Phong Vân Môn
Thoáng một cái mà Vũ đã sống ở đây được chừng nửa tháng, mọi công việc hàng ngày hắn làm cũng đã quen thuộc và nhanh nhẹn hơi vài phần. Các sư huynh sư tỷ thấy Vũ luôn mang đến một loại năng lượng tích cực nên khá quý mến hắn, có gì ăn đều chia, có gì khó đều giúp làm hắn cảm thấy rất bình yên và hạnh phúc.
Vũ vừa ngủ trưa trở dậy và cảm thấy hơi uể oải, hắn ra đứng họp cùng mọi người ngoài sân như thường ngày để nghe Phong sư phụ giảng giải. Chiều nay Vũ được sư phụ sắp xếp luyện tập cùng Tứ sư tỷ mình, theo lịch việc nhà được giao thì sau khi kết thúc luyện tập lúc chiều, cả hai người còn phải cùng nhau đi gánh nước từ thác về sinh hoạt.
Kết thúc cuộc họp, hắn lẽo đẽo đi theo sau Tứ sư tỷ xuống núi mà như muốn xịt máu mũi vì cặp mông mỹ miều của nàng ta, chỉ tiếc rằng hắn éo phải nhân vật trong anime hay hentai để làm được điều đó.
"Hướng tầm nhìn ra khỏi mông ta, tên đồi bại." Tuyết sư tỷ dừng lại mắng Vũ.
"Ấy, đệ đâu có nhìn mông tỷ, tỷ thiếu ngủ trưa nên hoa mắt rồi." Vũ vội lên tiếng thanh minh, hai từ trong sạch hắn đã nói chán ở cái Phong Vân Sơn này rồi.
"Ta có thiếu ngủ trưa là thật, cơ mà ngươi cứ đi sau vậy ta thấy không an toàn lắm ah." Tuyết nói rồi vòng ra sau đẩy hắn đi trước.
"Hơi thấp so với tiêu chuẩn của đệ, nhưng cũng được hehe…" Vũ cười tà trêu chọc.
"Bớt nói đi, đồ lắm mồm." Tuyết sấn tới đạp vào lưng Vũ một cái rõ đau khiến hắn ngã dúi dụi về đằng trước.
" y da, đệ chỉ muốn bắt chuyện vui vẻ thôi mà?" Hắn tỏ vẻ sợ hãi xoa xoa cái lưng.
"Bắt chuyện, thế thì ngươi phải đua với ta." Tuyết sư tỷ đề nghị.
"Cái gì? Đua cái gì cơ?" Vũ vểnh tai lên khiêu khích nhìn bỉ ổi vô cùng.
"Thi chạy với ta, ai tới chỗ đó trước người ấy sẽ thắng và tối về không phải gánh nước." Tuyết nói đồng thời bạt tai Vũ làm hắn đau điếng.
"Ai da, sư tỷ ta cũng rảnh rỗi quá đấy nhỉ, tại sao lại muốn dùng thời gian rảnh rỗi của mình đi gánh thêm nhiều nước hơn bình thường hahaha…"
"Định mệnh ngươi, đừng nghĩ cô nương ta dễ ăn." Tuyết thể hiện ra vẻ mặt rất kiêu căng làm Vũ phì cười, nữ nhân này hơn hắn mấy tuổi cơ mà tính tình cứ như trẻ con vậy.
"Đi nào, đệ sẽ đánh bại tỷ, đệ thề đấy." Vũ nói xong nhặt lên một viên đá rồi kẻ vạch xuất phát cho hai người.
"Lại còn thề thốt phải thắng cả phái nữ, ngươi là cái đồ mặt dày bỉ ổi."
"Tỷ đừng nói nữa, để dành sức lát nữa còn đuổi theo đệ đi hahaha, 1 này, 2 này, 3…"
Sau tiếng hô vang, hai người liền bắn đi xuống núi với tốc độ bàn thờ, quãng đường dài khoảng 10 cây số đầy rẫy những chướng ngại vật làm Vũ khá lo lắng, khi mà hắn không quen thuộc đường xá cũng như cảnh giới hắn đang thua nữ nhân kia một cấp độ, có lẽ đó là cơ sở mà người ta dám thách đấu hắn thì phải.
"Hãy thừa nhận, ngươi đã ngắm mông ta, trên tảng đá ban nãy." Tuyết sư tỷ dẫn trước hắn khoảng vài mét mở miệng châm chọc.
"Tỷ đang bị cái quái gì thế?" Vũ đối đáp đồng thời vận hết sức mạnh chạy lên ngang bằng với nữ nhân xinh đẹp.
"Bị ghét ngươi đấy, đồ bỉ ổi, từ khi nào Phong Vân Sơn chúng ta lại có tên dâm tặc như ngươi?"
"Tỷ bị điên mẹ nó rồi, đệ nhìn làm quái gì cái cặp mông nhọn hoắt của tỷ." Vũ vừa nói vừa nhấn mạnh hai từ nhọn hoắt làm Tuyết sư tỷ hắn đỏ bừng mặt mũi, thằng vô liêm sỉ này nhìn của người ta cho đã còn không khen nổi một câu hay sao?
"Đồ…ta tức chết, lát về sẽ bảo sư phụ là ngươi trốn việc để người đánh mông ngươi." Tuyết nói đồng thời bứt tốc lên bỏ lại hắn một đoạn không xa.
"Ấy đừng, đệ làm gì trốn việc hồi nào, tỷ đang ăn không nói có đó nha." Vũ bứt tốc lên phản bác, hắn vẫn còn nhớ như in một vài hôm trước hắn cùng Tam sư huynh mải đi chơi về muộn, hai thằng bị Phong sư phụ quất cho mấy roi đau tới phát khóc luôn.
"Đệ đừng cãi nữa, nói nhiều không giúp đệ chạy nhanh hơn đâu." Tuyết lại bứt tốc chạy vượt lên làm Vũ toát mồ hôi, vị sư tỷ này thật là bá đạo quá đi.
Hắn cảm thấy đã chạy được hơn nửa đường, phía trước cũng thoáng đãng không quá nhiều cây cối bèn quyết định sử dung tới thuật Lướt gió…
"Đệ đuổi kịp rồi nha, tỷ vẫn hơi chậm đó." Vũ đi bên cạnh trêu tiếp.
"Đắc ý cái gì, chắc ngươi nghĩ mông ta to và đó là lý do ta chạy chậm phải không?"
"Haizzz…đã nói tỷ vẫn hơi thấp so với tiêu chuẩn của đệ mà không nghe." Vũ tỏ vẻ bất lực rồi dùng hết sức bình sinh chạy về phía trước, Vũ muốn trêu chọc nữ nhân này lâu dài thì hắn phải trên kèo, và muốn trên kèo thì hắn phải thắng nếu không hắn sẽ là người bị nàng ta trêu lại.
"Đồ sư đệ bỉ ổi, ngươi đừng hòng chiến thắng ta." Tuyết hét lớn khi thấy Vũ càng ngày càng bỏ xa nàng, ban đầu cứ tưởng bở chiến thắng dễ dàng khi mà nàng hơn hắn một cấp Chiến Binh, nhưng chạy rồi mới biết không phải cứ mạnh hơn là sẽ chạy nhanh hơn.
Sau vài chục giây chạy bở hơi tai, nàng cuối cùng cũng đã về đích cơ mà tên sư đệ bỉ ổi đã đứng đó chống nạnh khiến nàng tức muốn chết.
"Chà ghê thật, ngươi đã thắng, chắc hả hê lắm nhỉ?"
"Chúng ta đều đã vượt qua được, đây là sự rèn luyện và phấn đấu, không phải thắng thua thưa bà chị khó tính." Vũ nhún vai tỏ ý giảng hòa, dù sao nhìn trộm mông cũng không phải điều gì tốt, thậm chí còn có phần hơi biến thái.
"Không, nó phải là chuyện thắng thua, ta phải xách nước một mình, bởi ta đã thua cuộc." Nữ nhân tỏ vẻ cố chấp, bằng mọi giá nàng phải hơn thua với hắn mới chịu được.
"Được, vậy Tứ sư tỷ có muốn chơi một trò với ta để phục thù không hahaha…" Vũ cười khoái trá.
"Trò gì?" Tuyết tỏ ra tò mò hỏi, chỉ thấy hắn móc từ trong túi ra 20 viên bi thủy tinh rồi nói:
"Đoán chẵn lẻ, đệ sẽ đưa cho tỷ 10 viên, đệ cũng có 10 viên, ví dụ như đệ dấu trong tay 3 viên bi, đệ sẽ hỏi tỷ rằng chẵn hay lẻ, tỷ đoán đúng tỷ sẽ được 1 viên của đệ, còn đoái sai tỷ sẽ mất 1 viên. Cứ chơi tới khi nào hết bi thì thôi, có dám không?" Vũ hỏi nhưng hắn vẫn dí vào tay nàng 10 viên bi, không chơi cũng bắt phải chơi, hắn sợ khi tập luyện bà chị này đánh hắn vô tội vạ lắm.
"Được, ví dụ ta thua sạch ta sẽ thay ngươi làm một công việc tiếp theo nữa, còn ngươi thua thì coi như cuộc đua ban nãy là hòa." Tuyết sư tỷ đặt điều kỳ kèo hắn.
"Được, vậy cho tỷ đoán trước, đây là chẵn hay lẻ?" Vũ giấu 2 viên bi trong nắm tay rồi hỏi.
"Lẻ!" Tuyết trả lời rất nhanh.
"Sai, cho đệ xin một viên hahaha…"
"Đồ đáng ghét."
Hai người cứ chơi đi chơi lại hết ván này sang ván khác, cho tới khi mặt trời gần tắt họ mới trở về đỉnh núi, Vũ còn tốt bụng lấy hộ thùng gỗ cho sư tỷ hắn và cười nói:
"Quý lắm đệ mới lấy dùm đó nha."
"Đồ quỷ, tránh ra cho đỡ vướng đường cô nương ta." Tuyết mắng hắn nhưng tay vẫn nhận lấy chiếc thùng rồi đi ra hướng thác nước.
Vũ bước vào trong cầm ra một chiếc thùng để đi theo lấy nước, dù sao người ta là thân con gái, hắn để nàng làm một mình cũng mất mặt đàn ông lắm.
"Đợi đệ với, sư tỷ xinh đẹp."
"Ngươi lại đi theo để nhìn mông ta à, đồ biến thái, bực cả bội." Tuyết sư tỷ bực mình đứng lại nói.
"Sư tỷ xinh đẹp, tỷ bắt đầu nóng hơn cả cái bếp lò rồi đấy." Vũ tới bên cạnh tiếp tục trêu đùa.
"Đồ bỉ ổi, đồ biến thái, đồ quỷ dữ, sao cứ thích chọc cho ta nóng lên thế?" Nàng ta vừa chửi vừa đánh vào lưng hắn rõ mạnh.
"Hahaha, đồ ăn phải nóng hổi mới ngon chứ." Vũ vừa xoa cái lưng vừa cười khoái trá.
"Lại còn muốn ăn cả thịt người, đúng là ác quỷ." Tuyết sư tỷ nói xong bỏ đi trước hắn.
"Đợi đệ với, tỷ đi trước rồi lát lại bảo rằng đệ ngắm mông tỷ thì khổ đệ lắm."
"Cho ngươi ngắm thoải mái đấy, rồi lát ta mách sư phụ."
"Ấy đừng đừng, đệ sai đệ xin lỗi."
"Vậy đúng thiệt là ngươi ngắm mông ta rồi, đồ bỉ ổi."
"Không phải…ây da…cái đồ mông nhọn hoắt…"