Chương 5: Hoá ra đây là Kimetsu No Yaiba

Trên đỉnh núi Sagiri vào buổi sáng, từng tia nắng nhẹ nhàng chiếu rọi cả mảnh đất thiên nhiên ở nơi đây.

Tiếng hót líu ríu lúc có lúc không của những con chim nhỏ đang nô đùa qua từng tán lá, thỉnh thoảng dừng xong lại cất lên lời ca lanh lảnh như một bản giao hưởng.

Tại ngôi nhà gỗ nhỏ nằm lẻ loi giữa rừng cây bạt ngàn.

Một cậu thiếu niên chậm rãi đóng lại cánh cửa và bước ra từ ngôi nhà.

Người này có vóc dáng cao gầy. Hắn mặc một bộ haori đen có đường viền đỏ được may rất khéo léo, chiếc quần đen với đôi quấn chân màu đỏ. Một thanh kiếm katana có vỏ đen được treo ngay bên hông phải.

Điểm kỳ lạ là hắn không dùng tất và đôi dép, trực tiếp bước đi bằng đôi chân trần trông giống mọi ngày.

Hắn có bộ tóc khá ngắn màu đen, phần mái dài phủ trán, phần rìa đầu phía bên trái có một nhúm tóc màu đỏ được cột lại và thả lõng xuống, trông khá bắt mắt.

Ngũ quan của hắn phải nói là rất đẹp.

Gương mặt trái xoan không một điểm thừa thiếu, lông mày rõ nét, đôi mắt to và hai mí rõ ràng. Đặc biệt là màu mắt như nước biển của đại dương bao la, nhìn vào sẽ khiến người ta bị hãm sâu vào trong đó như một giấc mộng mà khó có thể quay lại thực tại.

Chiếc mũi cao và thẳng toát làm toát lên sự cuốn hút cho toàn bộ khuôn mặt. Khóe miệng hơi cong có đôi môi mỏng dày đều đặn làm nhấn mạnh thêm vẻ đẹp nhẹ nhàng, có phần hơi u buồn của hắn.

Hôm nay xem như là ngày nghỉ của ta, không biết nên làm gì nhỉ? - Thiếu niên trầm ngâm một lát, sau đó tự niệm ở trong đầu một chữ ‘mở’.

Lúc này, trước mặt hắn xuất hiện một bảng điện tử hình chữ nhật màu tím.

Bảng trạng thái:

- Tên: Seigi -

- Tuổi thọ: 500 năm (15 tuổi) -

- Tộc: Tà Thần -

- Cấp độ: Tầng một (Hậu kỳ) -

- Năng lực:

Học hỏi/thích nghi: Hơi Thở Của Nước (Mười một thức)

Tam Mạch Chuyển Tử (1/3) -

Nhiệm vụ:

- Thu nữ tính vào hậu cung (Mỗi một người sẽ có giá trị năm trăm điểm tích lũy):

Obanai Iguri: 90%

Kanroji Mitsuri: 50% -

- Diệt boss:

Chính (Giá trị hai nghìn điểm tích lũy): chưa

Phụ (Giá trị một nghìn điểm tích lũy): chưa

Thập Nhị Thượng Huyền (Giá trị năm trăm điểm tích lũy): (0/12)

Thập Nhị Hạ Huyền (Giá trị một trăm điểm tích lũy): (3/12)

Đã mười lăm năm trôi qua rồi sao? So với hai mươi năm của kiếp trước cùng lắm là một khoảng thời gian chớp mắt cái đã qua, nhưng thật hoài niệm… - Thiếu niên thầm cảm khái.

Đúng vậy.

Thiếu niên này chính là Seigi, cũng là đứa bé mà mười lăm năm trước được một thợ săn quỷ - Urokodaki Sakonji mang về và nuôi dưỡng.

Trước khi chưa đầu thai, hắn đã được hệ thống sao lưu lại toàn bộ ký ức của kiếp trước cùng với Huyết Mạch Tà Thần, sau đó mới dung nhập vào thai nhi khi mẹ ruột của Seigi lúc đấy đang mang thai hắn.

Làm cho hắn không ngờ tới thế giới mà bản thân đầu thai, cũng là nơi mà hệ thống gọi với cái tên vị diện… lại chính là một bộ phim hoạt hình nổi tiếng của Nhật Bản.

Kimetsu No Yaiba!

Không những thế, nội dung của nhiệm vụ trên hệ thống với cốt truyện đều giống y hệt tựa game Bảo Vệ Hậu Cung Trong Thế Giới Đa Thứ Nguyên mà hắn từng phụ trách lập trình ở kiếp trước.

Seigi cứ ngỡ bản thân sẽ có bàn tay vàng của hệ thống buff cho vận may và gia cảnh lớn trong thế giới này, nhưng người tính không bằng trời định…

Hắn xui xẻo đến mức vừa ra đời đã bị người đời phỉ nhổ là “đứa con của quỷ”, thậm chí còn suýt bị một con quỷ giết chết nếu như lúc đó không có cha mẹ ruột hi sinh để bảo vệ hắn.

Nhớ đến sự việc đau lòng đó một chút thôi mà trong tâm trí hắn bỗng chốc ùa về liên tiếp những ký ức bất hạnh trong quá khứ, cả kiếp trước lẫn kiếp sau, chỉ là kiếp này cũng khá hơn một tẹo…

Đau thương nhất là khi hắn phải tận mắt chứng kiến cha mẹ ruột của mình ra đi lần thứ hai, điều đó vẫn còn ăn sâu vào tâm trí hắn đến tận bây giờ…

Còn khá hơn?

Vì Seigi hiện tại có những người thân đúng nghĩa thật sự gắn bó bên mình nên hắn đã hiểu ra được lý tưởng quan trọng ở cuộc đời thứ hai này.

Tuy đó chỉ là những nhân vật trong một tác phẩm hoạt hình nổi tiếng… nhưng dù sao họ cũng có cảm xúc riêng và biểu cảm rất chân thật không khác gì người bình thường.

Điều đó khiến cho phần nhân tính bên trong con người Seigi bị đồng hóa. Khi họ vui vẻ, hắn cũng cảm thấy vui vẻ. Họ đau lòng, hắn lại càng đồng cảm…

Có thể nói những người đó đã an ủi một phần nào đấy ở nội tâm luôn cảm thấy cô đơn của hắn.

“Haizz…” Seigi thở dài.

“Hơi Thở của Nước, thức thứ nhất: Thủy Diện Trảm.”

Bỗng nhiên sau lưng Seigi xuất hiện một thiếu niên không biết từ đâu nhảy ra, ánh mắt y lộ ra vẻ cẩn trọng, rút ra lưỡi kiếm trong bao bằng một tốc độ rất nhanh và bổ dọc về phía hắn.

Lưỡi kiếm sắc bén mang theo một dòng chảy uyển chuyển đến từng động tác như một dòng sông múa trên không.

Khi Seigi chỉ vừa mới liếc mắt về phía sau, một người thanh niên bất ngờ lao ra từ bụi cây ở đằng trước và vọt về phía hắn với thanh kiếm trên tay.

Lưỡi kiếm của y cũng mang theo cả một dòng năng lượng màu xanh dày đặc, chém ngang.

Mắt thấy cả đằng trước lẫn đằng sau đều bị giáp công, Seigi mới nhếch miệng tay trái khẽ đẩy lên cán kiếm.

Bỗng chốc dòng thời gian xung quanh có cảm tưởng như bị tua chậm. Bằng cách nào đó, hắn đã rút thanh kiếm ra khỏi bao và chém một vòng về phía hai thiếu niên kia chỉ trong nháy mắt.

Một tiếng va chạm của kim loại vang lên!

Hai lưỡi kiếm mang theo lực lượng của biển cả ấy vậy mà bị Seigi chém đứt và rơi trên mặt đất.

Hai thiếu niên kia thấy thế, mỗi người đều không giấu được sự kinh ngạc và… bất lực.

“Haizzz, cậu có còn là con người không vậy, Seigi ơi…” Thiếu niên tóc cam có vết sẹo bên má phải lộ ra vẻ mặt cảm thán.

Người này tên Sabito, là một trong ba đứa trẻ mồ côi được Urokodaki nuôi nấng với hi vọng đưa y gia nhập vào Sát Quỷ Đoàn.

Vóc dáng chỉ thua Seigi một chút, sở hữu mái tóc dài màu cam nhạt. Y khoác bên ngoài chiếc Haori màu trắng, áo lót bên trong có họa tiết hình thoi màu vàng và xanh.

Quần ống rộng đen với dây buộc bụng màu ghi. Hai ống chân được bó chặt bằng vải mỏng, có họa tiết y hệt như áo lót của y. Còn lại là đôi tất đen với chiếc dép trắng trông khá bình thường…

“Ờ ừm… đừng nói với chúng tớ, cậu là quỷ đấy nhé…” Thiếu niên còn lại với vẻ mặt hơi vô cảm lấy làm đặc trưng nói.

Y có mái tóc dài được buộc thành chùm nhỏ sau gáy, gương mặt ưa nhìn nhưng lại hơi đụt.

Trang phục của y có vẻ đơn giản hơn thiếu niên kia một chút. Chiếc Haori khoác bên ngoài màu đỏ sẫm, trước đây nó từng là thứ mà người chị quá cố của y thường mặc…

Áo lót, quần ống rộng với đôi tất y đang mặc có màu đen, còn lại là khăn quấn chân và đôi dép màu trắng.

Y tên Giyuu, họ là Tomioka. Hoàn cảnh của y nói chung là tệ hơn khá nhiều so với Sabito, nhưng lại chưa khổ bằng một phần của Seigi…

Nghe được lời của hai thiếu niên này thốt lên, khóe miệng của Seigi hơi cong, hắn thản nhiên nói:

“Makomo, giải thích hộ cho hai tên ngốc này hiểu hộ anh nhé, giờ anh có việc cần phải đi làm rồi nên không tiện.” Nói xong, hắn liền chạy thẳng một mạch xuống núi.

“Vâng, giao cho em đi.”

Khi tiếng nói lanh lảnh như chim hót vừa dứt, một hình bóng nhỏ nhỏ xinh xinh từ trên cành cây cao ngất nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.

“Khoan đã! Nay cậu lại đi thăm tình yêu nữa à? Ây Seigi!” Sabito cố gắng gọi lại Seigi, nhưng thấy hắn đã biến mất trong màn sương xám đằng xa, y mới thở dài.

“Không cần hỏi… tớ cũng đã biết cậu ta đi gặp cô gái kia rồi.” Giyuu mặt đụt không thể không chen vào một câu.

Sabito vừa gãi đầu vừa bất đắc dĩ nói một câu:

“Đúng vậy a, đâu còn chuyện nào thú vị hơn khiến cậu ta không quan tâm việc giết quỷ với chăm sóc cho cô gái kia đâu, mà…” nhìn sang cô bé nhỏ nhắn xinh xắn đang đứng bên cạnh mỉm cười nhìn mình với đứa bạn, y mới lộ ra vẻ quan tâm.

“Makomo, từ khi nào mà em ở trên đó vậy?”

“À… từ lúc mà các anh lên kế hoạch muốn đánh lén anh Seigi rồi, mà… hai người nên bỏ cuộc đi thôi. Một nhiệm vụ cỏn con của thầy Urokodaki giao cho mà hai người làm đến lần thứ một trăm vẫn chưa thành công nổi, vì sự thất bại liên tục của các anh mà số tiền đi rèn cây kiếm mới cũng bỏ ra khá lớn đấy…”

Cô bé vẫn giữ trên khóe môi nụ cười nhẹ và nói.

Trên thân hình xinh xắn khoác một bộ kimono màu hồng thêu hoa, dây buộc bụng màu vàng, chân váy dài chưa đến đầu gối làm lộ ra đôi chân thon nhỏ và trắng hồng trông cực kỳ đáng yêu.

“Haizz, nhiệm vụ đó nhìn thế nào cũng đâu thể nói là cỏn con được? Em đừng nghĩ việc chém rách áo của cậu ta là dễ a, nhìn nó thế nhưng lúc làm thì chẳng đơn giản một tí nào cả, nhiều khi còn khó hơn cả việc chém đầu một con quỷ ấy chứ.” Sabito nghiêm túc nói.

Giyuu mặt đụt đưa ánh mắt nhìn y rồi gật đầu với vẻ đồng tình.

Cô bé kia chỉ im lặng, rõ ràng là không có cách nào để phủ nhận lời nói này của y.

Nói đúng hơn là không thể nào phủ nhận.

Phải nói đến năm năm trước, khi mà Sabito và Giyuu bước vào độ tuổi tròn chục, còn Makomo mới lên tám. Cả ba người đều được tận mắt chứng kiến rất nhiều khả năng siêu việt của Seigi.

Nói ra thì khó tin nhưng lúc đó họ chỉ mới tập hít thở, một bài tập cơ bản hầu như là dành cho người mới bắt đầu trước khi bước vào con đường sát quỷ.

Ấy vậy mà Seigi - một đứa trẻ chỉ mới tròn mười tuổi đã thành thục được Hơi Thở của Nước và giết được hơn chục con quỷ ngay tại thời điểm đó.

Quả thực là một chuyện hư cấu nhưng không thể khiến họ không tin.

“Bởi vậy… thầy Urokodaki mới nói, trong bốn người chúng ta thì anh ấy có khả năng trở thành một trong chín Trụ Cột trẻ tuổi của Sát Quỷ Đoàn nhất. Mà… em còn nghe lén được một chuyện khi thầy Urokodaki nói chuyện với anh Seigi.”

“Hai năm trước thầy từng nói chuyện với thủ lĩnh của Sát Quỷ Đoàn, tự mình đề cử anh Seigi lên thẳng vị trí trụ cột. Người thủ lĩnh ấy hình như cũng rất có giao tình sâu sắc với thầy nên đồng ý chuyện đấy và muốn gặp mặt anh Seigi một lần hỏi để về điều đó, nhưng sau khi gặp mặt…”

“Nhưng… làm sao?”

Lời nói ngập ngừng của Makomo khiến cho lòng tò mò của hai thiếu niên bị kích thích, cả hai đều chăm chú lắng nghe câu tiếp theo. Bọn họ đều biết chức vị Trụ Cột trong Sát Quỷ Đoàn có ý nghĩa thế nào nên cực kỳ xem trọng điều này.

“Anh ấy chỉ nhẹ nhàng từ chối lời đề nghị của vị thủ lĩnh ấy với một lý do…”

“... Bản thân vẫn còn kém cỏi ở quá nhiều mặt và muốn dành vị trí quan trọng đó cho người tốt hơn. Vả lại… tương lai còn muốn dành nhiều thời gian cho gia đình nên không thể tiếp nhận.”

“Không thể nào!!!”

Makoto vừa dứt lời, cả Sabito cho đến Giyuu mặt đụt cũng phải thốt lên một tiếng kinh ngạc.

- Hết -