"Nói tóm lại, Muzan vẫn chưa tìm ra phương thuốc giúp hắn có thể đi lại dưới ánh nắng mặt trời."
"Còn có Muzan vẫn chưa phải là con quỷ mạnh nhất, chân chính người đứng sau màn là Thượng huyền nhất Yoriichi."
"Và đầu não chính làm việc cho Chúa quỷ là Thượng huyền thập nhị."
Đứng giữa đống kiến trúc đổ nát, Seigi vuốt cằm với vẻ trầm ngâm.
Hắn không bận tâm lắm về vấn đề Muzan chưa thể chế ra loại thuốc đi dưới ánh nắng mặt trời.
Dựa vào thực lực của hắn hiện tại, chỉ sợ Muzan không lật nổi sóng gió gì dù gã có đi lại được tự do giữa ban ngày.
Lý do vừa rồi Seigi muốn ngăn Daki thông tri cho gã biết đến sự tồn tại của hắn, chính là không muốn để lộ ra sức mạnh.
Dù sao trước kia Seigi chỉ mạnh bằng một phần ba của bản thân hiện tại, hẳn là Muzan không biết hắn phát triển đến trình độ như thế này.
Nếu biết, kia chẳng phải gã sẽ cảnh giác cao độ, khi đó việc săn giết của Seigi trở nên khó khăn hơn một chút.
Chỉ là khó hơn một chút!
Nếu có thể, hắn muốn Muzan chạy đến trước mặt mình nhận lấy cái chết đâu?
Nhưng Chúa quỷ đâu có ngu mà làm sự tình điên dại như vậy.
Làm Seigi có chút ngoài ý muốn đó là sự tồn tại của Yoriichi và Thượng huyền thập nhị Genku.
Yoriichi, người sở hữu hơi thở đầu tiên và cũng là mạnh nhất trong suốt lịch sự ghi chép của Sát Quỷ Đoàn, nhưng vì một số nguyên nhân không rõ dẫn đến lựa chọn trở thành quỷ.
Đến Chúa quỷ Muzan đối với y còn ôm lấy nỗi sợ, kia nếu trở thành quỷ thì mạnh mẽ đến mức nào.
Seigi hoàn toàn không rõ.
Nhưng hắn hiểu một điều, Yoriichi khi còn là con người đã có thực lực đánh cho Muzan thừa sống thiếu chết.
Y thành quỷ, thực lực đương nhiên sẽ tăng lên không chỉ gấp đôi, có thể là gấp bội. So với Muzan khủng bố hơn nhiều lắm.
“Người sở hữu hơi thở của khởi nguyên là quỷ, hơn nữa so với Chúa quỷ mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.”
“Còn có nhân vật dị số là đầu não của Chúa quỷ…”
Ánh mắt Seigi lộ ra vẻ suy tư, thần sắc bình tĩnh, không vì truyền thuyết của Thượng huyền nhất mà lo lắng.
Đối với người chưa bao giờ bại một lần trong những trận chiến sinh tử như Seigi, hắn quả thực không sợ, nhưng cũng không đồng nghĩa bản thân có thể tự tin nắm chắc an toàn khi Yoriichi ra mặt.
Có thể nói là năm mươi trên năm mươi, hưu chết về tay ai cũng chưa biết.
Tạm thời Seigi để lại sự tình này ở sau ót, dù sớm hay muộn những hắn vẫn muốn diệt tận nội tình cấp cao của loài quỷ.
Mục đích đương nhiên chính là tăng cường Tà lực, sau đó thăng cấp, hoàn thành nhiệm vụ để bước sang thế giới mới.
Cho dù Yoriichi có ngáng đường.
Hắn cũng sẽ không nương từ.
- Alpha.
Seigi điều động ý niệm, không bao lâu, một hình bóng to lớn từ đằng xa lập tức phi đến.
Nó chính là con sói Alpha, hay được gọi là Dạ Quỷ Lang, chính là một trong số ba con sói may mắn thoát chết dưới tay Kokushibo.
Chỉ thấy nó mang theo đôi mắt vui mừng nhìn xuống Seigi, cái đuôi vung vẩy liên tục. Khi nhìn sang Daki và Gyutaro.
Biểu lộ của nó lập tức ngưng kết!
Bởi vì hai kẻ trước mắt này đối với nó rất lạ lẫm, nhưng không hiểu sao lại sinh ra một loại cảm ứng gẫn gũi.
Về phía Daki và Gyutaro sau khi nhìn thấy Alpha, cũng có loại cảm giác tương tự.
“Không cần phải băn khoăn, có thể nghĩ nó là do huyết mạch của ta ảnh hưởng đến.”
Seigi biết hai người và sói vướng mắc điều gì, lập tức giải đáp nghi hoặc.
“Mặt trời cũng sắp lên rồi, đoán chừng nằm vùng của Sát Quỷ Đoàn cũng đang ở gần đây, sớm muộn gì cũng sẽ có một vài Trụ cột được phái đến.”
"Thời điểm này, ánh nắng mặt trời đối với hai ngươi cũng không tạo thành uy hiếp gì nữa, nên hãy thoải mái tận hưởng khoảng thời gian này đi."
“Chúng ta đi thôi.”
Nói xong, hắn mang theo anh em nhà Gyutaro ngồi trên lưng Alpha rời đi Kỹ Viện Trấn.
Thời gian sắp tới, tất nhiên là hắn tự có tính toán của riêng mình…
Ba ngày sau, một đoàn người đi đến vị trí đổ nát ở Kỹ Viện Trấn. Chỉ thấy nhóm người này dắt kiếm bên hông, cùng mặc chung một loại trang phục giống nhau nhưng lại muôn màu muôn vẻ.
Nổi bật nhất trong số đó là ba thiếu niên đứng chung với một nam thanh niên có vẻ ngoài lòe loẹt.
Nếu Seigi có mặt ở đây, đương nhiên sẽ nhận ra nam thanh niên này không ai khác chính là Uzui Tengen.
Y nhìn chăm chú từng chi tiết trên đống di tích, ánh mắt kinh nghi bất định.
“Ngài Tengen! Chúng em ở đây.”
Chợt có một giọng nói thánh thót vang lên, đánh tan suy nghĩ của Uzui.
Nhìn thấy ba cô gái trẻ trung, xinh đẹp và nóng bỏng chạy về phía mình, vẻ mặt của y lộ ra vui mừng.
“Makio, Suma, Hinatsuru! Ơn trời là các em không sao…”
Uzui không cố kỵ trước ánh mắt của các thành viên khác trong đội, lập tức bước ra một bước, đã thấy y xuất hiện trước ba cô gái kia, sau đó ôm chặt các nàng ở trong ngực.
Một màn này khiến không ít nam thiếu niên phải ghen tị, ước ao.
“Ra là ba cô gái đó là vợ của anh ta, khó trách xinh đẹp như vậy…”
Zenitsu trong lòng hâm mộ, so sánh với tính cách trẻ trâu và hấp tấp trong cốt truyện chính, có thể nói y đã trưởng thành.
Rõ ràng là nhờ công lao khai trí của Seigi không ít.
Nhờ những lần chỉ điểm của hắn mà Zenitsu hiện tại đã gần bước vào hàng Trụ cột, thực lực chỉ kém một chút.
Nhưng một chút đó so ra lại cách cả một con đường a.
Mọi phương diện của y so với một Trụ cột thiếu không nhiều.
Đứng bên trái y là một thiếu nữ với mái tóc đen dài như suối, sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp và xán lạn, vóc người thấp nhưng dáng người không ngắn, ba vòng đều có lồi có lõm.
Nàng chính là Kamado Nezuko, được xưng là tiểu mỹ nhân của Sát Quỷ Đoàn.
“So với chị Iguri và những người khác còn kém một chút, nhưng cũng xem như không tệ.”
Nezuko lắc đầu.
Nhan sắc được nàng nói là không tệ xem như đã được. Để nàng đánh giá là xinh đẹp như mỹ nhân, nhiều nhất cũng phải ngang bằng Iguri, chị em nhà Kocho, Mitsuri, Ichibana và Hinata mới được.
Nghe vậy, Zenitsu cũng không phản bác, y thế nhưng vô cùng ngưỡng mộ sư phụ đã chết yểu của mình nha!
Một Trụ cột trẻ tuổi sở hữu thực lực đáng gờm được ai ai cũng kính mộ, không những thế.
Dàn mỹ nhân của người này nhiều lắm!
“Không quan trọng lắm, nhưng ta đói vãi!”
“Ngươi đã hốc hết của ta nửa phần cơm mà vẫn còn đói, cái dạ dày của ngươi còn là người sao?!”
Zenitsu trợn mắt nhìn người thiếu niên đội đầu heo rừng ở trên đầu, chỉ riêng mình tên này không mặc sát quỷ phục, đơn giản là cởi trần.
Tên y là Inosuke.
“Sao không phải là người? Cùng là một con người, nhưng đừng đem ta đi so sánh với cơ thể yếu ớt của ngươi a!”
“Ngươi…”
Bị Inosuke thóa mạ một chầu, người đã học được cách trầm ổn như Zenitsu cũng phải tức giận đến cứng họng, không thể cãi lại.
Hai người lập tức lao vào nhau, kẻ đấm người đá, không ai chịu nhường ai.
Nezuko đứng ở một bên, khuôn mặt xinh đẹp dường như không để tâm đến.
Dù sao hai người này thường ngày hay gây sự với nhau thành cơm bữa, đơn thuần là trêu chọc nhau một thoáng, đã trở thành thói quen nên nàng cũng không cần phải lo nghĩ.
Nezuko đi về phía Âm trụ và ba cô gái kia để nghe ngóng đầu đuôi sự tình lần này, vì nó chính là nguyên nhân họ có mặt ở đây ngày hôm nay.
Ba ngày trước, tại thời điểm diễn ra sự kiện làm náo loạn cả Kỹ Viện Trấn vào giữa đêm.
Theo như lời kể của ba người, khi ấy chỉ có Hinatsuru là có mặt gần đó, cô đã chứng kiến tất cả.
Nhưng do tầm nhìn bị khói bụi cản trở nên cô không thể nhìn rõ diện mục của cuộc chiến khi đó. Chỉ biết tại trung tâm của trận chiến, hai bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện giao phong qua lại, gây ra những vụ nổ khiến cho các kiến trúc xung quanh sụp đổ.
Nghe đến đây, Uzui không đoán cũng biết một trong hai kẻ kia là Thượng huyền, người còn lại y hoàn toàn mờ mịt.
Trận chiến đó kéo dài không được bao lâu, người thắng không ai khác chính là người bí ẩn kia.
Nhưng để đánh bại một Thượng huyền, Uzui biết người đó không thể là một trong số các Trụ cột của Sát Quỷ Đoàn.
Ngoại trừ người kia...
Thế nhưng hắn đã không còn tồn tại trên thế giới.
"Việc này để anh và đám nhóc điều tra kỹ hơn, nhiệm vụ của các em đến đây là hết rồi, mai anh sẽ để người đưa các em về nhà."
Uzui tạm gác nhân tố chưa thể giải đáp này ở phía sau, y nở nụ cười ôm nhẹ ba mỹ nhân ở trong ngực lần nữa.
Sau khi để Makio, Hinatsuru và Suma rời đi. Uzui cùng với các thành viên còn lại đi tìm kiếm manh mối có quanh bãi phế tích, nhưng đến cuối chẳng thu được kết quả nào.
Đứng trên đống đổ nát, Uzui thong thả hỏi ba thiếu niên ở bên cạnh.
"Nezuko, Zenitsu, Inosuke, hai tháng nữa các em có một tuyến nhiệm vụ đi cùng với Viêm trụ Rengoku và Shinobu hả?"
"Vâng, là địa điểm ở một nhà ga trong thành phố anh ạ."
Nezuko không giấu gì mà đáp.
"Không thể không nói Rengoku Kyojuro là một tân Trụ cột vô cùng mạnh, so với một Trụ cột đã vào sớm hơn vài năm như anh."
"Cậu ấy là người có tiềm lực vượt trên cả anh rất nhiều, thậm chí là mạnh hơn cũng nên..."
"Vậy nên các em cứ yên tâm mà làm nhiệm vụ thôi, còn lại cứ giao cho cậu ta là được."
Uzui khó có lúc lộ ra vẻ tán thưởng. Đối với một người luôn yêu thích sự hào nhoáng như y, Rengoku Kyojuro xứng đáng nhận được lời khen như vậy.
Nghe được những điều này, ánh mắt của nhóm người Nezuko lộ ra vẻ ngưỡng mộ và hiếu kỳ.
Riêng Nezuko, nàng có chút chờ mong nhiệm vụ sắp tới sẽ được chứng kiến thực lực của Trùng trụ và Viêm trụ.
Nhưng nàng đâu biết rằng nhiệm vụ lần này ẩn chứa nguy cơ vô cùng lớn.
...
Khoảng hai tháng sau.
Sâu trong một hang động nằm trên ngọn núi lớn có một thân ảnh mặc hắc phục đang ngồi xếp bằng. Chợt một thanh âm bạo hưởng vang lên liên hồi, quanh quẩn tại hang động trong giây lát mới dần tắt ngấm.
Cũng tại lúc này, một đạo khí tức màu đỏ sậm xen kẽ với hắc khí lấy hang động làm trung tâm quét ra mọi hướng.
Daki và Gyutaro đang đứng ở ngoài hang động, cảm nhận được một loại khí tức mạnh mẽ như mãnh thú xông ra bốn phương tám hướng, khiến cho rừng cây xao động, chim chóc bay tán loạn thành một bầy, nét mặt của hai người liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
Daki nhịn không được nói.
“Làm sao em cảm giác khí tức của ngài Seigi mạnh hơn trước không ít đâu?”
“Quả thực mạnh hơn…”
Gyutaro gật đầu.
Lúc trước y đã cảm thấy thực lực của Seigi mạnh đến mức biến thái. Hiện tại cảm nhận đến loại năng lượng vô hình kia từ trong hang động lan đến và đè ép trên thân, y lại cảm giác được thực lực của hắn phát triển đến trình độ vô cùng kinh khủng.
So với Chúa quỷ khác một trời một vực.
Loại năng lượng này y chưa từng gặp qua, kể cả có là Thượng huyền nhất - kẻ bí ẩn và là con quỷ mạnh mẽ nhất trong số loài quỷ cũng chưa toát ra loại khí tức đáng sợ như thế này đi.
Gyutaro có một suy nghĩ, không biết khi Seigi chạm mặt với Thượng huyền nhất Yoriichi, không biết sẽ xảy ra tràng diện khủng khiếp đến mức độ nào?
Đồng thời y cũng tính toán một phen làm sao để lấy lòng người này.
Trải qua một đoạn thời gian trước đó, dẫu Seigi không thể hiện quá nhiều cảm tình qua việc đối xử với Gyutaro và Daki, nhưng hắn cũng không đến mức ngược đãi hay gây khó dễ gì cho bọn họ.
Đem Muzan so sánh lại càng không thể so.
Ngược lại còn tạo điều kiện để tăng lên thực lực của hai người.
Chỉ từng ấy nguyên nhân đã khiến cho cảm nhận của Gyutaro và Daki đối với hắn càng thêm tôn kính, tâm phục khẩu phục.
Vì thế mà Gyutaro mới muốn chiếm được ưu ái của Seigi sớm nhất có thể.
Biết đâu sau này nếu được Seigi xem trọng, lợi ích mà y đạt được khi đó có thể nói là tiền đồ vô lượng đâu?
Nghĩ đến điều gì, Gyutaro quay sang nhìn chăm chú em gái mình.
Y biết nàng làm kỹ nữ đã gần trăm năm, nhưng kỹ nữ cũng chia ra làm nhiều loại a.
Loại hình thứ nhất là đánh đàn, thứ hai là ca hát, thứ ba là nhảy múa, còn thứ tư…
Kia không nói cũng biết loại cuối cùng này đặc thù thế nào.
Thiếu thứ này, kia kỹ nữ cũng không nhất thiết phải tồn tại.
Nhưng Gyutaro khẳng định Daki chưa bao giờ đảm nhận công việc của đó, vì nàng chính là một thiếu nữ có tính cách ngạo kiều, ánh mắt cao hơn đầu.
Sao có thể cam chịu dâng thân thể của mình cho đám đàn ông tạp nham kia được!
Nhận ra ánh mắt kỳ quái của Gyutaro có phần đánh giá, Daki nhíu mày.
“Anh nhìn gì đó?”
“Khục, không có gì. Nhưng mày có thể cho anh hỏi… cái đó của mày còn không?”
“Cái đó?… !!!”
Mất một lúc Daki mới hiểu lời của anh mình nhắc đến là ý gì, chợt xấu hổ, cắn cái răng nanh. Nàng tránh mặt đi chỗ khác, sau đó mới lấy hết dũng khí để đáp.
“Đ-đương… đương nhiên là còn!”
Gyutaro lộ ra vẻ vui mừng như được mùa.
“Há! vậy mày nghĩ sao nếu anh đem mày gả cho ngài Seigi?”
“Ch-chuyện đó…”
Nghe được điều này, gương mặt xinh đẹp của Daki đã hồng lại càng thêm đỏ. Cảm nhận được một trận nóng ran trên mặt, trái tim đập liên hồi trong lồng ngực, Daki nhỏ giọng nói một cách thỏ thẻ.
“Kia nếu có thể… em sẽ nguyện hi sinh thân mình.”
Thấy một mặt nhu thuận cùng với vẻ yếu ớt của nàng, Gyutaro quả thực muốn móc mắt để rửa qua vài lần.
Vì từ trước tới nay, y chưa từng thấy em gái mình trong bộ dạng thục nữ như vậy bao giờ!
Khẳng định bầu trời ngày hôm nay muốn sập!