"Quạc quạc quạc... Vô Trụ! Vô Trụ! Phía bên ngôi làng kia đột nhiên xuất hiện một con quỷ của Thập Nhị Thượng Huyền! Hiện tại Hoa Trụ và cô Hinata đang chống đỡ vô cùng khó khăn, ngài mau đến tiếp viện!!!"
Một con quạ đen hối hả bay đến báo với Seigi ngay khi hắn vừa rời khỏi làng. Nó là một trong những con quạ được huấn luyện tại Sát Quỷ Đoàn để có thể đảm nhận nhiệm vụ tình báo cho các thợ săn quỷ.
Seigi lộ ra vẻ ngưng trọng, vừa chạy vừa gật đầu đáp.
"Ta biết rồi. Có phát hiện ra nó là con quỷ đứng hạng mấy trong Thập Nhị Thượng Huyền không?"
"Không rõ!"
Thấy trang phục trên người Seigi đã không còn phẳng phiu, sạch sẽ như ban đầu, vài chỗ còn có vết rách lớn để lộ cả da thịt bên trong. Con quạ bất giác hỏi.
"Ngài vừa chiến đấu?"
"Phải."
"Thế có phát hiện ra đội thăm dò không?"
"Không."
"Vậy ngài chiến đấu với kẻ nào?"
"Thượng Huyền Thất, hắn đã bị tôi giết chết trong ngôi làng kia rồi. Nếu không tin thì có thể đến đó nhìn qua một lần. Giờ thì biến đi báo lại với ngài Oyakata đi, đừng làm phiền tôi nữa."
Cảm nhận được giọng nói của Seigi có chút khó chịu, con quả lập tức nói lời tạm biệt rồi bay về phía ngôi làng ngược hướng hắn đang chạy.
Sau khi đến nơi, con quả lập tức trố mắt nhìn xuống ngôi làng phía dưới.
Chu vi mấy trăm mét đổ về, chỉ thấy có mấy chục cái lỗ lớn nhỏ xuất hiện trên mặt đất cùng với hàng loạt miếng gỗ vụn nằm rải rác, chồng chất mỗi nơi như bãi phế tích.
“Quạc quạc, kia là?!” Con quạ phát hiện một nửa cái thân rết dài hơn hai mươi mét đang từ từ hóa thành tro và cuốn theo chiều gió, lập tức sửng sốt.
- Làm gì có con quỷ gà mờ nào mà to và dài như vậy chứ?
“Quạc quạc! Là chiến tích! Chiến tích! Sau nhiệm vụ này phải về báo với tất cả mọi người trong Sát Quỷ Đoàn mới được!!!”
-OoO-
Cũng tại thời điểm này, sâu trong một ngôi làng bị bỏ hoang khác. Trên mặt đất xuất hiện các cái hố bị lõm, nứt thành hình mạng nhện. Xung quanh trải dài một đống đổ nát, lộn xộn của đất đá và nhà cửa trông chẳng khác gì một bãi chiến trường.
“Ầm ầm…” Âm thanh của từng đợt va chạm vang lên không dứt.
Lúc này, Hinata đang khổ cực chống đỡ hàng loạt đòn công kích của kẻ địch đứng đối diện.
Dáng vẻ của nàng hiện tại đang rất chật vật. Trang phục bong tróc để lộ cả làn da trắng hồng bị trầy xước. Chiếc haori trắng tinh đã nhiễm bụi bẩn và dính vài vệt máu dài trên đó.
Còn phía sau Hinata có một thiếu nữ đang nằm run lẩy bẩy trên mặt đất. Trên gương mặt xinh đẹp của nàng đã trở nên xanh xao, yếu ớt vô cùng.
Chiếc Haori cánh bướm nhuốm đầy những vết máu đã phai thành màu đỏ sẫm. Sườn trái của nàng đang phải chịu một vết thương nghiêm trọng, chỉ thấy nó chảy xuống từng chất lỏng màu đỏ ướt thẫm cả mặt đất.
Thiếu nữ này không ai khác chính là Hoa Trụ Kanae. Do đỡ thay cho Hinata một đòn tấn công bất ngờ của kẻ địch từ phía sau nên nàng mới bị thương nặng như vậy.
“Chị Kanae! Hãy cố gắng chống đỡ, anh Seigi sẽ đến đây ngay bây giờ đây thôi!” Thấy sắc mặt của nàng đang dần trở nên nhợt nhạt, Hinata hốt hoảng hô lên một tiếng.
Ai đó đang gọi mình… - Nghe được cái tên này, Kanae gắng gượng chút sức còn lại để nhấc lên cặp mí, nhìn về phía thiếu nữ đang chiến đấu vì mình.
- Hinata? Em ấy vẫn còn đối đầu với con quỷ đáng sợ kia sao?! Không thể nào, như vậy sẽ chỉ khiến tính mạng của em ấy gặp nguy hiểm hơn thôi. Con quỷ đó… một trong Thập Nhị Thượng Huyền quá mạnh.
“Hinata… nghe chị, rời đi ngay lập tức! Nếu không cả hai sẽ chết ở đây trước khi Seigi đến… kịp mất.”
Lấy lại ý thức, tự hiểu tình trạng hiện tại của chính mình rất khó để cứu sống, Kanae liền sử dụng toàn bộ sức lực bình sinh để nói ra một câu.
Nàng… không mong muốn Hinata sẽ bỏ mạng ở đây cùng với mình.
Nghe vậy, Hinata liền nhíu mày phản đối.
“Sao em có thể làm như vậy chứ? Anh Seigi rất nhanh sẽ chạy đến đây khi thấy quả pháo vừa rồi thôi, đến lúc đó em có thể chữa trị cho chị!”
Trong đôi mắt của Kanae lập tức thoáng qua một tia hi vọng.
- Đúng vậy… chỉ cần Seigi đến kịp khi thấy quả pháo báo hiệu kia… là mình có thể được cứu sống rồi. Nhưng…
Suy nghĩ của nàng lập tức bị gián đoạn ngay khi thấy Hinata bị một nắm đấm khổng lồ trồi lên từ dưới đất đánh bay về phía sau.
Hinata phải khó khăn lắm mới dừng lại thân thể của mình. Nàng nhìn về phía trước, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
“Đang đối đầu với ta mà ngươi đi để tâm đến cái con nhỏ kia sao?” Một giọng nói thản nhiên truyền đến.
Đằng sau cánh tay khổng lồ bằng đất ấy là một người thanh niên cao lớn có nước da nâu nhạt. Mái tóc dài màu vàng nhạt buộc thành chùm hất ra sau gáy.
Y mang trên mình chiếc váy choàng đen phủ kín hạ thể.
Thân trên để trần khiến cho từng múi cơ và các bắp thịt đều lộ ra rất rõ ràng, đặc biệt là có vài dấu ấn màu đen kỳ lạ được khắc quanh thân. Chúng chính là ấn quỷ.
Đôi mắt y màu vàng hổ phách, trong tròng mắt xuất hiện từng vết rạn màu đen. Thứ để lại cho người ấn tượng là cặp đồng tử của y, nó là hai chữ cổ kanji.
Mang ý nghĩa là Thượng Huyền Ngũ.
Y chính là Thượng Huyền Ngũ Kokuro, một con quỷ mạnh mẽ chỉ đứng sau Thượng Huyền Tứ Akaza.
"Ta nhớ là các ngươi vừa mới nhắc đến một người tên Seigi. Mà có vẻ như hắn sẽ không sống nổi để rời khỏi ngôi làng đó đâu." Ung dung nói ra điều này, Kokuro nhếch mép, đưa ánh mắt nhìn về phía Kanae.
Y cùng một Thượng Huyền đến đây với ý định truy tìm dấu vết của Gia tộc Ubuyashiki, tiện thể nhử bọn Sát Quỷ Đoàn tới để giết luôn một lần.
Bởi Sát Quỷ Đoàn sẽ không khoanh tay đứng nhìn đám dân thường bị tàn sát một cách dã man, vì thế bọn chúng mới lợi dụng điểm này để dẫn những thành viên chủ lực trong Sát Quỷ Đoàn đến với ý định giết sạch.
Bao gồm cả Trụ Cột trong đó.
Mà kế hoạch này lại do chính tay một Thượng Huyền tính toán từ trước. Nên y và Thượng Huyền Thất cực kỳ tin tưởng.
Chỉ cần không có vấn đề gì, tất cả các thành viên trong Sát Quỷ Đoàn chắc chắn sẽ nằm trong dạ dày của y và tên Thượng Huyền còn lại.
Kokuro không biết tình hình bên Saruma ra sao, nhưng y tin chắc bất kỳ một Trụ Cột nào đó một khi đã bước vào lãnh địa của gã đều đồng nghĩa với việc đi tìm đường chết.
Còn Kokuro thì gặp chút việc ngoài ý muốn khi gặp hai Trụ Cột nữ tính đó đến đây. Theo đánh giá từ y, thực lực của thiếu nữ đã chịu vết thương nặng kia có phần nổi bật hơn một chút so với các Trụ Cột mà y đã đối đầu trong quá khứ.
Nhưng cũng không là gì so với Kokuro. Thậm chí y còn có thể giết chết nàng ngay lập tức nếu sử dụng thủ đoạn thật sự của mình.
Tuy vậy, nhưng thiếu nữ đi cùng nàng thì lại rất đặc biệt.
Mọi đòn tấn công thuần túy bằng sức mạnh thể chất của một con quỷ Thượng Huyền như y vậy mà không làm gì được thiếu nữ ấy.
Bởi cứ mỗi lần Kokuro ra đòn là nàng bằng vào một cách nào đó né tránh rất dễ dàng, giống như có thể nhìn trước chuyển động của y vậy.
Không chỉ có thế, điều khiến y bất ngờ hơn là từng nắm đấm bọc bên trong thứ ánh sáng xanh đó của nàng khi tung ra đều mạnh một cách khủng khiếp.
Giống như kẻ đang tấn công y chính là Thượng Huyền Tam Akaza chứ không phải một con người nữa rồi.
Khi Kokuro và thiếu nữ cùng tung quyền về vào nhau thì người chịu thiệt thòi không ai khác chính là y. Chỉ biết nắm đấm của y đã bị đánh nát ngay sau đó, còn thiếu nữ ấy thì chẳng gặp khó khăn gì.
Chính y cũng không thể tin một con người lại sở hữu thứ năng lực mạnh mẽ đến vậy mà không cần dựa dẫm vào hơi thở.
May mắn là độ bền của thiếu nữ này vô cùng kém, chỉ trong thời gian ngắn đã bị Kokuro sử dụng Huyết Quỷ thuật bào mòn hai phần ba thể lực.
Cộng thêm việc nàng không sử dụng Nhật Luân Kiếm. Chính điều đó đã ảnh hưởng đến các đòn tấn công vật lý của thiếu nữ, cho dù nó có mạnh đến đâu thì cũng vô pháp giết chết được một con quỷ Thượng Huyền.
"Thôi thì để tiễn ngươi đi trước vậy, đằng nào thì các ngươi sớm muộn cũng sẽ đoàn tụ với nhau ở nơi suối vàng mà nhỉ."
Y nhấc lên ngón trỏ, chỉ thẳng hướng Kanae.
- Huyết Quỷ Thuật: Bách Giáo Tru Sát.
"Không được!" Hinata giật mình, đã lập tức chạy đến.
Đây là... - Trong ánh mắt yếu ớt của Kanae, chỉ thấy một trăm cây cọc nhọn trồi lên quanh mặt đất mà Kokuro đang đứng và lao về phía nàng.
Chính một trong số chúng đã gây ra vết thương nghiêm trọng bên mạn sườn Kanae khi nãy.
Với số lượng nhiều như hiện tại, chỉ cần bị chúng nhắm đến thì việc né tránh là không thể nào làm được. Cái chết của nàng là điều không thể tránh khỏi.
Trong lúc Kanae tuyệt vọng nhất, một bóng lưng mảnh mai xuất hiện trước mắt để che chắn cho nàng.
"Hinata... mau chạy đi."
"Nhu Quyền: Bát Quái Nhất Bách Nhị Thập Bát Chưởng!"
Bỏ ngoài tai lời nói của Kanae, Hinata sử dụng Bạch Nhãn, lập tức bọc charka ở đôi ngọc thủ, sau đó liên tục tung những cú vẩy tay ra phía trước.
Chỉ thấy mấy chục cây cọc nhọn dài gần chục mét bị những đòn tấn công uyển chuyển của Hinata đánh nát trong nháy mắt. Vụn đá rơi lả tả trên mặt đất. Từng đợt xung lực lan toả xung quanh do lực va chạm của hai bên đang không ngừng diễn ra.
Đợt công kích tiếp theo đến từ những cây cọc cứng như đá lại càng dồn dập hơn, vì số lượng của chúng lúc này đã gấp đôi lần trước.
Hinata hơi cau lại đôi mày, nàng cảm giác được hai tay của mình sắp chịu không nổi cường độ của lực va chạm lớn với số lượng nhiều đến vậy.
Đi theo đó là sự mệt mỏi, uể oải đã gần chiếm trọn toàn bộ cơ thể của nàng.
Chỉ thấy khoé miệng của Hinata xuất hiện một dòng máu tươi chảy ra, đôi tay của nàng cũng sắp có dấu hiệu bị rạn nứt sau mỗi lần ra quyền.
Đứng từ xa điều động Huyết Quỷ Thuật, Kokuro nhoẻn miệng nói.
"Ngươi đúng là một con người kỳ lạ thật đấy, không ngờ cái thứ màu xanh đó có thể chống lại được Huyết Quỷ Thuật của ta lâu đến vậy. Khá khen cho một nữ thợ săn trẻ tuổi như ngươi. Nhưng đến đây thôi, trò chơi mèo vờn chuột này cũng nên kết thúc tại đây rồi."
"Huyết Quỷ Thuật: Nham Trảo Toái Thiên."