Chương 51: Trương Quỳnh phu nhân

"Đó là?" Ở phía sau căn nhà, mẹ của Thùy Linh hỏi chồng mình về đám thanh niên ngồi ngoài phòng khách.

"Mấy khách hàng của ta thôi, chuyện ở cửa tiệm mấy hôm nay ổn không?" Đại Hùng không biết giải thích sao liền nói bừa rồi đánh trống lảng.

"Vẫn ổn, mà con bé với họ cũng là người quen à?"

Bà vợ thắc mắc về đứa con gái cưng, từ bé đến lớn Thùy Linh rất ít khi tiếp xúc với người lạ nên lấy làm tò mò khi con gái mình lại ngồi nói chuyện vui vẻ với mấy tên con trai.

"Ừ thì chắc là trùng hợp thôi, giúp ta làm đồ ăn với, lâu lâu con gái mới về nhà chơi mà."

Đại Hùng trả lời qua loa rồi đi vào trong bếp, vợ gã tuy thắc mắc nhiều điều nhưng biết gã không muốn trả lời nên đành thôi. Vì công việc nên Đại Hùng thường xuyên đưa đối tác về nhà chơi, bà vợ quá quen thuộc với việc tiếp khách của chồng nhưng lần này "khách hàng" của gã lại là một đám trai trẻ khiến bà ấy có chút nghi hoặc.

Trương Quỳnh vợ gã tuổi đã tứ tuần nhưng nhờ gen tốt cùng bảo dưỡng liên tục vẫn là sự quyến rũ mê người, nếu con gái nàng Thùy Linh là một thiếu nữ tràn đầy sức sống của tuổi trẻ thì Trương Quỳnh lại có vẻ đẹp mặn mà của một phụ nữ từng trải, tóc dài óng mượt, da trắng như tuyết cùng đôi môi căng mọng khiến bất cứ nam nhân nào nhìn thấy nàng cũng có thể sinh ra những suy nghĩ đồi bại.

Dù chỉ xuất hiện thoáng qua ở phòng khách nhưng vẻ đẹp mê người ấy đã hớp hồn được mấy tên trai tân mà Đại Hùng đưa về, vẻ đẹp của nàng cũng là lý do mà Đại Hùng hận không thể làm ra đứa nữa vì gen của nàng quá ư là tuyệt, đẻ trai xinh gái đẹp có lẽ là chuyện thường tình nếu gã không bị vấn đề sinh lý.

"Cha, mẹ, có cần Linh nhi giúp việc gì không?"

Thùy Linh bị Vũ trêu tức quá đành chạy xuống bếp phụ giúp việc nhà, hôm nay nàng còn chưa có cơ hội nói chuyện với cha cũng tại tên lươn lẹo kia cứ đeo bám khiến nàng không dứt được.

"Không cần đâu Linh nhi, có chút chuyện cỏn con này thôi mà." Đại Hùng trả lời con gái, mồm gã nói cỏn con nhưng hôm nay gã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn là để đãi khách, làm mệt sắp chết nhưng vẫn không nhờ đến trợ giúp vì Linh nhi của gã vụng về đâu có biết làm mấy cái này.

"Bạn học của con phải không Linh nhi?" Mẹ nàng Trương Quỳnh đã chờ để hỏi câu này nãy giờ.

"Đúng rồi mẹ, mấy bạn ấy bảo kinh doanh với cha cái gì đó nên cha mời đến nhà chơi. Không ngờ lại trùng hợp gặp nhau như vậy." Thùy Linh thành thật mà trả lời, kịch bản khách hàng kinh doanh với nhau chính là Đại Hùng dặn dò Vũ ở trên xe ngựa.

"Vậy à, không ngờ Linh nhi lại có bạn là con trai nha!" Trương Quỳnh cong môi nói giọng điệu trêu chọc.

"Mẹ hiểu nhầm nha, đấy là bạn ngồi cùng bàn thôi mà, không quen làm sao được." Thùy Linh vội chữa cháy để dấu diếm nhưng nét mặt xấu hổ của nàng lại đang chống đối. 

"Cha thấy Tuấn Vũ cũng được đó nha, con xem thế nào đi nhé." Đại Hùng nhìn nét xấu hổ trên mặt biết thừa nàng đang nghĩ gì.

"Ơ cha..." Thùy Linh định nói gì đó nhưng thấy vẻ khoái chí của ông già nên lại thôi.

"Xem hai chữ mê trai hiện rõ trên mặt kia kìa, để lát nữa ta sẽ kiểm chứng hắn mới được." Mẹ nàng trêu ghẹo thêm khiến Thùy Linh ngượng quá chỉ muốn quay lại phía phòng khách, nàng mới chỉ là thiếu nữ chưa hiểu chuyện đời nên cha mẹ nàng muốn trêu ghẹo thì có gì khó cơ chứ.

"Mẹ quá đáng với Linh nhi!"

...

Một lúc sau

Là thương gia giàu có nên việc chiêu đãi một bàn tiệc thịnh soạn không phải vấn đề gì to tát, trong phòng khách căn biệt thự có bao nhiêu ánh đèn đều được bật lên tỏa sáng hết công suất để tô điểm cho bữa tiệc thêm lộng lẫy, với tư cách chủ nhà Đại Hùng ngồi ở phía đầu bàn đứng lên để nói một vài câu trước khi ăn tối:

"Có thể các cháu chưa biết, đây là cô Quỳnh vợ của chú đồng thời là mẹ của Linh nhi, chuyện làm ăn với chỗ bọn cháu cũng suôn sẻ nên nay chú mời đến nhà chơi, người quen cả nên không có gì phải ngại hết nhé! À đây là khách hàng của ta nhé vợ, có gì mọi người dần làm quen với nhau nha, nâng chén chúc mừng nhau đi chứ nhỉ?"

Đợi khi Đại Hùng nói xong bọn hắn cũng đứng lên mời rượu xong chúc mừng các thứ, riêng tên Vũ đứng khép nép cầm cốc nước lọc vì hắn đang bị thương không dám đả động vào rượu, có thể tới đây chơi mà không ở học viện nghỉ ngơi dưỡng thương đã là hắn nể mặt Đại Hùng lắm rồi đấy, không phải ai cũng khỏe như hắn mà sáng ăn chém xong băng bó, chiều lại đi chơi như chưa có gì xảy ra giống hắn đâu.

Vẻ đẹp của Thùy Linh có thể rất xinh xắn đáng yêu, nhưng thứ hấp dẫn đôi mắt hắn hơn cả lại là mẹ nàng - Trương Quỳnh, do kiểu bàn tiệc hình chữ nhật nên vợ con Đại Hùng sẽ ngồi một bên, còn 4 bọn hắn là khách sẽ ngồi bên đối diện và gã ở phía đầu bàn. Vì sự sắp xếp hay ho như vậy Vũ không ngắm nhìn "mẹ vợ" mới là lạ. Nhưng hắn rất biết giữ ý tứ mà lâu lâu mới dám nhìn trộm một phát lúc không ai để ý là được.

Trong khi bọn Sa Tị, Tuấn Tú, Ri Đỗ trò chuyện cùng hai cha con chủ nhà. Hắn mới có cơ hội bắt chuyện với "mẹ vợ" Trương Quỳnh:

"Con chào cô Quỳnh ạ, con là Tuấn Vũ bạn học của Thùy Linh." Hắn đưa chén rượu tới làm quen, cố kiểm soát đôi mắt nghiêm túc chính trực nhất có thể.

"A cháu là Tuấn Vũ à, mà tay cháu bị sao thế kia?" Trương Quỳnh nãy giờ cũng liếc nhìn hắn mấy lần, nàng không thể phủ nhận gương mặt hắn khá điển trai, khuôn mặt góc cạnh nam tính cùng cái khí chất thập phần cuốn hút bảo sao con gái nàng lại mê hắn như vậy, nếu có phép màu trẻ lại 20 tuổi nàng sẽ giành giật tranh đấu để có được hắn là cái chắc.

"Hề hề, cháu nghịch dại không may bị ngã trên lưng ngựa xuống đất ấy mà, một thời gian lại khỏi thôi cô ạ."

"Nhìn vải băng bó còn mới chứng tỏ là mới bị chưa lâu, cô không thấy ổn chút nào a, hay là lát nữa cô bảo Linh nhi đưa cháu ít Linh Đan nhé."

"Dạ vâng." Vũ cảm động vì sự quan tâm của nàng đến bản thân mình, hắn cảm nhận được tình thương của mẹ dành cho con cái, thứ mà đã rất rất lâu hắn không có được, từ kiếp này sang kiếp khác đều là như vậy.

"Cháu bị thương đừng uống rượu nhé. Để đấy có bạn cháu uống giúp rồi." Trương Quỳnh nói với Vũ đang cầm chén rượu, thực ra nãy giờ hắn đang đợi "mẹ vợ" nói mỗi câu này, lỡ cầm lên để làm quen với nàng mà thầm trách bản thân ngu dốt không uống được cũng làm màu.

"Cháu tên Lôi Sa Tị chúc cô thật nhiều tiền nhiều sức khỏe ạ!"

"Cháu tên Hồ Ri Đỗ chúc rượu cô Quỳnh những điều tốt nhất ạ!"

"Cháu tên Trương Tuấn Tú chúc cô mãi trẻ đẹp mạnh khỏe nha."

Cả ba con hàng sau khi mời chủ nhà liền chuyển qua mời Trương Quỳnh phu nhân, nàng dĩ nhiên không thể chối từ mà nâng chén lên chúc lại bọn nó:

"Cảm ơn các cháu, cô cũng chúc lại bọn cháu thật nhiều điều tốt nhé!"

"Dạ vâng!"

"Ựccc..." Bốn người bọn họ uống rượu trông có vẻ rất đã.

"Cháu Tuấn Tú cũng họ Trương phải không? Nhà của cháu ở đâu?" Trương Quỳnh phu nhân hướng về Tuấn Tú hỏi chuyện vì thấy hắn trùng họ với nàng.

"Cháu ở Hà Nội cô ạ, vậy cô cũng họ Trương đúng không?"

"Đúng vậy, có khi cô với cháu là họ hàng xa cũng nên, hahaha!"

"..."

Đêm đó bọn hắn nghỉ ngơi lại nhà của Đại Hùng để lấy sức sáng ra trở về học viện. Trong khi đám bạn đã lăn ra ngủ như chết thì riêng Vũ xếp bằng ngồi tu luyện thay cho việc nghỉ ngơi. Hắn muốn biến mạnh chỉ đơn giản là bảo vệ được bản thân cùng những người hắn yêu quý.