Hai đầu viêm long hiện tại đã hóa thành một đại hỏa cầu thôn phệ viên cầu thịt, như mặt trời to lớn nuốt chửng một tiểu hành tinh.
Mọi vật phủ lên tầng tầng tuyết trắng cũng bị ảnh hưởng, chúng bị sức nóng của đại hỏa cầu hóa thành hơi nước, hòa tan vào trong không khí.
Từng giây trôi qua, hào quang rực rỡ phát ra từ hỏa cầu cũng dần ảm đạm, từng tia lửa bị bông tuyết và khí lạnh mài mòn, nhiệt độ cũng vì thế mà giảm xuống, quả cầu lửa kia thoáng chốc đã biến mất, chỉ để lại một khỏa cầu nhỏ đen thui nằm trơ trọi.
Nó bốc lên mùi khét gay mũi, từng sợi khói xám trôi nổi không không khí.
Thấy viên cầu chỉ bị một chiêu vừa rồi đốt cho cháy thành than, Seigi cũng không ngoài ý muốn.
Hắn không đặt tự tin quá nhiều vào một chiêu vừa rồi có thể tiêu diệt Muzan, đơn giản là vì Boss cuối không dễ giết như vậy, chỉ cần gã bị suy yếu đi đã là một chuyện tốt.
Dù gì cũng đã sử dụng đến át chủ bài, giết gã trong thời gian mười phút không phải là chuyện không thể.
Không đợi cho Boss cuối có cơ hội ra tay, Seigi hơi hạ thấp trọng tâm cơ thể, một kiếm trở lại trong vỏ, kiếm còn lại nắm chắc trong tay, đôi mắt thoáng chạy qua một tia huyết quang, lập tức có vài đạo huyết sắc thiểm điện cùng với hoả quang ám tại thân.
Song kiếm cũng được phụ thêm tầng tầng lôi điện đỏ sẫm, oanh liệt bắn ra từng đạo tia điện. Xung quanh mơ hồ gợi lên vài làn gió mạnh, tựa như lấy Seigi làm trung tâm để tích tụ mắt bão.
Một chiêu này là tự hắn sáng tạo!
Hiện tại tất nhiên là muốn bắt Boss cuối này để thử uy lực của nó rồi.
- Phong Viêm Lôi Tuyệt Sát!
Seigi chém ra một kiếm. Một kiếm này tự khắc hoá thành một đạo kiếm khí vô cùng lớn, nó mang theo từng tầng thiểm điện, quấn quanh hào quang của lửa và khí thế bạo liệt như bão tố, cương mãnh trảm về phía trước.
Đạo kiếm mang theo khí thế huỷ diệt vừa ra, đồ vật ở trong viên cầu như cảm ứng được một tia nguy hiểm, nó lập tức phá toái lớp vỏ, thoắt cái đã hoá thành bóng đen thoát ra bên ngoài, thành công tránh thoát một đạo kiếm vừa rồi.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lớn.
Hơn chục gốc cây lớn bị một kiếm của Seigi trảm đứt, đổ rạp thành từng khối trên mặt đất, cuốn lên một đợt phong bạo mù mịt.
Mà bóng đen vừa từ trong viên cầu phá ra không ai khác chính là Chúa quỷ Muzan.
Ngoại hình của gã lúc này khác với trước đó một trời một vực. Mái tóc đen dài, gương mặt tái nhợt tăng thêm vài phần tà dị. Càng quỷ quái hơn khi trên cơ thể ở trần của gã mọc ra hơn chục bộ quỷ nha sắc bén.
gã chăm chú nhìn đống đổ nát phía sau, đôi mắt giấu không được vẻ chấn kinh.
Tại vị trí của từng khúc cây bị chém đứt, mơ hồ thấy được vài tia thiểm điện và tàn lửa còn sót lại.
Dưới một chiêu này, nếu vừa rồi gã còn chậm trễ một chút thì kết quả không nói cũng biết ắt sẽ rất thê thảm.
Biết kẻ địch lần này không dễ trêu chọc, gã liền đem hết khả năng của bản thân gọi ra, chỉ thấy hai tay gã hoá thành cốt đao, hàng chục cái đuôi xương phá toái từ đằng sau lưng để chui ra. Chúng tựa như xương cột sống vậy, cứng cáp và sắc nhọn không thể ngờ.
Muzan biểu tình khó có được ngưng trọng, hướng tầm mắt về phía hắn.
Seigi cũng đưa mắt nhìn lại gã, nhưng là vẻ lạnh nhạt không có bất kỳ cảm xúc.
Vụt!
Không một lời ngoan thoại nào cất lên.
Muzan đột nhiên ra tay, gã đạp mạnh xuống mặt đất, để lại một cái hố vỡ nát mà lao về phía trước. Trong một ý niệm, gã điều khiển toàn bộ đuôi xương bay về hướng Seigi đâm tới.
Mỗi một cái đuôi đều có một cái đầu nhọn như ngọn giáo, không chỉ có vậy, chúng còn mọc rất nhiều gai quấn quanh.
Đây được xem như vũ khí của Muzan trong trạng thái này, nếu bị những thứ này đánh trúng, không chết thì cũng chịu thương tật suốt đời.
Các kiếm sĩ bình thường sẽ do dự khi bị trúng nhắm đến, nhưng đối với Seigi thì không.
Chỉ thấy lúc này hắn lộ ra vẻ ung dung, đôi mắt không chớp chăm chú nhìn hết thảy.
Trước sự kinh ngạc của Muzan, Seigi nhấc lên thanh kiếm, nhanh chóng lao thẳng về phía gã như không có cố kỵ gì đối với những “hung khí” kia.
Hiện tại nói sức mạnh của hắn đã ngang ngửa Muzan trong trạng thái cuối cùng là không thể bàn cãi, thậm chí là nhỉnh hơn nếu biết tận dụng tốt năng lực thích nghi.
Seigi mạnh như vậy là có cơ sở.
Thứ nhất, tuy hắn chỉ sử dụng được Nhất Mạch của Tam Mạch Chuyển Tử nhưng đã đủ vượt hai cái tiểu cấp chiến đấu.
Chưa kể hắn còn sử dụng thêm hơi thở để tăng mọi mặt về thể chất.
Hắn chém ra kiếm đầu tiên, trảm đứt ba chiếc đuôi gần với bản thân nhất.
Chém ra kiếm thứ hai, chặt đứt hai chiếc đuôi trên đỉnh đầu.
Nhận thấy năm chiếc đuôi hướng ngực của bản thân đâm đến, Seigi quả quyết lùi lại ba bước, sau đó chém ngang một kiếm, lập tức trảm nát ba thanh cốt vĩ.
Thấy vũ khí của mình bị đánh nát dễ như thế, Muzan cũng không tức giận ở ngoài mặt, thay vì nói ra những lời vô nghĩa để tăng thêm phần kịch tính, gã liên tục điều động từng chiếc đuôi xương thay phiên nhau công kích hắn.
Nhưng chúng có đến bao nhiêu cũng không giữ được hiện trạng nguyên vẹn trước lưỡi kiếm của Seigi.
Tuy chúng cũng sở hữu khả năng hồi phục, nhưng chỉ thấy từng chiếc đuôi bị chém đứt lại lấy tốc độ chậm chạp mới có thể mọc ra một cái đuôi khác.
Hai mươi chiếc đuôi xương này cũng được tính là một phần thân thể của Muzan, điều đó có nghĩa nó sẽ không ngừng tái tạo cho đến khi gã chết.
Điều đó đối với Seigi lúc này không quan trọng, bởi vì đã có nội tại giảm hồi phục mà Tam Mạch Chuyển Tử mang lại, khi đó mọc ra đến đâu hắn liền chém đứt đến đấy, bất kể có nhiều đến mấy đi chăng nữa hắn cũng không ngại.
Tranh thủ lúc Muzan còn chưa nắm bắt được tình thế, Seigi thi triển Viễn Lôi, một chiêu thức thuộc hơi thở sấm sét.
Hơn chục đạo kiếm huyết sắc được hắn chém ra, mang theo thiểm điện hướng về phía Muzan đánh tới.
Muzan nhất thời muốn ngăn cản một chiêu này, liền lệnh cho toàn bộ cốt vĩ che chắn cho mình.
Thế nhưng làm cho gã không ngờ tới là hơn hai chục đầu cốt vĩ dưới một chiêu này lại bị đánh cho tan nát, hóa thành sỏi vụn rơi lả tả trên mặt đất.
Seigi quả quyết đạp ra một bước, nhanh như một viên đạn bắn về phía Muzan.
Hắn rút ra thanh kiếm còn lại bên hông, liên tục chém ra nhiều nhát vô cùng hiểm hóc.
Mỗi một nhát kiếm vung ra, ẩn có một đạo kiếm mang mờ ảo màu xám bẻ cong không khí xuất hiện, trảm tại trên người đối phương.
Mà trải qua vài phút như vậy, trên người Muzan đã chằng chịt một đống vết rách do kiếm gây ra.
Điều làm gã điên tiết nhất đó là khả năng tự chữa lành của bản thân như bị một lực lượng nào đó hạn chế, khiến cho vết thương trên người gã ngày càng nghiêm trọng.
“Ng-ngươi! Ngươi sử dụng tà đạo gì?!”
“Không lý nào một kẻ không có hơi thở của mặt trời lại khiến vết thương của ta trở nên vô dụng được!”
“Ừ nhỉ, vì cái gì ha?”
Trước sự nóng giận của Muzan, Seigi ngược lại là bày ra một vẻ trêu tức, nhếch miệng đáp.
Không thể không nói kỹ năng Tam Mạch Chuyển Tử là một chiêu thức lợi hại nhất mà hắn có được trong thời điểm hiện tại, nhưng muốn sử dụng thì người dùng phải trải qua một điều kiện.
Đó là đứng giữa ranh giới của cái chết và sự sống.
Mà tại thời điểm hắn bị trúng một đòn kia của đối phương.
Là cái lúc hắn hấp hối, cách cửa tử vài mét.
Khi đó toàn bộ nội tạng trong cơ thể hắn bị dập nát đến bảy mươi phần trăm.
Đối với thương thế như vậy, muốn sống là điều không thể nào.
Dù Hinata có mặt ở đây cũng chỉ níu kéo sinh mệnh của hắn tồn tại lâu hơn vài giờ trên thế gian mà thôi.
Thế nhưng Tam Mạch Chuyển Tử đã nhường ra cho hắn một cái mạng, mọi thương thế nghiêm trọng đều biến mất kể từ lúc Seigi mở mắt ra lần nữa.
Không chỉ có vậy, sức mạnh của hắn cũng được thăng lên một cấp độ hoàn toàn khác biệt.
Ở trong trạng thái này, ngoài Tà Lực bị vô hiệu hóa vì bị rút cạn ra thì năng lực thích nghi còn được tiến hóa lên một tầm cao mới, thế nên mọi đòn tấn công của Muzan đối với hắn đều vô hại.
Thế nào gọi là thích nghi?
Hiển nhiên là loại năng lực phát triển toàn diện của một cá nhân thông qua năm loại giác quan trên cơ thể bị tác động gián tiếp hoặc trực tiếp trong một khoảng thời gian nhất định mà giới hạn thực lực của cá nhân đó đặt ra.
Vậy nên khả năng Seigi bại trong tay Chúa quỷ tại thời điểm này là rất thấp.