Chương 9: Bánh từ lương thực phụ và bí đỏ hấp

Nguyên chủ sẽ không trồng rau dưa, bí đỏ này cũng không biết là cô ấy rải hạt trên mặt đất từ khi nào, thế nhưng lại nảy mầm và ra quả, lớn lên còn khá tốt, sắp lan chiếm nửa con hẻm nhỏ, đây cũng là đồ ăn duy nhất mà trước mắt Thẩm Hoa Nùng không cần bỏ tiền ra mua.

Xẻ bí ra, cắt một miếng, cô rửa sạch sẽ rồi cắt thành từng miếng nhỏ cho vào nồi cháo kê đang sôi sùng sụt, thỉnh thoảng có quấy quấy, chờ đến bí đỏ được nhừ, hạt kê cũng nở bung hết rồi.

Một chén cháo kê vô cùng đơn giản lại tỏa hương bốn phía, trong ngăn tủ còn dư lại chút ít đường đỏ, hương vị thuần khiết, không hề có chất phụ gia, Thẩm Hoa Nùng là người không có đường không vui, cũng không cần các mấy món rau dưa ăn kèm, hai muỗng đường thả vào chén cháo nhỏ, nhấp một ngụm khi còn nóng, đường đỏ cùng vị ngọt của bí đỏ khiến cô thoải mái giống như là lục phủ ngũ tạng đều được ngâm mình trong suối nước nóng.

Thẩm Hoa Nùng cứ ngồi trên chiếc ghế dài bên cạnh thổ bếp, uống xong một nửa chén cháo đường, đổ một thân mồ hôi, cảm giác đã có chút sức lực, tâm trạng cũng đã tốt hơn rất nhiều.

Trời vẫn còn tối, tuy nhiên đã có thể nghe thấy tiếng phòng trước phòng sau, trên đường cũng có người đi lại cùng tiếng nói chuyện lào rào, cô cũng không dự định tiếp tục ngủ, vào nhà kiểm kê một chút đồ ăn còn dư lại trong ngăn tủ.

Lương thực tinh Hoắc Đình cung cấp cũng chỉ có một loại gạo, tổng cộng bốn cân, trong túi còn dư lại hơn một cân, nguyên chủ cầm theo hai cân đổi cho người ta thành một cân rưỡi bột mì, đã ăn được một nửa, còn dư lại một nửa.

Lương thực phụ tháng này đều chưa có động tới, chủng loại lương thực phụ so với lương thực tinh thật ra có nhiều hơn một chút, nhưng mà cũng chỉ có ba loại là kê, bột kiều mạnh cùng bột đậu nành.

Con số định mức là mười lăm cân, kê chiếm tám cân, kiều mạch năm cân cùng đậu nành có hai cân.

Thẩm Hoa Nùng nhìn qua mấy loại lương thực này, bởi vì sự keo kiệt và tâm cơ lơ đãng thể hiện ra của Hoắc Đình mà bật cười.

Đại đa số thời điểm, Hoắc Đình đưa cho nguyên chủ đồ ăn cũng chỉ có hai loại, gạo cùng kê, không còn có gì khác, đây cũng là lương thực chủ yếu của những nhà khác.

Mà chỉ có sau mùa đậu nành được thu hoạch, sẽ phải hơn bốn tháng sau mới tới mùa tiếp theo, kể từ ba năm nạn đói qua đi, rất nhiều người có dấu hiệu bị thiếu chất đạm, trạm y tế đã khuyến nghị mọi người nên ăn nhiều đậu nành bổ sung chất đạm, về phương diện giá cả thì đậu nành đắt hơn một chút, Hoắc Đình cho cô bột đậu nành, rồi lại phối hợp với bột kiều mạch thô sơ cũng có giá cả rẻ nhất.

Như vậy thì trung hoà, giá cả vẫn không có khác biệt gì so với trước đây.

Thẩm Hoa Nùng lắc đầu bật cười, gã nam chủ này lúc ấy cô đọc tiểu thuyết thì cảm thấy hắn còn rất hào phóng, tu sửa trường tiểu học trong thôn, chi trợ những chiến hữu đồng nghiệp có gia cảnh khó khăn, không nghĩ tới có thể ghét bỏ mình mà phải tính toán chi li đến trình độ này, cũng thật là……

Lương thực phụ thì lương thực phụ thôi, Thẩm Hoa Nùng cũng không ngại, lương thực phụ làm tốt thì cũng sẽ ăn rất ngon, cũng không thua kém gì so với lương thực tinh, ở thế giới của cô còn có rất nhiều người thường xuyên ăn loại lương thực phụ này đó.

Cô không động tới gạo kê, đem kiều mạch, bột mì cùng bột đậu nành đều múc một ít ra, lượng kiều mạch ngang bằng với bột mì, thêm vào một chút muối rồi cho nước trộn thành bột nhão, bột đậu nành cũng được trộn thêm chút bột mì rồi tạo thành bột nhão.

Cô tính toán dùng hỗn hợp đầu tiên làm mỳ kiều mạch nguội, hỗn hợp bột đậu thì làm bánh rán, làm lên đơn giản lại không tốn dầu, để nguội không thiu, rất thích hợp ăn vào mùa hè.

Trong khi chờ cho bột nghỉ, Thẩm Hoa Nùng nhanh chóng đem bí đỏ còn dư lại cắt một miếng to xuống, lại cắt thành những miếng đều nhau rồi đem đi hấp, chờ tới khi mềm được tám chín phần, cô nhanh chóng lấy bí ra .

Lại đi tới lấy thêm hai quả trứng vịt muối, đây là trứng vịt năm trước nguyên chủ mua của người ta một sọt, được cô ấy muối sẵn, đáng tiếc bản thân cô ấy còn chưa ăn được một quả, hiện tại lại vừa lúc tiện nghi cho Thẩm Hoa Nùng.

Nghiền nát hai cái lòng đỏ trứng muối, thả vào dầu nóng đang sôi cho tới khi lòng đỏ trứng muối sủi bọt, lại đem bí đỏ đã hấp vào xào chung, chờ đến khi mặt lát bí đỏ đều được phủ một lớp trứng muối, một bát bí đỏ hấp xào trứng muối đã ra lò, đặt ở trong hộp cơm nhôm đã sớm chuẩn bị sẵn, màu vàng mướt mượt đặc biệt mê người.

Lại cho một quả trứng vịt vào hỗn hợp bột loãng, quấy đều lên lại cho một chút dầu vào chảo, cô dùng một cái vỏ trai sông lớn treo trên phòng bếp, bắt đầu múc bột đậu nành làm bánh rán.

Sau khi múc bột thả vào nồi, nhanh chóng dàn mỏng, tuy rằng thay đổi đồ làm bếp, Thẩm Hoa Nùng vẫn làm rất thuật tay, một chén nhỏ bột nhỏ tráng ra được hai cái bánh, thừa lúc đang nóng thì cuốn chúng lại, sau đó để qua một bên chờ nguội.