Sáng sớm, trong căn phòng xa hoa rộng rãi, có một cặp thiếu nam thiếu nữ đang nằm ôm nhau ngủ ngon lành. Chợt, lông mi thiếu nữ hơi run rẩy, từ từ tỉnh dậy. Nhìn khuôn mặt tuấn tú gần kề, tựa sát vào lồng ngực rắn chắc ấm áp của thiếu niên, khuôn mặt thiếu nữ không khỏi đỏ lên. “Thiếu gia thật soái, cứ mãi được như thế này thì thật tốt” nàng thầm nghĩ. Đang lúc nàng thất thần thì thiếu niên cũng vào lúc này mở mắt, hai người nhìn vào mắt nhau một lúc lâu đến thẫn thờ. Rồi không hẹn mà gặp, cả hai chợt ngồi thẳng dậy, cặp nam nữ này không phải ai khác, chính là Trần Thiên Long và tiểu thị nữ Ngữ Yên của hắn. Tối hôm qua không biết lấy đâu ra can đảm mà hắn cường hoành ôm lấy nàng cùng ngủ trên giường lớn nữa, nhưng nghĩ lại hắn vẫn cảm thấy rất kích thích. Cảm thấy không khí có chút mờ ám, lại nghĩ đến bản thân bi ai trước kia hắn không khỏi nóng đầu lên. Thế là hắn quay đầu lại mà ôm luôn cô tiểu thị nữ của mình vào lòng, gặp nàng chỉ hơi giãy giụa hắn đánh bạo hôn lên cặp môi mọng đầy dụ hoặc đó. Ôm chặt thân thể mảnh mai kia, hôn ngấu nghiến cặp môi xong, hai người tách ra nhìn vào khuôn mặt kiều diễm của nàng, hắn thì thào:
- Làm vợ ta nhé.
- Vợ là gì vậy thiếu gia.
Ngữ Yên ngây thơ hỏi. Hắn quên mất, ở đây người ta không có khái niệm vợ chồng, mà là phu thê, thiếp thất.
-Ý ta là nàng làm thê tử của ta nhé.
-Ta ta ta chỉ là một tiểu thị nữ của thiếu gia, thân phận thấp hèn, làm sao xứng với thiếu gia ngài chứ.
Ngữ Yên hơi cúi đầu buồn rầu nói. Từ ngày đầu tiên hắn cứu nàng từ lũ lưu manh đầu đường xó chợ kia, đưa tay cứu vớt nàng khi nàng bất lực nhất, vô vọng nhất, lúc đó tuy hình tượng chơi bời ác thiếu của hắn có tiếng, nhưng chính đôi tay ấy đã dắt nàng đến quang minh. Từ ngày đó, nàng đã coi mình là người của hắn,hình bóng hắn đã in sâu trong tim nàng dù bình thường hắn cũng không đối tốt đặc biệt gì với nàng, còn hay ức hiếp nàng nữa. Tối hôm qua, lúc hắn dùng ánh mắt say mê nhìn nàng, không hiểu sao nàng có chút tiểu mừng thầm, rồi lúc bị hắn kéo vào lòng nàng đã rất khẩn trương, nhưng được nằm trong lồng ngực ấm áp, rắn chắc kia làm nàng an tĩnh, ngủ say ngon lành. Rồi lúc nãy được hắn ôm hôn, cảm giác ngượng ngùng, say mê tràn đầy tâm trí nàng, sao nàng lại không muốn làm thê tử cùa hắn cơ chứ. Dù nàng rất muốn nhưng với thân phận cách biệt giữa hai người, nàng chỉ có thể giấu nó ở trong lòng.
-Không sao, chỉ cần nàng muốn ta sẽ lấy nàng, để nàng làm thê tử của ta.
-Ta, ta không thể, thiếu gia, hãy để ta làm tiểu thị nữ riêng của thiếu gia được không. Rồi sau này thiếu gia sẽ lấy nhiều vị phu nhân khác, nhưng thiếu gia sẽ chỉ có mỗi một thị nữ là ta có được không. Ta sẽ cho thiếu gia tất cả của ta, thiếu gia sẽ không bao giờ phụ ya đúng không?
-Thôi được rồi, từ nay nàng sẽ là thị nữ của ta, của riêng ta.
Nhìn nàng như con mèo nhỏ dựa sát vào trong lòng mình hắn thầm thề: “Sẽ có ngày ta đường đường chính chính cưới nàng về làm thê tử của ta”. Lại nghĩ đến quan niệm giai cấp trong cái thế giới này hắn không khỏi thầm quyết tâm “ Ta phải tu luyện, chăm chỉ tu luyện để cho mình mạnh lên, phải làm cường giả đứng đầu để bảo vệ người ta thương yêu. Ta phải thực hiện mộng tưởng mà lúc trước đến trong mơ cũng không thực hiện được: Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say nằm gối mỹ nhân”. Hai người ôm hôn một lúc thì trời đã sáng, Ngữ Yên chạy đi lấy các vật dụng vệ sinh cá nhân buổi sáng cho hắn. Vệ sinh cá nhân xong, bảo Ngữ Yên đi tu luyện còn hắn bây giờ mới chỉnh lý lại ký ức của bản thân. Dung nhập ký ức của thân thể này, hắn đã có được kiến thức tu luyện cơ bản, võ giả có rất nhiều cấp độ, thấp nhất là luyện khí có chín tầng, hết luyện khí là đến trúc cơ, cao hơn nữa là kim đan cao thủ, cao nữa là nguyên anh lão quái. Cao thủ mạnh nhất ở Đại Long thành là Lý Phá Thiên, thành chủ Đại Long thành cũng là gia chủ Lý gia có tu vi trúc cơ hậu kỳ viên mãn. Tiếp đó là tứ đại gia chủ đều có tu vi trúc cơ hậu kỳ, nhưng đây chỉ là ngoài sáng. Các đại thế gia luôn có những cao thủ bí mật, tiền nhậm thành chủ là Lý Bá đã là cao thủ giả đan, ông nội của Trần Thiên Long, Trần Thiên Vũ cũng đã đến cảnh giới giả đan, các đại thế gia ai cũng có bí mật riêng. Ngũ đại thế gia đứng đầu là Lý gia là thành chủ, thứ hai là Lê gia kinh doanh về đan dược, thứ ba là Trần gia kinh doanh đủ mọi thứ nhưng chủ yếu nhất vẫn là linh dược và các vật liệu luyện khí, thứ tư là Hà gia chuyên sản nghiệp luyện khí, đứng chót là Chu gia chuyên về kinh thương. Nói đến Trần gia, số cao thủ có thể sánh ngang với phủ thành chủ, tiền tài cũng là nhất nhì thành, nhưng người Trần gia quá ít, lúc đến đây chỉ có hai vợ chồng Trần Thiên Vũ, sau này họ có 3 đứa con trai, con lớn Trần Thiên Tinh và con thứ Trần Thiên La đã đi ra ngoài xông xáo, con út là lão ba của Trần Thiên Long, Trần Thiên Minh. Đến đời Trần Thiên Long chỉ có mỗi hắn độc tôn, theo ba hắn nói, mẹ của hắn khi sinh hắn ra không lâu đã mất, ông cũng không nói lý do nhưng hễ nhắc đến là ông sẽ buồn rầu đóng cửa phòng ngồi một mình. Nghĩ đến đó, Trần Thiên Long không khỏi nổi lên nghi ngờ, nhưng rất nhanh hắn để mọi chuyện qua một bên, bởi vì hắn nhớ đến một chuyện rất quan trọng: “cái thứ đã đưa hắn đến đây”.