Ngay khi một cước này hạ xuống dẫm nát đầu Daki, sau lưng nàng chợt có thứ gì đó nhô lên, nó xé rách lớp vải, bắn ra hàng loạt đạo khí mang màu đỏ sậm.
Seigi bình thản nhìn những đạo khí mang này chém tới, hắn thậm chí còn không điều động huyết lực hay tà lực để tự vệ, đơn giản là điều động lực lượng của ba mươi viên tà tinh, sau đó mặc cho chúng công kích lên cơ thể của bản thân.
Đương nhiên hắn biết những đòn công kích này do kẻ nào đánh ra.
Mạnh hay yếu không quan trọng.
Hắn muốn thử cường độ chống chịu của bản thân hiện tại mạnh mẽ đến đâu, vậy nên chống đỡ trực tiếp những đòn công kích này bằng thân thể chính là lựa chọn tốt nhất.
Tất nhiên là Seigi sẽ không chết khi phải chịu vết thương chí mạng.
Chỉ thấy dưới hàng loạt đạo khí mang nghiền ép, Seigi dần dần bị đẩy lùi, hắc phục bị xé nát hoàn toàn ở phần thân trên làm lộ ra cơ thể bắp thịt săn chắc, còn phía dưới may mắn không gặp vấn đề vì không bị nhắm đến.
Nếu không quá mất mặt đi...
Đạo khí mang cuối cùng rơi trên người Seigi, kết quả là lông tóc với thân thể của hắn hoàn toàn không nhận một chút hao tổn nào.
Làm cho Seigi cảm thấy ngoài ý muốn, đó là cơ thể hắn bị dư lực của những đạo khí mang kia đẩy lui về phía sau chừng năm mét.
Lúc này, một cái bóng lao ra từ trong cơ thể của Daki, nhìn kỹ thì mới thấy đó là một người thanh niên hơi thấp, cơ thể gầy gò như da bọc xương, da dẻ đen sạm như xác chết bị ủ lâu ngày, tệ hơn là người này có một vết xẹo lớn che một nửa gương mặt.
Trái ngược với vẻ xinh đẹp, mỹ mạo của người em gái Daki, là người anh ruột, vẻ ngoài của y quả thực rất khó nhìn.
Nhưng điều đó không đại biểu cho thực lực cường đại của người này.
Y chính là thuộc hạ của Chúa quỷ, là một trong các Thượng Huyền Nguyệt Quỷ xếp thứ sáu, mạnh hơn Gyokko một cấp bậc.
Thượng huyền lục Gyutaro.
Nhận ra em gái của mình gặp rắc rối lớn, cũng cảm thấy kẻ địch mạnh đến bất ngờ, vì vậy mà y không thể khoanh tay đứng nhìn nên đã xuất thủ một phen.
- Tên này vậy mà có bản sự như thế?!
Thế nhưng khi nhìn thấy Seigi không chịu thương tổn gì trong đợt công kích vừa rồi, Gyutaro bất chợt có một loại cảm giác nguy hiểm.
Suy nghĩ đầu tiên trong đầu y khi nhìn thấy người này đó là một chữ "chạy"!
Cộng thêm huyết mạch trong cơ thể như nhận phải áp chế.
Gyutaro mười phần cố kỵ kẻ đứng trước mắt, bởi hắn tuyệt đối không giống như những kẻ địch mà trước đây y từng đối mặt.
Không chờ cho Seigi có cơ hội hoàn thủ, Gyutaro lập tức ra tay toàn lực.
Y xuất ra hai lưỡi liềm, nắm ở trong tay, sau đó tung ra hàng loạt nhát chém về phía hắn.
- Phi Huyết Liêm!
Chục đạo khí mang màu đỏ sậm ngưng tụ, liên tiếp chồng chéo rồi nối đuôi nhau không dứt, trảm tại thân thể của Seigi.
Chỉ thấy Seigi đứng yên, mặc cho hàng loạt đạo khí mang công kích, cho đến khi thân thể bị đầy lùi đi vài mét, sau đó là một đoạn dài, cuối cùng bị đánh xuyên qua tầng lầu phía đối diện cách đó ba mươi mét.
Ầm ầm!
Một vụ nổ nhỏ bộc phát, Gyutaro đánh ra hàng trăm đạo huyết liêm nối đuôi nhau không dứt khiến cho cả tầng lầu phía đối diện lập tức sụp đổ, khói bụi mù mịt dâng lên, che kín cả không trung.
- Ngu ngục.
Gyutaro loé lên vẻ khinh thường ở đáy mắt.
Cảm thấy Seigi trực tiếp lấy thân thể hứng chịu ngần ấy lượng công kích quả thực ngu không thể tả, như vậy là đủ điều kiện để đi xuống âm phủ, thậm chí đến cái xác cũng chẳng còn nên Gyutaro rốt cuộc mới yên tâm dừng tay.
Âm thanh va chạm lớn như vậy đương nhiên gây nên toàn bộ khu phố đèn đỏ chú ý, chỉ thấy người người chạy đến hoặc từ hành lang của nhà lầu đi ra quan sát.
Bị nhiều ánh mắt từ bên ngoài nhìn chăm chú khiến Gyutaro vô cùng khó chịu, y nhấc lên huyết liêm, đánh ra chục đạo khí mang.
“Cái đó… mau chạy!!!”
“Không!!!”
Thấy bản thân sẽ phải chết, đám người lập tức bỏ chạy tán loạn, có người sợ hãi đến mức ngã khuỵu xuống đất, còn lại thì trơ mắt đứng nhìn tử vong đến gần bởi nó quá mức đường đột khiến họ không dự liệu đến.
Gyutaro chỉ lạnh lùng đứng đó nhìn hết thảy ở trong mắt, sau đó xoay người bước về phía thân ảnh mềm mại kia.
Đối với con người nơi đây, y chỉ xem mạng của chúng như cỏ rác, cho nên tiện tay giết mấy cái cũng không tính là chuyện gì to tát, tránh về sau lưu lại phiền toái.
Thế nhưng em gái của y tuyệt đối không thể bị kẻ nào bắt nạt, nếu có...
Kia đã là người chết!
Lúc này, một tia sáng đỏ từ trong đống đổ nát lóe lên, ngay khi đám người kia sắp chết dưới sát chiêu của Gyutaro, mười tia máu lập tức bắn ra từ đống đổ nát, chúng hóa thành mũi tên, cùng một chỗ đánh về phía mười đạo khí mang.
Tốc độ của huyết tiễn vô cùng nhanh. Cho dù khí mang có đi trước cũng khó có thể bỏ xa, trong chớp mắt chúng liền bị chục tia huyết tiễn đánh tan. Đám người kia cũng vì vậy mà thoát khỏi cái chết.
“Ừm?!”
Gyutaro chợt nhận ra cái gì, đình chỉ bước chân.
Trong đám khói, một tia huyết tiễn bất ngờ bắn ra, trong chớp mắt đã phóng về phía y.
“C-cái… ?!”
Gyutaro sững sờ trong chốc lát, muốn xuất thủ ngăn cản nhưng lại chậm một nhịp, chỉ thấy huyết tiễn đâm thẳng vào ngực y, dư lực của nó y nguyên vẫn còn sót lại, kéo mạnh thân thể của Gyutaro bay ngược về một hướng.
Rầm!
Gyutaro đâm xuyên qua năm căn lầu mới dừng được thân thể.
“Ah!!!”
Một đám kỹ nữ ở trong phòng thấy một màn, hoảng sợ vứt lại đồ đạc rồi vội vàng bỏ chạy.
Nhanh chóng chống lên cơ thể, ánh mắt của Gyutaro ngưng trọng nhìn về hướng đổ nát đang bốc lên từng trận khói nghi ngút, một cơn đau thấu xương chợt hiện về khiến y muốn thổ huyết cũng không được, chỉ có thể chật vật ôm ngực.
Trong đám khói, một bóng đen dần hiển hiện sau mỗi bước đi, không phải Seigi thì còn là ai?
Sau khi hứng chịu một loạt sát thương đến từ công kích của Gyutaro, hắn không chút mảy may bị thương, thậm chí thân thể y nguyên không mất xước một lớp da non.
Seigi giải tán đi tà lực đang gia trì bên ngoài lớp quần, tuy cơ thể hắn bất tử, nhưng lớp vải che đi đồ vật trọng yếu của kia lại không mạnh mẽ như vậy.
"M-mày!!!"
Tận mắt nhìn thấy Seigi vẫn "an ổn" sau khi cứng rắn chống đỡ lấy toàn lực công kích của mình, Gyutaro chấn kinh đến trố mắt.
Một đòn của y ở trạng thái bình thường đủ để trọng thương một Trụ cột, đổi lại tên này trực tiếp lấy thân thể ra hứng chịu, y còn tưởng rằng đối phương ngu ngốc đâu?
Hoá ra chính mình mới ngu!
Gyutaro không nghĩ thân thể của Seigi cứng rắn đến mức nghịch thiên như vậy.
Không!
Đúng ra là y không nên đem hắn xem nhẹ như lũ nhân loại mới phải!
Thế nhưng Gyutaro không hề nhận thấy sự quen thuộc qua huyết mạch dao động, mà chỉ cảm thấy kẻ này mang đến nguy hiểm cần phải tránh né.
Tuyệt đối không thể dây dưa.
Seigi bước ra một bước, lập tức vượt qua hàng chục mét, sau đó xuất hiện trước mặt Gyutaro.
Nào có phong phạm của một Thượng huyền quỷ ngày xưa, chỉ thấy Gyutaro lộ ra vẻ kinh hãi lùi lại vài bước chân, cả cơ thể run rẩy không ngừng.
"Mày không phải người!? Nhưng cũng không phải quỷ!"
"Mày... là thứ gì chứ?"
Gyutaro đưa ra một câu hỏi thường thấy ở phản diện, nhưng Seigi cũng chỉ nhàn nhạt nhìn lấy, sau đó thản nhiên mở miệng.
"Là quỷ thì không phải, người cũng không, vậy ngươi đoán ta là gì đâu?"
Dứt lời, Seigi tiến đến, dùng tay không giã cho Thượng huyền lục Gyutaro một trận thừa sống thiếu chết.
Y vậy mà không biết bản thân chạy ra khỏi người em gái vậy mà thê thảm đến trình độ như này, sớm biết đã nằm im một chỗ còn tốt, có chết cũng không đến mức bị khuất nhục như vậy.