Tôi vẫn chưa được họ nhìn nhận đúng cách, thế nên chỉ đành đứng chôn chân tại chỗ mà nhìn một chút vào bảng thông tin của hai người họ:
- Tên: Lãnh Thiên Kiêu
- Tuổi: 29
- Nhan Trị: 8.9
- Sức khỏe: Bình thường
- Tên: Lãnh Thiên Tinh
- Tuổi: 27
- Nhan Trị: 9.1
- Sức khỏe: Stress nặng
Hai người anh trai này của Thiên Băng đều cực kỳ thành công trong các lĩnh vực của riêng mình. Vốn dĩ cả hai lĩnh vực y tế và giải trí thuở trước không hề có chút dính dáng nào tới Lãnh gia
Tất cả là nhờ có hai người họ đã đặt ra nền móng vững chắc, giúp cho cơ nghiệp của gia đình thuận lợi bám rễ vào hai thị trường màu mỡ này. Góp phần gia tăng không ít khoảng cách giữa Lãnh gia và bốn đại gia tộc khác
Càng nhìn hai người họ, tôi càng không thể nhịn được mà khâm phục bố mẹ vợ. Hai vợ chồng già này không chỉ đơn thuần là những doanh nhân tài năng, tối ngày chỉ biết cắm đầu cắm cổ chăm lo cơ nghiệp như các gia tộc hào môn thường thấy
Họ luôn luôn ưu tiên cho sự phát triển của từng thành viên trong gia đình trên hết mọi thứ. Đáng tiếc, một kẻ khốn kiếp trong số đó lại không phải máu mủ ruột rà của họ
Lãnh Kiêu Hùng và Tô Ngọc Dung bước tới, ánh mắt của cả hai tràn ngập sự tự hào khi nhìn hai chàng quý tử tài giỏi của mình:
"Tiểu Kiêu, tiểu Tinh. Hai đứa dạo này thế nào ?? Đi đường xa về có mệt lắm không ??"
"Con chào bố, con chào mẹ. Bố mẹ gọi bất ngờ quá, làm con phải cho dời ngày làm việc ở phim trường để về nhà đấy ạ"
"Chào bố mẹ. Con vẫn khỏe lắm, đúng lúc vừa chuẩn bị về nhà xả hơi thì nhận được cuộc gọi của bố mẹ luôn đấy" - Lãnh Thiên Tinh và Lãnh Thiên Kiêu ra hiệu cho vệ sĩ mang quà vào nhà, sau đó bước tới trò chuyện với ba mẹ
"Cũng may là bố mẹ gọi về họp gia đình, nếu không thì chả biết tới khi nào mới được gặp lại được hai anh nha" - Lãnh Tâm Hỏa cao giọng lên tiếng, cười tít cả mắt
Đúng lúc này, Lãnh Thiên Băng nãy giờ chỉ im lặng đứng xem cũng kéo tay Huy Vũ tiến đến để chào hỏi:
"Anh hai, anh ba. Đã lâu rồi không gặp"
Cả hai nở nụ cười nhìn cô, ánh mắt đầu tiên là rơi vào chỗ hai cánh tay đang khoác lấy nhau đầy tình cảm. Sau đó là trừng thẳng vào tên em rể đã "may mắn" cướp đi cô em gái xinh đẹp của họ
"..."
Lãnh Thiên Kiêu chỉ im lặng quan sát nhưng Lãnh Thiên Tinh thì lập tức trở nên hứng thú:
"Ôi chao ôi Băng Băng à, từ khi nào mà em lại tốn tiền để chưng diện, rồi còn bày đặt make up cho thằng nhãi vô dụng này vậy ?? Muốn gây ấn tượng với tụi anh hay gì đây ??"
"Bốp !!" - Lãnh Tâm Hỏa vội vã vỗ vào lưng lão anh không nên thân của mình
"Ui da !! Thằng cô hồn nà... "
Bất quá còn chưa để anh ba của mình kịp nói dứt câu, Lãnh Tâm Hỏa đã nhấn đầu hắn xuống:
"Anh rể !! Thứ lỗi cho anh ba của em trẻ người non dạ, có mắt như mù, không biết trời cao đất dày mà đã lớn mật mà mạo phạm anh. Mong anh đại nhân đại lượng không chấp nhặt tiểu nhân, bỏ qua cho anh ấy một lần ạ"
"Phụt !!" - Lãnh Thiên Kiêu trực tiếp phun ra một ngụm, trố mắt nhìn thằng em to xác đang trưng ra một nụ cười nịnh nọt lấy lòng
Còn những người còn lại thì ôm bụng cười nắc nẻ như được mùa
Đứng bên cạnh, Thiên Băng cũng đang bấu víu vào cơ thể tôi mà cười sặc sụa. Duy chỉ có một mình tôi đây thì vẫn chả hiểu mô tê gì cả
Lãnh Kiêu Hùng thấy Huy Vũ cứ đừng ngây ra như phỗng, cố gắng nhịn cười lên tiếng nhắc nhở:
"Con rể à, lúc nãy bố dự định sẽ kể rõ ràng mọi chuyện cho hai thằng anh vợ trời đánh này của con trong bữa tối luôn. Là do bố đã thất trách, con đừng để bụng nhé"
"Không có gì đâu ạ. Anh ấy mới về nên chưa biết sự việc ra sao, không sao hết" - Tôi chỉ biết huơ huơ tay chữa cháy
Lãnh Thiên Tinh cũng đã phát giác có gì đó không đúng, liền ra hiệu cho Lãnh Tâm Hỏa thả mình ra
"Chuyện gì xảy ra vậy ?? Gia đình chúng ta có việc gì sao ạ ?? Còn ... tại sao mọi người lại ??" - Anh ta nhìn chằm chằm Huy Vũ, giọng điệu mông lung
"Anh hai, anh ba à. Hai ngươi đi theo em đến thư phòng đi, em sẽ giải thích mọi chuyện"
Lãnh Thiên Băng mỉm cười lên tiếng giải vây, sau đó quay sang hôn mạnh lên má chồng một cái:
"Muar♥, em đi một xíu sẽ quay lại với anh ngay. Đợi em một lát nhé♥"
Nhìn thấy cô em gái lạnh lùng bá đạo của mình ăn nói cưng chiều và khép nép với gã chồng bình phong vốn bị xem như phế thải như vậy, cho dù là người ngu đi nữa cũng có thể ngửi thấy tình huống này có gì đó rất bất thường. Huống chi là hai người họ
Đầu tiên là thằng em to xác Lãnh Tâm Hỏa vốn ghét cay ghét đắng, tối ngày cứ đay nghiến anh rể của mình ẻo lả, khúm núm như đàn bà cũng thay đổi 180 độ. Cái bộ dáng cười nói nịnh nọt, thiếu điều muốn quỳ lạy anh rể của hắn thực sự khiến cho người khác phải sốc toàn tập
Quan trọng nhất, có vẻ ánh mắt và cách nói chuyện của bố mẹ cũng đã thay đổi hoàn toàn. Nhìn không khí vui vẻ này, cảm giác cứ như những khúc mắc ngày trước chưa từng xảy ra vậy
"Vậy thì làm phiền em rồi, chúng ta đi thôi" - Lãnh Thiên Kiêu kéo tay em trai mình, không quên gật đầu một cái với Huy Vũ
"Em nữa, em cũng sẽ đến thư phòng giải thích rõ ràng cho hai anh" - Lãnh Tâm Hỏa vội vã chạy theo tham gia náo nhiệt
Rất nhanh, cả sảnh chính vừa nãy còn một trận oanh oanh yến yến, giờ chỉ còn lại bốn người đưa mắt nhìn nhau chằm chằm
...
Trong khi chờ đợi, Huy Vũ đang trò chuyện vui vẻ với bố mẹ vợ để giết thời gian thì Lãnh Thiên Tâm cũng đã về tới nhà
Mặc dù trong lòng cảm thấy cực độ chán ghét, nhưng đầu não của ả ta lại nhảy số cực kì nhanh khi nhìn vào bầu không khí ấm cúng này:
"Thưa ba, thưa mẹ con mới về ạ. Buổi tối tốt lành nha Ly Ly, ... anh rể"
"Lô Tâm Tâm !! Đi chơi dzui dzẻ dữ dằn hen" - Lãnh Tuyết Ly cười lớn, cố ý nhấn mạnh vụ đi du lịch của ả ta
"Sao giờ này con mới về ?? Còn thằng nhóc họ Diệp kia đâu ??" - Lãnh Kiêu Hùng nghiêm giọng, cau mày không vui
"D..dạ thưa bố, đáng lẽ con đã về từ sớm rồi nhưng do tình hình bão ở bên bển phức tạp, nên ... n...nên ... bố thử tra thông tin cơn bão đó trên mạng là sẽ ra ngay đó ạ" - Lãnh Thiên Tâm cúi đầu, tay ấn chặt vào ngực trái, giọng điệu sợ sệt
"Thôi ông à. Con nó đi đường xa đã mệt rồi, nặng lời làm chi không biết"
"Thiên Tâm, tới đây ngồi với mẹ này. Đợi một lát anh chị con nói chuyện xong rồi chúng ta sẽ cùng ăn tối" - Tô Ngọc Dung vỗ vỗ chỗ ngồi trống bên cạnh mình
Lãnh Thiên Tâm lén lút thở phào một tiếng, không nhanh không chậm bước tới ghế sofa
Nhìn bộ dáng rụt rè của Lãnh Thiên Tâm, đáy lòng Huy Vũ tràn ngập một cỗ đáng ghét. Nếu ánh mắt có thể giết người thì ả ta chắc đã bị phanh thây cả ngàn lần rồi:
| Đồ thứ tiện nhân giả tạo. Được bố mẹ nuôi nhặt về từ lúc mới có tập tễnh biết đi, nuôi dạy như con ruột. Phải chi cuộc sống cơ hàn, bị phân biệt đối xử tao còn có thể hiểu được đôi chút |
| Nhưng ở trong căn nhà này, mày được cung phụng như công chúa. Thế quái nào mà cuối cùng mày lại rắp tăm cấu kết với kẻ thù của gia đình để bán đứng, hãm hại họ chiếm đoạt tài sản |
"..."
Hai bàn tay nhỏ nhắn của Lãnh Tuyết Ly siết chặt lại thành nắm đấm, ánh mắt hằn lên vô số tơ máu trừng thẳng vào ả tiện nhân mà cô bé đã từng xem là bạn đồng trang lứa thân thiết nhất
Vừa đúng lúc Lãnh Thiên Băng rời khỏi thư phòng cũng nghe thấy được. Bất quá cô lại không có phản ứng gì đáng kể, chỉ bình thản quay trở lại sảnh chính
"Chào chị Thiên Băng em mới về ạ. Anh hai, anh ba, anh Tâm Hỏa, chào mọi người" - Nhìn thấy đám người này, Lãnh Thiên Tâm liền đứng bật dậy, khoanh tay cực kỳ lễ phép
Lãnh Thiên Băng thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn ả, trực tiếp bổ nhào vào lòng chồng để làm nũng:
"Anh yêu♥, em đói bụnggggg"
"Khà khà, em cũng đói quá anh rể. Gia đình tụi mình vừa ăn tối vừa bàn luận võ thuật đi" - Lãnh Tâm Hỏa cũng làm bộ nhỏng nhẻo
Lãnh Tuyết Ly dĩ nhiên cũng không bỏ lỡ cơ hội này, cô bé đứng bật dậy lao vào lòng Huy Vũ:
"Anh rể !! Hihi♥"
Lãnh Thiên Kiêu và Lãnh Thiên Tinh vẫn chưa hoàn hồn sau khi được hai đứa em "giáo huấn" một trận
Họ không ngờ rằng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi ra nước ngoài đi công tác, gia đình mình lại trải qua nhiều sự kiện vi diệu đến như vậy
"Em rể à, cho anh được nói lời xin lỗi vì hồi nãy đã lỡ lời. Mong em bỏ qua cho" - Lãnh Thiên Tinh chìa tay ra, gương mặt nở nụ cười chân thành
"Không sao đâu ạ, không biết thì không có tội. Với lại hai anh cứ gọi em là Vũ đi cho tiện" - Huy Vũ vốn dĩ cũng chẳng hề để bụng, đưa tay ra đáp lễ
“Cảm ơn em nhé. Nhìn tướng tá của chú em rất chuẩn đó, có muốn gia nhập ngành giải trí cùng với anh không ?? Anh sẽ chăm sóc cho chú thật chu đáo” - Hai mắt Lãnh Thiên Tinh như có ánh sao sáng lấp lánh, quan sát Huy Vũ từ trên xuống dưới
"Khoan đã, chúng ta có việc khác quan trọng hơn cần bàn bạc. Vũ này, chuyện thuốc củ ..."
Không để cho Lãnh Thiên Kiêu kịp dứt câu, Huy Vũ lập tức lên tiếng để chặn họng
"Thuốc đó anh đưa cho em rất tốt, cảm ơn anh nhiều lắm. Em đã dùng thử và thấy rất có hiệu quả nha" - Anh cố ý gằn giọng thật lớn, điên cuồng nháy mắt ra hiệu với hai ông anh vợ của mình
Hai người họ nhanh chóng nhận thức được tính nghiêm trọng, Lãnh Thiên Kiêu nở nụ cười xoà, vỗ vỗ vai Huy Vũ:
“Vậy thì tốt rồi. Lần sau nếu cần nữa thì cứ báo trước cho anh nhé”
Trên ghế sofa, Lãnh Thiên Tâm ngồi xem kịch nãy giờ không nhịn được mà há hốc mồm kinh ngạc
“Chuyện gì thế này ?? Từ khi nào mà thằng chó đẻ đó lại được tiếp đón nồng hậu như vậy ?? Dựa vào cái gì chứ ??” - Ả ta điên cuồng tự nhéo vào da thịt để kiểm tra xem liệu có phải bản thân mình đang nằm mơ hay không
Đúng lúc này, vị quản gia bước vào khom người báo cáo đầy cung kính:
“Kính thưa gia chủ, bữa tối đã được chuẩn bị sẵn sàng ạ”
Lãnh Kiêu Hùng gật đầu, sau đó vui vẻ đề nghị:
“Được rồi, bây giờ gia đình chúng ta cùng nhau đến phòng ăn. Vừa thưởng thức bữa tối, vừa chính thúc mở họp gia đình nào”
“Vâng ạ” - Mọi người đồng thanh trả lời
Huy Vũ như trở thành tâm điểm, mọi người cứ liên tục kéo lấy anh để hỏi chuyện. Lãnh Thiên Tâm nhìn cảnh thì đó chỉ biết nghiến răng nghiến lợi:
“Ngay cả Thần ca của mình còn chưa được đối đãi như vậy, rốt cuộc mấy ngày mình không có ở đây đã xảy ra chuyện gì chứ ??”
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~