Chương 60: Mitsuri và Seigi

Mitsuri dẫn bốn người đi vào nhà.

“Xong rồi, mọi người có mặt đầy đủ thì dùng bữa luôn thôi.” Thấy các nàng đã đến, Seigi vui vẻ tháo ra chiếc tạp dề.

Trước khi trở về đây, hắn đã báo cho các nàng một câu để các nàng sang phủ của mình dùng bữa.

Bát đũa chuẩn bị xong, ai nấy đều tùy ý tìm một vị trí cho mình để ngồi xuống, hai bên Seigi thì đã có Mitsuri và Iguri ngồi đấy, Shinobu hơi nhíu mày nhưng là lại không có ý kiến.

Vì đây đâu phải là nhà nàng đâu…

Seigi chờ cho các nàng thử mấy món đầu, hắn mới bắt đầu ăn.

“Cá này… sao lại nhiều hương vị trộn lẫn ở trong đó nhưng lại ngon đến vậy!”

“Món thịt được băm nát này cũng thế.”

“Ưm, miếng thịt nướng này cắt nhỏ ra khi ăn vào có vị đậm rất ngon a.”

“Từ bé đến lớn chị chưa thấy qua hay thử những món lạ mà ngon như vậy cả.”

Bốn nữ cảm thụ nhiều hương vị lôi cuốn chảy xuống cuống họng, mỗi người không thể không khen một câu.

“Seigi, em cũng muốn nấu được nhiều món ngon như vậy, khi nào anh qua Điệp phủ dạy em nha!”

Đôi mắt của Shinobu như đá tỏa sáng, nhìn chăm chú người thanh niên đối diện đang dùng cơm.

“Nếu rảnh thì anh sẽ dạy.”

Seigi gật đầu, nói.

Đối với biểu hiện và lời khen của các nàng, hắn vẫn là khá để tâm. Trước khi đến thế giới này, hắn cũng chỉ là một cậu thiếu niên tự chăm sóc mình khi không có ai ở bên.

Mà những món hắn nấu đều có liên quan đến ẩm thực của Châu Á vì nó dễ làm, không cầu kỳ.

Mitsuri và Iguri đã sớm ăn nhiều những món ăn khác do chính tay hắn làm nên cũng không ngạc nhiên gì nhiều, chỉ là dáng vẻ của các nàng không hiểu sao để hai người có chút đắc ý.

Bữa trưa rất nhanh kết thúc, thấy vẻ mặt thỏa mãn của từng người, Seigi liền vào vấn đề chính.

“Hôm nay mời các mọi người đến dùng bữa, tiện thể tôi có chuyện muốn nói.

Sắp tới vị trí trụ cột sẽ tăng từ chín lên mười hai, để lấp lại những trụ cột khuyết thiếu đó, tôi sẽ bổ nhiệm Tomioka Giyu thay thầy Urokodaki lên làm Thủy trụ, Mitsuri sẽ là Luyến trụ, Iguri là Xà trụ.

Còn Shinobu, anh sẽ trực tiếp bổ nhiệm em lên chức Trụ cột luôn, thay vì làm người thừa kế cho Kanae, như vậy là dễ giải quyết.

Về phía Hinata, anh đã nói chuyện qua với ngài Oyakata là để em làm y sĩ của Sát Quỷ Đoàn.

Khả năng chữa trị của em là không thể bàn cãi, căn bệnh vô phương cứu chữa của ngài Oyakata ấy vậy mà biến chuyển tốt hơn là nhờ có em đấy.

Lời tôi muốn nói chỉ đến đây thôi, không biết ai có ý kiến gì không?”

"Bệnh tình của ngài Oyakata có thể cứu được sao?" Shinobu lộ ra vẻ vui mừng, những người khác cũng cao hứng không kém khi nghe tin này.

Seigi gật đầu.

“Mười hai trụ cột… chẳng phải là thay đổi hơi nhiều so với truyền thống a.” Kanae có chút khó tiếp nhận.

Seigi giải thích.

“Thực lực của mười hai con quỷ thượng huyền rất mạnh nếu so với toàn bộ lực lượng Sát Quỷ Đoàn của chúng ta.

Dù đã chết bốn tên, nhưng còn tám tên còn lại đâu?

Mỗi một kẻ trong số chúng đều có thực lực đánh giết hai đến ba trụ cột, chưa kể đấy là hạ tầng, còn đám cao tầng từ Thượng Huyền Ngũ trở đi thì việc cân bốn cũng là điều có thể.

Mà thực lực của Thượng Huyền Nhị có mạnh hơn tôi hay không còn chưa biết, nhưng chắc chắn là mạnh hơn chứ không có yếu."

"Trong khoảng thời gian này tôi sẽ không tiếp nhận bất kỳ nhiệm vụ nào, thay vào đó, một vị trí trụ cột để trống để tôi tìm người lấp lại."

Seigi không biết Thập Nhị Nguyệt Quỷ ở thế giới này có bao nhiêu thay đổi so với nguyên bản, nhưng điều mà hắn rõ hơn ai hết đó là thực lực của mỗi con quỷ đều mạnh hơn trong cốt truyện chính rất nhiều.

Đơn giản như Thượng Huyền Ngũ Gyokko ở trong cốt truyện chính bị Hà Trụ Tokitou Muichirou thức tỉnh ấn diệt quỷ giết chết, trước đó chỉ đánh cái ngang tay.

Nhưng ở thế giới này, gã lại là Thượng Huyền Lục sở hữu thực lực ngang ba trụ cột, vậy còn Thượng Huyền Ngũ trở lên đâu?

Đương nhiên sẽ khủng bố hơn!

Kết thúc bữa trưa, dọn dẹp cùng mọi người xong, Seigi lên phòng tắm rửa, đổi mới một bộ quần áo, hắn nằm xuống giường rồi vắt tay lên trán suy nghĩ.

Hiện tại hắn vẫn đang cho người đi tìm hiểu vị trí của người nhà Kamado, nói thật thì hắn đối với thế giới Kimetsu No Yaiba không có bao nhiêu hiểu rõ, đến tên địa danh cần nhớ còn không biết thì tìm người kiểu gì?

Seigi chỉ biết một chi tiết nhỏ, đó là nhà Kamado quanh năm bán than để lấy kế sinh nhai, mà đối tượng hầu hết đều là ở vùng quê. Vì vậy mà hắn đã để bốn nhóm thợ săn mang theo quạ tình báo đi tìm những ngôi làng lớn nhỏ ở mỗi vùng có người bán than.

Chỉ cần tìm được Kamado Tanjiro, đến khi đấy ắt sẽ có cách diệt trừ tai hoạ ngầm.

Thoáng cái đã đến buổi tối, bên cạnh cửa sổ, chỉ thấy Seigi đang ngồi đó nhìn ra phía bên ngoài.

Khung cảnh về đêm trông thật yên tĩnh, mặt trăng treo giữa khoảng trời tối đen, rọi xuống một loại hào quang nhàn nhạt.

Cộc cộc.

Tiếng gõ cửa ở phòng hắn vọng vào.

"Vào đi."

Seigi nhẹ giọng nói, quay lại nhìn về phía cánh cửa đã được đẩy vào, chỉ thấy một thiếu nữ tóc hồng với thân hình nở nang đứng đó.

"Mitsuri..." Seigi cũng không quá bất ngờ khi thấy thiếu nữ gõ cửa phòng mình lúc nửa đêm lại là nàng, vì trong nhà này chỉ có ba người, hắn với hai nữ còn lại là nàng với Iguri.

Đổi nếu là Iguri đi đến phòng hắn, nàng trực tiếp mở cửa chứ không im lặng gõ cửa như vừa rồi.

Nhưng điều làm hắn bận tâm đến chính là trang phục mà Mitsuri đang mặc, lúc này nhìn rất thiếu vải. Thân trên của nàng khoác lên một chiếc đầm mỏng hai dây màu hồng phấn, dài không đến đùi.

Xuyên thấu qua lớp vải mỏng che trước ngực, có thể thấy lờ mờ cặp đồi chập chùng đang rung lên từng nhịp đập vì hồi hộp.

Chạy xuống hạ thân là một chiếc eo thon với hai bên hông đầy đặn, phía dưới nữa là một cặp chân trắng căng mọng.

Nhận ra đôi mắt lạnh nhạt của Seigi có chút rung động, Mitsuri lộ ra vẻ e thẹn, từng bước đi vào sau đó xoay người đóng nhẹ cánh cửa.

Nhìn từ phía sau, thu lại thân hình lồi lõm kia vào trong mắt, Seigi càng khó có thể cưỡng chế được con thú ở trong mình đang muốn phá xích xồ ra.

Không thể không nói thân hình của Mitsuri rất quyến rũ nam nhân, dẫu không giống như loại hình thon thả như Kanae hay Iguri, nhưng là loại hình căng mọng có thừa. Khiến cho nam nhân muốn nhảy cường thế khống chế.

Seigi đè ép xuống dục vọng trong người, thấy Mitsuri xoay người, lấy toàn bộ dũng khí bước đến, lúc này Seigi mới ổn định lại tinh thần.

"Có chuyện gì..."

Mitsuri đột nhiên lao đến, ôm hắn thật chặt.

"Em yêu anh... Mitsuri yêu anh."

Nghe được lời nói này thủ thỉ bên tai, cùng với nhịp đập liên hoàn truyền đến từ bầu ngực đẫy đà đang dán tại trên người hắn, Seigi liền rơi vào trầm tư hồi lâu.

"Em chắc chứ?"

"Vâng..."

Mitsuri ôm càng thêm chặt, đến nỗi mùi thơm trên da thịt nàng đều khiến hắn choáng váng đầu óc.

Nghe vậy, Seigi không cố kỵ gì nữa mà vào việc của một người đàn ông nên làm. Dù sao hắn biết Iguri đứng sau hành động lần này của Mitsuri, nếu không cho nàng một trăm lá gan cũng không dám làm chuyện như vậy.

Hắn bế nàng đứng dậy, đi đến bên giường ngủ.

Nương theo từng hơi thở dồn dập của Mitsuri, hắn hôn lên môi nàng một cách từ tốn, bàn tay khẽ vuốt nhẹ bờ vai của trắng muốt của thiếu nữ.

Bên ngoài căn phòng lúc này, nghe từng tia thở dốc cùng với những tiếng nhạy cảm kia truyền ra, gương mặt Iguri chợt đỏ.

Dù sao đây cũng là ý của nàng nên không thể trách Mitsuri và Seigi được.

Iguri xoay người rời đi, để lại một tiếng thở dài bất đắc dĩ trôi phía sau.

Sáng ngày hôm sau.

Trên chiếc giường đôi, Seigi nhẹ nhàng nâng đầu Mitsuri lên để lấy cánh tay ra, sau đó hạ nhẹ xuống một chiếc gối mềm.

Trước khi xuống giường, Seigi không quên hôn vào môi nàng một cái, sau đó mặc lại quần áo rồi đi ra khỏi phòng.

Vừa bước xuống tầng một, hắn đã nhìn thấy Iguri đang cặm cụi lấy gì đó dưới gầm bếp.

Chợt nhận thấy điều gì, Seigi bước về phía phòng bếp, đến phía sau Iguri, hắn đưa bàn tay đặt dưới cạnh của gầm bếp.

"Em đang làm gì đấy?"

"A..."

Nghe được hắn gọi, Iguri có chút vội vàng mà ngẩng đầu, vừa hay đỉnh đầu va phải bàn tay của hắn đang đặt dưới cạnh gầm.

"Không sao chứ?"

Liền đoán trước được tình huống này, Seigi chỉ mỉm cười nhìn nàng.

Đáp lại Seigi, Iguri chỉ nhìn hắn một cái rồi nhẹ gật đầu, ánh mắt lại tránh đi chỗ khác, nàng lại tiếp tục công việc làm điểm tâm đang dang dở của mình.

Nhìn mặt bếp được bày ra đủ loại dụng cụ nấu ăn, bột mỳ với rau vương vãi từng chút một, Seigi liền biết nàng là đang nấu bữa sáng cho mình.

Bởi vì những thứ này luôn bao gồm trong bữa ăn của hắn.

Trong lòng trải qua một lần cảm thấy có lỗi, Seigi tiến đến phía sau Iguri, hai tay luồn qua eo nàng, ôm thật chặt.

"Xin lỗi Iguri, anh sẽ cố gắng bù đắp cho em nhiều nhất có thể."

Nghe được lời này, Iguri có một loại ấm áp không nói nên lời, nhưng là nàng không đáp, chỉ đứng im mặc cho hắn ôm.

...

Thời gian trôi qua thoắt cái đã hết một tuần, Seigi liền đi đến gia tộc Ubuyashiki để gặp Kagaya, bàn với y những dự định mà hắn đã nói với các nữ trước đó.

"Được, cứ theo ý cậu mà làm đi."

Kagaya mỉm cười, đối với yêu cầu của Seigi đều là bộ dáng tuỳ ý, không câu nệ.

"Được. Không biết khoảng thời gian gần đây, ngài đã nhìn được rõ hơn chưa?"

Seigi nhìn chăm chú vào mắt Kagaya, giờ phút này nửa khuôn mặt trên của y đã không còn vết sẹo lớn kia nữa mà là một gương mặt hoàn chỉnh, không thể không nói là nó rất đẹp, đẹp đến mức khiến hắn lầm tưởng y có phải là nữ giả nam.

"Mới khôi phục không lâu, tuy nhìn mọi vật hơi mờ nhưng về sau chắc sẽ tốt hơn thôi.

Đa tạ cậu và Hinata, nếu không có hai người ở Sát Quỷ Đoàn, chỉ sợ sau này chúng ta sẽ khó tồn tại được lâu dài."

Kagaya biểu lộ ra vẻ cảm kích, y rót một chén trà đưa cho Seigi.

Hắn tiếp nhận chén trà trong tay, đưa lên nhấp một ngụm rồi hạ xuống.

"Trong thời gian tới, tôi sẽ đi tìm một ứng cử viên kế thừa vị trí trụ cột của mình, vậy nên sẽ vắng mặt rất lâu ở Sát Quỷ Đoàn, mong ngài Oyakata lượng thứ."

"Không sao, nếu cậu nói vậy thì ta đã hiểu."

"Hiện tại tôi đi đây."