Tại Vô Hạn Thành.
Ngay khi nhận được tin báo hai Thượng Huyền bị giết chết chỉ trong một đêm.
Bảy Thượng Huyền Nguyệt Quỷ khác lập tức được Nakime triệu hồi đến đây, chỉ thiếu mỗi Thượng Huyền Tam Douma và Thượng Huyền Tứ Akaza là tất cả đều có mặt đông đủ.
Trên mặt sàn lớn được đặt giữa trung tâm của vô số căn phòng cổ điển có kích thước khác nhau. Tại đó, chỉ thấy Chúa quỷ đang ngả lưng trên chiếc ghế salon đơn, cặp mắt nhắm nghiền.
Đôi mày của gã thỉnh thoảng nhíu lại như có chuyện gì đấy bất mãn ở trong lòng.
“Tìm được vị trí của hai người họ rồi thưa ngài.” Nakime cung kính đáp.
“Vậy thì mang chúng đến đây ngay đi.” Muzan liếc mắt về phía ả, lạnh nhạt nói.
“Vâng.”
Nakime gật đầu, móng tay nhọn khẽ gẩy dây đàn đến hai lần.
Một âm thanh du dương, ngân vang như tiếng chuông kéo dài mãi cho đến khi ngón tay nhỏ của nữ quỷ ngừng lại. Đó cũng là lúc ba thân ảnh xuất hiện một cách đầy bất ngờ ngay chính giữa mặt sàn.
“Em phải cố gắng chống đỡ nó, Kozuki…”
Chỉ thấy Thượng Huyền Tam Akaza đang ôm chặt cơ thể run lẩy bẩy của Kozuki vào lòng.
Còn Douma đứng ở cách đó không xa, vẻ mặt lộ ra sự thương hại khi nhìn về phía họ.
“Ô?!”
Y chợt phát hiện ra khung cảnh xung quanh đã thay đổi.
Vừa nãy vẫn còn đang đứng trong cánh rừng âm u, nhưng thoắt một cái ngay khi có tiếng đàn nào đó vang bên tai thì y liền nhận ra nơi này chính là căn cứ bí mật của ngài Muzan - Vô Hạn Thành.
Xung quanh là những căn phòng xếp chồng chéo lẫn nhau, đặc biệt ở mỗi căn phòng gần nhất đều xuất hiện một thân ảnh đang ngồi tại đó.
“Các Thượng Huyền?… a.”
Nhận ra điều gì khiến Douma xoay người lại, vô tình bắt gặp Chúa quỷ đang dùng cặp mắt đỏ tươi trừng về phía mình
Y hơi rùng người.
Lúc này có một loại cảm giác nặng nề đè lên trên vai khiến Douma phải ngã khuỵu xuống.
“Ai cho phép ngươi gặp ta mà không quỳ xuống chứ?” Muzan lãnh đạm hỏi.
Bất giác bị áp lực từ Chúa quỳ nhấn cho quỳ xuống mặt đất, Douma có chút hoảng hốt, nhanh chóng giải thích.
“Ây! Không phải như ngài nghĩ đâu! Chính tôi cũng không biết Nakime sẽ dịch chuyển mình đến đây a, vả lại…”
Y đưa ánh mắt ra đằng sau, nơi Akaza đang ôm trầm lấy thiếu nữ ấy, lộ ra sự tiếc nuối.
“Lúc ấy tôi vô tình bắt gặp được Akaza bảo vệ một cô gái trong Sát Quỷ Đoàn khỏi đòn tấn công của mình. Mà cũng chẳng hiểu sao cậu ta lại đánh nhau với tôi chỉ vì cô gái đó. Nhưng thật không may… cô ta dính phải Huyết Quỷ Thuật của tôi mất rồi…”
Muzan nghe đến đây liền hiểu vấn đề, chính gã cũng có thể tùy ý đọc được suy nghĩ của những con quỷ ở dưới trướng.
Các Thượng Huyền Nguyệt Quỷ khác cũng không ngờ một kẻ đứng trong hàng ngũ mạnh mẽ như Thập Nhị Thượng Huyền lại làm ra chuyện này, từng ánh mắt soi xét nhanh chóng chuyển về phía Akaza.
Từ trước đến nay, Thượng Huyền Tứ ở trong mắt họ là một con quỷ luôn tìm kiếm bạo lực để đạt được sức mạnh mạnh mẽ hơn. Nhưng lúc này lại như thế nào?
Điều gì khiến gã lựa chọn bảo vệ con người kia đâu?
“Ngươi đang làm gì vậy, Akaza?” Nhìn chằm chằm Akaza thật sâu, cặp đồng tử đỏ tươi của Muzan co lại như muốn nhìn thấu đối phương ngay lúc này.
Akaza cảm nhận được một luồng áp lực đột ngột đổ dồn trên người bản thân, mồ hôi hột không ngừng tiết ra.
Gã ôm thân thể đang liên tục co giật của thiếu nữ, chầm chậm xoay người hướng về phía Muzan.
Nhìn xuống từng đường gân nổi lên từ cánh tay, cổ và khuôn mặt của Kozuki. Chẳng những thế, đến đôi mắt của nàng đã có dấu hiệu của việc sắp quỷ hóa thành công.
Nhưng cái loại đau đớn khi cơ thể bị biến đổi thành quỷ…
Tại sao Akaza lại không biết đâu?
Cái cảm giác đó gã đã từng trải qua trong quá khứ, giống như bị hàng trăm con kiến cắn loạn ở bên trong cơ thể vậy. Huống chi người phải chịu biến đổi vẫn chỉ là một thiếu nữ yếu ớt.
Akaza nuốt lại cơn đau thương ở trong lòng.
“Thuộc hạ xin Chúa quỷ thứ lỗi vì sự bất kính vừa rồi.” Trên gương mặt lộ ra vẻ thành khẩn, gã lo lắng Chúa quỷ sẽ không bỏ qua cho hành động của mình khi còn trong khu rừng ấy.
Bởi việc bảo vệ con người đã làm trái đi với mục đích của Muzan đối với Akaza.
Sự tồn tại của gã là giết chết những kẻ trong Sát Quỷ Đoàn và giúp Chúa quỷ đạt được mục đích tìm ra hoa Bỉ Ngạn Xanh, còn các việc khác chỉ là chuyện dư thừa mà gã không nên làm.
“Ồ… hóa ra ngươi cảm thấy con bé đó giống người mà ngươi từng yêu khi còn là con người sao?” Thản nhiên hỏi một câu, Muzan nhìn thấu suy nghĩ của Thượng Huyền Tứ nên khó tránh khỏi một chút ngạc nhiên.
Lo lắng Chúa quỷ không vừa mắt Kozuki mà giết chết nàng, Akaza liền lộ ra vẻ thất thố, nhanh chóng đáp với vẻ cầu khẩn.
“Thuộc hạ xin ngài hãy bỏ qua cho cô ấy!”
Đây là lần đầu tiên gã nhận ra bản thân yếu ớt đến mức nào. Đến việc sinh tử của một thiếu nữ cũng không thể tự mình định đoạt mà phải cầu xin người khác…
Nhưng nếu gã không làm thế thì người con gái này có thể sẽ chết.
“Hừm… ngươi đã tự ý cho nó máu, vậy là chỉ cần đợi nó thành công hóa quỷ thì ta sẽ suy nghĩ về điều đó. Mà thật ra nếu nó không hóa quỷ được thì cũng sẽ chết vì cơ thể không tiếp nhận được máu của ngươi thôi, ta cũng không cần phải bẩn tay làm gì.”
Muzan lạnh nhạt nói.
Nghe được điều này khiến cho nội tâm Akaza vui mừng không kể xiết. Một tia hi vọng chợt lóe lên trong lòng, gã lập tức hướng về phía Chúa quỷ mà dập đầu liên tục.
“Cảm ơn Chúa quỷ đã rộng lòng bỏ qua, chỉ cần cô ta có thể hóa quỷ thì thuộc hạ sẽ tìm cách giải quyết cho thỏa đáng.”
“Được rồi, dừng lại đi.”
Nhìn hết thảy hành động của Akaza ở trong mắt, Muzan lạnh nhạt nói.
Akaza nghe vậy mới ngừng dập đầu.
Suy cho cùng Chúa quỷ vẫn rất cần một con quỷ mạnh mẽ như Akaza phục vụ dưới trướng mình, việc khiến gã thù hận và dẫn đến trở mặt sẽ chỉ khiến lực lượng của Muzan càng trở nên tổn thất ngay tại thời điểm này.
Nên Muzan mới lựa chọn cách bỏ qua cho gã.
Không ngờ ngài Muzan sẽ có lúc nhân từ với một kẻ diệt quỷ như vậy đấy… - Douma lộ ra nụ cười nhạt.
Dù biết mục đích chiêm ngưỡng gương mặt đau khổ của Akaza đã thất bại, nhưng y cảm thấy việc này nên dừng ở đây.
Huống gì Chúa quỷ cũng đã nói ra lời kia, nếu y còn chêm miệng vào thì việc không hay tất nhiên sẽ xảy ra.
Không chỉ có mình y suy nghĩ như vậy, đến cả vài Thượng Huyền cũng có cùng ý niệm này.
“Ta nói rồi, việc con bé này có từng là thành viên trong Sát Quỷ Đoàn hay không cũng chẳng quan trọng. Nếu nó có thể hóa thành quỷ và có tác dụng mà ta cần thì ta sẽ bỏ qua.” Muzan tỏ ra lãnh đạm, giải đáp hiểu lầm trong lòng của vài thuộc hạ.
Lời nói của gã mang giá trị lớn tuyệt đối khiến cho các Thượng Huyền còn lại không thể phản bác.
Gã chỉ quan tâm đến hai thứ, đó là có giá trị và vô dụng.
Là vật vô tri hay vật sống thì chỉ cần có giá trị mang đến nhiều lợi ích cho bản thân, Muzan sẽ xem xét nó để giữ lại bên người. Ngược lại, gã rất ghét những kẻ vô dụng không có một tí giá trị nào dù cho là nhỏ nhất.
Vì thế mà kết cục của những kẻ đó cực kỳ thê thảm.
Akaza tin tưởng câu nói này của Chúa quỷ, nhưng nửa phần lo âu dành cho Kozuki là vẫn còn.
Bởi cơ thể của nàng lúc này chưa hoàn toàn hóa quỷ thành công, gã đoán sẽ phải mất thêm một đoạn thời gian ngắn nữa thì Kozuki mới đạt được điều đó.
Bất kể thế nào đi nữa, gã tuyệt đối sẽ không để Kozuki chết.
Giải quyết xong vấn đề của Akaza, Muzan liền để hai Thượng Huyền trở về vị trí tọa hạ của mỗi người. Sau đó gã bắt đầu đi thẳng vào vấn đề chính của đêm hôm nay.
"Hết Hạ Huyền bị giết bởi một kẻ lạ mặt rồi lại đến hai Thượng Huyền bị một Trụ Cột chém đầu, các ngươi có còn mặt mũi để làm Thượng Huyền sao?" Muzan nhíu mày, bàn tay khẽ bóp nát tay vịn trên ghế.
Nghe vậy, các Thượng Huyền còn lại không biết phải biện hộ thế nào cho hợp lý.
Nên nhớ hai Thượng Huyền bị hạ sát là hai kẻ có sức mạnh thuộc tầm trung trong Thập Nhị Thượng Huyền - Thượng Huyền Thất Saruma và Thượng Huyền Ngũ Kokuro.
Một Thượng Huyền tầm trung có thể mạnh ngang từ ba đến bốn Trụ Cột trong một trận chiến sinh tử.
Ấy vậy mà hai kẻ đó lại bị giết chết bởi một tên Trụ Cột lông còn chưa mọc đủ. Nói thế nào đi nữa thì điều này cũng đã để lại một vết nhơ cho loài quỷ ngay tại thời điểm này.
Điều này cũng vô tình khiến cho Thượng Huyền Thập Nhất, Thập, Cửu và Bát phải giật mình.
Còn đối với bốn Thượng Huyền có thực lực tầm thượng cấp trở lên thì chỉ hơi nhíu mày một cái, biểu cảm không quá thất thố như bốn kẻ kia.
Vì thực lực của mỗi một con quỷ trong số chúng khác biệt và mạnh mẽ hơn đám còn lại rất nhiều. Rõ ràng nhất là Akaza - kẻ mạnh thứ tư trong Thượng Huyền Nguyệt Quỷ đã từng đánh bại Thượng Huyền Ngũ chỉ bằng hai đòn trong một cuộc tranh chấp vị trí Thượng Huyền.
Gã từng tuyên bố sáu Thượng Huyền tầm thấp dù cho có phối hợp để đấu với gã thì cũng không bao giờ cửa thắng, trừ Thượng Huyền Thập Nhị Genku - một kẻ sở hữu Huyết Quỷ Thuật vô cùng đặc biệt.
"Thực lực của Saruma không tính là mạnh lắm, có khi chỉ nhỉnh hơn một chút so với trạng thái cuối cùng của Gyokko mà thôi. Sẽ không gây nổi sóng gió gì cho chúng ta cả. Chỉ cần cử Akaza và Douma đi xử lý là sẽ ổn thỏa." Một giọng nói điềm nhiên truyền ra bên trong căn phòng của Thượng Huyền Nhất Yorrichi.
"Đúng vậy. Mọi kẻ thù trước mắt đối với ta mà nói, cho dù là bất kỳ ai cũng đều không đáng để ta rút ra thanh kiếm này." Thượng Huyền Nhị Kokushibou hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói ẩn chứa một hàm ý khinh miệt.
Nghe được sự tự tin từ con quỷ mạnh nhất Thập Nhị Thượng Huyền, Muzan dần giãn ra đôi lông mày, có chút hài lòng.
"Có nên..."
Douma đang muốn chen vào một câu nhưng gặp ánh mắt không có tí thiện cảm của Muzan, đành phải im bặt.
"Do tính toán không kỹ lưỡng đến trường hợp đó nên cái chết của hai Thượng Huyền là do sai sót trong kế hoạch của thuộc hạ, thưa ngài Muzan." Thượng Huyền Thập Nhị Genku lên tiếng.
Đúng vậy, kẻ đưa ra kế hoạch để dụ các thợ săn tinh nhuệ của Sát Quỷ Đoàn đến Shinjuku không ai khác chính là y.
Nhưng y lại không tính đến việc Sát Quỷ Đoàn lại lòi ra một tên Trụ Cột có thực lực biến thái như vậy, chỉ trong một đêm mà hắn đã hạ sát cả hai Thượng Huyền.
Nói thế nào cũng rất khó để tin.
"Bỏ đi, chết thì đã chết rồi. Liệu ngươi có tính toán gì hay sao, Genku?" Muzan nhìn chăm chú về hướng căn phòng của Thượng Huyền Thập Nhị.
Bầu không khí im lặng bao trùm, mãi một lúc sau giọng nói từ căn phòng đó mới đáp.
"Thuộc hạ đã lợi dụng truyền thông của xã hội loài người để truy tìm tung tích hoa bỉ ngạn xanh. Rất nhanh nó sẽ được tìm thấy thôi thưa ngài Muzan. Khi đó, giấc mộng được đi dưới ánh mặt trời của ngài không còn là giấc mộng nữa đâu. Còn thời điểm này... thuộc hạ nghĩ chúng ta nên hạ thấp sự chú ý xuống hết mức có thể."
Nghe vậy, Muzan mỉm cười, hài lòng gật đầu.
"Ý của ngươi không tồi. Như thế cũng là một cách để tăng tiến tiến độ tìm ra nó. Nhưng tại sao hiện tại chúng ta phải hạ thấp sự chú ý đâu?" Nói đến đây, Chúa quỷ có chút hứng thú chờ đợi câu trả lời của y.
"Loài quỷ chúng ta luôn ẩn nấp trong bóng tối để hành sự, còn con người luôn ở ngoài ánh sáng. Vậy nên thuộc hạ nghĩ ta nên tận dụng điều đó vào lúc này để tìm ra điểm yếu của bọn Sát Quỷ Đoàn, khi đó chúng ta sẽ giáng xuống tai ương vào nơi quan trọng nhất để bọn chúng mất đi hi vọng chống cự."
Xuyên qua căn phòng đó có một người thanh niên mặc Kimono đen ngồi xếp bằng trước một cái bàn trà. Chỉ thấy y nhấp ngụm trà nhỏ rồi hạ xuống chiếc chén, mỉm cười nói.
"Thậm chí... thuộc hạ còn nghi ngờ tên Trụ Cột kia có liên quan đến Bán Quỷ Diện, thưa ngài Muzan."