Chương 67: Lấn át

Không suy nghĩ nhiều, Seigi mang theo thần sắc lạnh nhạt lùi một bước, thân thể đổ về phía sau với một góc chín mươi độ, nhẹ nhàng tránh được một đạo khí mang quét qua.

Tranh thủ lúc Muzan chưa kịp phản ứng, Seigi nhấc lên một chân, mạnh mẽ đạp bay gã ra phía xa.

Rầm!

Cũng tại thời điểm này, năm gốc cây lớn phía sau Seigi bị đạo khí mang kia quét trúng liền đứt lìa.

Hắn thờ ơ thu lại tầm mắt.

Đạo khí mang vừa rồi tuy không thể lấy mạng Seigi nhưng cũng đủ để khiến hắn bị thương, vì vậy mà né tránh là cách tốt nhất chứ không phải mạnh mẽ chống đỡ để làm gì cả.

Đối với sức mạnh hiện tại, Seigi có tự tin giết chết Muzan mà không cần nhiều thời gian, nhưng trước khi làm vậy, hắn muốn làm sáng tỏ một chuyện.

Seigi nắm song kiếm trong tay, trên thân kiếm thả ra vài tia hắc huyết khí như muốn thức tỉnh.

Muzan khó khăn tiếp đất, đôi chân đâm vào trong tuyết dẫn ra hai vệt dài.

“Sao đột nhiên lại mạnh đến vậy?!”

Cảm nhận được vài khối xương ở sườn bị một cước vừa rồi đánh nát, sắc mặt gã càng trở nên khó nhìn.

Đây là lần đầu tiên gã bị một kẻ chỉ dùng lực lượng thuần túy đả thương.

Tuy không nặng và để lại di chứng gì vì khả năng hồi phục đỉnh cấp của bản thân, nhưng đã đủ để khiến gã chịu không ít khó khăn.

Muzan chợt cảm nhận được một loại hàn ý lạnh nhắm vào mỗi một bộ phận trên thân thể, chỉ thấy chục đạo kiếm khí mang theo huyết sắc thiểm điện đánh tới.

Chúng tựa như móng vuốt của lôi thú, mạnh mẽ và tàn bạo đến cực điểm, lưu lại đầy vết cháy xém ở những nơi chúng đi qua.

“Không tốt!”

Muzan lộ ra ngưng trọng, gã liền thi triển thủ đoạn để ngăn trở một chiêu này của đối phương, đáng tiếc là chậm một giây, tuy gã phá tan được sáu đạo kiếm khí nhưng những đạo còn lại cũng khắc sâu vào thân thể gã.

Phốc!

Đạo kiếm khí nhanh như lôi đình chém vào thân thể Muzan, xé ra 2 vết rách dài và một cánh tay, thậm chí suýt làm rơi cái đầu của gã trên cổ.

Tưởng chừng như những vết thương nghiêm trọng ấy dưới một ý niệm của Muzan liền có thể tái tạo trong khoảng thời gian ngắn.

Ấy vậy mà vượt ngoài dự liệu của gã, khả năng hồi phục như gặp một loại lực lượng nào đó cản trở mà suy giảm.

Không những thế, gã còn cảm nhận được loại đau đớn âm ỉ xuất hiện trên mỗi vết thương như bị một ngọn lửa dí vào, nó bỏng rát đến khó chịu.

Lúc này Seigi cũng không có thong thả đứng nhìn, đôi mắt lóe qua một tia huyết mang, hắn nhấc lên song kiếm, vọt thẳng về phía Muzan.

“Người trên ngọn núi Sagiri là ngươi giết sao?”

Seigi lãnh đạm hỏi một câu, sắc mặt như giếng cổ không gợn sóng, tùy tiện xuất ra vài nhát kiếm, lưu lại trên cơ thể Muzan cũng từng ấy vết thương.

Thấy gã không trả lời mà cực lực tránh né dưới đòn tấn công của bản thân, hắn lặp lại câu hỏi, tốc độ ra đòn hơi tăng thêm một điểm, mỗi một lần vung kiếm liền có thể thấy tia máu từ người Muzan bắn ra liên tục.

Cảm nhận được hàng loạt cơn đau rát như thiêu đốt truyền đến từ mọi vị trí trên cơ thể, Muzan nào có tâm ý để tâm đến nghi vấn của Seigi, tập trung vận dụng toàn bộ tế bào tái tạo hoạt động đến cực hạn.

Lúc này gã chỉ muốn hét lên một câu ủy khuất.

“Con mẹ nó vết thương của lão tử vậy mà hồi phục chậm chạp như vậy.”

Liền xem như lúc toàn thịnh, đối với một cánh tay bị đứt thì gã chỉ cần chưa đến một giây để mọc ra cái mới, còn mấy vết rách chỉ nửa giây liền lành lặn, nhưng hiện tại thì thế nào?

Ba giây mới có thể hoàn chỉnh mọc ra cánh tay, một giây mới để cho vết thương khép miệng.

Đây là thay đổi to lớn khác biệt đến cỡ nào!

Thấy Muzan không đáp lại câu hỏi của mình, Seigi cũng không muốn hỏi đến lần thứ ba.

Hắn thấy việc này đã không còn ý nghĩa nữa.

Con quỷ nào giết Sabito và thầy Urokodaki đã không còn quan trọng.

Vì chỉ cần giết Chúa quỷ Kibutsuji Muzan, chẳng phải mọi con quỷ dưới trướng gã đều sẽ bị yên diệt hay sao?

- Liên Liệp Không - Phong Viêm Lôi Mang.

Trong một hơi thở, Seigi chém ra hai đạo kiếm khí sở hữu ba loại đặc tính khác nhau.

Chúng tật tốc như gió, mạnh mẽ như lửa và tàn bạo như sấm!

Hai kiếm này vừa ra nhường cho Muzan cảm thấy cực đại nguy hiểm, trúng một trong hai chiêu này không thể nghi ngờ là gã sẽ chết.

“Ép ta phải dùng đến trạng thái kia…”

“Ngươi xứng đáng tự hào một phen đấy.”

Lời vừa ra khỏi miệng, Muzan mang theo thần sắc ngưng trọng mà lùi về phía sau mấy chục mét thật nhanh, sau lưng chợt phóng ra ba bốn trương đại nhục khẩu, chúng lấy gã làm trung tâm mà bao bọc thành một khối cầu thịt, yên tĩnh nằm tại nơi đó.

Hai đạo kiếm khí kia trảm tại viên cầu thịt, không có gây ra sát thương gì quá lớn mà chỉ lưu lại hai vết rách dài một mét. Theo từng giây trôi qua, nó cũng dần khép lại.

Cái gọi là năng lực bất tử của quỷ chính là như vậy đến.

Seigi bình tĩnh bước đến vị trí của viên cầu thịt khổng lồ, ánh mắt đạm mạc quan sát.

"Hắn đây là muốn..."

Nếu hắn đoán không sai, hình thái cuối cùng và mạnh nhất của Kibutsuji Muzan là ở phần cuối cùng trong cốt truyện chính đi.

Đối với thực lực của Muzan, hắn tin chắc gã không bị Yorrichi bán hành đến mức phải sử dụng đến kế sách phân thành một nghìn tám trăm mảnh thịt, song bị chém còn ba trăm mảnh.

Điều này nói rõ, Muzan hiện tại mà hắn đang đối mặt phải mạnh hơn Muzan ở cốt truyện nguyên bản nhiều lắm, chỉ có vậy mới biết được đám thủ hạ của gã lợi hại vượt xa với trình độ của các Trụ cột.

Seigi nhìn qua thanh thời gian trên màn hình hệ thống, thấy đã trôi qua ba phút, hắn tính toán xem nên giải quyết đối phương như thế nào trong thời gian còn lại.

Thấy viên cầu thịt không có động tĩnh, Seigi liền dắt theo song kiếm, quả quyết dùng một chiêu để kết thúc nhiệm vụ sớm nhất có thể.

Nên nhớ, Tam Mạch Chuyển Tử không phải lúc nào cũng có thể dùng, chỉ khi hắn đứng giữa ranh giới của cái chết và sự sống thì mới đạt được điều kiện để kích hoạt.

Mà muốn sử dụng lần nữa cũng phải đợi hết bảy mươi hai giờ đồng hồ, chính xác là ba ngày.

Trong ba ngày đấy, sức mạnh của hắn sẽ chỉ còn năm mươi phần trăm so với lúc toàn thịnh.

Nên thử nghĩ xem, nếu hắn không thể giải quyết được Muzan trong vòng mười hai phút thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Đương nhiên người lên thớt sẽ là hắn!

- Luyện ngục!

Seigi siết chặt song kiếm trong tay, hướng về phía viên cầu chém ra hai đạo kiếm khí.

Mỗi đạo cùng hoá thành một đầu viêm long màu huyết sắc dài chục trượng, chúng gầm lên một tiếng uy mãnh, cuốn theo cuồn cuộn quang mang màu đỏ và khí thế ngút trời như một đại hoả triều muốn thiêu rụi tất cả vạn vật.

Một chiêu này chính là bí kỹ trong Hơi Thở của Lửa, thuộc về dòng họ Rengoku.

Chính Rengoku Shinjuro, Cựu viêm trụ của Sát Quỷ Đoàn đã truyền lại cho Seigi.

Muốn phát huy ra một trăm phần trăm sức mạnh của một chiêu này cũng không khó, nhưng không phải ai cũng luyện được.

Nên nhớ, Tân viêm trụ Rengoku Kyojuro không ngừng khổ luyện trong hai năm mới có thể thành công thi triển ra.

Mà Seigi thì chỉ cần một ngày đã có thể thành thạo, thậm chí là phát huy tối đa vượt quá một trăm phần trăm sức mạnh của bí kỹ này.

Chẳng phải hai con hoả long so với một con mạnh hơn nhiều a?

Ầm!

Hai đầu huyết long hung hãn va chạm vào viên cầu gây nên một tiếng bạo nổ, dư ba hoá thành một đạo kình phong đánh ra mọi hướng, tuyết dày đến đâu cũng phải tan thành hơi nước, song long lúc này mở mắt, há ra hoả khẩu to lớn, chúng cuồn cuộn cắn nuốt như muốn thiêu rụi viên cầu nhỏ bé này thành tro tàn.