Trường An thành, Thảo Phạt Đổng Trác....
Đổng Trác ma hoá trở nên khổng lồ, trọng thương Lữ Bố, Dương Tuấn cũng chẳng mấy quan tâm, làm nhiệm vụ trước mắt là giết Đổng Trác, còn Điêu Thuyền và Lữ Bố có ra sao thì nhiệm vụ vẫn hoàn thành.
Rống....
Ma - Đổng Trác vươn cánh tay khổng lồ định bóp nát Dương Tuấn, nhưng lại bị mũi kích chặn lòng bàn tay lại, không thể nhúc nhích dù chỉ một tấc.
- Dùng ma niệm cường hóa sao? Chiêu này ta thích nhưng ngoại hình thì ta không thích cho lắm, chết đi.
Dương Tuấn định vung kích chém giết Ma Đổng Trác thì dừng lại, vì Hồn Tâm đang rung động, Sư Hoàng tử muốn thoát ra...
- Con sư tử điên này muốn làm gì? Thả nó ra trước đã.
Gầm....
Tham Thực Sư Hoàng thoát ra thì vui mừng gầm rống, nhưng thấy hình dáng khổng lồ của Ma Đổng Trác thì sợ hãi cụp đuôi, hoá thành con mèo nhỏ núp sau lưng Dương Tuấn.
Bộp....
Dương Tuấn vỗ trán một cái, hoàn toàn không còn lời nào để nói về cái Thần Hồn này, lão thiên, à nhầm, hệ thống ngươi chơi ta sao?
Ầm....
Hai cánh tay khổng lồ của Ma Đổng Trác đập xuống, mặt đất chấn động mãnh liệt, từng ngôi nhà xung quanh sụp đổ, Dương Tuấn đứng trong hố sâu không một vết xước, mũi kích từ lúc nào đã cắt đứt hai bàn tay của Ma Đổng Trác.
Rống....
Xoạt.....
Ma Đổng Trác đau đớn ngửa đầu gào rống, nhưng mũi kích sắc bén của Sư Hoàng Chiến Kích xuyên thủng đầu hắn từ trên xuống dưới, xẻ đôi hắn ra, thân thể khổng lồ tan thành tro bụi.
Keng, nhận được 9 vạn sát điểm và pháp lực...
Keng, hoàn thành nhiệm vụ số 1, khai mở nhiệm vụ số 2.
Keng, nhận được rương thưởng nhiệm vụ x1.
- Được, đến nhiệm vụ thứ hai nào....
Gào....
Tham Thực Sư Hoàng gào lên, vẻ mặt hưng phấn chạy đến bên cạnh đống tro, kéo ra một luồng khói đen, thôn phệ, vẻ mặt thoả mãn xoa xoa bụng, khiến Dương Tuấn có xúc động muốn đến đá nó một cái.
- Ngươi biết thôn phệ ma niệm sao?
Dương Tuấn kéo đuôi Sư Hoàng tử lên không, làm nó vùng vẫy gào lên, bốn cái chân ve vẩy trong không trung. Sư Hoàng con hoá thành luồng khói vàng, chui vào trong Hồn Tâm, để lại Dương Tuấn ở lại cười khổ.
- Đến nước Tào Ngụy xa không nhỉ?
Dương Tuấn nhìn xung quanh, mang chiến kích lên lưng, rời đi Trường An, trước sự chứng kiến của Lữ Bố và Điêu Thuyền.
- Khụ khụ, tên đó là ai? Kẻ cường đại như vậy tại sao ta chưa nghe qua?
Lữ Bố ho ra mấy ngụm máu, chật vật đứng dậy, Điêu Thuyền ngay lập tức đỡ lấy, nói.
- Chàng đừng bận tâm nữa, mau, ta đưa chàng đi tìm Hoa Đà chữa trị.
......................................
Một thời gian sau, Lưu Bị bị Tào Tháo bắt đi, đưa về phủ Tào Ngụy, từ đó Lưu Bị hằng ngày cuốc đất trồng rau, không khác gì một vị nông phu cả.
Ầm....
Cổng lớn phủ Tào bị đá văng, cánh cửa cao 3 trượng bằng gỗ chắc chắn bị một cước đạp nổ nát, Dương Tuấn hiên ngang vác chiến kích đi vào trong, tìm mai viên nơi Tào Tháo và Lưu Bị uống rượu luận anh hùng.
- Đứng lại, ngươi chán sống rồi sao?
Một toán binh lính mặc giáp tiến đến ngăn cản Dương Tuấn, nhưng đều bị hất bay do khí kình khi Dương Tuấn quét kích
- Qua thuẫn của ta trước, rồi mới được bước qua...
Lúc này một vị tướng tay phải cầm thuẫn tay trái cầm đại đao ngăn lại Dương Tuấn, hét lên, dùng hết sức đẩy thuẫn về phía trước tấn công Dương Tuấn.
Cạch....
Mũi kích cản lại mặt thuẫn cự đại của vị tướng này, mũi kích xuyên qua mặt thuẫn, đầu nhọn mũi kích dừng lại giữa trán vị tướng, Dương Tuấn rút kích ra, bỏ mặc vị tướng đông cứng tại chỗ.
- Nhạc Tiến đến đây, vị các hạ này xin dừng bước....
Lại thêm một vị tướng vác cự nỏ tiến đến cản đường, Dương Tuấn đạp thân pháp vượt qua, không nhìn lại một chút nào.
- Khoan đã, nếu như vầy sẽ không vui cho lắm, có lẽ nên đợi Xích Bích trận diễn ra thì dọn một lần luôn cho gọn.
Dương Tuấn chợt nghĩ ra điều gì đó, ngay lập tức xông vào mai viên, đánh ngất Tào Tháo cùng Lưu Bị, sau đó đem Lưu Bị rời đi, tìm một chỗ cách xa hai mươi dặm Tào phủ, đặt Lưu Bị ngất xỉu trong một hang động, sau đó đạp thân pháp bỏ đi, tìm một nơi có pháp lực dồi dào bế quan, dọn dẹp một lần luôn sẽ nhanh hơn là tìm mỗi người một nơi.
Keng, nhận được rương thưởng nhiệm vụ nhỏ.
.......................................
Năm 208, liên minh Tôn - Lưu liên hợp chống lại quân Ngụy, gọi là Đại Chiến Xích Bích, Dương Tuấn tiêu dao khắp Tam Quốc, chỉ cần nơi nào pháp lực đậm đặc đều hấp thu, cảnh giới tuy không tăng nhưng hệ thống đã tạo ra một thứ gọi là Pháp Lực Đan, do pháp lực tinh khiết hoà thành đan dược, có thể tạo ra một lượng pháp lực khổng lồ khi cần đột phá.
Còn cái gọi là Ma Chủ đó thì đaz bị Dương Tuấn tiêu diệt, tu vi mặc dù là Hư Linh cảnh nhưng hoàn toàn bị áp chế, pháp lực và ma niệm chỉ sử dụng được vài lần mà thôi, Dương Tuấn bất tử thì giết mãi cũng không chết, pháp lực cạn kiệt, bị một kích toàn diệt.
Dương Tuấn từ đó nhặt ra một quyển công pháp kì lạ, hoàn toàn không có phẩm giai, ma niệm cường đại bị Sư Hoàng con nuốt sạch, đột phá ngũ phẩm.
[Hủy Diệt Ma Tôn], không phẩm giai, là môn công pháp sử dụng ma tâm làm vật dẫn, cường đại chính bản thân, trở thành ma vật có sức hủy diệt khủng bố.
Keng, có hay không sử dụng toàn bộ sát điểm sáng tạo lại công pháp?
Dương Tuấn đang trầm tư suy nghĩ có nên học công pháp này hay không thì âm thanh hệ thống vang lên.
- Có....
Keng, sáng tạo công pháp thành công....
• Trở thành Ma: Chiến lực cường đại gấp trăm lần, điều khiển Ma Binh, vô tình, khát máu, chỉ cần có ma tâm, các người đều phải sợ hãi ta.
• Trở thành Tiên: Pháp Lực, công pháp uy lực tăng gấp trăm lần, Thần Binh vô lượng, không quan tâm nhân sinh, vô cảm, vô ưu, không có ma tâm.
Phẩm chất: Thiên giai truyền thuyết phẩm.
.................................
- Cái này? Kiếm lời rồi....
Dương Tuấn ngay lập tức học tập công pháp, tiến đến địa điểm diễn ra Đại Chiến Xích Bích, hoàn thành tất cả nhiệm vụ một lần.
Keng.... Ầm... Ahhh....
Đại chiến đã vào cao trào, thây người cao như núi, máu cũng chảy thành biển lớn, máy bắn đá bắn ra từng đợt mưa đá, rơi xuống đầu binh sĩ, mưa tên cắm lên người như nhím, tiếng la hét thảm liên tục vang lên.
Ầm.....
Bỗng nhiên một bàn tay đen kịt đập xuống, mấy trăm binh sĩ tan thành một đống huyết nhục, binh sĩ xung quanh sợ hãi tản đi.
- Khặc khặc, chết hết đi....
Dương Tuấn hoá ma lơ lửng trên không trung, cười một nụ cười đáng sợ, mái tóc đen nhánh trở thành màu trắng tinh, trên đầu mọc ra sừng, cánh tay đen kịt, móng vuốt sắc nhọn, hàm răng nhọn hoắt như răng sói.
Lạch.. cạch...
Mặt đất nứt vỡ, từ bên trong lao ra hàng ngàn, hàng vạn bộ xương khô mặc giáp, lao đến cắn xé binh sĩ, tên, đao, kiếm, đều vô hiệu với chúng.
Keng, diệt sát Thường Dân nhận 1 sát điểm và pháp lực...
................ x50 vạn....(80 vạn binh Ngụy + 5 vạn quân liên hợp, không rõ)
Keng, hoàn thành nhiệm vụ số 3 và số 4, nhận được rương thưởng nhiệm vụ nhỏ x2.
Keng, hoàn như toàn bộ nhiệm vụ, nhận được rương thưởng nhiệm vụ lớn.
Keng, chuẩn bị thoát ra không gian trò chơi.
...................
Dương Tuấn bị ánh sáng làm chói mắt, lần nữa mở mắt ra đã ở trong hang động của Hồ Điệp, vẫn là hòn đá lúc cũ hắn ngồi.
- Ta đi bao lâu rồi?
Keng, kí chủ chỉ mới đi một canh giờ mà thôi.
- Thì ra là vậy? Tổng hợp được bao nhiêu Pháp Lực đan rồi?
Keng, có tổng cổng 3 ngàn 2 trăm 63 viên, mỗi viên tăng 1 vạn pháp lực, tương đương một tiểu cảnh giới cho một tu sĩ dưới Hư Linh.
Keng, mạnh nhất có thể tăng 2 tiểu cảnh giới chỉ có hơn 300 viên.
- Được, nâng cấp còn cần 10 giờ nữa, trước hết vẫn giải quyết việc riêng đã.
Dương Tuấn nở nụ cười dâm tà, thân pháp quỷ mị núp trong bóng tối, tập kích Hồ Điệp và Hiến Anh đang loay hoay trong gian bếp mà Dương Tuấn mới tạo ra ngày trước, âm thanh hổn hển vang dội ra ngoài.
.............................
Dương Tuấn ở trong hang động cả ngày để luyện hoá Pháp Lực đan, cũng như tìm hiểu công năng nghề nghiệp từ hệ thống.
Mọi nghề nghiệp đều không cần mua sắm, đều sử dụng được, đều là nghề nghiệp tam phẩm nhưng càng sử dụng nhiều sẽ tiến phẩm cho nên cũng không cần quan tâm cho lắm.
Về cây EXP thì cứ mỗi giờ sẽ tạo ra 5000 exp, xem như là tạm ổn...
Keng, luyện hoá Pháp Lực đan, nhận 1 vạn pháp lực.
Keng, luyện hoá Pháp Lực đan, nhận 1 vạn pháp lực.
............................
Keng, tu vi đột phá Khai Thể cảnh viên mãn, chuẩn bị độ kiếp trong 1 ngày nữa.
Phục dụng hơn 100 viên Pháp Lực đan thì cảnh giới đạt đến viên mãn, Dương Tuấn cũng dừng lại việc luyện hoá đan dược, chờ đợi độ kiếp, đẳng cấp cũng đạt đến cấp 5, khai mở công năng mới, Dung Hợp.
- Xem cửa hàng một thoáng...
Dương Tuấn ý thức chìm vào hệ thống, mở ra cửa hàng, bên trong từ lúc nào đã có thêm hai khung vật phẩm mới là Trang Bị và Công Pháp, khung thứ ba là Linh Tinh, nên thứ gì cũng có chỉ là phẩm giai hơi thấp.
Trang Bị <
» Kiếm « Đao » Thương « Kích » Cung « Song Thích » Đại Đao « Song Trảo » Chùy « Câu Thích » Giáp « Bao Tay » Mũ «........
Nhưng chỉ bán đến Đế Khí ngũ phẩm mà thôi...
Công Pháp <
Thân Pháp Địa giai cửu phẩm chỉ là tối đa, Vũ Kĩ, Công Pháp, Pháp Quyết đạt đến Thiên giai nhất phẩm, Dương Tuấn lựa chọn pháp quyết, chọn Thiên giai nhất phẩm pháp quyết.
( Pháp quyết khá giống công pháp nhưng có tầm xa và pháp lực tiêu hao cao hơn hẳn).
Thiên giai nhất phẩm <
» Long Quyển Bách Viêm, pháp quyết hoà trộn giữa Phong và Hoả, tạo ra long quyển phong sâc bén cùng hoả diễm nóng rực, uy lực có thể phá hủy Pháp Khí dưới bát phẩm.
Giá: 35 vạn sát điểm/ 20 vạn dâm điểm.
» Lôi Tư Song Thủ, pháp quyết ngưng tụ Lôi lực, dung nhập vào song thủ, mang theo sự hủy diệt kinh khủng cùng tốc độ siêu việt, mỗi một kích ngang bằng Pháp Khí ngũ phẩm, kích toàn lực ngang bằng bát phẩm.
Giá: 33 vạn sát điểm/ 14 vạn dâm điểm.
» Viêm Tư Bạo Liệt, hoả diễm ngưng tụ cực đại, bạo liệt càng hủy diệt kinh khủng, uy lực ngang bằng Pháp Khí bát phẩm.
Giá: 41 vạn sát điểm/ 22 vạn dâm điểm.
» Luyện Ngục Băng Tinh, băng ngục lạnh giá giết người, giam cầm và phong ấn kẻ địch rất phù hợp.
Giá: 22 vạn sát điểm/ 18 vạn dâm điểm.
» Viêm Diêm Hoả Diễm, tất cảahoar diễm đều bị cắn nuốt, ngưng tụ vào pháp khí, gia tăng gấp 10 lần uy lực, mỗi kích trọng thương đều bị hoả thiêu, khiến vết thương không lành, ăn sâu vào huyết tủy.
Giá: 35 vạn sát điểm/ 29 vạn dâm điểm.
.....................................
Và còn rất nhiều pháp quyết khác nhau nhưng Dương Tuấn cũng không tiếp tục xem nữa, mua quyển pháp quyết Viêm Diêm Hoả Diễm, sau đó thoát ra khỏi hệ thống, kiểm tra túi đồ.
Bên trong vẫn còn 4 rương thưởng nhiệm vụ nhỏ và 1 rương lớn, Dương Tuấn cũng không quan tâm lắm, mở hết tất cả các rương...
Keng, nhận được Ẩn Liễm Mật Bào, có thể che giấu thân phận, tu vi.
Keng, nhận được Thẻ x10 pháp lực và sát điểm. (12 giờ).
Keng, khai phá công năng đặc biệt Cuồng Sát, lâm vào cuồng nộ, giết đến thoả mãn mới thôi.
Keng, may mắn bạo phát, nhận được công năng Nhất Kích Tất Sát, mỗi ngày có hai lần sử dụng công năng, khiến mọi sát thương đối với kẻ địch đều bị diệt sát, không thể phục sinh, không cộng dồn.
Keng, nhận được công năng Huyết Tế, hiến lấy máu tươi, cường hoá chiến lực đạt đến vô cực.
- Rất tiện, phù hợp cho việc làm sắp tới....
Dương Tuấn khoác cái áo bào màu đen lên, mũ áo che khuất khuôn mặt, giống như Tử Thần đang dạo phố, Dương Tuấn hướng một đại thành ở Đại Thổ Mễ Tư, tên Linh Giao đại thành, một thành trì có nhiều thương nhân nhất Chu Linh đại lục, nơi đó cách đây 500 dặm, đi xe ngựa nhanh nhất cũng cần 3 ngày, nếu có Pháp Khí hoặc Thú Linh (Ma Thú hoặc Linh Thú bị tu sĩ thuần phục, trở thành vật nuôi) phi hành thì cần 1 ngày là đến, Dương Tuấn từ hệ thống mua một pháp khí thất phẩm phi hành tên Bằng Không Phi Kiếm, chỉ cần truyền pháp lực vào liền có thể phi hành.
Sau khi tạm biệt Hồ Điệp cùng Hiến Anh, Dương Tuấn để lại cho cả hai mỗi người 20 viên Pháp Lực đan để luyện hoá, tăng lên tu vi bản thân, khiến cả hai vừa vui vừa ngạc nhiên.
- Anh muội, đây là loại đan dược gì? Tại sao có pháp lực dồi dào như vậy?
Hồ Điệp sau khi phục dụng xong Pháp Lực đan thì quay sang hỏi Hiến Anh, cả hai đã đổi cách xưng hô với nhau mấy ngày rồi, nên nói chuyện rất tự nhiên với nhau.
- Điệp tỷ, từ trước đến giờ ta cũng chưa gặp qua loại đan dược này...
Hiến Anh cầm đan dược quan sát tới lui nói.
- Yển Điệp, ngươi có biết loại đan dược này là gì không?
Hồ Điệp ném viên đan dược cho bóng người trong đàn yển điệp, nàng ta cầm đan dược xem xét, nhưng cũng lắc đầu không biết.
........................................
Bốn canh giờ sau, Dương Tuấn phi hành mệt mỏi đã đi được hơn 200 dặm, vừa đến Bàn Long sơn mạch, một dãy núi cao và nguy hiểm, Ma Thú khắp nơi, Linh Thú đều có thể bắt gặp, cho nên nhiều đội Liệp Thú của Liệp Thú Đoàn thuộc chi nhánh Đại Thổ Mễ Tư thường đến đây và cũng khá nhiều tu sĩ cũng đến lịch luyện, nhưng đều đi một đội nhiều người.
Dương Tuấn dừng trên gần đoạn bên ngoài Bàn Long sơn mạch, gọi là Thạch Long mạch, một vùng hiểm địa với Ma Thú tu vi cao nhất cũng chỉ đến Kết Anh viên mãn.
Tựa lưng vào một thân cây khá lớn, Dương Tuấn thở dốc, pháp lực tuy có Hoạt Lực Đan hồi phục như sự mệt mỏi vẫn còn đấy, Dương Tuấn từ lúc nào ngủ say.
- Hả?
Dương Tuấn cảm giác thân thể chìm vào một vùng không gian mềm mại, dễ chịu, ấm áp, thư khoái vô cùng, mở mắt ra, Dương Tuấn phát hiện chung quanh là làn khói hồng mênh mông vô tận, từng tia sáng lấp lánh di chuyển bên trong làn khói.
- Nơi này là đâu? Tại sao ta lại ở đây?
Dương Tuấn nhìn xung quanh, bỗng cảm giác cánh tay của mình bị ai đó giữ chặt, nhìn lại, là một cô gái xinh đẹp tựa thiên tiên, đôi mắt nhắm lại ngủ say, mày liễu cong vút, làn da trắng nõn bóng loáng, đôi môi hồng hào mỉm cười thoả mãn, phía dưới là hai quả đào tiên tròn trịa, hai nụ hoa hồng nhạt căng cứng, làn eo thon gọn, cặp chân dài thướt tha dụ hoặc, mật động thấp thoáng với vài bụi cỏ lơ thơ nhưng rất hợp mắt.
- Chuyện gì đây? Nàng ta là ai? Đây là đâu và ta là ai?
Dương Tuấn rối trí, hai tay xoa đầu cố nhớ lại mọi thứ.
- Um~ Phu quân, chàng thật là thô bạo quá đi~ Người ta chết lên chết xuống mấy lần rồi đấy~
Cô gái tỉnh giấc vì sự chuyển động của Dương Tuấn, sau đó ôm lấy người Dương Tuấn, khiến nụ hoa của nàng cọ sát lên người Dương Tuấn.
- Ặc, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì à?
Dương Tuấn hét lên, nhưng không có một ai trả lời hắn, ngoại trừ hệ thống...
Keng, kí chủ bình tĩnh, uống chén trà, ăn chút bánh, mọi chuyện thật ra là....
.......................................................
Lúc đầu dự định của Dương Tuấn là đến đấu giá Pháp Lực đan của mình, đổi lấy Linh Pháp thạch, mua sắm một trang viên, cùng Hồ Điệp và Hiến Anh chung sống, ngày tu luyện tu vi, luyện khí luyện đan, đêm bàn luận nhân sinh, cày cuốc các kiểu.
Đơn giản như vậy thôi....
Nhưng, khi Dương Tuấn nghỉ ngơi lại không biết đã xảy ra việc gì, lại thêm ra một nữ nhân gọi hắn là phu quân, tại sao à?