Chương 110: Họp Gia Đình (5)

Câu hỏi này của ả ta khiến cho không khí đang sôi nổi của mọi người như bị tạt một gáo ... không, là một xô nước lạnh. Tất cả đều dùng ánh mắt đầy cổ quái trừng thẳng về phía ả

“Hừ !! Thiên Tâm, ý của em là sao hả ?? Chính là nhờ có chị Thiên Băng và anh rể ra tay nên bé Ly nhà chúng ta mới kịp thời tránh thoát khỏi hố lửa. Cho dù gia sản của Phong gia toàn bộ nằm ở trong tay hai người họ thì cũng là chuyện phải quấy” - Lãnh Tâm Hoả cau mày hắng giọng

“Hỏa Hoả đã nói dùm luôn cả phần của anh luôn rồi. Công của ai thì quả người nấy hưởng, anh chả thấy có vấn đề gì lớn lao ở đây cả” - Lãnh Thiên Tinh khoanh hai tay trước ngực, giọng điệu cũng đã trở nên khó chịu

Khuôn mặt của Lãnh Tuyết Ly nhìn cô “bạn thân” của mình cũng đầy một vẻ bất mãn

Trước những ánh mắt dò xét và thái độ chất vấn của mọi người, sắc mặt của Lãnh Thiên Tâm bỗng trở nên yếu nhược, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn

“Ly Ly và các anh đã hiểu lầm em rồi ạ. Ý của em là dù sao những tài sản đó của Phong gia phần lớn đều là từ những thủ đoạn bất hợp pháp mà có, nếu như anh rể và chị Thiên Băng cứ giữ khư khư như vậy thì sẽ vô tình mang lại điều tiếng không hay cho gia đình chúng ta"

"Ch..chính vì vậy, em nghĩ rằng hai anh chị ấy nên giao cho bố mẹ giải quyết thì sẽ tốt hơn ạ” - Ả ta cắn cắn môi “thút thít”, không quên đánh mắt nhìn về phía mẹ nuôi của mình

Quả nhiên chiêu này có hiệu quả cực tốt, thái độ không vui trước đó của Lãnh Tâm Hoả và Lãnh Thiên Tinh lập tức lắng xuống hơn bảy phần, biểu cảm cũng trở nên hoà hoãn hơn

Chứng kiến diễn xuất chân thực đó của Lãnh Thiên Tâm, Huy Vũ cố gắng đè nén cơn buồn nôn dâng trào trong cổ họng, âm thầm suy tính kế hoạch:

| Hừ, không hổ danh là một con tiện nhân tâm cơ, sẵn sàng bán đứng gia đình để trục lợi cho bản thân và nhân tình |

| Để tao đoán nhé, bây giờ mày sẽ trưng ra cái bộ dạng bệnh tật đó để lấy lòng tất cả mọi người ở đây, khiến cho Thiên Băng không còn cách nào khác đành phải giao ra toàn bộ tài sản của Phong gia cho gia tộc vì mục đích “cao cả” |

| Kế tiếp mày sẽ tiếp tục xài chiêu bài cũ, diễn trước mặt bố mẹ nuôi của mày để bòn rút từng phần từng phần một cho đến khi chiếm đoạt được tất cả. Mà cho dù không lấy được nguyên vẹn đi nữa nhưng vẫn còn tốt hơn đám kền lền ngoài kia vô số lần |

| Haizzz, nói đi nói lại vẫn là do bố mẹ vợ quá dễ mủi lòng trước “đứa con gái dị tật bẩm sinh” khốn nạn này. Trách làm sao được đây ?? Đằng nào họ cũng đâu có ký ức về kiếp trước như mình |

| Lúc này không tiện lên tiếng, cứ ngồi xem tình hình trước cái đã. Lỡ như trường hợp xấu nhất xảy ra thì tìm đường nói ra nói vào cho bố mẹ hiểu đi vậy |

“…”

Ngồi ở bên phải, khoé môi của Lãnh Thiên Băng khẽ cong lên một chút. Biểu cảm lạnh lùng đang bày mưu tính kế trên gương mặt điển trai của chồng khiến tinh thần cô run lẩy bẩy, hận không thể quỳ mọp xuống trước mặt anh để làm nũng

Phía bên trái cũng tương tự như vậy, đôi mắt long lanh của Lãnh Tuyết Ly như ánh lên hình trái tim màu hồng, hai đầu gối cọ cọ vào nhau vì hứng tình tột độ

Không một ai nhận ra sự bất thường của hai ả dâm nữ đang dần dần bị thú tính lấn át lý trí, kể cả Huy Vũ đang ngồi ở giữa họ cũng không. Tất cả mọi sự chú ý đều bị đổ dồn về phía Lãnh Kiêu Hùng, chờ đợi ông ta ra quyết định

“Mẹ thấy Thiên Tâm nói cũng có phần đúng, nhưng mà quyết định cuối cùng vẫn là ở hai đứa đấy” - Tô Ngọc Dung thở dài, ánh mắt nhìn vợ chồng hai người có chút khó xử

Đang lúc Huy Vũ định mở miệng giải thích nhưng lại bị bố vợ ra hiệu ngồi im, sau đó ông ta quay sang nghiêm khắc dạy dỗ Lãnh Thiên Tâm:

“Tiểu Tâm, ý kiến của con đều là nghĩ đến sự phát triển và đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu. Vậy nên con không có việc gì phải xấu hổ cả"

"Tuy nhiên, sau này con phải suy nghĩ thật kỹ, lựa chọn câu từ thích hợp để ăn nói với anh chị. Đã rõ chưa hả ??”

“Dạ vâng thưa bố. Em xin lỗi chị Thiên Băng, xin lỗi anh ... rể” - Lãnh Thiên Tâm cúi đầu thật sâu, cố gắng kiềm nén nụ cười đắc ý

“Bố à, chuyện này con thấy …” - Lãnh Thiên Kiêu không phục, đang muốn thay Huy Vũ lên tiếng nhưng cũng bị bố mình ngăn lại

Trước sự khó hiểu của mọi người, ông ta lại lấy ra thêm một xấp những tờ đơn được viết bằng tay đưa cho thư ký. Yêu cầu anh ta chiếu chúng lên màn hình lớn

“Oaaa chữ viết tay đẹp quá !! Là chữ của chị Thiên Băng đúng không ??” - Nhìn những nét chữ như rồng bay phượng múa đều như in trên tờ đơn, Lãnh Tuyết Ly cất giọng trầm trồ đầy thán phục

“Không phải đâu, là chữ của anh rể em đó” - Lãnh Thiên Băng che miệng cười khúc khích

"Cái gì ?? Thật luôn á ??" - Mọi người trừng mắt nhìn về phía Huy Vũ, hay nói đúng hơn là đôi bàn tay to lớn đang đặt trên bàn của anh

Những ánh nhìn soi mói này khiến Huy Vũ cảm thấy có chút bối rối:

"Đúng vậy. Là chữ của con viết ạ"

"Tốt lắm. Đây chính là "tải lẻ" mà một ngôi sao giải trí tương lai nên có. Chú làm anh ghen tị lắm đó nha" - Lãnh Thiên Tinh hài lòng gật gật đầu

Huy Vũ có chút cười khổ, rõ ràng bản thân anh còn chưa nhận lời của anh ba cơ mà

"E hèm, chuyện phiếm như vậy là đủ rồi. Cậu tiếp tục đi" - Lãnh Kiêu Hùng đằng hắng một tiếng rồi ra hiệu cho thư ký

"Tuân lệnh thưa gia chủ" - Nam thư ký nhẹ khom người, sau đó bắt đầu đọc từng tờ đơn một

Nội dung của mỗi tờ đơn đều hết sức rõ ràng, chủ yếu chính là:

Bên nguyên đơn dưới danh nghĩa của tập đoàn Thời Đại, sẽ trao gửi tận tay những phần quà giá trị bao gồm cả tiền bạc đến các bên gia đình bị hại trong vụ xì căng đan được coi là bê bối nhất trong hàng chục năm trở lại đây của giới hào môn

Ngoài ra, tập đoàn Thời Đại cũng sẽ quyên góp một khoản tiền lớn dành cho các tổ chức nghiên cứu bệnh ung thư và các tổ chức từ thiện có uy tín trong nước

Nam thư ký không nhanh không chậm đọc rõ ràng và rành mạch từng chi tiết một, không thiếu sót một chữ nào

"Và đó chính là tất cả. Tôi xin thay mặt toàn bộ tập đoàn, xin phép được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất đến món quà này của tiểu thư Lãnh Thiên Băng và ngài Hoàng Huy Vũ. Cũng xin chân thành cảm ơn các vị đã chú ý lắng nghe"

"Clap .. Clap .. Clap !!" - Cả căn phòng ăn vang lên những tiếng vỗ tay vang dội

Ai cũng hiểu rất rõ, nếu vụ này làm tốt thì giá trị cổ phiếu của tập đoàn Thời Đại sẽ được tăng vọt. Đi kèm với đó chính là uy tín của tập đoàn và cả gia tộc họ Lãnh cũng sẽ tăng lên theo cấp số nhân

Viễn cảnh tương lai huy hoàng này khiến ai nấy trong gia đình cũng tràn ngập mong đợi, ai cũng nhao nhao giơ tay để tranh thủ nhận phần việc dành cho mình

"Vụ này hai em làm quả thực rất tốt, không có chỗ nào để chê. Khoản tiền hai em muốn đóng góp cho quỹ nghiên cứu bệnh ung thư cứ giao lại cho anh. Anh lấy danh dự bản thân ra thề rằng, sẽ đảm bảo từng đồng từng cắc đều sẽ được sử dụng hợp lý và đúng mục đích của nó" - Giọng điệu của Lãnh Thiên Kiêu đầy vẻ kiên định

"Còn anh sẽ sử dụng toàn bộ nguồn lực từ công ty giải trí Thiên Tinh của mình để quảng bá rầm rộ cho sự kiện này ... à không, anh sẽ dựng hẳn thành một show truyền hình mới luôn. Hy vọng là gia đình của các cô bé nạn nhân tội nghiệp kia sẽ không ngại xuất hiện trên TV a" - Lãnh Thiên Tinh đứng bật dậy, vỗ vỗ ngực tràn đầy tự tin

Nhận được sự trợ giúp của hai người anh trai tài giỏi này, Lãnh Thiên Băng vô cùng hài lòng

"Thế nào ?? Ngươi còn cao kiến nào khác không ?? Ta xin được nhận thêm chỉ giáo" - Cô quay sang nở một nụ cười khẩy, hất cằm khinh miệt

Sắc mặt Lãnh Thiên Tâm đỏ lên như màu gan heo, hai bàn tay được giấu dưới gầm bàn siết chặt lại thành nắm đấm. Chưa bao giờ ả ta cảm thấy phẫn nộ như ngày hôm nay

Bất quá ả cũng đủ thông minh để nhận ra đây không phải là lúc thích hợp để phát tiết, đành phải cố nặn ra một nụ cười trông còn xấu xí hơn cả khóc:

"Không ngờ ngay từ đầu vợ chồng anh chị đã giải quyết ổn thỏa vậy rồi. Vừa nãy là em đã có những lời lẽ không phải, xin vợ chồng anh chị bỏ qua cho"

"Cũng tạm được đấy. Lần sau nếu đã không biết thì dựa cột mà nghe, bằng không lại để thiên hạ chê cười đàn gảy tai trâu. Mất mặt gia đình bọn ta lắm" - Lãnh Thiên Băng hờ hửng che miệng ngáp một cái

...

Không thèm để ý đến ánh mắt căm tức của ả tiện nhân ngồi đối diện đang nhìn mình, Huy Vũ lúc này lại đang bận quan sát từng biểu cảm cười nói vui vẻ của các thành viên gia đình trên bàn ăn. Trong lòng anh không nhịn được mà cảm thán trong lòng:

| Chuyện diễn ra đến đây xem như chấm dứt được rồi. "Hôn lễ hai nhà Lãnh phong", một trong những sự kiện chí mạng nhất góp phần gây nên sự sụp đổ chớp nhoáng của đế chế khổng lồ Lãnh gia, đã có một cái kết mỹ mãn |

| Nhưng mà bọn súc sinh đó bị trừng phạt như vậy vẫn còn là quá nhẹ rồi. Nhớ lại kết cục thê thảm của Tuyết Ly kiếp trước, lúc mình nhận được tin dữ đã vét toàn bộ tiền ăn xin suốt cả tháng trời để bắt một chuyến xe ôm. Khi mình tới hiện trường, Tuyết Ly vẫn còn nằm thoi thóp trên nền đất lạnh cứng |

| Đám người chứng kiến xung quanh chỉ biết vây quanh lại thành vòng tròn chỉ trỏ cười nhạo em ấy, cản trở xe cấp cứu thi hành nhiệm vụ, mặc cho mình gào khóc van xin |

| Khi ấy cả gia đình Lãnh gia chỉ còn sót lại Lãnh Tâm Hỏa đã biến mất không rõ tung tích, nói trắng ra cả nhà chỉ còn một mình Tuyết Ly đi |

| Cho tới tận bây giờ mình vẫn còn ám ảnh, cái ánh mắt vô hồn mà Tuyết Ly nhìn mình trước khi em ấy trút hơi thở cuối cùng. Không bao lâu sau cái chết của Tuyết Ly, mình cũng nhận được tin Lãnh Tâm Hỏa đã bị cảnh sát bắn chết trong một vụ xâm nhập vào tập đoàn Thiên Thần |

| Tương lai thê thảm của kiếp trước đã trở thành dĩ vãng. Viễn cảnh mình lết cái thây tàn phế đi ăn xin suốt cả chục năm, cố gắng kiếm tiền lo ma chay cho Lãnh gia sẽ không bao giờ xảy ra nữa |

"Sob" - Bỗng có tiếng thút thít nho nhỏ ở ghế bên trái vang lên, cắt đứt dòng hồi tưởng của Huy Vũ

"Hửm ?? Tuyết Ly, em sao vậy ??"

"D..dạ ?? Kh..không có gì đâu anh rể à. Chỉ là em có chút xúc động trước nghĩa cử cao đẹp của anh và chị Thiên Băng thôi nha" - Đôi mắt xinh xắn của Lãnh Tuyết Ly ngân ngấn lệ, nụ cười trên gương mặt cũng rất gượng gạo cứ như là đang cười tự trách bản thân

"Vậy à ?? Cảm ơn em nhé, đây là chuyện mà vợ chồng anh chị nên làm mà" - Huy Vũ không hề nhận ra sự bất thường đó. Anh nở một nụ cười tươi rói với cô bé, ngượng ngùng gãi gãi đầu

Chứng kiến nụ cười tỏa nắng đó trên gương mặt điển trai của anh rể, Lãnh Tuyết Ly cảm thấy tinh thần của mình như sắp vỡ vụn thành từng mảnh

"Con no rồi ạ !! Bây giờ con xin phép về phòng trước" - Chưa để mọi người kịp phản ứng, cô bé đã trực tiếp chạy khỏi phòng ăn như đang bỏ trốn

"..."

"Haizz, đến bao giờ con bé này mới chịu trưởng thành cho bố mẹ nó yên lòng đây nhỉ ??" - Tô Ngọc Dung nhìn ra hướng cửa phòng ăn, lắc đầu bất lực

"Mẹ nói gì vậy ?? Con muốn bé Ly nhà mình phải mãi mãi dễ thương, ngây ngô như thế nha" - Lãnh Tâm Hỏa bỏ hai cái đùi gà tây đang gặm dở xuống đĩa, gấp gáp phản bác

Huy Vũ cũng muốn tham gia vào chủ đề này nhưng bàn tay bên phải của anh đột nhiên bị nắm chặt

"Chủ nhân♥" - Lãnh Thiên Băng nhỏ giọng gọi khẽ, đôi mắt đẹp đỏ hoe trông như sắp khóc

"Ừm hửm, có chuyện gì nào nàng tổng giám đốc lạnh lùng của anh ?? Lại muốn làm nũng với anh nữa rồi chứ gì ??" - Huy Vũ đưa tay còn lại lên âu yếm véo véo gò má mềm mịn của vợ

"Không có gì đâu ạ, tự nhiên em muốn gọi ngài thế thôi♥" - Bàn tay trắng như phấn của cô càng siết lại chặt hơn

\\///

Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~