Chương 121: Đại công tử trở về

"Đúng là như thế, nhưng ra ngoài là một cái gì đó quá nguy hiểm khi xung quanh chúng ta toàn là biển khơi rộng lớn. Vậy nên mới ít có người chịu tu luyện Thủy hệ, nhưng Nhật Nguyệt Giáo chúng ta là một đại phái, sẽ có cách cho ngươi đi nhưng chưa phải bây giờ." Lão sư phụ đưa ánh mắt tán thưởng vì xem ra đồ đệ mình vẫn biết dùng đầu trên để suy nghĩ.

"Vậy khi nào mới là lúc con được đi?" Thiên Hàn nóng lòng hỏi.

"Khi ngươi trưởng thành về cả mặt thể chất lẫn tinh thần, ta biết tuổi của ngươi hiện tại đang rất nông nổi, muốn cái gì phải có cái đó bằng được nhưng hãy chờ đợi đi. Vì nơi đó rất gian khổ, khổ hơn những gì ngươi tưởng tượng rất nhiều lần." Lão sư phụ cảm thấy đã không còn gì để nói, lão đứng dậy bỏ đi để mặc Thiên Hàn trầm ngâm với rất nhiều suy tính trong đầu.

2 ngày sau tại Diệp gia trang - Sài Gòn

Diệp Thanh Tâm mất hai ngày để hắn di chuyển trở về Diệp gia từ thành phố Huế, thứ hắn làm đầu tiên khi về nhà đó chính là tìm kiếm gia chủ Diệp Lục chứ không phải nghỉ ngơi sau một quãng đường siêu dài.

"Chào mừng đại công tử, cậu đã trở về rồi."

"Đại công tử, cậu đã về nhà an toàn."

"Đại công tử, thật tốt khi cậu đã về."

Dọc khắp đường đi là những lời chào hỏi, nịnh hót từ bề tôi kẻ dưới khi Thanh Tâm đi vào địa phận Diệp gia sau một thời gian đại công tử "đi chơi" khá dài, hắn không đáp lại mà chỉ khẽ gật đầu rồi chạy thật nhanh đi tìm cha hắn để mà bàn chuyện, những thứ khác hắn đều xếp vào danh sách không đáng quan tâm kể cả mỹ nữ đệ nhất thiên hạ có xuất hiện trước mặt đi chăng nữa.

Diệp gia trang tổng bộ thật sự rất giàu có và rộng rãi nằm chính diện tại trung tâm Sài Gòn, là nơi ở của gần ba vạn người bao gồm cả con cháu họ Diệp và những người hầu ở nơi khác tới sống. Cách gọi Diệp gia trang thật sự có hơi lỗi thời khi mà bây giờ gia tộc này đã chuyển sang hoàn toàn công việc khai thác, luyện kim và buôn bán những mặt hàng khoáng sản lẫn kim loại. Nhưng họ vẫn gọi như vậy để nhớ tới thời ngày xưa khi mà còn nghèo đói thì người họ Diệp đã đi lên từ trồng trọt và chăn nuôi, nhắc nhở con cháu không bao giờ được quên đi cái gốc cái gác của tổ tiên nhà mình.

Chính vì sự giàu có rộng rãi làm Thanh Tâm phát mệt, hắn phải mất tới hai mươi phút đồng hồ chạy từ cổng chính mới tới được đại sảnh gia tộc nằm tít phía bên trong, điều này làm Venom suy ngẫm đôi khi giàu quá lại sinh ra những sự bất tiện khó nói so với tầng lớp dân số bình thường.

"Bái kiến hội đồng trưởng lão và gia chủ, con đã về rồi." Thanh Tâm bằng thân phận đại công tử một mạch xông thẳng vào phòng họp chào hỏi các tiền bối của hắn.

"Thanh Tâm, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?" Gia chủ Diệp Lục có hơi bất ngờ trước sự đường đột của thằng con trai, chuyện hắn trở về thành công từ Hoàng Lăng Thái Thiên đã được tình báo gia tộc thông tri nên không có gì bất ngờ, thứ mà ông ta bất ngờ chính là thằng con trai cưng này từ trước tới nay chẳng bao giờ đoái hoài đến chuyện gia tộc, vậy mà hôm nay vừa mới về tới nhà đã xông thẳng vào đây chứng tỏ nó phải có chuyện rất vội mới làm như thế.

"Xin các vị thứ lỗi cho con vì sự đường đột, con đang muốn có một số chuyện cần bàn để thực hiện dung nhập cho bạn đồng hành Venom của mình." Thanh Tâm nói đồng thời gọi ra Venom biến hình trước mấy chục ánh mắt trong căn phòng để lấy ví dụ cho nhanh. Điều này làm đám người trưởng lão căng hết nhãn cầu ra quan sát, người thì thầm ngưỡng mộ còn kẻ thì ghen tị tại sao mình lại không có một con Venom ngầu lòi như thế.

Từ cái lần tham gia cuộc thi liên học viện, Thanh Tâm rất ít khi về nhà và từ chối giải thích nguồn gốc của Venom, sự hiếu kỳ khiến hội đồng trưởng lão gây áp lực đến mức gia chủ Diệp Lục đã phải bịa ra một cái nguồn gốc là con trai mình nhận nó từ một cao thủ sắp chết khi phiêu lưu giang hồ, nghe có vẻ hợp lý nhưng họ vẫn muốn phải chính là miệng Thanh Tâm nói ra thì họ mới có thể tạm tin được. Hôm nay không tra hỏi thì hôm nào mới hợp lý đây?

"Không sao, ngươi định song tu hay giao hợp với nó?" Đại trưởng lão mở miệng hỏi làm Thanh Tâm tí nữa thì sặc ra máu, hắn vội cất Venom đi rồi thanh minh:

"Không phải thưa Đại trưởng lão, con muốn dung nhập xác thịt, cần chuẩn bị một số thứ mong được gia tộc giúp đỡ lần này."

"Nghe phân bộ miền Trung có nói ngươi đã đặt mua rất nhiều nhân sâm, thì ra là để hỗ trợ dung nhập sinh vật này?" Tứ trưởng lão lên tiếng hỏi.

"Có chuyện đó sao Thanh Tâm?" Gia chủ Diệp Lục tỏ ra bất ngờ, từ khi nào mà thằng con trai mình lại giàu như vậy? Nhưng thoáng nghĩ tới việc nó trở về thành công từ Hoàng Lăng Thái Thiên thì ông ta mới tạm bình ổn trở lại, chắc chắn thằng này có trong người rất nhiều thiên tài địa bảo mới có tài lực mạnh mẽ đến thế.

"Chuyện đó là đúng thưa các ngài, con rất cần Venom để tiếp tục chữa bệnh đồng thời tăng khả năng chiến đấu của bản thân lên tầm cao mới, phải như thế mới có sức mạnh giữ vững căn cơ gia tộc đồng thời khẳng định vị thế của Diệp gia một đại gia tộc trên Cửu Vân Quốc Đảo." Thanh Tâm khẳng định chắc nịch khiến mọi người gật gù liên tục, thằng nhóc này đã trưởng thành thật rồi.

"Thứ lỗi cho chúng ta đã tò mò, lão phu muốn hỏi về Venom đó, ngươi đã nhận hay mua nó từ đâu? Có thể giới thiệu qua cho chúng ta ở đây chiêm ngưỡng và mở mang tầm mắt được không?" Đại trưởng lão lên tiếng "tra hỏi" Thanh Tâm.

"Dạ thưa ngài nó là một bộ giáp sinh học con nhận được từ một vị cao thủ ẩn mình, lần đầu con gặp gỡ là khi ông ta ăn xin bên lề đường, thấy ông ta bần hàn đói khổ nên con có cho chút ít bánh bao và tiền mặt. Để cảm ơn con, ông ta đã đưa cho con bộ giáp Venom này và để lại lời nói rằng ông ta sắp chết vì già, hãy sử dụng bộ giáp cho thật tốt để xứng đáng với sự tin tưởng mà ông ta đã đặt cho con."

Thanh Tâm kể chuyện rất liền mạch và lưu loát khiến đám người trưởng lão tin sái cổ, thật ra cái văn mẫu này hắn đã tập bảy bảy bốn chín lần để phòng cho những lúc thế này và quả nhiên nó đã hiệu nghiệm ngoài sức tưởng tượng, có vị trưởng lão còn tốt bụng tới nỗi lần sau định bụng cứ gặp ăn xin lớn tuổi là sẽ lao vào cho tiền cho đồ ăn tới tấp, không lấy cũng bắt phải lấy.

"Được rồi, ngươi cần những thứ gì? Gia tộc sẽ giúp đỡ ngươi trong khả năng cho phép." Gia chủ Diệp Lục mở miệng giải vây cho con trai, nếu không vào vấn đề chính ông ta sợ mấy người trưởng lão này sẽ tra hỏi hắn đến tối mất.

Như được mở cờ, Thanh Tâm vội vã đưa ra "yêu sách" của mình:

"Con cần có nấm trường thọ, lá nguyệt quế Tây phương, bồ công anh tử sắc,... Và một bác sĩ có Sinh Mệnh lực dồi dào, thêm một đội y tá khoảng mười người."

Diệp Thanh Tâm nói ra danh sách dài như sớ làm đám người trưởng lão hoa hết cả mắt, yêu cầu thảo dược của hắn từ loại phổ biến đại trà tới quý hiếm đắt đỏ đều có thể miễn cưỡng tìm về, nhưng khó nhất là ở phần bác sĩ có Sinh Mệnh lực, phải biết rằng người tu luyện có Sinh Mệnh lực đã là rất hiếm, mà người tu Sinh Mệnh lực làm bác sĩ còn hiếm hơn rất nhiều lần. Mọi người trong căn phòng nghe xong đều im re chưa ai dám nói lấy một lời, thấy vậy Thanh Tâm móc ra một vài viên Lục Bảo câu dẫn:

"Các ngài cố giúp con nhé, con nghĩ chừng này tài lực là đủ rồi."

Hành động của hắn khiến đám người trong phòng tròn xoe đôi mắt không thể tin được, họ bắt đầu cầm lên xem xét rồi sau một vài giây quan sát, ánh mắt họ liền chuyển sang sung sướng đến khó tả vì đây là Lục Bảo tinh khiết hàng thật giá thật, đợi một lát khi tất thảy căn phòng bĩnh tĩnh trở lại thì Đại trưởng lão mới mở miệng đáp ứng:

"Chừng này quá đủ rồi Thanh Tâm, về những thứ đó, khi nào ngươi cần?"

"Cảm ơn mọi người đã đồng ý giúp đỡ, con cần nó vào khoảng 5 ngày tới, những nguyên liệu nào cần phải làm gì con sẽ gửi lại chi tiết vào tối nay, xin phép gia chủ và hội đồng trưởng lão, con lui về nghỉ ngơi đây."

Thanh Tâm nói xong gật đầu cúi chào, hắn biết việc bung tài sản ra câu dẫn có thể khiến một số vị nổi lòng tham lam nhưng hắn cùng Venom đã có tính trước. Ở Diệp gia này giết người đoạt bảo là chuyện chưa từng có tiền lệ xảy ra, huống hồ hắn còn là đại công tử cao quý cả ngày lẫn đêm đều có người canh gác bảo vệ từng đường chân tơ kẽ tóc.

"Ngươi có thể về được rồi." Gia chủ Diệp Lục gật đầu cho Thanh Tâm đi về, từ khoảnh khắc thằng con trai khoe ra tài sản khổng lồ thì ông ta đã có toan tính của mình để bảo vệ lấy nó. Thân là gia chủ một đại gia tộc như Diệp gia, Diệp Lục chắc chắn trong đám trưởng lão sẽ có người ngấm ngầm tham lam và ông ta sẽ không bao giờ để những ý nghĩ dơ bẩn đó trở thành sự thật.