Thiên Thanh Nhi, nàng phá toái Ngọc Thần Châu hộp là không thể nào. Nhìn từng đường vân, cánh hoa.
Hai bên cạnh hộp gỗ, là cánh hoa khắc hoa đang rơi xuống. Thien Thanh Nhi xoay xoay hộp gỗ, sau lưng là một đầu cánh chim.
Cánh chim đang từ trên cao, ý định đáp xuống tảng đá. Điêu khắc này nhìn đơn giản, lại mang rất nhiều ý niệm.
Ngay cả nàng Thiên Thanh Nhi, quang minh đại thành viên mãn quang minh nguyên tố cũng không thể tra rõ ràng.
Rốt cuộc hộp gỗ này là gì? tuy nàng có thể nhìn rõ bên trong. Hộp gỗ này lại không nhìn rõ cầu trúc?
Gỗ này rốt cuộc, là phẩm chất? Thiên Thanh Nhi lắc đầu, không có khả năng. Nàng không tin tưởng Tiên Đạo Tông sẽ có được một nhánh cây.
Nhánh cây đó, Thiên Thanh Nhi cũng không giám nhắc đến, Thiên Thanh Nhi lắc đầu nhỏ, hộp gỗ này mang về, về sau đối với nàng có ích.
Thiên Thanh Nhi tay nhỏ, cầm lấy hộp gỗ phía trên. Muốn mở ra lại không thể, không có chìa khóa?
Còn cần như vậy phức tạp? Thiên Thanh Nhi vẻ mặt bế tắc, môi đỏ không thể cười nổi.
Thiên Thanh Nhi ta tâm tình không được tức giận, ngươi có thể nhìn rõ bên trong. Như vậy ngươi đã rất mạnh.
Thiên Thanh Nhi, tâm tình bình ổn giảm xuống! Nàng thở dài, vị lão tổ nào xây dựng nhà gỗ linh đài.
Còn mang theo hộp gỗ đưa cất kỹ, chìa khóa cũng không có. Thiên Thanh Nhi hình vuông nơi lấy hộp gỗ, không có phát hiện chìa khóa.
Thiên Thanh Nhi cúi đầu, đầu nhỏ dựa trên bàn, đầu nhỏ mắt ngước nhìn hộp gỗ suy tư.
Tuyết Liên giường nệm, vẫn xoa xoa đầu Tiêu Nhiên. Tiêu Nhiên cười tươi, tuy nàng là thi quỷ, linh trí đã có.
Chủ nhân rất ưu thích nàng. Tiêu Nhiên nàng cũng không cần từ chối! Tuyết Liên nghi hoặc nhìn thân ảnh Thiên Thanh Nhi vẫn ở trạng hái nàng thân ảnh.
Không có quay về hình dạng cũ. Thiên Thanh Nhi suy ngẫm, chìa khóa không có. Nàng truyền linh khí, vào trong ổ khóa trước mắt.
Hộp gỗ, ổ khóa cũng không có gì đặc sắc, chỉ là một cái hộp, bên trên có một vết nứt, đây là do lắp đặt nắp hộp mà nên. Điều hiển nhiên như vậy ai cũng biết.
Thiên Thanh Nhi, nàng nhìn ổ kháo một lỗ khóa trước mắt, kinh khí truyền nào, nàng cố gắng mở ra khóa.
Đáng tiếc đều không thành công, Thiên Thanh Nhi, thở dài, đứng dậy nắm lấy hộp gỗ.
Đưa tay nắm lấy hộp gỗ, đưa lên cao linh khí còn truyền vào trong đó. Ném mạnh xuống đất.
Một tiếng bùm.
Tuyết Liên xoa xoa đầu Tiêu Nhiên, giật mình quay đầu lại. Mới quay đầu đi xoa xoa đầu nhỏ Tiêu Nhiên.
Quay lại thấy được thân ảnh một mét sáu mươi bảy, tóc đen phủ dài, dưới chân nàng hộp gỗ mở ra.
Một ngọc châu to lớn, to hơn nàng đầu hiện ra ánh sáng màu xanh chiếu sáng. Thiên Thanh Nhi môi đỏ mới nở nụ cười.
Không hổ là cách dễ nhất, nàng cúi xuống nhặt lấy Ngọc Thần Châu đang tỏa ra màu xanh linh khí.
Hộp gỗ, nắp hộp mở ra trên đất. Tuy không có vết sẹo, nhưng nếu như hộp gỗ có linh trí, sẽ rất phẫn uẫn a.
Đối phương không mở được, còn đem hộp đánh.
Thiên Thanh Nhi, ngồi trên ghế. Đặt Ngọc Thần Châu lên trên bàn đá, tay phải nhẹ nhành đặt lên trên.
Quang minh nguyên tố thuộc tính, Ngọc Thần Châu cảm ứng, linh khí màu xanh tỏa ra nồng đậm.
Từ màu xanh linh khí, lan tỏa ra màu vàng quang minh nguyên tố thuộc tính, Thiên Thanh Nhi cười nhẹ: "Quả nhiên, không hổ là thần vật!"
Hấp thụ nàng quang minh nguyên tố thuộc tính, tỏa ra quang minh nguyên tố thuộc tính, còn có màu xanh linh khí thuộc tính!
Ngọc Thần Châu này, rốt cuộc là do thần thú mang trong mình thủy nguyên tố thuộc tính a. Thanh Nhi nàng minh bạch, màu xanh linh khí tỏa ra là thủy linh khí.
Giờ đây lại thêm quang minh nguyên tố thuộc tính, Thanh Nhi cười nhẹ. Ngọc Thần Châu này bây giờ chưa phải là chân chính Ngọc Thần Châu.
Ngọc Thần Châu chưa có kích hoạt, một khi nành kích hoạt khả năng Ngọc Thần Châu, Ngọc Thần Châu linh khí bản nguyên đang bình ổn.
Một mực linh khí xung quanh tăng cao, có thể để một cấp thấp tông môn. Tăng cao đạt đến cao cấp tông môn.
Thanh Nhi nàng nhìn qua Ngọc Thần Châu chưa châu một lần kích hoạt, nghi hoặc trong lòng càng thêm tăng cao.
Kích hoạt trong lời nàng nói chính là thức tỉnh, Ngọc Thần Châu châu chưa thức tỉnh. Thần thú không truyền linh khí vào?
Thiên Thanh Nhi lắc đầu, cũng không thể dùng ở đây. Một khi nàng để Ngọc Thần Châu thức tỉnh, bản thân trăm phần trăm gặp nguy hiểm.
Không có sư tôn chân chính thực lực bên cạnh, không giám mạo hiểm sử dụng thần vật ở đây!
Thiên Thanh Nhi nhìn Tuyết Liên, quay đầy bước ra nhặt lấy hộp gỗ, đặt vào trong Ngọc Thần Châu: "Ngươi nha, ta đặt Ngọc Thần Châu!"
"Ngươi còn không thể mở ra, ta phá nát ngươi hộp gỗ." nàng ánh mắt tà ác, nụ cười trên môi càng độc ác.
Hộp gỗ trên tay nàng đóng lại, Thiên Thanh Nhi lại dùng tay mở ra hộp gỗ, lần này nàng dễ dàng. Không cần đến chìa khóa!
"Ha Ha, ngươi thật biết đều, nhanh như vậy tự động nhận chủ, không hổ là hộp gỗ để Ngọc Thần Châu, thần vật!"
Thiên Thanh Nhi cười nhẹ, thu hồi hộp gỗ, quay đầu tìm nơi ngồi xuống nhắm mắt.
Tiên Đạo Tông nội tình mấy ngày nay đều là ổn định lại đệ tử, Tiên Tông ra ngoài tiến tới Vân Quốc cùng Vân Chiến giao hảo.
Hai người nói chuyện cũng minh bạch, đợi thời gian Tiên Đạo Tông bí cảnh mở ra hoàn tất, giải quyết Vực Ngoại Thiên Ma.
Vân Chiến cũng đáp lại, không mệnh hệ. Bí cảnh mở ra hắn nhi tử cũng có nơi lịch luyện.
Tiên Tông cứ như vậy ở lại Vân Quốc mười mấy ngày.
Mười mấy ngày sau tại Tiên Đạo Tông.
Năm 10536, nguyệt 3 thiên 12. Tiên Đạo Tông trước khán đài tỷ thí, chưa có tháo gỡ.
Đệ tử chỉ có thể đứng trên ghế ngồi, Tiên Tông một bên trên cao nói: "Hôm nay, chính là ngày bí cảnh chúng ta mở ra, cũng không có xa."
"Các đệ tử chúng ta cũng không cần tranh đoạt, đây chính là chúng ta bí cảnh, ta không nói dài dòng."
"Vì Tiên Đạo Tông, vì bí cảnh, ta mong các vị đệ tử có thể hay không đoạt lấy bảo vật. Không giết đồng môn, cùng nhau hảo hảo, tiến tới bí cảnh!"
Tiên Tông ánh mát lại khác biệt: "Các ngươi nếu như gặp màu đen đỏ linh khí, bóp nát lệnh bài rời khỏi."
Chúng đệ tử bên dưới nghi hoặc: "Làm sao phải bóp lệnh bài ngươi biết sao?" đệ tử bên cạnh liền nói.
"Đây là lệ khí ăn mòn chúng ta tâm trí." bên cạnh hắn đệ tử nghe vậy tê, Lệ Khí còn có sao, có hay không khác biệt ma khí.
Tiên Tông trên cao thở dài, nhìn bên dưới đệ tử bàn luận, hắn cũng nên nói ra. Thân ảnh già nua chưởng môn đứng trên cao, tay trái đưa ra sau lưng.
Tay phải đưa ra trước mắt thuyết pháp: "Các ngươi không biết đến lệ khí cũng phải, lệ khí ta cũng không biết nội tình thật sự."
"Nghe các đười chưởng môn đời trước nói ra, ta cũng chỉ biết đười rằng, một khí bị lệ khí bao quanh lấy, bản thân tâm trí mất đi."