"Không khác biết ma hóa là bao, nhưng ma hóa tâm trí vẫn có thể giữ vững, còn lệ khí là không cảm xúc."
"Ham muốn giết chết xung quanh, hấp thu bản thân đối phương, linh khí." Tiên Tông không biết rằng bản thân hiểu rõ lệ khí đều là sai.
Chúng đệ tử nghe vậy, tâm tình không khỏi run rẩy. Lệ khí còn bá đạo hơn là ma hóa đây, như vậy ma tông còn tốt hơn lệ khí.
May thay rằng lệ khí không có cảm xúc, nếu như thật sự có cảm xúc, như ma tông vậy sẽ rất khó khắn.
Lăng Thanh một bên nghe vậy, miệng hơi dương lên cao, nàng kế sách đại thành. Rời khỏi Tiên Đạo Tông, kế sách rất hay.
Bên cạnh nàng Cổ Nhược Ca hơi giật mình, nhị sư tỷ chưa bao giờ như vậy cười tà ác.
Vân Phàm hắn cách đó không xa ngồi trên ghế, tâm tình vui vẻ. Đây đây chính là đoạt bí cảnh, thiên mệnh chi tử nắm lấy bảo vật sao.
Có bảo vật, có thiên mệnh chi tử. Có bí cảnh, như vậy ta đợi thời cơ Thiên Mệnh Chi Tử xong hắn bảo vật, đợi thời cơ kiếm bảo vật ngàn năm sau xuất thế.
Vân Phàm cười cười, suy nghĩ. Văn học mạng tiểu thuyết hắn xem qua, Thiên mệnh chi tử mỗi lần lục soát bí cảnh.
Ai cũng cho là hết, đáng tiếc về sau ngàn năm sau. Thiên mệnh chi tử hậu bối, tiến vào bí cảnh lại gặp được cơ duyên.
Hắc hắc không hổ là ta Vân Phàm. lăng Thần một bên khác mắt sáng sư tôn hắn truyền âm: "Lăng nhi, đoạt bảo hắc hắc. Với ta lão nhân."
"Chúng ta dễ dàng tìm kiếm bảo vật." Lăng Thần gần đầu, chư vị đệ tử bên trong khán đài lúc này.
Tâm tình càng vui vẻ, nhưng nhắc đến lệ khí. Một nửa trong đó, như cũ không có đi, chỉ có cao thâm đệ tử không sợ chết mới giám đi, cũng có một ít đệ tử đi mà thôi.
Tiên Tông thấy vậy, cũng không nói nhiều hướng đông bay đi, hướng tây ngay hắn tay trái, Tiên Tông đầu nhìn xuống dưới đám đệ tử.
Tiên Tông bay đi, sau lưng chúng đệ tử sáu trăm vị theo hắn bay đi, còn sót lại đệ tử quay về mang tất cả đồ đạc, tới xem là được.
Không muốn mạo hiểm, vì Tiên Đạo Tông mạo hiểm còn có thể, còn vì bảo vật tăng cao cảnh giới, đổi mạng. Có thể sử dụng sao?
Chư vị đệ tử đa số không có đạo lữ, vẫn lạc ai sử dụng? Sử dụng cái rắm a. Chúng đệ tử không có ngu, nếu như bọn hắn có vẫn lạc.
Đạo lữ hắn lấy bảo vật rồi chạy? Không có bảo vệ hắn gia tộc. Chúng đệ tử có rất nhiều suy nghĩ, hắn lấy về bảo vật, cùng đạo lữ chia sẻ.
Đạo lữ lại cùng một vị khác, hắn bị nón xanh. Bầy mưu tính kế giết chết hắn, đoạt bảo vật làm sao?
Không ngốc, không ngốc. Chúng đệ cũng có suy đoán khác, không sợ hãi vẫn lạc, cũng có thể giấu diếm đạo lữ a.
Cho nên ai cũng có suy nghĩ giống nhau hoặc khác nhau, Tiên Tông mang theo sáu trăm vị đệ tử rời đi.
Đi đến hướng đông vượt qua thác nước, đi đến giữa các đỉnh núi, từng là các phong do trưởng lão cai quản.
Giờ đây cũng không có tấp nập như xưa, hắn mang theo chư vị đệ tử xuống dưới thung lũng, cách xa thác nước.
Thung lũng bên trong vừa đáp xuống, bên cạnh là cây xanh yêu thú cũng rất nhiều. Tiên Tông thân ảnh bước nhẹ tới, hắn bước đến thung lũng trước mắt.
Một tảng đá hiện ra trước mắt bên trong, thung lũng cánh rừng mấy trăm người đáp xuống yêu thú cũng nhanh chóng rời đi.
Tảng đá cách cánh rừng không xa. Một đạo ánh sáng màu xanh, từng đạo riềng xích ngăn cản.
Tiên Tông trước mắt riềng xích, sau lưng sáu trăm vị đệ tử, bên dưới thung lũng cũng có, có vị đứng trên cành cây.
Có vị đệ tử tâm tình còn vui vẻ, đệ tử phi hành trên cao, tân tình cũng vui vẻ. Chỉ cần Tiên Tông chưởng môn mở ra xiềng xích.
Chỉ cần xếp hàng, xem có thể hay không tiến vào trong bí cảnh.
Vân Phàm hắn bên dưới còn đang vui vẻ, bên cạnh hắn vẫn là Vô Ngạn, Mạn Chi, Tô Hạo.
Thiên Thanh Mạn Chi, tâm địa nàng càng mong chờ đoạt lấy bảo vật bên trong bí cảnh, cảnh giới nàng càng tăng cao.
Tuy nàng cảnh giới là Kim Đan cảnh, chân thân lại không hề có. Nàng quay về thiên gia tìm phụ thân, kêu hắn đưa nàng công pháp.
Có thể nắm lấy chân thân từ Kết đan cảnh, nàng không muốn. Muốn tự thân lĩnh ngộ ra chân thân, tuy nó không khác biệt.
Lăng Thanh một bên ngồi trên cành cây: "Cổ Nhược Ca, Băng Huyền, Na Na, nếu như ta là ma tông các ngươi nguyện theo ta?"
Lăng Thanh ngồi trên cành cây, đôi chân nhỏ trắng nón lắc lư, Lăng Thanh mặc là nàng quần trắng. Lăng Liên một bên đứng cũng như vậy.
Lăng Liên đứng trên cành cây cao hơn nàng, bên cạnh nàng là Cổ Nhược Ca, Băng Huyền.
Bên cạnh Lăng Liên là Na Na, Cổ Nhược Ca nghe vậy nói: "Chúng ta là tỷ muội, từng thề."
"Cho nên cho dù người là chính đạo, hay ma đạo, chúng ta đều được, miễn là chúng ta ngũ tỷ muội có thể đi cùng nhau!"
Cổ Nhược Ca giọng nói, bình thản. Cổ Nhược Ca nàng có sư tỷ, nhị sư tỷ. Kết đan cảnh thời kỳ, cảnh giới mới tăng cao như vậy.
Công pháp tăng cao bình thường đệ tử cũng chỉ là tam giai đến nhất giai, các nàng trực tiếp lên đến huyền giai, địa giai.
Các nàng nói đều là truyền âm, không ai có thể nghe lén, Lăng Thanh nghe vậy cười nhẹ: "Như vậy các ngươi cũng nên chuẩn bị, bí cảnh này không thể tiến vào."
"Có quá nhiều lệ khí, chúng ta chỉ cần giả dạng bị lệ khí bao quanh tấn công đồng môn. Rời khỏi."
Nàng kế sách ngắn gọn, bí cảnh quang minh nguyên tố đại thành viên mãn, quang minh nàng quay về dạng thiên sứ mới là nắm giữ.
Viên mãn sơ kỳ, một khi đã đạt đến viên mãn hậu kỳ, không cần đạt đến viên mãn, viên mãn đạt đến viên mãn là không thể nào.
Ở đây bình cảnh là nho nhỏ, nàng mới nhìn qua nàng mang theo sách. Viên mãn đạt đến tinh thông.
Dễ dàng như vậy, quả nhiên ta là thiên kiêu bên trên thiên kiêu.
Lăng Thanh cười nhẹ, Tiên Tông cách đó không xa trước tảng đá, một đạo linh khí, xiềng xích ngăn cản.
Linh khí hình thành giống như cánh cửa đáng tiếc to hơn rất nhiều. Tiên Tông đưa tay ra trước mắt, trên tay hắn là một tấm lệnh bài.
Bằng bạc, khác biệt hơn tất cả lệnh bài bằng gỗ, hắn đưa ra trước mắt. Từ tay hắn lệnh bài bằng bạc, phát sáng.
Có thể nhìn rõ lệnh bài bằng bạc, bên trên có viết Tiên.
Tiên Tông linh khí màu xanh từng đợt truyền đến xiềng xích, một ánh sáng màu xanh bay thẳng lên trời cao, xiềng xích trên tảng đá bắt đầu thu lại.
Tiên Tông cười nhẹ, trước đạo linh khí rộng lớn, một hình tròn xoay vòng xuất hiện bên trong.
Linh khí màu xanh toát ra, Tiên Tông thầm gật đầu, bỗng nhiên sắc mặt hắn tái nhợt.
Tiên Tông thấy rõ ràng, một đạo màu đỏ đen linh khí truyền ra ngoài, bay ra ngoài: "Không tốt, là lệ khí."
Chúng đệ tử nghe vậy giật mình, nhanh chóng phòng bị. Tiên Tông nhanh chóng nắm lấy lệnh bài, một cỗ lệ khí bay đến công kích hắn cánh tay.
Lệnh bài rơi xuống đất.