Khi đã đến phòng ăn, tâm tình của tôi có đôi chút hụt hẫng
Trên bàn ăn không phải một bàn tiệc thịnh soạn như tôi đã tưởng tượng mà chỉ là vài món ăn nhẹ lành mạnh mà thôi
| Cháo thịt bò ăn với kim chi củ cải, sữa tươi ít béo, bánh mì đen ... rồi còn cái gì thế kia ?? Súp củ dền đỏ thì phải. Nhìn qua cứ như ăn kiêng vậy ấy |
"Tối nay chúng ta còn tiệc họp gia đình nữa, nên mẹ đã cố ý dặn đầu bếp bữa trưa không cần phải quá cầu kỳ. Chỉ cần những món ăn đơn giản nhẹ bụng là được" - Như nhận ra suy nghĩ của Huy Vũ, Tô Ngọc Dung mỉm cười giải thích
"Đúng vậy đó anh rể. Đừng tham ăn quá nha kẻo lại phát phì như con heo á♥" - Lãnh Tuyết Ly cũng cười tủm tỉm phụ họa
"Hai người chỉ toàn nghĩ xấu cho con thôi" - Tôi đưa tay gãi gãi đầu, trong lòng lại thầm nghĩ:
| Vãi thật, bộ hai mẹ con họ biết xem tướng số chắc ?? Chẳng lẽ biểu cảm trên gương mặt của mình lộ liễu đến vậy ?? |
Nhìn bề ngoài thì đây chỉ là một bữa ăn nhẹ đạm bạc. Nhưng sau khi nếm thử muỗng cháo đầu tiên, tôi ngay lập tức có ý nghĩ muốn tự tát vào mặt mình một phát
Vị đầu bếp chính đang làm việc trong trang viên này thực ra chính là một cựu bếp trưởng nhà hàng ba sao Michelin. Những món ăn mà bà ta chế biến sẽ là loại tầm thường hay sao ??
Sau một vài cuộc trò chuyện phiếm vui vẻ. Tôi nhân cơ hội bẻ lái chủ đề để hỏi thăm qua tình hình của mẹ vợ
"Mẹ à, dạo này bệnh tình của mẹ có thuyên giảm bớt không ??"
Tô Ngọc Dung nghe con rể hỏi thăm thì có chút bất ngờ, bà nhớ hình như là mình chưa từng nói bản thân mang trọng bệnh cho thằng bé a
"Mẹ dạo này rất khỏe, bệnh cũng không còn phát tác thường xuyên như trước nữa"
"Để con đoán nhé, có phải mẹ đã chuyển sang dùng một loại thuốc có thêm là "Chinsuzai Kosei", vỏ chai màu trắng nắp đen, được một người bạn giới thiệu là có xuất xứ từ Nhật Bản, có phải không ??" - Huy Vũ đặt muỗng xuống, trầm giọng hỏi
"C ... cái này !! L..àm sao con biết ??" - Tô Ngọc Dung trừng mắt sửng sốt
Lãnh Tuyết Ly ngồi ở bên cạnh bà thì biểu hiện bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng nội tâm thì hoàn toàn ngược lại
"Mình thì nhảy lầu tự sát, còn mẹ ... cái kết của mẹ sẽ như thế nào ??" - Cô bé siết chặt chiếc muỗng đang cầm trong tay, chờ đợi năng lực của mình hoạt động
Tôi tạm thời chưa thể giải thích rõ ràng, chỉ có thể hảo tâm nhắc nhở:
"Mẹ lập tức ngừng sử dụng nó đi, tuyệt đối không được động vào nữa. Giao cho người đáng tin cậy đi kiểm tra số thuốc đó đi ạ"
Dứt lời, tôi không nói thêm gì nữa. Tiếp tục cầm muỗng lên chậm rãi dùng bữa
Thái độ này của Huy Vũ càng khiến cho hai mẹ con họ Lãnh thêm ngứa ngáy
Nếu là ngày trước, Tô Ngọc Dung nhất định sẽ không chút do dự mà quát tháo tên con rể này vì tội ăn nói hàm hồ, nói nhăng nói cuội
Nhưng bây giờ khi nhìn vào biểu cảm nghiêm trọng của hắn, không hiểu sao bà lại cảm thấy sóng lưng lạnh toát. Mồ hôi lạnh không kiềm được mà toát ra khắp cơ thể
Trong túi bà lúc này vẫn còn mang theo loại thuốc kia, vì dùng thấy có hiệu quả không tệ nên bà ta đã dùng được mấy năm rồi.
"Anh rể à, ít nhất anh phải giải thí- ..." - Không để cho Lãnh Tuyết Ly kịp nói dứt câu, Huy Vũ đã chen ngang lên tiếng:
"Chuyện mẹ bị bệnh tim và dùng loại thuốc gì, Thiên Băng có nói qua cho con"
"Còn về phần lý do tại sao thì cứ để mẹ cho người kiểm tra thành phần thuốc trước đi đã, mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi. Không cần anh giải thích đâu"
"Giải thích chuyện gì vậy ??" - Đúng lúc này, một tiếng cười nói phát ra ở cửa phòng ăn
Ba người ngồi trên bàn ăn lập tức quay phắt lại, chính là Lãnh Thiên Băng và Lãnh Kiêu Hùng, phía sau hai người họ chính là Lãnh Tâm Hỏa
"Bố, anh, chị !! Mọi người về rồi, có đói bụng không ??" - Lãnh Tuyết Ly lập tức giơ tay lên cao vẫy vẫy
"Bọn anh đã ăn trưa rồi. Ban nãy mọi người đang bàn luận chuyện gì mà trông có vẻ nghiêm trọng quá vậy ??' - Lãnh Tâm Hỏa lao nhanh tới, ôm chầm lấy cô em gái bé nhỏ của mình
Lãnh Tuyết Ly không trả lời câu hỏi đó mà chỉ im lặng nhìn chằm chằm anh rể của cô bé
"Muar♥ Anh yêu, có chuyện gì vậy ??" - Lãnh Thiên Băng bước tới hôn lên má chồng mình một cái, ôm cổ anh nũng nịu hỏi
Nhưng còn chưa kịp để Huy Vũ mở miệng giải thích, Tô Ngọc Dung đã không thể chờ được mà lên tiếng trước
"Ông à, con rể chúng ta nói tôi phải ngưng sử dụng loại thuốc hỗ trợ tim mạch mà mình thường dùng. Bảo rằng nên mang đi kiểm tra chi tiết thành phần của nó" - Bà ta vừa nói, vừa móc từ trong túi ra một cái hộp nhỏ màu trắng
"Con rể, con có ý kiến gì với loại thuốc này sao ?? Bác sĩ chuyên khoa tim mạch mà mẹ con theo rất giỏi đấy, chúng ta cũng đã cho người xem kĩ thành phần thuốc rồi" - Lãnh Kiêu Hùng nhận lấy hộp thuốc, quay sang dịu giọng hỏi Huy Vũ
"Bố, chỉ giải thích suông thì khó hiểu lắm. Mới ngày hôm qua Thiên Băng có nói cho con biết loại thuốc mà mẹ thường uống. Đây chính là thuốc độc, xin hay tin con" - Huy Vũ bấu nhẹ vào cánh tay đang ôm cổ mình
Lãnh Thiên Băng ngay lập tức hiểu ý, vội vàng phụ họa:
"Đúng đó mẹ, hôm qua lúc con nói tên loại thuốc ra anh ấy phản ứng dữ dội lắm. Bố mẹ nên nghe theo lời chồng con, mang đi kiểm tra cho chắc ăn"
Hai vợ chồng già không còn do dự gì nữa, lập tức giao lại hộp thuốc cho Lãnh Tâm Hỏa
Tôi quay sang hôn nhẹ lên môi Thiên Băng một cái, đáy lòng tràn ngập một cảm giác tự hào:
| Có vợ hiểu chuyện thế này thật là tốt a, mình chỉ nhéo nhẹ một cái thôi mà em ấy đã biết cách hợp tác với mình để diễn kịch rồi |
| Haizzz, mẹ vợ mình mắc bệnh tim, hàng tháng đều bỏ ra một số tiền khá lớn để chi trả cho một loại thuốc nhập khẩu từ nước ngoài. Nói là Nhật Bản cho nó oai chứ nguồn gốc của nước nào thì có chúa trên trời mới biết, bà ấy đã dùng loại thuốc trợ tim này mấy năm nay rồi |
| Mặc dù sử dụng nó có thể trị được một chút triệu chứng bệnh tim, nhưng thành phần chủ yếu của thuốc này không hề an toàn. Dùng lâu dần sẽ sản sinh ra độc tính, ảnh hưởng trực tiếp đến não bộ. Những vấn đề này rất khó để phát hiện ra ở thời kỳ đầu và trung, đến lúc phát hiện được triệu chứng thì đã vô phương cứu chữa |
| Còn nữa, thuốc này là do chính miệng tên bác sĩ thân cận nhất giới thiệu cho mẹ vợ của mình. Đáng thương thay, bà ấy lại không hề hay biết rằng tên lang băm đó đã bị mua chuộc, cố ý giới thiệu loại thuốc độc khủng khiếp đó cho thân chủ của mình sử dụng |
| Ở kiếp trước, khi tin tức Lãnh gia phá sản tràn ngập trên khắp các trang mạng, toàn bộ gia tộc vốn một tay che trời rơi vào cảnh lầm than, cũng chính là lúc chất độc phát tán |
| Một bên là chất độc ảnh hưởng đến não bộ, một bên là biến cố nhà tan cửa nát. Chịu hai cú sốc tinh thần cùng một lúc đã khiến mẹ vợ đột nhiên trở nên điên điên dại dại, thường xuyên bỏ nhà ra đi. Cuối cùng do lú lẩn mà ngang nhiên đi qua đường lộ bị xe vận tải cán chết tại chỗ |
| Khi ấy dư luận đều cho rằng bởi vì bà ta đã chịu không nổi đả kích nên hóa điên, không một ai mảy may nghi ngờ đó là bởi vì trúng độc |
| Nghĩ lại mình vẫn cảm thấy ớn lạnh đến tận xương tủy, mẹ vợ của mình cả đời công chính liêm minh, đề cao tinh thần trách nhiệm và quyên lợi của phụ nữ. Cả hai vợ chồng cùng nhau phát triển Lãnh gia ngày một cường đại hơn, kết quả sau cùng lại bởi vì một loạt âm mưu cùng với việc bị kẻ địch tính kế, cơ nghiệp mấy đời vất vả xây dựng của gia tộc cứ thế mà tan thành mây khói |
"!!!"
"Ặc ặc !! Em yêu à !! Em làm sao vậy ??" - Hai cánh tay đang ôm cổ tôi tự nhiên siết chặt lại bằng một lực khủng khiếp
"Ấy chết ... em xin lỗi. Lúc nãy em lỡ nhớ tới mấy chuyện bực mình" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng như đang cố gắng đè nén một cái gì đó, đôi tay tinh xảo vuốt ve gương mặt điển trai của chồng đầy yêu thương
"Hửm ?? Tiểu Ly, con không khỏe à ??" - Lãnh Kiêu Hùng nhìn thấy cơ thể con gái út của mình đang run rẩy, cau mày hỏi thăm
"D..dạ ?? Dạ không có gì đâu ạ. Tự nhiên con thấy hơi ớn lạnh thôi" - Lời giải thích của Lãnh Tuyết Ly có chút vụng về, nhưng cũng vừa đủ để qua mặt bố
Lãnh Thiên Băng mặc dù rất muốn cùng chồng âu yếm, nhưng bây giờ không phải lúc thích hợp. Cô vội vã bước tới nắm tay mẹ mình:
"Mẹ à, kiểm tra thành phần thuốc là một chuyện. Bây giờ mẹ cùng con đến bệnh viện của anh hai ... chết tiệt !! Con quên mất anh hai vẫn chưa về nước"
"Tức quá đi mà !! Lúc cần kíp nhất thì ổng lại biến mất dạng" - Lãnh Tuyết Ly vứt đi chiếc muỗng xuống đất, tức giận đập bàn
"Tiểu Băng, tiểu Ly à, hai đứa cứ bình tĩnh đi đã. Vẫn chưa biết kết quả sẽ ra sao mà"
"Đúng vậy đó, mẹ đã đang rất sốt ruột rồi. Hai đứa đừng làm cho mẹ sợ thêm chứ, thiệt tình" - Hai vợ chồng già nhỏ giọng khuyên nhủ
Nghe bố mẹ mình trả lời chớt quớt như vậy, Lãnh Thiên Băng và Lãnh Tuyết Ly cảm thấy cạn lời. Thực sự không biết phải làm sao để giải thích rõ ràng cho họ hiểu
Nói đi nói mãi cũng không xong, cả hai đành đè nén tâm tình sốt ruột như đang ngồi trên đống lửa. Chờ đợi kết quả kiểm tra
...
Thời gian cứ thế trôi qua
Trời chạng vạng tối, rốt cuộc đã có vài người trở về
"Chào cả nhà !! Bọn con đã về rồi đây !!" - Tại cánh cửa lớn của sảnh chính, hai âm thanh chào hỏi vang lên cùng một lúc
Đi đầu là hai người đàn ông cao lớn, gương mặt cương nghị và có nét hao hao nhau đến sáu, bảy phần. Phía sau là vài vệ sĩ đang đẩy hai xe quà lớn
Người ở bên trái đeo một cặp kính mắt dày cộm, mái tóc đen chải chuốt gọn ghẽ, cao khoảng 1m80-81, trên người diện một bộ vest cùng áo khoác trench coach màu nâu sậm mang theo phong thái đạo mạo và uyên bác
Anh ta chính là con trai trưởng của Lãnh gia, Lãnh Thiên Kiêu
Từ khi còn nhỏ, Lãnh Thiên Kiêu đã bộc lộ niềm đam mê đầy nhiệt huyết với ngành y học
Chính vì vậy, bố mẹ anh ta đã dồn toàn lực, toàn tâm toàn ý bồi dưỡng cho sự đam mê đó và kết quả đã không khiến họ thất vọng
Hiện tại, Lãnh Thiên Kiêu chính là một trong những vị bác sĩ có tầm ảnh hưởng và tiếng nói nhất của cả nước thậm chí là cả Châu Á, mặc cho tuổi đời vẫn còn rất trẻ. Anh ta thường xuyên bay ra nước ngoài để tham gia vào các cuộc họp và những dự án nghiên cứu quan trọng
Người còn lại ở bên phải thì gần như hoàn toàn ngược lại với phong cách "bác học" của Lãnh Thiên Kiêu
Anh ta có một mái tóc nhuộm móc lai hai màu trắng đỏ, tạo kiểu rất sành điệu, thể hình cơ bắp và cao ráo
Trên người mặc những mẫu quần áo được thiết kế riêng trông rất thời thượng đến từ các thương hiệu đình đám nhất trên thế giới. Khí chất trên người của anh ta cũng có vẻ hài hước, dễ gần hơn so với người anh trai "bác học" của mình
Người con trai thứ hai của Lãnh gia, Lãnh Thiên Tinh
Ban đầu, vốn dĩ anh ta đã dự định sẽ tiếp quản tập đoàn Thời Đại nhưng do cơ duyên xảo hợp, cuối cùng lại quyết tâm dấn thân vào ngành công nghiệp giải trí
Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, Lãnh Thiên Tinh đã chứng tỏ bản thân mình là một nhân vật đáng gờm. Từ một ca sĩ - diễn viên vô danh bức phá trở thành một siêu sao thần tượng kiêm Ảnh Đế nổi tiếng toàn cầu mà không cần dựa dẫm vào gia thế hiển hách
Hiện tại anh ta cũng đã thành lập công ty giải trí riêng dành cho mình, chuyên đào tạo và bồi dưỡng những hạt giống trẻ tuổi có triển vọng nhất
"Anh hai, anh ba !! Em nhớ hai anh lắm !! Đi công tác về có quà cho em hông ??" - Lãnh Tuyết Ly đứng bật dậy lao nhanh tới chỗ họ
"Uiii cô bé dễ thương đáng yêu này là ở đâu ra đây ??" - Cả hai người họ ngồi xổm xuống, đưa tay cưng nựng cô em gái bé bỏng của mình
Mặc dù đã mười tám tuổi, nhưng với thân phận em út lại cộng thêm chiều cao khiêm tốn chỉ 1m52 cùng gương mặt non nớt của mình. Nàng công chúa loli này luôn bị các anh chị trong nhà xem như một đứa em bé bỏng " ăn mãi không chịu lớn", cưng chiều hết mực
Đứng ở bên ngoài quan sát toàn cảnh, nội tâm của Huy Vũ tràn ngập sự phức tạp
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~