“Hệ thống này, sau khi ta hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này, đi qua thế giới tiếp theo cũng làm theo nhiệm vụ tương tự như thế này sao?”
Nghe được câu hỏi của Seigi, một màn hình màu xanh lam tự động hiện lên, trên đó ghi:
“Đúng vậy.”
“Có ý nghĩa gì sau mỗi lần thành công không?”
“Có.”
“Như thế nào?”
Đến đây, phải mất một lúc, hệ thống mới phản hồi lại.
“Vẫn còn quá sớm để ký chủ biết, hiện tại liền tìm cách hoàn thành nhiệm vụ ở nơi đây trước đi.”
“Có thể tiết lộ một chút về thế giới tiếp theo cho ta nghe qua được không?”
“Không.”
Hệ thống lập tức từ chối.
Seigi thấy vậy, tuy trong lòng bất mãn nhưng cũng không lắm lời.
Hết việc để làm, hắn liền nghỉ ngơi một lúc để sốc lại tinh thần, phải biết sáu tháng qua không ngày nào là hắn không ngừng luyện tập để thành thạo sử dụng tất cả các loại hơi thở.
Tuy không mệt nhưng hắn cũng ngấy đến tận óc rồi ấy, dẫu vậy thì kết quả hắn nhận được cũng vượt quá mong đợi, tất cả các loại hơi thở mà hắn sở hữu đều đã đạt đến trình độ đại thành, chỉ thiếu một chút nữa là viên mãn.
Seigi chậm rãi lại đôi mắt, hắn muốn cảm thụ một giấc ngủ đúng nghĩa bởi vì từ trước đến nay cơ thể hắn chưa bao giờ đòi hỏi nghỉ ngơi cả.
Tâm trí hắn lúc này triệt để sa vào trong bóng tối.
Đến gần trưa Seigi mới dậy đi xuống bếp để nấu ăn, tiện thể dạy cho Iguri và Mitsuri vài món cơ bản như canh cá om dưa chua, trứng đúc thịt, thịt viên nhồi mộc nhĩ…
Đối với nam thiếu niên còn trẻ tuổi mà đã đảm đang như Seigi, hai thiếu nữ ngầm ngưỡng mộ và tự hào thầm trong lòng.
Mitsuri thiết nghĩ.
Nếu được hắn lấy làm vợ thì còn gì hạnh phúc bằng, có thể sáu tháng vừa rồi không có lần nào là nàng với Seigi tiếp xúc thân mật.
Một phần là nàng vẫn ngại có Iguri ở đây, phần còn lại là vì Seigi không chủ động gì trong việc tán tỉnh nàng, thế nhưng hai người ngày càng gần gũi hơn qua mỗi ngày.
Đôi mắt thanh tú của Mitsuri liếc nhìn gương mặt anh tuấn ở bên cạnh. Lúc này Seigi đang hướng dẫn cách ướp thịt sao ngon nhất khi nướng chín. Hắn không hề chú ý đến ánh mắt say mê của thiếu nữ bên cạnh mình, mà cứ từng bước một giải thích.
Làm sao Iguri lại không để ý đến điều này đâu? Nàng chỉ biết âm thầm thở dài…
Tuy khó chịu trong lòng nhưng nàng cũng có sự cảm thông cho Mitsuri, cùng là thiếu nữ mới lớn, nàng hiểu cái cảm giác khi lần đầu gặp được người mình thích chứ.
Nếu không thể dứt bỏ ngay từ lúc tình cảm chưa nảy nở thì rất khó ngăn chặn được bản năng tò mò trong tình yêu của nữ nhân. Mà đối phương lại là nam nhân sở hữu mọi mặt hoàn hảo, hầu như là không có khuyết điểm.
Lúc thì ôn nhu như nước, khi thì mạnh mẽ như lửa, đặc biệt là khí chất quyết đoán đấy.
Người như vậy làm sao không khiến cho những nữ nhân khác mê muội đâu.
Khi chưa biết Mitsuri, nàng đối với cô gái nhỏ này chỉ có lãnh đạm. Nhưng sau khi trải qua vài tuần đầu, không hiểu sao tính cách của cô lại khiến cho nàng rất có hảo cảm.
Dần dần cảm xúc của nàng đối với Mitsuri sinh ra yêu mến và xem cô như người em ruột của mình.
Nếu như cô đã có tình cảm sâu đậm với nam nhân của nàng như vậy, mà Seigi cũng có ý nghĩ đáp lại thì Iguri sẽ thành toàn cho hai người.
Thiết nghĩ tình cảm của hai người chẳng phải là đều dành cho nam nhân mà mình yêu thương đấy sao?
“Mitsuri, Iguri, hai em nghe anh nói có hiểu gì không?” Seigi cho hai nữ một cái nháy mắt.
Giảng một hồi, không thấy có ai thắc mắc cũng khiến hắn cảm thấy có điểm là lạ, sợ hai nàng không hiểu nên hắn mới quan tâm đến.
“Em có.”
“Có ạ.”
Seigi gật đầu, đang muốn nói tiếp, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Iguri như có điều khúc mắc, hắn liền dừng.
“Có chuyện gì sao, Iguri?”
Ở cùng nàng lâu như vậy làm sao hắn không biết nàng đang có nghi vấn muốn cho mình giải đáp đâu.
Iguri im lặng một lát, sau đó mới chầm chậm hé lời.
“Nếu một nam nhân đã yêu một nữ nhân, nhưng lại nảy sinh thêm tình cảm đối với một nữ nhân khác cũng có cảm tình với mình thì anh nghĩ như thế nào về nam nhân kia?”
Nghe được câu hỏi này, Seigi trầm ngâm vài giây, hắn đoán là vì ai mà nàng mới hỏi như vậy, khẽ nhìn về Mitsuri đang ngoan ngoãn ngồi kế bên mình, song hắn bình tĩnh đáp.
“Tình cảm của nam nhân kia đối với nữ nhân đầu tiên đương nhiên là tình yêu chân thành, còn về vấn đề nảy sinh thêm tình cảm với một nữ nhân khác cũng yêu bản thân nam nhân đó thật lòng…
Nếu đáp lại, nam nhân đó chắc chắn là người có bản lĩnh và trách nhiệm cao, trái tim rộng mở và có lòng bao dung rất lớn.
Người như vậy trong vạn người mới có một, nên phải thật quý trọng và giữ gìn nha.”
“Lời này là nói thật?” Iguri nghi ngờ, đôi mắt nhìn chăm chú biểu lộ của hắn.
“Là thật.”
Nghe được lời này của Seigi, Mitsuri thầm vui mừng. Nàng không nghĩ Seigi lại có ý suy nghĩ như vậy trong vấn đề nhạy cảm này.
Còn Iguri chỉ gật đầu như vừa hiểu ra được ý gì đó, nhưng một lúc sau, nàng lại có nghi vấn.
“Vậy nếu như nữ nhân kia cũng muốn yêu nam nhân thứ hai thì sao?”
“À… nếu xảy ra chuyện như vậy thì chỉ trách nam nhân đầu tiên của nàng vô dụng, hẹp hòi, xấu xa và vô trách nhiệm thôi chứ sao a.”
Seigi nhanh nhẹn đối, nhìn bề ngoài của hắn thì thong dong đấy, nhưng không ai biết sau lưng hắn đang toát mồ hôi hột a.
Ai bảo chủ đề này quá khó trả lời một cách hợp lý đâu?
“Nhưng nếu nữ nhân đó cũng giống với nam nhân đầu một dạng, là người có bản lĩnh và trách nhiệm cao, trái tim rộng mở và có lòng bao dung rất lớn đâu?”
“Ai…” Đến đây, Seigi liền lâm vào thế bí.
Nhưng não hắn rất nhanh đã nhảy số.
“Như anh đã nói, nếu nam nhân đầu của nàng hoàn hảo không một nhược điểm thì bản lĩnh đó của nàng tất yếu là để dành cho nam nhân đó.
Trách nhiệm làm vợ của nàng sẽ chỉ dành cho một mình hắn đến đỡ, trái tim có rộng đến mấy cũng chỉ đủ chứa một người như hắn, lòng bao dung có lớn đến đâu đều không bọc nổi nam nhân thứ hai đến sau a.
Trọng điểm là nam nhân đó của nàng phải hoàn hảo hơn chính nàng rất nhiều thì mới làm được điều vĩ đại như vậy…”
“Nói thế… nữ nhân không hoàn hảo thì không xứng đáng có nam nhân thứ hai hay sao?” Iguri có chút tiếc hận cho nữ quyền.
“Lời này của em thế nhưng là sai.” Seigi lắc đầu, lại bày ra bộ mặt sâu sắc.
“Nữ nhân có nảy sinh tình cảm với người khác hay không là do nam nhân của nàng, còn chính hắn nảy sinh tình cảm với nữ nhân khác thì lại là do hắn, có một chút là duyên phận và ý trời lẫn vào đó.
Nghe thì không công bằng thật, nhưng đó là sự thật.”
“Ra là thế, em hiểu rồi…”
Thấy nàng không tiếp tục truy cứu gì về vấn đề nạp nữ vào hậu cung, trong lòng Seigi mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, mồ hôi sau áo cũng cấp tốc rút đi.
Không thể không nói hắn đã tính trước đến trường hợp này, thế nên dùng miệng lưỡi một chút là có thể giải quyết một cách êm đềm.
Nếu đặt vào thời đại mà Seigi sống ở thế giới trước đấy thì những điều mà hắn nói vừa rồi chắc chắn sẽ bị người ngoài phỉ nhổ không thôi. Khẳng định là sẽ bị thiến cho chó ăn.
Cái gì mà nam nhân vĩ đại, nữ nhân không vĩ đại là do nam nhân chứ? Đơn giản là xàm ngôn.
Nhưng may thay thời đại này cũng cổ xưa nên quan niệm phu thê không bị gò bó quá nhiều về luật một vợ một chồng, thế nên Seigi mới dám hồ ngôn lộng ngữ như vậy ở trước mặt Iguri - một thiếu nữ đã từng là tiểu thư của một gia tộc giàu có.
Nếu hắn đã nói như vậy thì nàng với mình cùng yêu một người là hợp theo lẽ thường tình, ân… cứ vậy đi. - Iguri thầm nghĩ, ánh mắt lấp lóe nhìn Mitsuri vài lần.
…
Buổi trưa hôm đấy có bốn thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần ở Điệp phủ ghé qua phủ của Seigi, các nàng không ai khác là Shinobu, Kanae, Ichibana và Hinata - là bốn trong sáu đóa hoa mỹ lệ của Sát Quỷ Đoàn
“A! Mọi người đến thật đúng lúc nha, hiện tại anh Seigi đang cùng với em và chị Iguri nấu bữa trưa ạ, một tí nữa là xong nên các chị vào dùng bữa luôn nhé.”
Mitsuri vui vẻ mở cổng để họ vào.
Dù quãng thời gian trước đây mối quan hệ giữa Iguri và Shinobu không mấy yên bình, thế nhưng hiện tại liền khác biệt. Mối quan hệ của nàng và Iguri đối với những người khác ở Điệp phủ đã trở nên tốt hơn, mà các nàng đối với bản thân cũng tương tự.
Chỉ là Iguri rất ít khi nói chuyện với các nàng mà thôi, ngoài Mitsuri và Seigi ra, Iguri không hay tiếp xúc với ai khác.
Shinobu ngửi được một mùi vị kỳ lạ, nhưng lại khiến cho vị giác của nàng bị kích thích đến nỗi tiết dịch vị.
“Thật thơm nha.”
Kanae cũng bị mùi vị lạ lẫm này cho hấp dẫn, trong lòng nàng có chút tò mò không biết món này có hình dạng ra sao mà mang theo hương vị thơm nức của cá, cùng với vị chua chua ngây ngây kia nữa.