Trước mắt Seigi là một thiếu nữ xinh xắn có tóc mái bằng màu đen dài ngang lưng. Nàng đeo một cái băng đô ở trước ngực, trên đó có khắc hình lá cây để làm biểu tượng cho thứ gì đấy.
Trang phục của nàng là một bộ quần áo dài màu tím nhạt. Áo gió có mũ trùm đầu, phần ngực của áo để lộ ra áo lót lưới bên trong. Còn bên đùi phải của chiếc quần có một dải băng trắng quấn quanh, treo một cái túi đựng dụng cụ.
“Hơ? Đây là… đâu?!” Thiếu nữ lộ ra vẻ bồn chồn nhìn căn phòng lạ lẫm ở xung quanh.
Cặp mắt to, hai mí có đôi đồng tử trắng xám mang đậm sự lo âu vô tình lướt về phía Seigi đang ngồi cách đó khá gần.
“Cậu… là ai?” Thiếu nữ lập tức đề cao cảnh giác, thân thể mảnh mai không khỏi lui về phía sau để giữ một khoảng cách an toàn đối với người lạ trước mắt.
Bỏ ngoài tai câu hỏi của nàng, Seigi vẫn còn cảm thấy khó tin khi một nhân vật mà hắn rất yêu thích từ hồi còn nhỏ bỗng dưng xuất hiện từ bên trong kết giới ma pháp.
“Cô là Hyuga Hinata?” Thấy vẻ đề phòng trên gương mặt xinh xắn của thiếu nữ, Seigi sử dụng lời lẽ nhẹ nhàng để dò hỏi, ánh mắt cũng tỏ ra tự nhiên hơn.
Thiếu nữ có chút giật mình đối với câu hỏi của hắn, sau đó khẽ gật đầu.
Không chờ hắn hỏi thêm một câu nữa, chỉ thấy hai bên vầng thái dương của nàng có từng được gân mạnh nổi lên, đồng tử trong con ngươi cũng sắc nét hơn.
Cái gì… hắn ta không có Charka? Lẽ nào là người thường… - Hinata thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhận ra Seigi không phải là mối đe dọa khiến nàng cảm thấy yên ổn được phần nào đấy.
Vừa rồi Hinata đã sử dụng Byakugan - một huyết kế giới hạn đặc biệt của tộc Hyuga. Cho phép nàng nhìn thấu được mọi vật trong tầm nhìn rất rộng bao quát cả bên ngoài gian phòng, nhất là người thiếu niên đang ngồi ngay ngắn đằng trước.
Cơ thể của hắn hoàn toàn không có sự hiện diện của Charka.
Nhưng điều làm nàng ngạc nhiên là số lượng mô cơ nạc của hắn lại quá nhiều với một cơ thể chưa dậy thì như vậy.
“Liệu cậu có thể cho tôi biết tại sao mình lại xuất hiện ở đây không? Và… nơi này còn thuộc về làng Lá sao?” Hinata nghiêm túc hỏi.
Seigi trầm ngâm một lát sau đó mới trả lời.
“Không, thế giới này đã không còn là thế giới mà cô biết. Một nơi không tồn tại nơi gọi là Làng Lá, Làng Cát, hay mấy đất nước như Hỏa Quốc và Thủy Quốc đâu.”
Seigi đã suy nghĩ rất sâu xa khi nói ra điều này.
Trước đó hắn không hề biết Hinata sẽ được triệu hồi đến ở dòng thời gian nào khi chưa nhìn thấy nàng, nhưng hiện tại thì hắn đã biết.
Bởi Seigi biết, chỉ cần khiến cho Hinata có một loại cảm giác lo sợ khi bị dịch chuyển đến một nơi hoàn toàn lạ lẫm, lúc đó nàng sẽ chẳng còn cách nào khác ngoài sự lựa chọn dựa dẫm vào hắn.
Nếu Seigi đoán không nhầm thì khoảng thời gian nàng mười lăm mười sáu tuổi là thời điểm mà làng Lá đang phải chống lại một tổ chức nguy hiểm có tên Akatsuki.
“Không thể nào… làng của tôi chỉ vừa mới bị thứ gì đó quét sạch, sau khi vừa mở mắt là tôi đã thấy mình ở nơi này rồi. Chuyện này…”
Hinata lộ ra vẻ sững sờ khi nghe điều này.
Không tin lời Seigi vừa nói ra, nàng lập tức chạy về phía cánh cửa sổ đang mở và thò đầu ra để nhìn.
Hinata sử dụng Byakugan thêm một lần nữa để quan sát mọi cảnh vật trong chu vi năm ki-lô-mét.
Hiện tại nàng mới nhận ra điều bất thường.
Người sống quanh đây không hề sở hữu một giọt Charka nào, đã vậy trang phục mà họ mặc còn rất khác lạ đối với thời đại của nàng từng sống.
“Điều đó là thật sao… không… Làng của tôi còn đang gặp nguy hiểm. T-tôi không thể bỏ mặc họ được.” Hinata ngây người trong chốc lát, nàng nhớ ra cái gì liền vội vàng chạy về phía Seigi.
“Xin cậu hãy đưa tôi trở về Làng Lá, tôi cần phải giúp những người đồng đội của mình ngay lúc này!”
Chắc hẳn là thời điểm Pain tấn công Làng Lá đi… - Seigi thầm đoán, sau đó lộ ra vẻ thất vọng và trả lời.
“Tôi không phải là kẻ đã triệu hồi cô đến thế giới này, cho nên việc đưa cô trở về là một điều không thể nào…”
Đúng đấy, hệ thống mới là người đưa cô đến đây nhé. Vậy nên chịu khó làm vợ của tôi đến sáu năm sau đi. - Seigi mừng thầm trong lòng.
“Kh-không thể như vậy được!” Hinata hoàn toàn không muốn tin những điều hắn vừa nói.
Nàng lập tức lao thẳng ra bên ngoài cửa sổ để chạy đi tìm hiểu là chuyện gì đã xảy ra.
Haizzz, sao cô phải cứng đầu như vậy làm gì đâu… - Seigi liền đứng dậy rồi lao vọt qua cửa sổ, đuổi theo thiếu nữ tóc đen kia.
…
Buổi tối, tại một ngôi làng nhỏ nằm cách khá xa chân núi thuộc địa bàn của Gia tộc Ubuyashiki.
Một thiếu nữ xinh xắn lộ ra vẻ thẫn thờ, ngồi bệt trên mặt đất giữa ánh mắt khó hiểu của người dân đang qua lại.
Phía sau nàng đang đứng một thiếu niên cực kỳ anh tuấn, hắn nhìn về phía nàng và từ tốn hỏi.
“Giờ cô đã hiểu rồi chứ?”
“Nếu điều đó là thật… thì tại sao anh lại biết rõ tên của Làng Lá và Làng Cát đến vậy? Còn cả Hỏa Quốc, Thủy Quốc nữa…” Ánh mắt của Hinata đã dần trở nên ảm đạm.
Nhưng câu trả lời tiếp theo từ thiếu niên đã khiến nàng phải ngạc nhiên quay lại nhìn.
“Nếu tôi nói mình là em trai ruột đã chết của Hatake Kakashi thì cô có tin không?”
“Không thể nào, bạn tôi chưa từng nghe thầy ấy nhắc đến em trai ruột bao giờ cả…”
“Vậy cứ không nhắc đến là anh tôi không có người em trai này à?”
“Vậy thì tại sao cậu lại ở đây?” Hinata bán tín bán nghi.
Seigi ra vẻ trầm tư, sau đó bước về phía trước.
“Đi theo tôi, chúng ta sẽ vừa trở về vừa nói chuyện.”
Hinata chẳng còn cách nào khác ngoài việc làm theo lời Seigi nói, nàng đứng dậy rồi đi theo hắn ở phía sau.
Mọi cảnh vật náo nhiệt giữa chốn đông người có chút quen thuộc này gợi lại cho Hinata một khung cảnh, đó là nơi mà nàng từng ở trước khi bị triệu hồi tới đây.
Hinata vừa bước theo vừa nghe Seigi kể chuyện.
Cuối cùng nàng mới biết thiếu niên trước mắt này đã từng là em của Hatake Kakashi.
Do chấp hành nhiệm vụ mật của Làng Lá với thân phận là một Anbu. Không may mắn là hắn đã chết trong nhiệm vụ lần đấy.
Nhưng chưa dừng lại ở đó, dù thể xác của hắn đã ngừng hoạt động nhưng linh hồn vẫn còn giữ lại ý thức.
Linh hồn đó đã được đầu thai sang một thế giới được hắn gọi là thế giới siêu nhiên.
Một thế giới tồn tại mối đe dọa đến từ loài quỷ mỗi khi ánh trăng treo trên cao.
“Thật không thể tin được cậu… không, anh có thể làm được điều đó đấy.” Hinata kinh ngạc, nhanh chóng đi sóng vai cùng với hắn.
“Không, chính tôi cũng không thể lý giải được điều này.” Seigi lắc đầu.
Là một thiếu nữ có tấm lòng thiện lương, đơn thuần và không thích suy nghĩ phức tạp nên Hinata cũng hoàn toàn tin tưởng hắn là một người tốt mà chẳng nghĩ ngợi gì.
Nhưng cũng chính vì thế, Hinata hoàn toàn không biết những lời vừa rồi của hắn đều là giả dối.
Đúng vậy.
Seigi đã trắng trợn lấy danh nghĩa là em trai của Hatake Kakashi để dễ dàng tiếp cận với Hinata hơn.
Bởi hắn nghĩ thế hệ Naruto cũng nhận biết đến đám người Kakashi và không bị kém tuổi quá nhiều nên mới chém gió như thế.
Bước đầu tiên để đến gần với một nhân vật nữ từ thế giới khác đã xong. - Seigi cảm thấy vô cùng tự tin về mấy khoản này.
Ban đầu Seigi còn tưởng hệ thống đã cài đặt sẵn cho nàng cái lệnh “chỉ cần nhìn thấy hắn là sẽ yêu đến chết đi sống lại”.
Nhưng đâu ngờ là không có, đã thế còn phải tự hắn đi làm quen và kéo gần mối quan hệ các thứ…
Quả thực có hơi phức tạp.
Nhiều khi hắn chỉ sợ hệ thống triệu hồi mấy nhân vật nữ có đầu óc không bình thường, lúc đấy những lời nói của hắn mà không nhập vào não thì khá là phiền toái…
“Cô có đói không?” Seigi nhẹ giọng hỏi.
Trùng hợp có một tiếng ục ục của dạ dày truyền đến từ phía Hinata, khiến cho cô nàng chỉ biết ngượng nghịu mà gật đầu.
“Vậy chúng ta đi đến một quán ăn gần đây, cô có thích ăn Ramen không?”
“! Ở thế giới này cũng có Ramen sao?”
“Ừ...”
Hình bóng cao thấp của đôi trai gái dần lẫn vào trong dòng người đông đúc qua lại.
Liệu cô nàng ấy sẽ có một tương lai như thế nào? Và có thể giúp gì cho hắn ở cuộc chiến sắp diễn ra trong sáu năm nữa không?
Điều đó không ai rõ…