Hai người xuất hiện ở giữa hải dương, hai chân Mộc Lãng toé ra từng luồng điện mang hắc sắc, đặc biệt áp súc dưới bàn chân, vừa chạm vào mặt biển hắn vụt tốc hướng về phía trước, ‘ xẹt xẹt xẹt’ những nơi hắn đi qua mặt nước bị nhiễm điện, trong vòng 3m độ sâu nước biển bị xẻ ra làm hai, ‘ xèo xèo’ từng trận hơi nước bốc lên.
Nhìn từ bên ngoài vào, chỉ nhìn thấy được một đường hắc sắc thiểm điện bắn qua, lôi điện xếp hạng 2 trên hàng tốc độ chỉ sau ánh sáng, cũng là một kĩ xảo chạy đường vô cùng tiện lợi, còn chạy trốn trừ phi nguy hiểm đến tính mạng bằng không hắn quyết dùng sức chiến đến cùng.
Chạy được khoảng 5 phút hắn nhìn thấy một hòn đảo lớn, cái máy này đúng là hữu ích mà, hắn dừng lại quan sát chung quanh, đây là bờ biển cũng không có gì quá mới lạ, à có một căn nhà gỗ nhỏ, đơn sơ.
Gần đấy một cô gái màu vàng tóc ngắn, dáng người thon thả, khuôn mặt ngây thơ, trắng trẻo, trên đỉnh đầu có 2 bím tóc hình tròn khá ngộ nghĩnh, sau lưng mọc ra hai cánh màu trắng mang theo một cây đàn màu lam, một bộ hồng nhạt váy ngắn lộ ra hai bắp đùi hoàn mỹ. Đây chắc chắn là Conis rồi
“Các ngươi là…” Conis nhìn về phía hắn nháy nháy hai con mắt tỏ vẻ hiếu kì, nhưng không hề sợ hãi, nhỏ giọng hỏi
“Chúng ta là người từ phía dưới lên đây tham quan, hoàn toàn không có ác ý” Mộc Lãng thân thiện trả lời, làm cho người khác không nhận ra được tia ác ý nào
“Các ngươi là người Lam Hải ?” Conis sắc mặt kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng gặp được người đến từ Lam Hải, những chuyện này cũng chỉ nghe qua lời mọi người nói thôi
“Chúng ta vừa mới lên đây, cũng không biết nữa, người ở đây gọi phía dưới là Lam Hải sao” Mộc Lãng thần sắc nghi hoặc hỏi
“Ừm, chỉ là đã rất lâu không người lên đây rồi, gần nhất cũng vào trăm năm trước hoặc hơn, việc này cũng là mụ mụ mình kể cho nên không rõ lắm”
Cái gì, mụ mụ à? Nhưng trong nguyên tác là một lão cha mới đúng chứ, Mộc Lãng thầm nghĩ trong lòng
Như đi guốc trong bụng hắn, Rick lúc này bay từ đằng sau mở miệng nói “Thế giới xuyên qua cũng có một ít khác biệt, bất quá không nhiều”
Đúng lúc này, Conis đứng bên cạnh bật thốt lên “Người, người tí hon”
“Cái gì mà người tí hon, nhân gia là tinh linh nhé” Rick giọng điệu hơi bất mãn, mà tinh linh như Rick là một chủng tộc rất cao quý và hiếm gặp, chí ít trong thế giới này là không có, à hình như người tí hon cũng hơi giống đấy, nhớ là cũng hai cánh rồi bé tẹo thân thể.
“À Rick không phải người tí hon, là một chủng tộc khác có điều thân thể thì nhỏ vậy nên dễ nhầm lẫn” Mộc Lãng cười cười giải thích
“Vậy sao, thật ra mình cũng muốn biết nhiều hơn về thế giới bên ngoài, có điều…”Conis đột nhiên dứt lời rồi hỏi, giọng nói ẩn hàm vui vẻ ý tứ, nàng ở đây cũng không có bạn bè gì nên Mộc Lãng và Rick đến nàng rất hưng phấn.
“Mình là Mộc Lãng, à gọi MokLane là được rồi” Hắn thấy Mộc Lãng tên này trong Anime thế giới rất không bình thường, khó phát âm và viết nữa vì thế hắn đổi Mộc=Mok và Lãng=Lane, cũng không đến mức quá khó nghe, thuận tiện hơn thôi mà.( từ hôm nay tác sẽ gọi main là Moklane nha )
“Nhân gia là Rick” Có vẻ trừ Moklane ra Rick đối với người lạ vẫn là bộ dáng khó gần, mà hắn chắc Rick rất nhanh sẽ thích cô nàng ngây thơ Conis này. Conis là một cô bé ngoan ngoãn luôn cố gắng làm người khác hài lòng, không tranh giành ghen tị nên gia nhập vào mọi người rất nhanh.
“Mình là Conis, cư dân bản địa sống ở đây, nếu được mời hai người vào nhà nghỉ một lát” Conis đề nghị nói, không hề để ý đến giọng điệu không chào mừng lắm của Rick.
Căn nhà nhỏ của mẹ con Conis phòng khách đối diện trực tiếp với mặt biển rất thích hợp vừa nhâm nhi một ly trà vừa ngắm cảnh biển đẹp, gió lồng lộng mát lạnh cũng là một sự thư giãn hiệu quả.
Đợi MokLane ngồi xuống, Conis hơi ngại ngùng nói “Xin lỗi, nhà mình không quá tiện nghi, hai cậu không chê là tốt rồi”
“Không sao, có một nơi dừng chân là tốt lắm rồi, bọn mình không đòi hỏi gì nhiều, chỉ là cậu nói sống với mụ mụ đúng không, vào nhà gặp mặt là điều nên làm” Mộc Lãng thân sĩ nói, hắn muốn xem mụ mụ Conis là như thế nào
“Vâng, hai cậu đợi mình một lát” Conis đưa đến trước mặt hai người hai ly trà nóng hổi mới pha rồi đứng dậy rời đi
Qua một lát, Conis trở lại dẫn theo một thiếu nữ một mái tóc dài màu trắng, khuôn mặt trầm ổn, hai mắt có thần, dáng người tốt không kém Conis thậm chí hơn ở vẻ thành thục, một bộ lam nhạt áo dài bảo thủ, bước đi khoan thai nhẹ nhàng, sau lưng đồng dạng một đôi cánh trắng.
“Conis đây là tỷ tỷ của cậu à, cậu chưa từng kể thì phải” Mộc Lãng ngạc nhiên, gia đình Conis có 3 người cũng là một sự khác biệt lớn đấy chứ.
chưa kịp hỏi Rick chuyện gì xảy ra thì Conis xua tay bảo “Đây là mụ mụ của mình”
“Cái gì?” Lần này ngay cả Rick cũng thất thố nói lớn, dường như sợ mình nghe lầm, phải hỏi lại cho thật kĩ
“Hai người không nhầm lẫn đâu, đây xác thực là mụ mụ mình, bà ấy nhìn cực kì trẻ nên người nào cũng nhầm là hai tỷ muội” Conis vẻ mặt cũng hơi cổ quái, người khác xem mụ mình là tỷ mình không quái lạ sao được
Moklane hơi xấu hổ cúi đầu nói “Không có ý tứ, mong đừng bận tâm, lần đầu gặp mặt a di, chúng ta đến từ… theo người nơi này gọi tựa hồ là Lam Hải, tình cờ gặp được Conis gần bờ biển Mụ mụ Conis gật đầu giọng thanh thúy nói “Vậy để ta chiêu đãi hai vị đến từ Lam Hải vài món ăn đặc sản nơi này
Nói xong không để Moklane trả lời, nàng hướng về nhà bếp, Conis vẻ mặt hơi cười khổ lúng túng nói “Mụ mụ rất ít giao tiếp với người khác nên hai cậu đừng để ý”
“Không có gì, thật ra hai bọn mình lên hòn đảo này định tìm một quán ăn dùng điểm tâm, nếu được mụ mụ Conis nấu cho thì thật là quá tuyệt rồi” Moklane vui vẻ nói, xác thực bây giờ mà tìm một quán ăn cũng không được tự nhiên cho lắm, dù sao người Lam Hải đến chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều ánh mắt, dùng bữa ở nơi này là một niềm vui bất ngờ, hơn nữa mụ mụ Conis thoạt nhìn trù nghệ nấu ăn phi thường cao, thật là chờ mong.
Rick cô nàng này hơi chán nên ra ngoài dạo vài vòng rồi vậy nên phòng khách chỉ còn Moklane và Conis. Moklane mở miệng trước, thăm dò hỏi “ Conis, nếu có cơ hội, cậu có muốn trải nghiệm một chuyến hành trình thú vị không, cậu từng nói muốn biết thêm nhiều thứ mà”
Conis cũng hơi bất ngờ khi Moklane hỏi như vậy, sau đó mỉm cười trả lời “Thích, phải nói là phi thường thích, đó cũng là ước mơ của mình, nếu có một cơ hội nào đấy như cậu nói, mình muốn thám hiểm hết thảy mọi điều mới lạ và thú vị trên thế giới này, mà nghe nói Lam Hải chính là nơi như vậy đúng không?”
“Mình hiểu rồi” Mộc Lãng đã xác định được tâm ý của Conis, cậu ấy còn lo lắng là mụ mụ, nếu không giải quyết được vấn đề này Conis là không thể nào đi với mình, điều này Moklane rất dễ dàng nhận ra, Conis rất yêu mụ mụ mình và người sau cũng nhu vậy.
“Vậy thu luôn cả mụ mụ cậu ấy không phải ổn rồi sao, nhất là vóc người đó thật động lòng người” Hắn cười dâm nói, đúng là tà ác ý nghĩ, tên này muốn thu cả mẹ lẫn con thì không biết nói gì hơn ( Tác: Bó tay!!! )
“Việc cần làm tiếp theo là tìm tung tích của tộc Shadians rồi làm một kèo giao dịch” Hắn định lật đổ lão thượng đế rồi giành quyền thống trị trả lại vùng đất cho Shadians bộ tộc nhằm mục đích xoát điểm thiện cảm của Laki rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đấy. “Đến rồi” tiếng mụ mụ Conis từ nhà bếp vọng lên, Conis và Moklane vội vàng chạy xuống bưng đồ ăn lên.