Ngay khi Sabito, Giyuu và Makomo vội vàng chạy ra ngoài cổng xem có chuyện gì thì nhìn thấy Shinobu đang ngồi ôm mông và chửi mắng Seigi.
Còn hắn vờ như không nghe thấy, cái tay ngoáy ngoáy lỗ tai rồi thổi.
“Cô mắng đủ chưa?” Seigi bình thản hỏi.
“Hừ…”
Shinobu cắn răng, quay đầu đi chỗ khác để không phải nhìn thẳng vào mắt hắn.
Vết sưng ở mông thỉnh thoảng nhói lên một cái khiến nàng đau không chịu được.
Lúc đầu Shinobu bị hắn đánh vào mông có một chút cảm giác kích thích, nhưng càng về sau nàng mới cảm nhận được hai quả đồi nong nóng và ran rát, thế là không chịu nổi liền khóc. Seigi thấy thế mới không đánh nàng nữa.
Sau khi ba người kia chạy tới, Sabito lập tức hỏi với vẻ nghiêm trọng.
“Các cậu có chuyện gì vậy? Vừa rồi bọn tôi vừa nghe thấy tiếng ai đó hét lên thảm thiết nên mới chạy ra đây để xem.”
“Người hét lên thảm thiết đang ngồi dưới đất đây.” Seigi đánh một cái ánh mắt về thiếu nữ đang ngồi ôm mông.
Shinobu đột nhiên nổi đóa, phản bác: “Nếu anh không đánh tôi thì làm gì phải hét? Rõ ràng người sai là anh!”
“Vậy ai bảo cô tự tiện đánh lén tôi?” Seigi thản nhiên nói.
Hắn cũng không phải dạng người hiền lành dễ bị người khác nắm đầu táp nước, nên việc biện hộ vào thời điểm này âu cũng là lẽ đương nhiên.
Nghe vậy, Shinobu lại nhớ tới lúc bàn tay Seigi bất ngờ tóm lấy ngực của nàng.
Chẳng những thế…
Hắn còn bóp bóp vài cái mới chịu!
“Không phải tại tên bỉ ổi như anh sờ ngự… hừ, tôi không muốn thấy mặt anh nữa!” Shinobu sắp buông lời khinh miệt thì chợt để ý ba người đang đứng gần đó, gương mặt nàng bỗng nhiên đỏ ửng rồi đỡ mông đứng dậy chạy một mạch khỏi nơi này.
Sự thực là nàng không muốn tiết lộ vấn đề tế nhị đó cho người ngoài biết…
“Đừng để ý đến em ấy nữa, chúng ta trở về thôi.” Mặc kệ hình bóng nhỏ nhắn của Shinobu đang dần khuất trong cánh rừng, Seigi quay lưng rời đi, không quên cầm theo cặp song kiếm đang cắm trên đất.
Đám người Sabito thì vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra giữa hai người, vì quá phức tạp nên họ cũng không muốn nghĩ đến nữa.
Sabito thở dài, nói với Makomo và Giyuu.
“Chúng ta cùng trở lại thôi.”
Hai người gật đầu, sau đó theo sau bước chân của Seigi để trở về dinh thự nhà Ubuyashiki.
Sau khi trở về, Seigi đến báo với Kagaya một tiếng về món vũ khí mà hắn đã nhận được.
Hai người trò chuyện với nhau một lúc lâu cho đến buổi trưa, Seigi liền trở về gian phòng của hắn.
Vì nhịn đói đã quen nên Seigi cũng không ăn trưa và dành thời gian đó để làm việc khác, nên chỉ việc sử dụng hơi thở thôi đã đủ để làm đầy cái bụng của hắn.
Xếp bằng ngồi trước một cái bàn gỗ, lúc này ba người bạn của hắn đã đi dùng bữa nên chỉ có mỗi Seigi ở trong phòng một mình.
Hiện tại hắn mới dư ra thời gian rảnh rỗi để kiểm tra Bảng trạng thái thêm lần thứ hai trong tuần.
Chỉ thấy trong phần ‘Năng lực: + Học hỏi/thích nghi’ của hắn đã thêm vào bốn loại hơi thở mới toanh, trừ mỗi hơi thở có thuộc tính nước.
Trong đó có hơi thở của âm thanh, gió, hoa và cuối cùng là sấm sét.
Ba hơi thở kia hiển nhiên là hắn đã học lỏm trong trận đấu với ba Trụ Cột, còn về sấm sét…
Đến ngày thứ hai sau buổi họp đó, Seigi đã phải thỉnh cầu Minh Trụ Kuwajima - người đang huấn luyện các thợ săn quỷ ở trang viên Hồ Điệp, chỉ cho hắn tất cả các thức trong hơi thở sấm sét.
Vì lợi ích diệt quỷ mà Minh Trụ cũng không tiếc gì Seigi, cũng ngay trong ngày đấy chỉ rõ cho hắn sáu thức của hơi thở sấm sét.
Hắn còn làm cho ông ta kinh ngạc đến nỗi há hốc mồm khi bản thân tự mình nâng cấp thức thứ nhất của sấm sét.
Phích Lịch Nhất Thiểm - Lục Liên.
Một chiêu thức mà hắn đã đánh cắp của Zenitsu Agatsuma trong nguyên tác ở kiếp trước.
Với năng lực ‘Học hỏi/thích nghi’, hắn có thể dễ dàng sử dụng các chiêu thức của người khác bằng cách nhớ lại từng động tác, hơi thở và tư thế của họ rồi tự động lưu vào trong bộ não.
Seigi cảm thấy loại năng lực này sẽ rất mạnh nếu có thể nâng cấp.
Hắn từng nghĩ nếu đó là kỹ năng Mô phỏng hoặc Sao chép thì sẽ rất là hack game.
Bởi có một, hai bộ anime mà Seigi đã xem ở kiếp trước, trong đó có nhân vật phụ sở hữu khả năng sao chép sức mạnh của người khác đến bá đạo.
Nếu hắn nhớ không lầm thì hai nhân vật đó tên là Garou với Hatake Kakashi thì phải.
Một kẻ là con người nhưng lại thích làm quái nhân để đánh bại cái gọi là công lý được dựng nên của đám anh hùng.
Sau khi nhận được sức mạnh từ God - một thực thể vượt trên cấp độ thần trong bộ phim đó.
Garou đã trở thành nỗi ác mộng của loài người khi mang trong mình tất cả các tri thức và sức mạnh vươn tầm vũ trụ. Người có thể đánh gần ngang tay với một phần trăm sức mạnh thật sự từ nam chính trọc đầu chỉ bằng khả năng “Hấp thụ và sao chép”.
Về phần nhân vật Kakashi.
Y là một nhẫn giả có quá khứ bất hạnh, vì thế mà bản thân y không ngừng phấn đấu trở nên mạnh hơn để có thể bảo vệ những người đồng đội bên cạnh mình.
Trong đó thì tuyệt kỹ “Copy” nổi danh không thể không nhắc đến của y ở giới nhẫn giả.
Chỉ là kỹ năng đó không được y phát triển đến cuối cùng của tập phim, vì thế mà hắn không đánh giá cao cho lắm.
Hình như còn có nhân vật Yuta Okkotsu trong phim Jujutsu Kaisen sở hữu năng lực sao chép chú thuật thì phải… - Seigi nhớ lại những bộ phim mà mình đã từng xem trên màn hình tivi.
Không hiểu sao những ký ức đó của Seigi lại rõ đến lạ thường dù cho thời gian thực ở thế giới này đã trôi qua hơn mười lăm năm.
Hắn cho rằng dòng máu Tà Thần đã đưa miễn phí thêm cho mình khả năng “trí nhớ siêu việt” khi đi kèm theo mấy năng lực chính khác.
Nhưng điều đó cũng khiến hắn khó có thể quên được cái quá khứ mất đi người thân kia…
Seigi trầm ngầm một lát.
Vòng quay may mắn! - Nhớ tới phần thưởng trong hệ thống mình còn chưa sờ vào.
Hắn liền mở ấn vào phần ‘Túi đồ’ trong Bảng trạng thái, sau đó ấn tiếp vào một ô có cái biểu tượng của ‘Vòng quay may mắn’.
Trên màn hình chuyển sang một giao diện khác.
Seigi chăm chú đánh giá thì thấy ở giao diện này có một cái ô tượng trưng cho vòng quay, một mũi tên và bốn mục phần thưởng khác nhau.
Bốn mục phần thưởng này theo thứ tự của chiều kim đồng hồ là: Đạo lữ, Danh hiệu, Nhiệm Vụ Ẩn và Chúc may mắn lần sau…
! - Trong ánh mắt của Seigi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi chức năng này đối với hắn vô cùng quen thuộc.
Không.
Đúng hơn là do hắn tự tay tạo ra trong thời gian chuẩn bị cho việc phát hành trò chơi “Bảo Vệ Hậu Cung Trong Thế Giới Đa Thứ Nguyên” - một trong những thế giới mà bản thân đang sống.
Đính chính lại là Seigi không hề tạo ra cái quy trình chọn ‘tộc’ để bước vào game, và hắn cũng không biết mình đã chuyển sinh vào game ngay sau khi tỉnh lại.
Nhưng điều đó đã chẳng quan trọng.
Hiện tại Seigi không ngờ chức năng này lại xuất hiện ở đây. Chẳng những thế, chính mình còn sắp được trải nghiệm nó với cảm giác vô cùng chân thật, điều này khiến sự phiền não bên trong hắn tan biến đi hơn nửa.
Cũng nên bắt đầu dùng thử thôi, mong là trúng được Danh hiệu thì càng tốt… - Vì biết trước được cơ chế bên trong Vòng quay may mắn nên Seigi rất tự tin mà ấn vào dòng chữ “Bắt đầu quay”.
Ôm trong lòng hồi hộp xen lẫn với sự thích thú, theo ánh mắt mong chờ của Seigi nhìn lại.
Chỉ thấy mũi tên liên tục đảo quanh với một tốc độ nhanh như cánh quạt điện, dần dần chậm lại…
Từ Đạo lữ xong đến Danh hiệu, tiếp theo là Nhiệm vụ ẩn…
Đừng chỉ vào cái đó. - Đang trong lúc hắn lo lắng vì sợ phải dính vào cái hình mặt cười khuyến khích kia thì…
Điều mà Seigi lo lắng đã đến!
Ấy vậy mà mũi tên lại dừng vào ô “Chúc bạn may mắn lần sau”…
Khi hắn chuẩn bị thở dài và tắt thẳng Bảng trạng thái thì một chuyện không ngờ đã xảy ra.
Mũi tên trong vòng quay đột nhiên nhích sang ô tiếp theo và hoàn toàn chỉ vào hai chữ “Đạo lữ”.
Tuyệt! - Không phải trúng cái mặt cười đáng ghét kia là Seigi đã thấy vui lòng rồi, chỉ là…
Seigi cũng không đoán trước được vị “Đạo lữ” sắp tới của hắn sẽ là ai trong mấy tác phẩm nổi tiếng.
Trên màn hình màu tím lúc này hiện lên dòng chữ:
- Chúc mừng người trải nghiệm đã nhận được một đạo lữ đến từ Thế giới Nhẫn Giả: Hyuga Hinata -
- Đạo lữ từ vòng quay sẽ được tính vào hậu cung của người trải nghiệm, mời lưu ý -
Hả? - Seigi có chút không tin vào mắt mình, đang định nhìn lại nội dung trên đó thì một âm thanh “roẹt roẹt” của điện tích vang lên ngay bên cạnh.
Hắn sững sờ quay lại nhìn thì thấy một vòng tròn nhỏ trông như là kết giới ma pháp, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở đó.
Vào giây tiếp theo, một thân hình mảnh mai và mềm mại dần lộ ra giữa hai đoạn kết giới đang tách nhau.