Khoảng hơn một tiếng sau, bữa tiệc gia đình đã kết thúc
Lãnh Thiên Tâm viện cớ vẫn còn bị say chênh lệch múi giờ nên xin phép trở về phòng nghỉ ngơi trước
Hai vợ chồng Huy Vũ cũng đang định chào hỏi mọi người để ra về nhưng lập tức bị cả nhà ngăn cản
"Hai đứa đã lâu lắm rồi không có trở về nhà sum họp cùng gia đình, bây giờ lại còn muốn bỏ đi ngang xương như vậy nghĩa là sao ??" - Lãnh Thiên Kiêu nhíu mày trách móc
"Phải đó phải đó !! Vũ, chú đi qua đây với anh" - Lãnh Thiên Tinh lôi kéo Huy Vũ rời khỏi phòng khách
"Ấy khoan đã đợi em với !! Em đi cùng" - Nhìn thấy anh rể bị anh ba "bắt cóc", Lãnh Tâm Hỏa cũng tò tò bám theo sau đuôi
Về phần Lãnh Thiên Băng cũng không thoát được, bị bố mẹ cùng anh hai bắt ngồi xuống ghế sofa để trò chuyện
"Tiểu Băng, kể cho chúng ta nghe những sự việc xảy ra dạo gần đây của hai đứa nào” - Lãnh Kiêu Hùng ngồi vắt chân, cười hỏi
Chủ đề này quả thật đã gãi rất đúng chỗ ngứa ngáy của mọi người
"Anh cũng đang tính hỏi thăm em luôn đó. Lần gặp mặt trước tuy đã qua hơn một năm nhưng lúc đó ... chẳng phải thằng Vũ nó vẫn còn cái thái độ khép nép với chúng ta sao ??" - Lãnh Thiên Kiêu vuốt vuốt cằm hồi tưởng lại
"Mẹ biết chính miệng của mẹ đã đính chính rằng, không phải ai cũng cam tâm làm kiếp phế vật. Nhưng mà thay đổi ảo như thế này thì mẹ chỉ thấy ở trên phim thôi đó nha" - Tô Ngọc Dung cũng háo hức hỏi han
"..."
Nội tâm của Lãnh Thiên Băng tràn ngập khó xử. Cô thực sự không biết phải bắt đầu từ đâu và giải thích thế nào ??
"Năng lực Đọc Tâm này chính là do ông trời ban tặng cho mình, giúp mình tỉnh ngộ khỏi sự ngu muội và đần độn trong quá khứ. Nhưng mà nếu mình nói ra thì ai mà thèm tin đây, nhẹ nhất cũng bị chửi là đồ ấm đầu"
"Haizz, phải làm sao bây giờ ??" - Lãnh Thiên Băng thở dài một tiếng, gương mặt đầy một vẻ bất lực
Thấy mãi mà con gái mình không chịu lên tiếng, Lãnh Kiêu Hùng hối thúc:
"Sao vậy con ?? Bộ trong chuyện này có gì không ổn sao ??
"Hứ !! Rất nhiều chỗ không ổn, chỗ nào cũng không ổn luôn thì có" - Trong lòng Lãnh Thiên Băng bĩu môi một cái, ngoài mặt lại lắc lắc đầu:
"Dạ không có gì đâu ạ. Chỉ là ... con đang suy nghĩ nên bắt đầu từ đâu và kể làm sao cho mọi người hiểu thôi"
"Xời hóa ra là vậy à ?? Không sao đâu, em cứ từ từ mà suy nghĩ đi nhé, giờ này vẫn còn sớm chán" - Lãnh Thiên Kiêu cười hề hề, ra hiệu cho người hầu chuẩn bị sẵn trà và đồ ăn đêm nhẹ
Tô Ngọc Dung thì đứng bất dậy chuyển sang ngồi xuống sát bên cạnh cô con gái băng lãnh của mình, ánh mắt đầy vẻ mong chờ
"..."
"Haizzz, xem chừng tối nay khó mà thoát nỗi rồ- ... reng...reng...reng" - Lãnh Thiên Băng vừa thở dài ra một tiếng thì điện thoại cô đổ chuông
Như vớ được cọng cỏ cứu mạng, cô làm bộ đứng lên:
"Con đi nghe điện thọa ..."
"Không sao, con cứ ngồi đây nghe điện thoại đi. Chúng ta không cảm thấy phiền đâu" - Lãnh Kiêu Hùng cười hắc hắc, cầm tách lên hớp một ngụm trà
"Em nghe bố nói gì rồi đấy, ngồi xuống đi cô nương" - Lãnh Thiên Kiêu phụ họa theo
Tình huống này khiến Lãnh Thiên Băng có chút cạn lời, đành phải ngồi xuống rút điện thoại ra. Là một cuộc gọi từ số lạ
"Píp !! Alo ??" - Cô nhấn nút nhận, giọng nói băng lãnh phát ra như có thể khiến nhiệt độ phòng khách rơi xuống số âm
"Băng Băng !! Là tớ, Gia Hà đây" - Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói quen thuộc
"Hử ?? Hóa ra là ngươi sao ?? Còn dám gọi điện cho ta ??" - Lãnh Thiên Băng nhếch môi đầy khinh miệt
"Băng Băng à, ch...chuyện này là thế nào ?? Cổ phần tập đoàn rồi .. rồi còn cả những món quà cậu tặng cho tớ nữ- .."
Cảm thấy phiền phức, Lãnh Thiên Băng trực tiếp cắt ngang:
"Tính ra ta đã lấy lại toàn bộ từ mấy ngày trước rồi, sao tới bây giờ ngươi mới biết chuyện ?? À phải rồi, tại do bận bịu đi du hí với thằng tiện nam nhân kia nên không nhận được tin báo có phải không ??"
Sự lạnh nhạt trong giọng nói của Lãnh Thiên Băng khiến tinh thần của Lý Gia Hà ngày càng lúc càng hoảng hốt
"Tại sao cậu lại đối xử với tớ như thế chứ ?? Tớ đã giải thích với cậu rất rõ ràng rồi, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm mà thôi. Tớ với a Thần - ..."
"Câm mồm !! Bớt nói nhảm đi, hắn và ngươi có quan hệ gì với nhau cũng không phải chuyện của ta. Lá gan của ngươi cũng lớn lắm, cổ phần của tập đoàn vậy mà dám chuyển giao cho người khác khi chưa nhận được sự cho phép của bên pháp lý"
"Băng Băng à, cậu làm ơn nghe tớ giải thích cái đã. Nhưng mà ... trước tiên cậu có thể trả lại nhà và xe cho tớ không ?? Bố mẹ và em trai của t-..."
"Píp !!" - Lãnh Thiên Băng trực tiếp ngắt máy, sau đó chặn luôn số điện thoại này. Nghĩ đến tình cảnh khốn khổ hiện giờ của ả "tiện nhân cây khế" đó, cô cảm thấy tâm tình đang có chút bất lực của mình như được nới lỏng và phấn chấn hơn phần nào
"Ai vậy con ?? Cổ phần tập đoàn là thế nào ??" - Tô Ngọc Dung có chút cau mày, hỏi
"Ba cái thứ chuyện tầm phào đó không có gì đáng để tâm đâu mẹ. Chỉ là do ngày trước con có mắt mà như mù, đầu óc lú lẩn mà thôi" - Lãnh Thiên Băng nhún nhún vai
"Phốc !!" - Mọi người lập tức phun ra một ngụm, cười nghiên ngả
"Được rồi, bây giờ thì con bắt đầu kể đây ạ. Nhờ có cuộc điện thoại lúc nãy mà con đã biết nên bắt đầu từ đâu rồi. Con nhắc trước là diễn biến có chút ảo đó" - Lãnh Thiên Băng che miệng cười khúc khích, điều chỉnh lại tư thế ngồi của mình
...
Trở lại khoảng mười lăm phút trước
Vừa chạy về đến phòng, Lãnh Thiên Tâm đã ngay lập tức khóa trái cửa, móc điện thoại ra bấm số
"Tút ... tút ... tút ... tút ... Cụp !!" - Nhưng sau một hồi chuông chờ chỉ kéo dài chưa đến một phút nhưng lại như cả ngày đối với ả, đầu dây bên kia lại không bắt máy
"Thần ca ... lẽ nào anh ấy đang gặp chuyện bất trắc gì đó ở nhà sao ??" - Lãnh Thiên Tâm nhíu chặt chân mày
Diệp Thần đã từng căn dặn ả rất kỹ. Nếu như gọi cho hắn, điện thoại có đổ chuông mà hắn lại không nhận cuộc gọi. Như vậy thì có nghĩa là tại tư dinh Diệp gia đang xảy ra chuyện lớn có liên quan đến hắn
Lãnh Thiên Tâm nghiến chặt hàm răng vào nhau, đè nén cảm giác bất an trong lòng. Tiếp tục bấm số gọi cho Lý Gia Hà
Kết quả cũng là tương tự như vậy nhưng có điều lần này là do bên kia đã khóa máy
"Khốn kiếp !! Rốt cuộc chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy chứ ??" - Cái cảm giác mà mọi thứ xung quanh giống như đang phản kháng lại, không hề tuân theo ý muốn của mình khiến gương mặt của ả ta vặn vẹo vì phẫn nộ
Nghĩ nhiều chỉ tổ càng thêm đau đầu mà cũng chẳng làm được gì, Lãnh Thiên Tâm ngồi vào bàn học khởi động máy tính. Quyết định lên mạng kiểm tra tình hình trong nước dạo thời gian gần đây
Không tra thử thì thôi. Càng tra cứu, hai mắt của ả càng mở lớn hơn, tinh thần cũng trở nên bấn loạn
"Ch..chuyện này ... Chỉ mới có mấy ngày mình không có ở trong nước thôi mà đã xảy ra nhiều chuyện như thế này sao ?? Chắc chắn là Thần ca và chị Gia Hà cũng biết tin rồi" - Đáy lòng của Lãnh Thiên Tâm tràn đầy sự gấp gáp
Mặc dù vừa rồi trong cuộc họp gia đình có nhắc qua trường hợp của Phong gia, nhưng bây giờ xem lại lần thứ hai vẫn khiến ả ta cảm thấy mọi thứ diễn ra quá mức vi diệu
"Tất cả đều là tại thằng phế vật vô dụng Hoàng Huy Vũ đó phá hỏng. Rốt cuộc thằng chó đẻ đó đã được ả nhũn não kia cho hốc thứ khốn kiếp gì mà có thể thay đổi ngoạn mục đến như vậy"
"Cả lão cẩu họ Phong này nữa, đồ thứ già khú đế không nên nết. Rõ ràng chỉ cần làm theo kế hoạch của a Thần, đợi tới ngày thành hôn của thằng con trai bán nam bán nữ của lão và con đĩ nhỏ khốn kiếp của cái nhà này là trót lọt rồi"
"Thế mà cuối cùng lại tự ý hành động, nín nhịn thêm có vài ngày nữa thôi bộ chết hay sao ?? Đồ thứ ma đói !!" - Lãnh Thiên Tâm vừa lẩm bẩm chửi rủa, vừa nghiến răng ken két trông vô cùng đáng sợ
Sau một hồi cân nhắc, ả ta quyết định cầm điện thoại lên để gọi cho Lãnh Tuyết Ly. Vừa được tiếng thơm là quan tâm bạn thân, vừa nhân tiện đào thêm chút thông tin những chuyện trong nhà dạo gần đây
"Tút ... tút ... tút ... tút ... Cụp !!"
"..."
"Ngay cả con đĩ nhỏ này cũng muốn dở chứng với mình ?? Thôi cứ mặc xác nó đi vậy, coi như ông bà ông vải gánh còng lưng, giúp nó thoát được một kiếp" - Nhìn vào màn hình điện thoại đen thui, ả ta hừ lạnh một tiếng
...
Cùng lúc đó, tại tư dinh của Diệp gia
Vẫn là ở căn phòng sau cánh cửa thép lần trước
"BỐP"
"Hự !!" - Diệp Thần bị cây gậy gỗ đen bóng nện thẳng vào lồng ngực, trực tiếp ngã khuỵu xuống. Hai tay ôm ngực trông vô cùng đau đớn
Diệp Thiên hờ hững chống cây gậy xuống đất, chậm rãi lên tiếng:
"Mày đi chơi vui quá nhỉ ?? Quà của tao với hai thằng anh mày đâu ??"
"B..bố, làm ơn nghe con giải thích" - Diệp Thần hai tay vẫn đang ôm chặt lồng ngực, cố gắng đứng dậy
"Mày tưởng rằng ai cũng rảnh rỗi như mày sao ?? Mấy cái lời rác rưởi đó của mày tự mà nói với bản thân mày ấy"
"Tao đã từng nói sẽ cho mày cơ hội nhưng mà ... haizz. Biết làm sao được bây giờ, tự mà suy ngẫm đi nhé" - Diệp Thiên nở một nụ cười tà ác
Nói xong, hắn ra lệnh cho vệ sĩ tống cổ thằng con riêng này ra ngoài
"Khỏi, tôi tự đi được" - Diệp Thần trừng mắt với hai tên vệ sĩ, cố gắng giữ vững tư thế đứng thẳng, hiên ngang bước ra ngoài
Vừa đúng lúc một tên nam nhân với mái tóc nâu đang được hộ tống bởi ba tên vệ sĩ đeo kính đen cũng đang đi đến
"Whistle !! Xem ai cuối cùng cũng chịu lết về nhà đây này. Đi du lịch vui vẻ chứ hả ?? Rồi quà của anh mày đâu rồi ??" - Diệp Thọ huýt sáo một tiếng, sau đó khoanh hai tay lại cố ý đứng chắn trước mặt
Nhìn vào biểu cảm ngứa đòn của tên khốn kiếp này, Diệp Thần cũng lười nói chuyện. Trực tiếp bước ngang qua hắn
"Ôi chao cái thằng này, sao mà lạnh nhạt với anh mày thế ?? Vác cái mặt về mà chẳng thèm mua quà luôn hả thằng keo kiệt ?? Ấy khoan nha, tao biết chuyện gì rồi: Huhuhu ... đi chơi về bị bố đánh đòn, huhuhu. GAHAHAHA !!" - Diệp Thọ càng được nước làm tới, ôm bụng cười sặc sụa
Ba tên vệ sĩ cơ bắp sau lưng hắn cũng cố gắng nín cười
Diệp Thần nghiến răng nghiến lợi, cố gắng đè nén cơn thịnh nộ và cả cơn đau đang âm ỉ trong lồng ngực. Cố gắng bước nhanh hơn về phía bãi đổ xe
"Cạch - Sầm"
Vừa bước lên xe, hắn đã trực tiếp ngã nhào xuống ghế, hai tay ôm ngực thở hồng hộc
Cơn đau nhói trong lồng ngực khiến sắc mặt của hắn tái nhợt. Mồ hôi tuôn ra như suối làm ướt đẫm quần áo:
"Đ..đến bệnh viện trước"
"Vâng thưa ngài" - Nhân viên tài xế lớn tuổi gật đầu nhận lệnh, lập tức nổ máy xe
Chiếc Bentley lao nhanh ra khỏi tư dinh Diệp gia
Cố gắng căng mắt nhìn ngôi biệt thự bề thế đang nhỏ dần, đôi mắt đỏ ngầu của Diệp Thần long lên sòng sọc:
"Khốn nạn !! Đợi kế hoạch lần này của tao thành công rồi, Diệp gia sẽ là nơi tao tiêu diệt trước tiên. Lũ khốn kiếp chúng mày cứ chờ đấy !!!”
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~