài hiển hiện sau khi Vô Hạn Thành phá toái.
Dưới ánh sáng mặt trời phản chiếu, chỉ thấy toàn bộ mảnh vỡ của Vô Hạn Thành đè nát những căn nhà xung quanh.
Đưa mắt nhìn quang cảnh ở xung quanh, lần đầu tiên Seigi lộ ra vẻ mặt sững sờ, vì nơi này đối với hắn mà nói không thể quen thuộc hơn.
Mà dưới chân hắn lúc này là một đống đổ nát, chỉ thấy nửa phần thân thể phía trên của một thiếu niên lộ ra ngoài, nửa còn lại đã bị đống đổ nát dưới chân hắn đè nát, nét mặt của y vẫn giữ nguyên sự đau đớn vặn vẹo trước khi lìa đời.
Nhìn chăm chú nạn nhân, Seigi nhận ra chiếc áo đang nằm trong vũng máu nhớp nháp kia.
Nó chẳng phải là Sát Quỷ phục sao?
Nhận ra điều gì, ánh mắt Seigi lập tức chìm xuống.
Cũng vào lúc này, âm thanh của một còi báo hiệu vang lên, nhanh chóng dẫn đến nhiều bóng người chạy đến nơi vừa xảy ra náo động.
Mà những người này đều còn trong độ tuổi rất trẻ, trên thân mặc quân phục sát quỷ, dắt theo Nhật Luân Kiếm bên hông.
Họ chính là những kiếm sĩ thuộc Sát Quỷ Đoàn, thường ngày trực trong dinh thự của Ubuyashiki, nhưng sáng nay đột nhiên xuất hiện một tiếng động vô cùng lớn, cùng với tiếng còi tự động báo khi gặp trường hợp nguy hiểm bất ngờ phát sinh, khiến cho đa số các thành viên đều không giữ được bình tĩnh mà chạy tới.
Chỉ thấy nét mặt ai nấy đều lộ ra vẻ hoảng sợ khi tận mắt chứng kiến một phần ba dinh thự Ubuyashiki bị một tòa kiến trúc nào đó đổ xuống, đè nát.
Rất may thủ lĩnh của họ không ở đây, mà là nằm ở một gian nhà gần đó.
“Chuyện gì xảy ra!?”
“Không quan trọng, mau chạy đến bảo đảm an toàn cho ngài Kagaya!!!”
“Nhanh! Các vị Trụ cột sẽ nhanh chạy đến thôi, nên tất cả trong mọi tình huống phải thật bình tĩnh để giữ cho ngài Kagaya an toàn!”
Có mấy kiếm sĩ trẻ tuổi lớn giọng chấn an tinh thần của các thành viên khác, vì đã qua huấn luyện nghiêm ngặt, thế nên họ rất đáng tin cậy trong mấy việc như này, chỉ thấy mỗi người cầm đầu riêng tiểu đội của mình nhanh chóng di chuyển đến nơi ở của Kagaya.
…
Tại Điệp phủ lúc này, ngay khi nhận được tin Dinh thự của thủ lĩnh Kagaya bị tấn công bất ngờ. Hoa trụ Kanae, Vân trụ Ichibana, Hinata cùng với nhóm người Viêm trụ lập tức giật mình.
“Chẳng lẽ Chúa quỷ thật sự tìm tới…”
Hinata lộ ra vẻ lo lắng.
“Không rõ, nhưng hiện tại chúng ta đến còn kịp, mọi người mau chóng xuất phát.”
Kanae lập tức nói với những người còn lại, sau đó cùng với họ xách lên Nhật Luân Kiếm nhanh chóng rời đi.
Đề phòng bất trắc, Zenitsu và Inosuke ở lại để bảo vệ những người khác trong Điệp phủ, riêng Nezuko thì trực tiếp đi cùng.
Không nói cũng biết nàng có một chút khắc chế đối với khả năng tái sinh mạnh của Chúa quỷ, vậy nên đi cùng sẽ có lợi ích tương đối lớn.
Các Trụ cột còn lại ngay khi nhận được tin, rất nhanh đã có mặt tại dinh thự.