Chương 123: Đầu đất óc xi măng

Vòng qua một vài con đường trải đầy hoa thơm được canh gác cẩn mật, cuối cùng lão sư phụ đã dẫn được hắn tới khu vực trước cửa đại sảnh giáo phái, khắp nơi xung quanh chỗ này đều có những lá cờ màu trắng in hình mặt trời đỏ rực và mặt trăng hình vòng cung đan xen bao bọc lẫn nhau, biểu tượng của lá cờ thể hiện sự tôn sùng mặt trời lẫn mặt trăng của Nhật Nguyệt Giáo, một trong những thế lực lớn mạnh nhất hiện đang tồn tại trên Cửu Vân Quốc Đảo.

"Chào ngài Lục trưởng lão, cậu Ngân Long." Hai tên lính gác cúi chào hai thầy trò, lão sư phụ khẽ gật đầu rồi hỏi:

"Cho lão phu hỏi, giáo chủ hiện tại có đang bận việc gì không? Ta muốn đưa Ngân Long tới gặp giáo chủ có chút chuyện muốn nói."

"Ngài ấy vừa đi ăn sáng trở về, có lẽ không quá bận đâu thưa trưởng lão." Một trong hai tên lính gác trả lời.

"Vậy lão phu xin phép." Lão sư phụ nói đồng thời đẩy cửa bước vô, Thiên Hàn tuy đi sau nhưng vẫn cảm thấy khó thở vô cùng vì diện kiến và cầu xin giáo chủ là một việc gì đấy quá sức áp lực.

"Lục đệ tử bái kiến Kim Tinh giáo chủ!" Lão sư phụ mới bước vào đại sảnh đã chắp tay hành lễ vị giáo chủ đang ngồi trên ghế đẩu phía xa xa.

"Đệ tử Thiên Hàn bái kiến Kim Tinh giáo chủ!" Thiên Hàn cũng chắp tay hướng tới vị kia hành lễ. Kim Tinh giáo chủ của Nhật Nguyệt Giáo là một lão già trung niên với gương mặt khá âm hiểm, quần đùi áo trắng ba lỗ chân xỏ tông lào đang ngồi trên ghế đẩu…hút cần sa. Hắn sống ở giáo phái đủ lâu để biết rõ đằng sau vẻ bề ngoài "trung niên" phía kia, giáo chủ của hắn thực chất là một lão già cao thủ đã tu luyện khủng bố tới nỗi trẻ hóa lại cơ thể cả trăm tuổi là ít.

"Rítttttttttttttt…àiiiiiiiiiiii…" Kim Tinh giáo chủ nhả khói ra khắp đại sảnh, có vẻ như lão không biết hoặc không quan tâm lắm đến hai kẻ vừa xuất hiện mà chỉ tập trung để hút xong bình cần sa của mình.

Thiên Hàn không nhịn được tò mò khi nghe thấy tiếng phê pha của Kim Tinh giáo chủ, ở khoảng cách ba mươi mét hơn hắn nhìn rõ mồn một vị kia đang cầm một chiếc bình tựa như bình hồ lô, phía bên dưới có đục và gắn một cái vòi nhỏ có lẽ là để nhét và châm thuốc, phần miệng bình đang được lão ta tích cực hút vào nhả ra làn khói thơm ngát như mùi hoa quả chín ngọt. Hóa ra một bậc cao thủ võ lâm cũng có lúc bình yên đời thường đến thế…

Sau vài phút khoái lạc, Kim Tinh giáo chủ mới mở to được đôi mắt ra nhìn tới hai người thầy trò vẫn đứng chào lão nãy giờ, cảm thấy có chút ngại ngùng khi có khách ghé mà bản thân vẫn chơi đồ. Lão vội vàng lên tiếng phá vỡ bầu không khí kỳ dị:

"Ôi hai người tới lúc nào vậy? Thứ lỗi cho lão phu thật sự không biết ah, cũng tại bình cần hư hỏng này làm lão phu hơi mệt một chút. Mau vào mau vào ngồi…"

"Đệ tử và Ngân Long mới tới thôi thưa ngài giáo chủ, thứ lỗi cho chúng đệ tử khá đường đột khi tiến vào đại sảnh mà không hay biết ngài đang bận việc của mình." Lão sư phụ khiêm tốn đáp đồng thời kéo thằng đệ tử đi vào bên trong.

"Hai người cứ ngồi uống trà đi, đợi lão phu thay đồ một chút." Kim Tinh giáo chủ nói xong lẩn vào phòng riêng đi thay quần áo, một vài phút sau lão mới quay về đại sảnh với thân hắc y lịch sự, đầu tóc bóng bẩy vuốt ngược ra sau cùng đôi giày bốt cao ráo thời thượng, trông lão "tệ nạn" thế thôi nhưng lên đồ cũng ra gì và này nọ lắm đấy.

"Đã lâu không gặp hai người, đặc biệt là cậu đấy Ngân Long, tới tìm lão phu có chuyện gì đây?" Kim Tinh giáo chủ ngồi xuống chiếc ghế liền hỏi đồng thời rót ra mấy chén trà đất Thái nóng hổi thơm ngát.

"Dạ thưa ngài giáo chủ, Ngân Long tu luyện tâm pháp gặp bình cảnh, nó khao khát muốn được cao tầng giáo phái trao cho cơ hội…" Lão sư phụ vào thẳng vấn đề vì ở đây cáo già với nhau cả rồi, không cần phải vòng vo câu giờ làm gì.

Kim Tinh giáo chủ không vội trả lời, lão nhìn thật sâu vào đôi mắt Thiên Hàn làm nội tâm hắn lạnh run vì áp lực, nhưng nghĩ tới mục tiêu và trách nhiệm của bản thân, hắn mạnh mẽ thể hiện ra ánh mắt quyết tâm không hề sợ sệt đấu lại ánh mắt dò xét của lão già cổ quái.

"Hahahaha… Còn nhỏ mà đã tôi luyện ra được ánh mắt sắc nhọn như vậy, lão phu hồi bằng tuổi ngươi mới chỉ biết đi thả diều bắn chim thôi hahaha…" Kim Tinh giáo chủ cười lớn làm Thiên Hàn mỉm cười theo, hắn mở miệng trả lời:

"Xin ngài đừng khiêm tốn, đệ tử sao có thể sánh được với ngài."

"Ngươi cũng khá khiêm tốn đó nha, nói ta nghe đi Ngân Long, ngươi tu luyện vì điều gì? Ngươi cần sức mạnh để làm gì?" Kim Tinh giáo chủ cầm lên ly trà vừa uống vừa hỏi.

"Đệ tử tu luyện để có sức mạnh, đệ tử cần sức mạnh để báo thù, đệ tử cần sức mạnh để sau này sẽ thủ hộ môn phái chúng ta." Thiên Hàn khẳng định chắc nịch.

"Rất biết trọng tình trọng nghĩa nha, nhưng lão phu nói trước, cái thứ ngươi đòi hỏi rất cực khổ, tại sao không để một vài năm nữa rồi thực hiện?"

"Thật sự con không thể chịu nổi cảm giác khi mà kẻ thù làm hàng vạn điều ác, rồi chúng vẫn bình yên hàng ngày sống nhởn nhơ không chịu quả báo như vậy, con muốn trưởng thành, muốn biến mạnh thật nhanh để đòi lại mối thù." Thiên Hàn thở dài giải thích.

"Ta nói cho ngươi một số điều có thể hơi khó nghe, nhưng thế giới này kẻ nào có nắm đấm lớn kẻ đấy được làm voi còn kẻ nào yếu đuối thì phải xuống chó. Để mà nói về Hắc Long thì nội tình của bọn chúng thật sự rất rất khổng lồ và thâm sâu, những gì ngươi nhìn thấy mới chỉ là tảng băng trôi nổi thôi Ngân Long à, mong ngươi hãy bình tĩnh lại về nhà suy nghĩ cho cẩn thận một chút, đừng nông nổi nữa." Kim Tinh giáo chủ thở dài khuyên ngăn.

Thiên Hàn im lặng không đáp, vị kia nói không hề sai một từ nào.

"Hay lão phu tìm vợ cho ngươi bớt cô đơn nhé? Nữ nhân xinh đẹp nhà điều kiện bình thường có thích không? Hay là ngươi thích nữ nhân Long tộc, hay thích thánh nữ hoặc công chúa giáo phái nào cứ nói một câu, yên tâm đi giáo phái có thể hỏi vợ cho ngươi được tất. Với cái ngoại hình đẹp trai sáng sủa và tiềm lực võ công cao cường này ta tin rằng có mười nữ nhân thì phải có tới mười một đứa xếp hàng yêu ngươi say đắm đấy hahahaha… Ước gì lão phu hồi trẻ cũng được như ngươi hahaha…"

Kim Tinh giáo chủ trêu chọc làm hắn mặt đỏ tía tai, miệng cứ lắp bắp lắp bắp muốn nói câu từ chối cơ mà nghe tiếng cười đểu cáng làm hắn không thể nói nên lời nào.

"Haizz…ta muốn khi ngươi chín chắn rồi, biết nhận thức đúng đắn rồi mới cho ngươi đi chịu khổ. Còn bây giờ cứ tập luyện bình thường đi Ngân Long, cấm ngươi suy nghĩ tới chuyện này nữa, còn ngươi thích ai hay muốn lấy ai cứ nói ra một câu, có là công chúa kinh thành ta cũng có cách đem nàng về cho ngươi." Kim Tinh giáo chủ nói xong lại lôi bình cần ra hút, đã nói đến vậy còn không chịu hiểu thì gọi thằng này là đầu đất óc xi măng được rồi.

Sau vài phút hút cần phê pha, Kim Tinh giáo chủ đang tính đứng dậy đi chơi thì đột nhiên Thiên Hàn…quỳ xuống làm lão nhíu mày, lão vẫn đứng dậy, chỉ nhún vai mỉm cười nói:

"Đầu đất óc xi măng này, xem ngươi lì lợm được bao nhiêu lâu. Lục trưởng lão, đi với lão phu oánh cờ!"

Nói xong Kim Tinh giáo chủ thong dong đi ra ngoài đại sảnh, lão sư phụ chỉ nhìn Thiên Hàn lắc đầu thở dài rồi rảo bước chạy theo giáo chủ, lệnh cấp trên đã ban lão không thể không nghe.